Nàng vội vàng giải thích:
- Bệ hạ, ta chưa từng tiết lộ chuyện của Ngài và Lãnh chúa Thunder cho người khác.
Roland xua tay:
- Ta biết
Hắn thích thú đánh giá Garmore:
- Ngươi nghe được tin tức này ở đâu?
Tuy rằng hắn không định xem chuyện này là cơ mật, nhưng vừa mới đóng được phần thân đáy của con tàu thép, ít nhất vẫn còn vài tháng nữa mới xuống nước lắp ráp, và toàn bộ quá trình được chế tạo trong một bến tàu khép kín hoàn toàn trong Bãi Cạn. Các công nhân được lựa chọn đều là những cư dân địa phương lành nghề nhất, người ngoài hầu như không thể biết được tin tức này.
Nếu như nói có ai trong số những người dân địa phương đang bí mật liên hệ với Fiordland, vậy thì cần phải chú ý một chút.
Garmore cười nói:
- Lãnh chúa Thunder đang chiêu mộ một đội thám hiểm mới, quy mô lớn hơn bao giờ hết. Đây là một chuyện lớn khiến cho vạn dân chú ý ở Fiordland. Crescent Bay vừa hay cũng có nhiều thuyền trưởng xuất sắc, gia nhập đội của hắn cũng không có gì kì lạ. Tin tức về con tàu thép thần kỳ này cũng đến từ Lãnh chúa Thunder - dù sao thì để xua tan lo ngại của người khác về việc tiến sâu vào vùng biển phía tây của Quần đảo Shadow, hắn bược phải bày ra một vài thủ đoạn cứng rắn.
- Còn bao nhiêu người biết về việc này?
- Không nhiều đâu, thưa bệ hạ, uy tín của Lãnh chúa Thunder cao hơn nhiều so với những thương nhân bọn ta, nếu như không phải thuyền trưởng đó đã từng nhận sự ưu ái rất lớn của Crescent Bay thì hắn cũng sẽ không tiết lộ cho bọn ta nửa lời.
Roland gật đầu:
- Thì ra là vậy. Nhưng loại tàu này cực kỳ khó đóng và trong một thời gian không thể đóng chiếc thứ hai, vì vậy ta không thể đáp ứng yêu cầu của ngươi.
Marlan nói:
- Bọn ta có thể hiểu được, thưa bệ hạ. Bọn ta chỉ hy vọng rằng sau khi hoàn tất giao dịch với Lãnh chúa Thunder, ngài sẽ bán cho bọn ta con tàu thép thứ hai. Vì vậy, thương hội Crescent Bay bằng lòng đặt cọc 10% trước và đợi khởi công sẽ bù ngay 40% còn lại.
Chưa hỏi giá cả đã bắt đầu nói về khoản đặt cọc. Roland một lần nữa lĩnh hội được tinh thần mạo hiểm của người Fiordland, hoặc nói là độ nhạy cảm trên phương diện tàu thuyền của họ cao hơn rất nhiều so với người cai trị của 4 Vương quốc lớn. Ít ra thì hắn cũng chưa từng thấy một đại quý tộc nào lại chi tiền cho một thứ mà hắn chưa từng thấy bao giờ.
Hắn không nhanh không chậm trả lời:
- Thành Neverwinter cũng cần tàu biển bằng thép, hơn nữa không chỉ có một chiếc. Chờ bến tàu được giải phóng có thể là 2 hoặc 3 năm sau. Các ngươi chưa bao giờ tính đến việc cử thợ thủ công đến tham gia đóng tàu, và ký một hợp đồng mới có thời hạn 10 năm hoặc 5 năm? Nói không chừng như vậy có thể đẩy nhanh tiến độ đóng tàu lên rất nhiều và sau đó các ngươi cũng sẽ có được kỹ thuật tương ứng.
Garmore hơi ngượng ngùng nói:
- Ngài nói đùa rồi, bọn ta tuyệt đối không có ý nghĩ ngấp nghé nó. Nếu con tàu thép thực sự được như những gì lãnh chúa Thunder nói, ngài hoàn toàn có thể dựa vào nó để trở thành đối tác được hoan nghênh nhất ở các đảo của Fiordland. Kỹ thuật như vậy bọn ta làm sao dám mở lời với ngài.
Roland nhấp một ngụm nước và nhẹ nhàng nhún vai:
- Ta không đùa đâu.
Lần này đến lượt hai người sững sờ.
Sau một lúc lâu, Garmore không dám tin hỏi:
- Ý ngài là... ngài bằng lòng tiết lộ kỹ thuật cho thương hội Crescent Bay?
Roland trả lời không chút do dự:
- Miễn là các ngươi có thể cung cấp đủ thợ thủ công, không chỉ thợ rèn và thợ mộc, mà thợ học nghề cũng được. 2000 người - nếu không đủ, hãy gom góp những người dân thường biết chữ, giao đủ trong vòng 5 năm, thế nào? Như vậy tàu của các ngươi có thể bắt đầu đóng vào năm sau. Đương nhiên toàn bộ chi phí đóng tàu do các ngươi chi trả.
