Trở lại thành bảo, Roland nhìn về phía Akesha: "Ngươi nhớ lại cái gì sao?"
"Quân thần phạt hẳn là sau khi Taqira triệt để luân hãm mới nghiên cứu thành công, ta hiểu cũng không nhiều!" Nàng chậm rãi lắc đầu: "Chỉ là... có thể sẽ không đơn giản giống như thần quan của giáo hội nói, ít nhất phương pháp này không thể giải thích giáo hoàng tân nhiệm sẽ tiếp quản quân thần phạt đời trước như thế nào."
"Mặt khác, quân thần phạt mất khống chế sẽ chủ động tiến về vùng đất man hoang cũng hết sức kỳ quái!" Hơi ngưng lại một chút, Akesha nói tiếp: "Vùng đất man hoang mà các ngươi nói hẳn là bình nguyên màu mỡ bốn trăm năm trước, nơi đó ngoại trừ phế tích Thánh Thành ra thì không có cái gì khác. Muốn nói là bọn họ bị ma quỷ hấp dẫn thì khoảng cách cũng quá xa."
"Ai biết được!" Roland lơ đễnh nói: "Ngươi cũng nhìn thấy, máu bọn họ chảy lại là dòng máu màu xanh lam, cho dù có nghĩ như thế nào đi nữa thì cũng không thể xem là đồng loại của chúng ta." Đối với chuyện rốt cuộc quân thần phạt bị cái gì hấp dẫn thì hắn không hứng thú lắm, trước mắt thứ hắn muốn biết nhất chính là nhược điểm của quân thần phạt với làm sao để hữu hiệu phòng ngừa võ sĩ thần phạt xung kích phòng tuyến trong chiến đấu. Dù sao từ đợt ném mâu đó thì có thể thấy, dưới tình huống không có công sự phòng bị thì quân thần phạt vẫn rất có uy hiếp: "Nếu như quân thần phạt bị giọng nói khống chế thật thì có lẽ năng lực của Echo có thể..."
"Ta không đồng ý làm như thế!" Phù thủy cổ bác bỏ: “Làm như vậy tồn tại rất nhiều nguy hiểm.”
"Hoàn toàn chính xác, muốn lặng lẽ lẻn vào đến bên cạnh người điều khiển thì nguy hiểm không nhỏ nhưng chúng ta có thể…”
"Không, ta không nói Echo!" Akesha ngắt lời hắn: "Ta nói là ngươi."
"Ta?" Roland giật mình.
"Muốn cho Echo lặng lẽ không tiếng động tới gần bên cạnh người điều khiển thì nhất định phải dựa vào sương mù của Nightingale, như vậy bên cạnh ngươi tương đương với không có chút bảo hộ nào, chỉ cần giáo hội phái ra một người thuần khiết có năng lực đặc thù thì có thể nhẹ nhõm lấy mạng ngươi." Nàng không chút do dự nói: “Mặc dù ngươi là một phàm nhân, nhỏ yếu lại vô lực nhưng muốn chiến thắng ma quỷ thì tạm thời trước mắt còn không thể thiếu ngươi được. Cho nên bảo vệ ngươi mới là quan trọng nhất, chúng ta không thể để xảy ra nguy hiểm được."
"Không hiểu ngươi nói như vậy là khen hay là châm biếm!" Roland không khỏi cười khổ: "Nếu như đến lúc đó ta sẽ đeo Thần Phạt Chi Thạch."
"Thần Phạt Chi Thạch chỉ là nhất bảo hiểm cuối cùng, cũng không phải là tuyệt đối an toàn!" Akesha nói thẳng: “Thậm chí Nightingale cũng không thể cam đoan vạn vô nhất thất, chỉ là chúng ta không có phương pháp tốt hơn."
"Chỉ cần ta còn sống thì bệ hạ sẽ không bị bất cứ thương tổn gì!" Nightingale không nhịn được hiện ra thân hình, có thể thấy nàng có chút bất mãn với cách nói của Akesha.
"Hi vọng như thế!" Phù thủy cổ không có tranh chấp tiếp mà quay người rời khỏi thư phòng, nhưng mà khi đi tới cửa, nàng dừng bước.
"Thế nào?" Roland hỏi.
Akesha trầm mặc một hồi: "Ta không biết nên nói những thứ này không nên... sở dĩ đại nhân Aquarius có thể trở thành nữ vương sao băng, đứng đầu tam tịch, ngoại trừ thực lực mạnh mẽ của nàng ra thì đầu óc và thủ đoạn cũng vượt qua đa số phù thủy. Mấy lần nàng đưa ra quyết định đều cứu vãn Hội Liên Hợp gần như sụp đổ, nếu như không có Aquarius, Taqira hoàn toàn không chống đỡ được đến lúc đó. Có không ít người cho rằng nếu như nàng có thể sinh ra ở đêm trước Trận Chiến Thần Ý lần thứ nhất thì có lẽ đã sớm kết thúc trận chiến tranh không nhìn thấy hi vọng này rồi."
"Ngươi muốn nói cái gì?"
Nàng quay đầu lại, lông mày cau lại: "Ta muốn nói là võ sĩ siêu cấp mà nàng gửi gắm hi vọng để cứu vãn phù thủy không phải là như thế mới đúng."
"Ngươi cảm thấy quân thần phạt bây giờ không chắc sẽ là quân thần phạt bốn trăm năm trước?" Roland kinh ngạc nói.
