Roland đang ngồi trong phòng làm việc, lắng nghe tình báo từ tiền tuyến truyền về.
"Cầu treo của Silverlight City đã buông xuống… chúng ta đang... tiến vào giáo đường... "
"Biết, chú ý an toàn." Nightingale trả lời.
"Xem ra đây là khoảng cách xa nhất." Roland mở địa đồ ra, vẽ một vòng ở vị trí Silverlight City: "Muốn trực tiếp liên hệ với hai cảnh Đông, Bắc thì nhất định phải thiết trí trạm trung chuyển ở chỗ này."
Từ khi có được Ấn Phù Lắng Nghe, hắn trầm mê trong cảm giác rõ chuyện phương xa như lòng bàn tay này, giao lưu tin tức tốc độ cao khiến cho hắn giống như lại về tới thời đại trước đó, giờ phút này, hắn giống như đang ngồi trong sảnh chỉ huy, khống chế mỗi một bước trạng thái tác chiến.
Đáng tiếc Ấn Phù Lắng Nghe không phải có thể truyền bá vô hạn, giống như Ấn Phù Truy Tung, qua phạm vi nhất định thì năng lực sẽ suy yếu rất lớn, hai viên ma thạch cách nhau quá xa, khó có thể bảo đảm giọng nói rõ ràng ổn định. Bây giờ xem ra ít nhất cần trung chuyển một lần mới có thể truyền mệnh lệnh của Thành Neverwinter đến cả nước.
"Hơn nữa số lượng Ấn Phù cũng không đủ!" Nightingale cầm một miếng cá khô lên: "Ngươi mới làm bốn cặp, chỉ là hành động nhổ răng thì đã dùng một nửa, muốn bắt một con ma quỷ về cũng không dễ dàng."
Vấn đề này cũng đúng, Ấn Phù chỉ có thể truyền thanh đơn hướng, nếu như muốn đạt tới hiệu quả thông tin tức thời thì ít nhất trong tay phù thủy phải có hai bộ mới được.
Nhưng mà so với chim đưa tin truyền tin tức hoặc là nhân lực đưa tin, có thể nói nó có hiệu suất cực cao.
Đương nhiên, Ấn Phù không phải không thể cải tiến.
Dựa theo lời giải thích của Akesha, phẩm chất của nó được quyết định bởi cường độ ma lực chi huyết dung hợp, ví dụ như là Ấn Phù Lắng Nghe do Anna chế tạo, hiệu quả đưa tin càng tốt hơn một chút, nếu như tăng thêm huyết dịch của ma quỷ cao giai, nói không chừng một bộ là có thể bao trùm toàn bộ vương quốc Greyfort.
"... Có chút không đúng . . . chờ một chút..."
Giọng nói đứt quãng của Sylvia vang lên lần nữa, câu nói này khiến cho hai người trước bàn lập tức chấn động tinh thần.
"Lại có người thuần khiết xuất hiện?" Nightingale nuốt cá khô: "Hay là lỗ đen ma lực di động?"
Cái trước còn dễ nói, trực tiếp định vị khai hỏa là được, mà cái sau có hai khả năng ---- -- -- là giáo đồ đeo thần thạch, hai là quân thần phạt trời sinh không sợ ma lực.
"Không... u u... ta không thấy được... phản ứng của thần thạch..."
"Không có thần thạch?" Roland cau mày nói.
"Không có... trong giáo đường cái gì... cũng không có..." Giọng nói dừng lại một lát: "Chúng ta... tiến vào... u u... tầng hầm cũng trống không..."
Hai người đưa mắt nhìn nhau, giáo hội... trốn?
"Loại tình huống này không phải là không có khả năng!" Qua một hồi lâu Roland mới ảo não nói: “Là ta quá cẩn thận."
Trong vương quốc đã không còn ai có thể ngăn cản bước chân của Đệ Nhất Quân, quý tộc cũng không chịu chủ động đụng vào họng súng, nhưng không có nghĩa là cỏ đầu tường trong số bọn họ sẽ không lén báo tin cho giáo hội —— cái sau sẽ rút lui khỏi thành thị khi tuyệt đối không thể thủ thắng cũng là cử chỉ bình thường. Không giống như khi cướp đoạt cứ điểm Epic và Fallendragon Ridge, quý tộc không bị tai hoạ ngập đầu rất có thể sẽ quan sát toàn bộ hành trình cướp bóc lần này, đoán chừng sau khi tiến công Redwater City không lâu, giáo đường ở những thành thị khác đã nhận được bồ câu đưa tin đưa tin tức "Tứ vương tử đang vơ vét Thần Phạt Chi Thạch".
Nếu như ngay từ đầu đã chia binh hành động, đồng thời điều động ba đội ngũ tiến công ba thành thị, nói không chừng có thể một mẻ hốt gọn bọn họ.
"Cũng không thể nói như vậy!" Nightingale đưa một miếng cá khô tới bên miệng Roland: "Chỉ có một mình Sylvia có thể khám phá kẻ địch mai phục, lỡ như gặp gỡ người thuần khiết khó chơi, phân tán quân đội rất có thể sẽ bị trọng thương, cẩn thận cũng có chỗ tốt của cẩn thận."
