Sáng sớm hôm sau, Roland vừa bưng điểm tâm đi vào sở chỉ huy thì đã nhận được Macy báo cáo.
"Giáo hội xuất động, groo!" Giọng nói kích động của nàng vang lên bên kia ma thạch: "Một đội ngũ rời khỏi Coldwind Ridge, đang tiến về phòng tuyến, groo!"
"Có bao nhiêu người?"
"Một, hai, ba... tổng cộng năm người!"
Roland đang định chuẩn bị tổ chức hội nghị tác chiến tiền tuyến thì lại ngồi xuống: "Cái gì? Năm người?"
"Hơn nữa ăn mặc vàng óng ánh, còn giương cờ xí Thánh Thành, cực kỳ trương dương, groo! Cần bẩm báo ký hiệu hoả pháo không?"
"Ây... không cần, ngươi tiếp tục nhìn chằm chằm Coldwind Ridge là được." Hắn nhét bánh mì vào miệng, giáo hội muốn làm gì?
"Đại khái là xin tha?" Nightingale bĩu môi.
"Nếu đúng là như thế thì Thánh Thành đã không phái đại quân xâm chiếm Coldwind Ridge." Roland cau mày nói.
Một ngày rưỡi sau, tiểu đội nhân mã này đã tới tuyến đầu phòng tuyến, thần quan dẫn đầu công bố bọn họ là đoàn sứ giả giáo hội phái ra, muốn gặp Roland bệ hạ, đồng thời còn có một phong thư giáo hoàng miện hạ tự tay viết muốn giao cho quốc vương trẻ của Greyfort.
"Các ngươi thấy sao?" Roland tụ tập bộ tham mưu và phù thủy lại, hỏi: “Đây là quỷ kế của người thuần khiết chứ?"
"Trước đó, ta muốn hỏi ý kiến của ngài trước!" Edith lên tiếng trước nhất: "Nếu như giáo hội muốn đầu hàng, ngài sẽ chấp nhận bọn họ hoà đàm sao?"
Roland không chút do dự bác bỏ khả năng này: "Trừ phi bọn họ giải tán quân thần phạt, đồng thời giao tất cả tầng lớp cấp cao và người có dính máu tươi của người vô tội ra chịu thẩm phán, nhưng ta nghĩ giáo hội sẽ không chấp nhận điều kiện như vậy."
"Hoàn toàn chính xác!" Edith lập tức đáp: “Như vậy, ngài không nên tiếp kiến đoàn sứ giả, tạm không nói đối phương có âm mưu hay không, quá trình đàm phán cũng có thể sẽ dao động quyết tâm của ngài."
"Ta đồng ý quan điểm này!" Akesha gật gật đầu: "Tuy rằng trên người năm người này đều không có phản ứng ma lực nhưng năng lực phù thủy thiên kì bách quái, ai cũng không thể cam đoan sau một khắc sẽ xảy ra cái gì."
"Hoặc là dứt khoát bắt bọn họ lại khảo vấn một phen, hỏi rõ ràng ý đồ đến, sau đó bí mật giải quyết hết!" Iron Axe làm thủ thế cắt yết hầu.
"Bệ hạ, Greyfort cũng không phải Thành Iron Sand!" Tước sĩ Syrte vội vàng khuyên nhủ: "Chuyện này đừng làm mới tốt, truyền đi thì sẽ ảnh hưởng danh vọng của ngài."
"Ta biết!" Roland trầm tư một lát, sau đó quay qua nhìn Iron Axe: "Nói bọn họ để thư lại, người thì đuổi đi là được."
"Tuân lệnh, bệ hạ."
Hắn không khỏi có chút hiếu kỳ, ngay lúc này, người thống trị cao nhất Hermes sẽ nói gì với hắn?
Là khuyến cáo hay là lợi dụ?
Trải qua tầng tầng kiểm tra của Sylvia và Akesha, phong thư đến từ Thánh Thành do giáo hoàng thân bút viết cũng được đưa đến trong tay hắn.
Mở phong thư tinh tế ra, chữ viết cực đẹp.
Mà nội dung trong bức thư khiến cho Roland giật nảy cả mình.
Phía trên dùng giọng điệu thẳng thắn tự thuật lại nguồn gốc của giáo hội và mục đích, cũng nói rõ sự tồn tại của kẻ địch của nhân loại là ma quỷ.
Nếu như không phải hắn biết trước được bí mật bốn trăm năm trước, chỉ sợ những nội dung này đủ để cho hắn cảm thấy hỗn loạn và không thể tin được.
Đây là sách lược kẻ địch nghĩ ra?
Dùng lịch sử chân thực phủ bụi đã lâu để mê hoặc đối thủ, cũng xem nó như thành ý hòa đàm?
Kết quả sau khi đội nhân mã thứ nhất trở về, Coldwind Ridge lại phái ra một đội nhân mã khác, cũng là năm người.
Đương nhiên Roland cũng không có gặp bọn họ, chỉ để thư lại.
Lần này nội dung trên thư càng kỹ càng hơn một chút, ngoại trừ giới thiệu sơ lược tiền thân giáo hội là Hội Liên Hợp ra thì thậm chí còn nhắc đến Trận Chiến Thần Ý, giáo hoàng cho rằng trận chiến tranh với dị tộc có chu kỳ bốn trăm năm này chính là thần linh đang kiểm tra thế nhân.
