Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 701

Chương 701
Chương 701

-Thì ra con chim bồ câu này ghê gớm như vậy.

Amy ngạc nhiên thốt lên.

-Gru gru!

-Thì sao?

Lightning tỏ vẻ không phục:

-Nàng chỉ lợi dụng tuổi tác lớn thôi. Chờ đến khi trưởng thành, ta khẳng định cũng sẽ có thể tiến hóa những năng lực mới siêu mạnh mẽ.

-Vậy thì… ngươi có thể nói cho ta biết năng lực mới của tiểu thư Macy là gì không?

-Biến thành một con quái thú biết bay đấy. Tuy dáng vẻ trông rất dữ tợn, lúc bay trên trời có thể che khuất cả mặt trời nhưng chả dễ thương tẹo nào.

-Woooo-

Cái đầu đang ngẩng cao của Macy gục xuống.

-Cự thú có thể bay... muốn nhìn thử quá đi.

-Ta cũng vậy.

Các phù thủy vây quanh hai người họ bàn tán đủ thứ, chỉ có Số bảy mươi sáu là lòng lo lắng như lửa đốt - những kẻ ngốc này đều là dân không thạo, căn bản không thể hỏi được những điểm mất chốt. Ai lại đi quan tâm xem một phù thủy cấp cao trông dễ thương hay là hùng mạnh chứ, trọng điểm không phải nên liên quan đến luồng xoáy ma lực và tiến hóa năng lực cùng với cả làm cách nào mới trở thành phù thủy cấp cao à? Lần đầu tiên nàng cảm thấy khó duy trì nổi nụ cười như vậy, còn có ảo giác khóe miệng sắp co giật.

Thấy chủ đề ngày càng trở nên sai lệch, nàng đành phải tự lên tiếng:

-Nhưng bây giờ tiểu thư Macy trông không khác gì một con chim bồ câu bình thường cả... Làm sao mới có thể nhìn ra năng lực của nàng đã tiến hóa đây?

Câu hỏi này có thể có một chút khả năng làm tăng xác suất bại lộ danh tính của nàng, nhưng Số bảy mươi sáu đã không thể để ý quá nhiều nữa.

Trong lòng nàng vẫn còn một tia hy vọng, có lẽ bọn họ có thể phân biệt rõ ràng sự khác biệt giữa ngày thức tỉnh và hóa cứng trưởng thành, nhưng vẫn có thể coi một vài nhánh năng lực là thức tỉnh cấp cao- dù sao ở trên một số người may mắn, nhánh năng lực có thể tồn tại nhiều khả năng.

-Phân biệt bằng ma lực.

Wendy trả lời nàng:

-Nếu ma lực của một phù thủy bình thường giống như một cơn lốc xoáy hoặc đám sương mù, vậy sau khi tiến hóa thì nó sẽ ngưng tụ thành hình dạng mới. Ví dụ, ma lực bây giờ của Macy là đôi cánh trắng duỗi rộng, rất khác so với màn sương mờ ảo trước đây.

Kết cấu và trọng lượng mà ma lực ngưng tụ giống hệt như định nghĩa của Hội Liên Hợp.

Mối nghi ngờ cuối cùng cũng tan tành, nếu đối phương không nói dối thì Macy đúng là một phù thủy cấp cao.

Mặc dù Số bảy mươi sáu không có cách nào quan sát trực tiếp ma lực, nhưng nếu Wendy có thể nói một cách chuẩn xác như vậy, hiển nhiên là nàng có hiểu biết tương đối toàn diện về sự tiến hóa.

-Thì ra là vậy.

Nàng kìm nén tâm trạng kích động, lộ ra vẻ bừng tỉnh:

-Năng lực của ngươi... cũng là như vậy sao?

-Ta không ngưng tụ ma lực.

Wendy thản nhiên trả lời:

- So với Anna và những người khác, ta vẫn còn nhiều điều để học hỏi.

Vậy là một “phù thủy nguyên sơ” trở thành người quản lý của toàn bộ Liên Minh, và còn đánh nhau với người thăng cấp cấp cao? Nhìn vẻ mặt thân mật dễ hiểu của con bồ câu kia, đột nhiên Số bảy mươi sáu sinh ra một loại cảm giác - quả thật bản thân nàng đã ngủ một giấc quá lâu, thế giới này đã khác xa so với Taquila mà nàng quen thuộc.

Mà phù thủy Wolfheart hoàn toàn không cảm nhận được chút xíu nào cảm xúc phức tạp trong lòng nàng, ngoại trừ Annie, ba người hợp lại trêu chọc Macy, tiếng cười đùa vui vẻ lan tràn khắp lối đi.