Garmore cười khổ:
- Ta thật sự không thể hiểu được ngài đang nghĩ gì, thưa Bệ hạ. Đây không phải là kỹ thuật quý giá nhất của ngài sao?
Roland lắc đầu:
- Tàu thép ta đóng cho lãnh chúa Thunder là kỹ thuật mới nhất mà Neverwinter có thể đưa ra vào lúc này.
Lời này hắn không phải có ý lừa gạt, chắc chắn không cường điệu chút nào… Về phần năm sáu năm sau, ai biết được?
Garmore sững sờ một lúc, rồi xua tay bất lực:
- Vậy thì tại sao ngài…Không, ta sẽ không hỏi thêm. Crescent Bay bằng lòng với thỏa thuận này.
Tại sao ư? Bởi vì kỹ thuật không thể tách rời cơ sở và hiện thực, đừng nói kỹ thuật đóng tàu, ngay cả khi đem quặng mỏ, máy móc, lò luyện thép tất cả đều đóng gói và ném cho Fiordland, họ cũng không đủ nhân lực để duy trì hệ thống công nghiệp khổng lồ này. Khi động cơ hơi nước đầu tiên ra đời, ngành sản xuất đã không còn là một ngành công nghiệp có thể mô phỏng được bằng một đôi tay lành nghề và một cái búa.
Roland không thể không nghĩ đến những gì thuyền trưởng Biển Đen nói khi ông trả lời những vấn đề cần thiết để xây dựng Varyag - mặc dù những con tàu thép hiện nay còn lâu mới đạt đến yêu cầu cao như vậy, nhưng đó cũng là thành quả của những nỗ lực chung của toàn thành Neverwinter. Ngoại trừ việc hàn nối phần động lực lõi vào thân tàu do Anna đảm nhiệm, những linh kiện bộ phận còn lại đều đã được phân phối theo lô cho nhà máy lắp ráp và do người thường gia công.
Có thể nói đây là xu hướng phát triển trình độ công nghiệp tất yếu.
Do đó, thay vì giữ chặt kỹ thuật không buông, hắn càng cần nhiều người hơn để biến ý tưởng thành kết quả - Dân số của Neverwinter đang gia tăng nhanh chóng, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ nhanh. Chỉ là hắn không cần giải thích chuyện này cho một thương nhân, chờ đến 5 năm sau, đối phương đương nhiên sẽ tự hiểu.
Roland nâng ly thủy tinh:
- Sự chọn lựa lí trí, tàu thép sẽ không làm ngươi thất vọng. Cạn ly.
- Cạn… cái gì?
Hắn bình tĩnh giải thích:
- Chính là một hơi uống cạn ly rượu, để biểu thị ý chúc mừng, đây là lễ nghi mới của vương đô.
- Uh, thế à? Vậy thì... cạn ly.
Hai thương nhân Crescent Bay miễn cưỡng bấm bụng rót một ly rượu trắng đổ vào miệng.
Chẳng bao lâu, Nibelon và Etier cũng quay lại phòng khách và đồng ý ký kết hợp đồng này.
Thế là thành Neverwinter mở ra một đơn đặt hàng khổng lồ từ trước đến nay chưa từng có - 4.000 rồng vàng tiền đặt cọc cải tạo tàu và 5.000 rồng vàng tiền tạm ứng đóng tàu. Đây đều là những khoản thu có thể nhận được trong năm, chưa kể đến tổng giá trị còn phụ thuộc vào tiến độ đóng tàu sau này. Hắn đã có thể tưởng tượng được hình dáng Barov cười không khép được miệng lại, tòa thị chính có thu nhập dồi dào, hắn càng đủ niềm tin hơn với việc sắp xếp công việc cho mỗi người dân trong lãnh thổ.
Nhận thấy việc thương lượng đã đạt được thỏa thuận, Nibelon lại đổi chủ đề:
- Bệ hạ, ngoài tàu ra, bọn ta cũng nghe nói chỗ của ngài bán rất nhiều nước hoa, không biết...
- Nửa năm trước Margaret đã cùng ta ký kết hợp đồng đại lý nước hoa, sau khi cảng Bãi Cạn khai thông, giao dịch nước hoa với các đảo của Fiordland sẽ do nàng ấy phụ trách. Vì vậy, nếu ngươi muốn mua nước hoa thì nên tìm nàng thương lượng, mà không phải ta.
Nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối của đối phương, Roland tiếp tục:
- Nhưng Neverwinter còn chuẩn bị quảng bá một sản phẩm mới, có lẽ ngươi sẽ thấy hứng thú.
Nói đến đây hắn vỗ tay, những thân vệ canh giữ bên ngoài đại sảnh nhanh chóng nâng 3 chai thủy tinh tiến vào.
Chất lỏng trong suốt có màu kì lạ chứa trong chai ngay lập tức thu hút sự chú ý của những thương nhân.