"Võ sĩ thần phạt không sợ ma lực, sẽ không khủng hoảng, lực lớn vô cùng, nhìn đúng là có được ưu thế khá lớn so với ma quỷ, nhưng... cũng không thể đưa đến tác dụng giải quyết dứt khoát. Huống chi bọn họ còn cần người điều khiển đi theo hành động, gần như không có khả năng di chuyển đường dài, ta cảm thấy đại nhân Aquarius không nên gửi gắm hi vọng vào loại võ sĩ này." Akesha thở dài: "Đương nhiên, những thứ này chỉ là phán đoán của ta mà thôi, sau khi Taqira hủy diệt, rốt cuộc Hội Liên Hợp đã xảy ra chuyện gì, chỉ sợ chỉ có giáo hội mới biết."
Nàng rời đi hồi lâu sau, Roland vẫn chưa lấy lại tinh thần sau trầm tư.
Akesha nói đúng là không phải không có lý, có thể làm cho nữ vương sao băng trả một cái giá lớn như thế cũng phải áp dụng kế hoạch quân thần phạt, thật sự chỉ vì sản xuất một cỗ máy giết chóc đắt đỏ nhưng không tiện điều khiển hay sao?
Ngay lúc hắn định đi ra bên ngoài thành bảo hít thở không khí thì Ấn Phù Lắng Nghe trên người Nightingale bỗng vang lên.
"Đây là Lightning, vị trí Tây Bắc, trên không Coldwind Ridge! Quan sát được kẻ địch đang rút lui, lặp lại, kẻ địch đang rút lui!"
"Rút lui?"
"Bọn họ toàn quân chạy trốn về hướng Thánh Thành, groo!" Macy bổ sung.
"Ta biết rồi!" Roland lập tức gọi thân vệ ngoài cửa tới: "Thông báo cho Iron Axe, Edith, công tước Calvin Kant và tất cả thành viên bộ tham mưu đến thành bảo họp."
Đây chắc chắn là một tin tức tốt, hắn hưng phấn nghĩ, không ngờ binh đoàn của giáo hội sẽ từ bỏ Coldwind Ridge, trực tiếp rút về cao nguyên Hermes. Bởi như vậy, hắn sẽ có cơ hội sơ tán sạch dân chúng trong thành trấn trước khi Thánh Thành chiếm cứ Coldwind Ridge một lần nữa.
"Bọn họ sợ hãi!" Nightingale cười nói.
"Có lẽ như thế, nhưng mà rút lui cũng chứng tỏ trong khoảng thời gian ngắn Thánh Thành không thể nào phái nhân thủ tiếp viện!" Roland vuốt cằm nói: "Trước đó chúng ta phỏng đoán cũng không có sai, đội ngũ hơn một ngàn người này hẳn là bộ đội tiên phong do giáo hoàng tạm thời hứng thú phái ra. Nếu như bọn họ không chủ động tấn công phòng tuyến, đúng là ta không thể làm gì giáo hội thật."
Lúc trước lựa chọn phương án ép bọn họ tập trung này, nói trắng ra là từ bỏ Coldwind Ridge, dù sao nơi này cách Hermes gần quá. Bây giờ có cơ hội phòng ngừa dân trấn trở thành vật hi sinh cho thuốc viên cuồng hóa, Roland lập tức cảm thấy trong lòng dễ dàng không ít.
Nhân viên tương quan nhanh chóng tụ tập đến trong phòng tiếp khách, hắn thuật lại tình báo Lightning truyền về một lần, sau đó nhìn trái phải: "Còn có vấn đề gì không?"
"Bệ hạ, tại sao ngài không trực tiếp trú đóng ở Coldwind Ridge?" Công tước không hiểu nói: “Nơi đó địa thế hiểm yếu, cũng chỉ có một con đường thông tới Thánh Thành, so với canh giữ ở chân núi thì có lợi hơn chứ?”
"Nhìn như hiểm yếu mà thôi, trên thực tế thì ba mặt núi vây quanh, đường dốc vừa khéo thông qua đỉnh Coldwind Ridge, chỉ cần một sợi dây thừng thì có thể dễ dàng thẩm thấu đến phía sau phòng tuyến." Roland giang tay: "Điều này khi còn ở Thành Neverwinter thì đã thảo luận kỹ càng, tình huống cụ thể ngươi có thể hỏi thăm Edith. Những người khác đâu?"
Thấy không có ai trả lời, hắn hạ lệnh: “Như vậy thì hành động sơ tán do Đệ Nhất Quân chấp hành, tích trữ lương thực và kim long có thể để qua một bên trước, mấu chốt là dân cư —— cho dù là khuyến cáo hay là cưỡng chế, ta muốn nhìn thấy Coldwind Ridge không còn lại người nào. Mặt khác, quý tộc bản địa thuyết phục thì hiệu quả sẽ tốt hơn, đặc biệt là trân châu của bắc địa tiếng tăm lừng lẫy." Hắn dừng một chút: "Iron Axe, Edith, hai người các ngươi cùng phụ trách việc này."
"Rõ!"
"Như ngài mong muốn."
"Về phần bộ tham mưu!" Hắn nhìn về phía mấy người bá tước Syrte: "Nhiệm vụ của các ngươi là hỗ trợ công tước Bắc cảnh bố trí dân chúng rút đi, bao gồm thống kê nhân số, đăng ký thân phận, bố trí nhà ở và cơm nước, rõ chưa?"
"Tuân lệnh, thưa bệ hạ!" Mọi người cùng hô.
"Rất tốt, bây giờ hành động ngay đi!" Roland vỗ bàn nói.