Lợi dụng chiếc nhẫn ma thạch nhiều màu này, số bảy mươi sáu có thể quan sát được “Đối thoại” của phù thủy lúc thi triển ma lực với Thần Minh.
Nó giống như là một luồng chanh quang nhàn nhạt, kết nối phù thủy với bầu trời bao la.
Trên thực tế không chỉ là phù thủy, nếu văn hiến ghi chép không có sai lầm, trên người ma quỷ và một số tà thú chủng hỗn hợp, có lẽ cũng có thể nhìn thấy chanh quang như vậy.
Thần Minh cũng không thương mến thế nhân.
Mỗi lần nghĩ đến điểm này, sẽ khiến nàng cảm thấy vô cùng lo lắng.
So với số lượng ma quỷ cuồn cuộn không dứt, phù thủy thật sự không thể xem như một quần tộc mạnh mẽ, các nàng không thể kế thừa, cũng không có cách nào bồi dưỡng, hoàn toàn dựa vào vận may thức tỉnh, hơn nữa ma lực cũng kém xa kẻ địch.
Chìa khóa bình thường cũng không thứ số mệnh trời sinh.
Các nàng có thể thông qua cao giai thức tỉnh để thay đổi bản thân chìa khóa, bằng cách đó Thần Minh lấy được sức mạnh càng mạnh mẽ.
Rời khỏi Dawn Kingdom đến nay, số bảy mươi sáu đã quan sát qua chanh quang của Amy, Annie và Hero, trong ba người Hero mạnh nhất, Annie yếu nhất, nhưng tổng thể mà nói chênh lệch không lớn, gần như đều lớn bằng một ngón tay, cách yêu cầu khởi động thiết bị thiên khiển còn kém rất xa.
Nàng có lý do tin tưởng, người trời chọn tất nhiên là một phù thủy cao giai.
Bỗng nhiên, cửa khoang thuyền bị đẩy ra, Yorko đại sứ Greyfort đi vào. Hắn nhướng mày, đi đến bên giường bệnh:
- Mùi vì của thảo dược… Quả thực còn khó ngửi hơn cả hầm cầu. Làm sao bọn họ có thể xem thứ thối như vậy như thuốc để dùng?
- Đại khái những thuyền viên này cảm thấy, tà dịch cũng sẽ rút đi trước cái mùi hôi thôi này.
Số bảy mươi sáu miễn cưỡng cười:
- Nhưng thân thể của ta quả thật tốt hơn nhiều, ít nhất miệng vết thương bị cắt qua đều kết vảy.
Đương nhiên, dựa vào không phải là thuốc, mà là thân thể siêu phàm của quân thần phạt.
- Nếu không hiệu quả, ta nhất định sẽ ấn đầu của bọn họ vào trong hầm cầu, để mấy tên này ngửi thử nước thuốc mà ta chế tạo là mùi vị gì.
Yorko nhảy lên băng ghế dài ngồi xuống.
- Những thủy thủ đó cũng quá đáng thương.
Nàng nhẹ giọng nói:
- Ta nghe Amy nói, lúc trước là ngươi truy hỏi bọn họ có phương thuốc đặc hiệu gì không.
- Khụ khụ, lừa gạt bản thân quý tộc chính là trọng tội, đó là bọn họ gieo gió gặt bảo.
Đại sứ buông tay nói:
- Thật sự nếu trả lời không được, có thể nói nước ấm thêm mật ong khẩu phục thôi. Như vậy cho dù trị không được vết thương, ít nhất cũng có thể làm cho người bệnh cảm thấy mỹ mãn cười ra đi—— à, ta không phải đang nói ngươi.
Số bảy mươi sáu không khỏi nhếch môi, trong chuyến đi dài dẵng dặc, đại sứ này mỗi ngày đều sẽ đến đây thăm nàng một lần, thời gian không nhiều, nhưng quả thật trò chuyện vui vẻ. Nàng phát hiện, có lẽ Yorko là phàm nhân không có chút ưu điểm, khi dính dáng đến phụ nữ, hắn còn hài hước dí dỏm hơn so với phần lớn quý tộc, cho dù ở Taquila, có lẽ hắn cũng sẽ có danh tiếng. Từ sau khi mất đi phần lớn cảm giác, ngôn ngữ trao đổi là số ít phương thức tiêu khiển mà nàng có thể cảm thấy sung sướng.
Sau khi nói chuyện phiếm một trận, đối phương thái độ khác thường bắt đầu im lặng.
Số bảy mươi sáu nghĩ ngợi, dùng một bàn tay chống đỡ thân thể, thử thăm dò hỏi:
- Đại nhân, cần ta hầu hạ ngươi không? Tuy rằng cơ thể của ta có chút không quá linh hoạt, nhưng...
- Đã nói rất nhiều lần, ngươi đã không còn là thị nữ của ta. Không cần gặp người liền nhắc đến hầu hạ cái gì, hiện tại ngươi là dân tự do của Greyfort, hiểu không?
Hắn đỡ trán nói:
- Huống chi ngươi còn bị thương trong người, ta cũng không phải những quý tộc thượng tầng có sở thích bệnh hoạn.
- Vậy ngươi có chuyện muốn nói với ta?
Nghe được câu này, biểu cảm của Yorko xuất hiện biến hóa rất nhỏ, hắn thông cổ họng:
- Hả... Quả thật có vấn đề muốn hỏi ngươi. Sau khi đến tân vương đô, những ngày kế tiếp ngươi dự định trải qua như thế nào?