Roland nao nao, cắn cá khô: "Bây giờ ngươi rất biết an ủi người khác."
"Hắc hắc!" Nàng giảo hoạt cười nói: “Thế nào, có phải tâm tình tốt hơn rất nhiều hay không? Nếu như còn không vui, ta sẽ giúp ngươi bóp vai —— Wendy dạy cho ta một loại thủ pháp, nghe nói hết sức thoải mái."
"Ngay cả cái này mà Wendy cũng biết?"
"Nàng biết nhiều thứ hơn đó!" Nightingale nhíu mày: "Hội Cộng Trợ một đường bôn ba, nhận hết trắc trở, đều dựa vào nàng mới trấn trụ đội ngũ, nếu không với tính tình quái dị của Hacara thì đã khiến cho tất cả mọi người chạy mất từ lâu rồi. Trên phương diện chăm sóc các tỷ muội, không ai xuất sắc hơn nàng."
Roland sờ căm, hôm nay tạm thời không có chính vụ cần xử lý, Đệ Nhất Quân lại thuận lợi tiến vào Silverlight City, không bằng trầm tĩnh lại nghỉ ngơi một lát.
Hắn vừa mới chuẩn bị đồng ý thì ma thạch trong ngực Nightingale lại vang lên.
Lần này tiếng vô cùng rõ ràng, giống như là hò hét ở bên tai.
"Đây là Lightning, lặp lại, đây là Lightning, nghe được xin trả lời!"
Hoạt động giải trí của phù thủy không nhiều, cho nên Roland ngẫu nhiên cũng sẽ giảng những câu chuyện mới lạ trên lớp tự nhiên, ngoại trừ đề cao hứng thú học tập ra thì còn có thể tăng thêm kiến thức của các nàng —— từ khi nghe hắn kể sự tích phi công chinh phục bầu trời, Lightning lập tức thích phương thức nói chuyện lạ đời này.
Nhưng mà lọt vào tai Roland, kiểu nói chuyện này rất khó nghe, chờ Nightingale kích hoạt một bộ ma thạch khác, hắn ho khan hai tiếng: "Ừm, ngươi nói đi, ta có thể nghe được."
"Sương đỏ sau núi tuyết biến mất... không đúng, nó đang biến mất!"
"Cái gì?" Hai người đồng thời hỏi: "Ngươi xác định?"
"Chắc chắn là vậy, Macy cũng ở đây, ngài có thể hỏi nàng một chút!"
"Đúng là sương mù đã nhạt đi rất nhiều, groo!"
"Không đúng, hẳn là ngươi phải nói đây là Macy trước, sau đó mới báo cáo nội dung..."
"Groo groo?"
"Bây giờ các ngươi đang ở đâu? Đừng tới gần doanh trại ma quỷ quá, tranh thủ trở về!" Roland sợ tinh thần thám hiểm của cô gái nhỏ tăng vọt, bay thẳng vào doanh trại điều tra, nếu lại kéo ra một con ma quỷ cao giai nữa thì rắc rối lắm.
"Lightning đã rõ!" Cũng may nàng nhanh chóng đáp lại.
"Đi gọi Akesha đến!" Roland nói với Nightingale: "Có lẽ chỉ có nàng mới biết được đã xảy ra chuyện gì."
Từ khi đánh giết Trảm Ma Giả, hắn vẫn chú ý tới động tĩnh phía sau núi tuyết —— đội tàu tiến về đầu nguồn sông Xích Thủy vận chuyển than đá chia làm bốn, năm chiếc một nhóm, trong tay mỗi đám hộ vệ đều có một con chim đưa tin. Trừ cái đó ra, phạm vi luyện tập của Lightning và Macy cũng ổn định ở vị trí từ núi tuyết đến rừng rậm Dodge, để đề phòng ma quỷ đột nhiên tập kích.
Kết quả ma quỷ không chỉ không có triển khai trả thù mà ngay cả sương đỏ cũng bắt đầu tiêu tán?
Akesha nhanh chóng đến văn phòng, nhưng mà cẩn thận nghe Lightning báo cáo, nàng cũng có chút nghĩ không ra: "Hội Liên Hợp có rất ít cơ hội tiếp cận hậu phương doanh trại của ma quỷ, cho nên ta chưa từng nghe nói tới tình huống tương tự, thậm chí trong chiến tranh dài đến mấy chục năm cũng chưa từng nhìn thấy bọn nó có hành vi rút lui."
"Nếu đã như vậy, vậy cứ quan sát trước đi!" Cuối cùng Roland quyết định: “Có lẽ sương đỏ chỉ là nhất thời yếu bớt mà thôi, chuyện này vẫn nên cẩn thận mới tốt."
Hắn không muốn hao tổn bất cứ một phù thủy nào trong lúc này.
Sau năm ngày, Lightning truyền tin tức đến, sương đỏ phía sau núi tuyết hoàn toàn biến mất.