Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 677

Chương 677
Chương 677

Mặc dù đi bộ trong rừng sẽ làm chậm tiến độ của mọi người, nhưng dọc theo đường đi cuối cùng bình yên vô sự.

Ba ngày sau đó, đến chỗ đoàn người Yorko cách biên giới vài dặm thì bất ngờ gặp được một đội binh lính Greyfort đang tìm kiếm ven đường – trang phục bằng da màu nâu đặc biệt riêng cùng với ống kim loại dài sau lưng khiến cho hắn vừa liếc mắt đã nhận ra được lai lịch của đối phương.

Sau khi đi theo quân đội trở lại thành Evernight, gặp mặt Công tước Kant thì hắn mới biết rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì – sau khi thu được Hill báo lại thì bệ hạ Roland đã trực tiếp gửi đi hai bức thư mật, một bức chỉ thị cho phân đội Đệ Nhất Quân vốn đóng ở Trấn U Cốc chia làm bốn đội ngũ, theo bốn con đường biên giới giữa hai nước tiến vào Dawn Kingdom, chi viện cho nhân viên ngoại giao đang rút quân. Một bức thư mật khác ngược lại thông báo cho Công tước Bắc địa rằng tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, nói cách khác chính là bắt đầu xoay xở các vật tư cần cho tác chiến như lương thực, vải bông, xe ngựa vân vân, một khi quân chủ lực đến Bắc địa thì có thể trực tiếp xuất phát chiến đấu.

Cũng may đoàn sứ giả bình yên vô sự.

Khi nói lời này, Công tước thậm chí còn thở dài ra, nghe mà Yorko vừa mừng lại lo.

Nhưng mà khiến cho hắn cảm động nhất vẫn là phản ứng của lão bằng hữu đối với chuyện này.

Cho dù hắn biết bốn phù thủy trong đội ngũ chiếm một phần trọng lượng rất lớn, nhưng trong thư mật vẫn nhắc đến danh hiệu đại sứ Yorko, còn xếp tên hắn ở vị trí đó, riêng phần đối xử này đã khiến cho hắn cảm thấy khiếp sợ với giày vò đã phải chịu đựng suốt một đường đều đáng giá rồi.

Yorko viết chuyện đã phát sinh trong quá trình rút lui thành một phong thư dài, giao vào trong tay Công tước, hy vọng sau khi bệ hạ nhận được phong thư này thì có thể hủy bỏ trạng thái chuẩn bị chiến đấu ở Bắc địa – hiện giờ hắn đã biết được Hill không nói sa, thái độ đối đãi với chuyện này của bệ hạ không phải chỉ thuận miệng nói ra.

Mặt khác hắn cũng cảm thấy kinh ngạc với mức độ phản ứng của Đệ Nhất Quân, giảm bớt thời gian đưa thư qua lại của con chim đưa thư, như vậy có ý nghĩa rằng ngay hôm nhận được mệnh lệnh thì nhánh bộ đội vốn dùng để đề phòng phần tử Giáo hội còn sót lại và tà thú đã triển khai hành động rồi. Hắn cũng không phải chưa từng nhìn thấy quý tộc điều binh tác chiến, nhưng chỉ riêng triệu tập kỵ sĩ, lính đánh thuê và dân tự do đã tiêu tốn thời gian đến nửa tháng rồi, càng đừng nói tới đưa một nhóm ra chấp hành nhiệm vụ. Chỉ cần đội ngũ vừa tản ra, người giám thị ít đi, chỉ sợ trong một buổi tối đám lính đánh thuê lấy được tiền ứng trước đã chạy mất không còn một tên rồi.

Đây đại khái là nguyên nhân vì sao lão bằng hữu có thể đánh vào vương đô chỉ trong một ngày đi.

Hiện giờ Yorko đã thoáng hiểu ra được, quân đội của bệ hạ không hề giống với quân đội trước đó hắn đã từng nhìn thấy – không chỉ về vũ khí, mà tất cả các phương diện khác đều còn hơn xa đám quý tộc lệ thuộc này.

Đồng thời làm đại sứ, hắn cũng không phải một mình cô lập, toàn bộ vương quốc không chỉ là hậu thuẫn của hắn, cũng là lưỡi dao bén của hắn. Nghĩ đến một điểm này, hắn cảm thấy ngực căng lên mãnh liệt, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt.

Hiện giờ điều duy nhất khiến Yorko không yên lòng chỉ còn lại một mình Số bảy mươi sáu.

Dựa theo ước định trước đó, người tới trước sẽ treo một lá cờ bốn màu lên vị trí bắt mắt nhất, Công tước Kant đã phái người đi tìm mấy lần trong thành Evernight nhưng đều không tìm được dấu hiệu tương tự như vậy. Hiện giờ bọn họ đã tiến vào trong phủ do Công tước bố trí, nên đã cắm một cột cờ ở ngay cửa, để mảnh vải buồm bốn màu tươi đẹp đón gió tung bay. Chỉ cần vừa vào trong nội thành, liếc mắt cái đã có thể nhìn thấy dấu hiệu này.

Trên thực tế không chỉ có một mình hắn đang lo lắng cho đối phương, xuyên qua cửa sổ, Yorko thường xuyên có thể nhìn thấy Annie và Amy đứng dưới cột cơ, hiển nhiên muốn nhìn thấy Số bảy mươi sáu bình an trở về đầu tiên. Theo chung đụng dần dần lâu hơn, thái độ của Annie đối với hắn đã phát sinh một chút chuyển biến, ít nhất sẽ không tỏ vẻ cảnh giác nhìn hắn giống như trước kia nữa.