- À... Đi quán rượu làm một thị nữ? Sòng bạc cũng được.
Số bảy mươi sáu nghiêng đầu nói:
- Nếu phù thủy thật sự có thể chữa khỏi thân thể này.
Chỉ cần có thể ở lại thành Neverwinter, làm cái gì đều không sao cả. Nàng đã kết nối sợi dây này với phù thủy của Dawn, sớm hay muộn sẽ quen biết được thành viên khác của Liên minh Phù Thủy.
- Ngươi nên làm việc khác một chút.
Yorko khuyên can nói:
- Nếu đã ra ngoài, đừng trở lại đi vào con đường cũ trước kia.
- Nhưng Black Money không có dạy ta thứ gì khác ngoài hầu hạ đàn ông. Cho dù là muốn làm một thị vệ, chi gãy đã nối xong hẳn là cũng không linh hoạt như trước kia.
- Thành Neverwinter sẽ dạy ngươi, ta nghe bệ hạ nói qua, thành phố của hắn có thể cung cấp cho mỗi cá nhân một phần công việc chính thức.
Yorko nói tới đây, dừng lại một chút:
- Nếu ngươi gặp phải bất kì khó khăn nào, cũng có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào —— chỉ cần ta vẫn chưa rời khỏi Tây cảnh.
Hắn do dự lâu như vậy, chính là vì nói ra câu sao? Số bảy mươi sáu không khỏi có chút cảm khái, lúc ở Dawn Kingdom nàng biết rõ vị đại sứ này sợ phiền toái bao nhiêu, đại khái với hắn mà nói, có thể làm ra hứa hẹn như vậy đã là chuyện vô cùng khó khăn.
- Ừm... Ta sẽ thử xem.
Nàng cúi đầu:
- Cám ơn ngươi.
...
Bốn ngày sau, thủy thủ mang đến tin tức tốt, rốt cục bọn họ đã đến thành phố mới của Tây cảnh Greyfort—— thành Neverwinter.
Các phù thủy toàn bộ tụ tập đến trong phòng số bảy mươi sáu, có chút bất an chờ đợi bước chỉ thị tiếp theo. Trong đó Annie lo âu nhất, nàng luôn mở cửa sổ đảo hai mắt về hướng bến tàu, phỏng chừng chỉ cần phát hiện một chỗ không thích hợp, nàng sẽ không chút do dự mang theo mọi người nhảy vào trong nước sông lạnh như băng.
Mà cảm nhận đầu tiên nhất của số bảy mươi sáu chính là ồn ào, tiếng gào thét vang dội liên tiếp không ngừng, nước sông đánh sâu vào mép thuyền vang lên tiếng rào rào, giống như có vô số chiếc thuyền đang đi ngang qua trước sau các nàng.
Hiện tại chính là Tà Ma Chi Nguyệt, làm thế nào bến tàu có thể náo nhiệt giống như giữa hè?
Chỉ tiếc giờ phút này nàng khó có thể nhúc nhích, nhìn không tới cảnh tượng ngoài cửa sổ.
- Chị Annie, làm sao những thuyền này không nhìn thấy cánh buồm?
Amy kinh ngạc nói.
- Đại khái là có thủy thủ đang chèo ở dưới boong tàu đó.
Bước chân của Annie bỗng nhiên dừng một chút, nghiêng người tới gần bên cửa sổ:
- Im lặng, có người qua đây.
- Nhiều người không?
Broken Sword khẩn trương hỏi.
- Chỉ có bốn người, không giống như tới bắt chúng ta.
Annie nhíu mày:
- Hơn nữa... Toàn bộ là nữ.
- Đều là phù thủy?
Amy đứng lên một chút:
- Ta biết đại sứ tiên sinh không lừa chúng ta!
- Thành viên của hội Răng Máu cũng đều là phù thủy, nhưng các nàng cũng không phải đồng loại của chúng ta.
Nàng trầm giọng nói:
Tóm lại giống như trước kia, xem ánh mắt và thủ thế của ta hành động.
- Ừm. mọi người đồng loạt gật đầu.
Rất nhanh, cửa phòng của khoang thuyền bị gõ vang, bốn người trong miệng Annie theo thứ tự đi vào trong phòng, trong đó cô gái tóc đỏ dẫn đầu nụ cười đầy mặt nói:
- Chào mừng các chị em đến với thành Neverwinter, đường xa mà đến!
Đại khái là không dự đoán được đối phương sẽ nhiệt tình như thế, Annie không khỏi ngẩn người, Ngay cả số bảy mươi sáu cũng có chút ngoài ý muốn. Phải biết rằng cho dù ở Taquila phù thủy nắm giữ đại quyền, chào mừng Người thức tỉnh mới gia nhập cũng sẽ không tùy ý như thế... Chẳng lẽ trước tiên các nàng không phân chia năng lực phù thủy một chút sao?
Phải biết rằng đánh đồng một phù thủy chiến đấu và phù thủy phi chiến đấu, chính là mọt chuyện vô cùng bất lịch sự.
Đúng lúc này, số bảy mươi sáu bỗng nhiên chú ý tới trong bốn người đối phương có một cô gái tóc vàng nhìn thẳng về hướng mình, dung mạo của nàng không thể bắt bẻ đã chứng minh thân phận của nàng, luồng ánh mắt sắc bén đó giống như có thể nhìn thấu mọi thứ.