Đối với quan điểm này hắn khịt mũi coi thường, nhưng trong lòng không khỏi có chút bất an khó hiểu.
Về sau, trong vòng một tuần, Coldwind Ridge liên tiếp phái ra mấy đoàn sứ giả, đưa thư giáo hoàng tự tay viết đến doanh trại tiền tuyến. Những thư tín này cũng không có lộ ra quá nhiều thứ mới mẻ, nội dung cũng càng lúc càng ngắn. Còn đề nghị hi vọng có thể hợp tác đối kháng ma quỷ ở mặt sau thư, hắn làm như không thấy.
Cho đến khi tháng cuối hè nóng bức khó chịu đến, Thánh Thành mới không phái sứ giả mới nữa.
Lần này, kẻ địch xuất động toàn quân.
"Đây là Lightning, kẻ địch đã tiến vào khu vực số chín! Lặp lại, kẻ địch đã tiến vào khu vực số chín!"
Nghe giọng vang lên trong Ấn Phù, Cat's Claw khẩn trương lật sổ trong tay: "Ây... số chín, số chín..."
"Nhanh lên!" Rodney rống lên: "Đạn pháo đã sắp xếp gọn!"
"Đã là tốc độ nhanh nhất!" Cat's Claw nói to: "A... ở chỗ này, góc hai mươi sáu, độ cao mười lăm!"
Nelson nhanh chóng xoay cái chuôi: "Hai mươi sáu... mười năm, hoàn thành!"
"Chuẩn bị xạ kích!"
Nghe được hiệu lệnh, Cat's Claw tranh thủ che kín lỗ tai.
"Khai hỏa!"
Peels kéo ngòi lửa, trong nháy mắt pháo cứ điểm một trăm năm mươi hai milimet phát ra tiếng gầm rung động lòng người, tiếng gầm xen lẫn dòng khí đập vào mặt, như là búa đánh vào ngực Cat's Claw, khiến cho hắn không khỏi nhiệt huyết sôi trào, dưới lực phản chấn to lớn thôi thúc, hắn cảm thấy mặt đất dưới chân rung lên.
Đây chính là lực lượng, Cat's Claw nghĩ, so với ống sắt nhỏ mười hai pound ngắn nhỏ, pháo cứ điểm mới là vũ khí thích hợp cho đàn ông thao tác.
Tiếc nuối duy nhất là hắn không nhìn thấy cảnh tượng lúc đạn pháo rơi xuống đất.
Lấy can đảm, Cat's Claw đi đến bên cạnh ma thạch trong tay Sylvia: "Ây... tiểu thư Lightning, chúng ta bắn trúng không?"
"A ha... chính giữa mục tiêu!" cô gái nhỏ trả lời.
...
So với nhân viên thao tác pháo hậu phương, Lightning và Macy có thể trực tiếp quan sát được động tĩnh của kẻ địch và khi bị đả kích.
Nàng lơ lửng ở trên độ cao tuyệt đối an toàn, cầm kính quan sát trong tay quan sát phía dưới, vừa rồi, một phát súng lựu đạn rơi vào khu vực số chín, ở vị trí ngã về hướng tây, chênh lệch với điểm rơi dự tính gần bốn mét, đại khái là sức gió thay đổi ảnh hưởng. Nhưng hiệu quả thực tế không kém chút nào, đại quân trùng trùng điệp điệp của giáo hội chiếm hết toàn bộ đường núi, chỉ cần có thể nện vào đầu đội ngũ thì có thể lập tức nhìn thấy một đóa hoa đỏ tươi nở rộ trong nháy mắt.
Lần đả kích vừa rồi cũng là như thế.
Nàng không nhìn thấy quá trình từ bay đến rơi xuống đất của đạn pháo, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là một vòng ánh sáng màu đỏ, tiếp theo là bụi mù và cát đá dâng cao, một tia gợn sóng từ chỗ ánh sáng lóe lên rồi biến mất khuếch tán ra, những nơi đi qua bụi đất tung bay. Tiếng nổ đến chậm hơn một lát, giống như cả hai không đồng thời diễn ra.
Khi sương mù bị thổi đi, trung tâm điểm rơi chỉ còn lại một khu vực cháy đen, xung quanh thì là thi thể thất linh bát lạc, chân cụt tay đứt khắp nơi, nội tạng và nhiệt huyết sền sệt nhuộm khôi giáp sáng loáng đỏ tươi. Xa hơn chút nữa, võ sĩ thẩm phán lại là một dáng vẻ khác, thoạt nhìn trên người bọn họ không có vết thương rõ ràng nhưng vẫn miệng phun bọt máu ngã nhào xuống đất, có vài người còn có thể kiên trì đi ra ngoài vài mét mới té ngã, bước chân xiêu xiêu vẹo vẹo giống như là uống say.
Chỉ một lần pháo kích mà đã khiến cho giáo hội hao tổn ít nhất gần năm mươi người.
Lightning thoải mái quơ quơ quả đấm, các ngươi đang bị trừng phạt đúng tội!
Sau đó nàng dời ánh mắt về phía khu vực pháo kích kế tiếp.
"Chú ý, kẻ địch đang thông qua khu vực số mười hai, có thể khai hỏa, lặp lại, có thể khai hỏa!"