Thuộc hạ của Hill đã không chỉ một lần đi tìm hắn, hy vọng hắn có thể mau chóng khởi hành tới Tây cảnh, ma thuật sư thậm chí còn nói thẳng cho hắn biết, làm người dẫn dụ, tỷ lệ sống sót của Số bảy mươi sáu cực kỳ bé nhỏ. Nếu như kỵ sĩ này không đuổi theo kịp bọn họ, nàng sẽ đến thôn trang ở biên giới sau một ngày, sau đó sẽ còn tới thành Evernight nhanh hơn bọn họ. Hiện giờ địa điểm gặp mặt mà bọn họ đã định trước vẫn không hề có động tĩnh gì, kết quả cơ bản đã xác định.

Yorko cũng biết rõ đạo lý này, nhưng hắn vẫn muốn chờ thêm vài ngày nữa, không vì lý do gì khác, chính là vì câu nói khi nàng từ biệt.

- Đợi đến khi phong ba đi qua, ta lại tụ họp với các ngươi – ngay ở thành thị biên giới Greyfort, các ngươi nhớ ở đó chờ ta.

Trong thời gian sau khi ly biệt này, hắn rốt cuộc đã biết được cảm giác kỳ quái này từ đâu mà đến.

Mặc dù Số bảy mươi sáu là nô lệ trên danh nghĩa, nhưng hắn chưa hề đối xử với nàng như nô lệ, cho dù là ở trong “Black Money” hay khi ở Dawn Kingdom.

Yorko đã quyết định, nếu như nàng có thể còn sống trở về, hắn sẽ cho nàng tự do.

Đáng tiếc giác ngộ này lại tới quá muộn chút.

Lại ba ngày trôi qua, ngay khi hắn định hôm sau rời đi phương Bắc thì sự việc đột nhiên xuất hiện xoay chuyển – một chiếc xe ngựa dừng lại bên cột cờ, người đánh xe dường như hơi sốt ruột, định tìm thị vệ ở cửa nói gì đó, nhưng lại do dự không dám tiến lên. Yorko ở cửa sổ nhìn thấy tất cả còn chưa kịp ra cửa thì bóng dáng của Annie và Amy đã xuất hiện ở bên cạnh xe ngựa.

Số bảy mươi sáu đã trở lại!

Tin tức này nhanh chóng truyền vào trong tai từng thành viên trong đoàn sứ giả, kể cả Công tước Kant đều hiếu kỳ chạy tới, muốn gặp mặt thị nữ dũng cảm hy sinh này.

Nhưng tình hình của nàng không được tốt lắm.

Khi Yorko nhìn thấy Số bảy mươi sáu, toàn thân nàng đều là vết thương, tay phải và chân trái bị gãy, gần như không cách nào nhúc nhích.

- Đại nhân…

Số bảy mươi sáu chớp chớp mắt, cố hết sức nở ra nụ cười:

- Đã đợi lâu.

Trong thoáng chốc, hắn cảm thấy toàn thân đều trầm tĩnh lại.

- Ngươi trở về là tốt rồi.

Tiếp theo đoàn người tiếp tục đợi thêm một tuần ở thành Evernight, mãi cho đến thương thế của Số bảy mươi sáu ổn định lại rồi mới bắt đầu lên đường đi tới Trấn U Cốc trước, sau đó đi thuyền về phương Bắc.

Trong khoảng thời gian này, Yorko đã hỏi rõ chuyện phát sinh sau khi hai người ly biệt.

Trước khi mặt trời xuống núi thì nàng đã bị kỵ sĩ Shining City đuổi theo kịp, vì cố hết khả năng kéo dài thời gian, nàng cởi toàn bộ dây cương ngựa ra, đuổi chúng nó chạy ngược lại, tăng thêm cản trở kỵ sĩ, đồng thời bản thân đổi sang cưỡi một con ngựa chạy trốn sang đường núi bên cạnh. Nhưng mà còn chưa chạy được bao xa đã bị một hẻm núi cản lối.

Nghĩ đến bị bắt cũng là một con đường chết, nàng phóng ngựa nhảy thẳng xuống vách núi sâu hơn mười trượng. Cũng may hai bên vách núi có nhánh cây và dây mây cản lại, mới không đến nỗi ngã tan xương nát thịt, nhưng trong quá trình ngã xuống, nàng bị va chạm đầu rơi máu chảy, tay chân cũng bị mỏm đá nhô ra đụng gãy, khi rơi xuống bên cạnh dòng suối thì đã hôn mê.

Đại khái vì không tìm được đường đi xuống thích hợp, hoặc cho rằng nàng đã chết rồi, nên kỵ sĩ không tiếp tục đuổi theo nữa. Khi nàng tỉnh lại đã là đêm khuya, phải dựa vào nước suối lạnh lẽo để duy trì tỉnh táo, thỉnh thoảng còn bắt được một hai con cá thật nhỏ.

Hai ngày sau đó, Số bảy mươi sáu mới được thôn dân đi bắt cá gần đó phát hiện, giữ được tính mạng.

Tuy rằng Hero có thể dời bệnh tật đi, nhưng lại không thể chữa khỏi vết thương, nên chỉ có thể đưa nàng đi Tây cảnh, nhìn xem phù thủy ở đó có cách nào để cho nàng khôi phục khỏe mạnh không.

Cho dù như thế nào, nàng cuối cùng còn sống trở về!

Yorko cảm thấy mỹ mãn đứng ở đầu thuyền, đón gió mà đứng, thuyền buồm căng buồm lên, chạy về phía thành Neverwinter.

Bình Luận (0)
Comment