Ngay khi họ đang gắng sức leo theo con đường núi, Số bảy mươi sáu cố tình tụt lại phía sau.

Nàng duỗi ngón tay đeo chiếc nhẫn ma thạch năm màu lên khoé mắt, giả vờ dụi mắt, nhưng thật ra là xuyên qua ma thạch trong suốt, híp mắt nhìn về phía Lightning và Macy.

Vì cả hai người họ đều đang trong giai đoạn thi triển năng lực nên nhất thời hai luồng sáng màu cam nổi bật xuất hiện trong tầm nhìn của nàng.

Chùm ánh sáng trên đầu Lightning gần bằng của đám người Annie, ước chừng bằng độ dày của một ngón tay, trong khi đó của Macy càng dày hơn một chút, gần bằng cánh tay, điều này cũng rất phù hợp với giả thuyết rằng chìa khóa của phù thủy cấp cao là phức tạp hơn.

Chỉ là nó nhỏ hơn nhiều so với chùm sáng của kẻ xâm nhập đêm qua, chưa kể chùm sáng khổng lồ như đầu hồi trong khu toà thành.

Các nàng đều không phải là những người trời chọn.

Trong cảm xúc lẫn lộn, Số bảy mươi sáu ghi nhớ tên của hai người.

...

Sau khi tiến vào mỏ North Slope, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, các phù thủy ngạc nhiên khi thấy xung quanh quặng mỏ vẫn còn rất nhiều náo động, những bông tuyết rơi rải rác cùng với gió lạnh cũng không làm họ dừng lại được công việc của mình, dọc đường đi đều có thể nhìn thấy những bóng dáng bận rộn.

Hơn nữa còn khác biệt so với tình huống dự đoán trước đó, cách ăn mặc trên người họ chắc chắn không phải là cách ăn mặc của những tù nhân trong bộ quần áo rách rưới, mà là những chiếc áo khoác da dày cùng một màu, với những dải băng có màu sắc khác nhau quấn quanh đầu, dường như để phân biệt nội dung công việc của họ theo cách này. Gần vị trí lối vào quặng mỏ, trên mặt đất được phủ kín bởi những thanh sắt cùng chiều rộng, xe bốn bánh lao qua song sắt, trước sau đều không có người đẩy hay kéo, cũng không thấy ngựa hay lừa.

Những tấm băng rôn rực rỡ treo dọc theo con đường với khẩu hiệu khổng lồ được thêu trên đó - lao động là vinh quang nhất, chung tay giành lấy tương lai, còn có mười năm lao động, trăm năm có nhà,... Băng rôn đỏ rực, tuyết đọng trắng tinh và đường ray đen tối đã tạo thành ba màu cơ bản chủ yếu trong khu vực khai thác mỏ.

-Khi bệ hạ Roland còn chưa đảm nhận chức vị lãnh chúa của Biên Thùy Trấn, mỗi quý khoáng thạch được sản xuất ở đây chỉ có thể đổi mấy trăm mai kim long, vào mùa đông thì không thể sản xuất vì phải đối phó với Tà Ma Chi Nguyệt, với mức lương của dân bản xứ thì đến việc nuôi sống bản thân còn khó.

Wendy dừng bước, quay lại và chậm rãi nói:

-Sau khi bệ hạ tới Tây Cảnh, cứu được một phù thủy tên là Anna. Kể từ đó đã mở ra một cánh cửa mới để phù thủy và người thường hợp tác với nhau.

-Nhìn thấy những cỗ máy thép đen đó chứ? Chúng do một mình Anna làm ra, chúng có thể kéo xe mỏ thay cho sức người, loại bỏ ​​nước và có thể được vận hành bởi bất kỳ ai mà không cần dùng ma lực để điều khiển. Chính với những thiết bị này, sản lượng của quặng mỏ đã tăng lên gấp hơn mười lần và tiền lương của người dân không chỉ có thể làm no bụng mà còn có thể mua quần áo mới hoặc nơi ở. Chính những lợi ích trông thấy này đã khiến người dân thị trấn dần chấp nhận sự tồn tại của phù thủy.

-Câu hỏi mà các ngươi đã hỏi trước đó, chính xác thì công việc của phù thủy là gì thì đây là câu trả lời - tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Wendy vuốt lọn tóc đỏ trước trán, giọng điệu đầy tự hào:

-Nếu các ngươi sẵn lòng tham gia Liên minh Phù Thủy, cùng nhau phấn đấu để xây dựng thành thị và ngôi nhà này, sau này dân chúng cũng sẽ khắc ghi tên các ngươi.

Có thể thấy, ngay cả Annie vốn luôn trầm tĩnh cũng động lòng, hai tay ôm xe lăn nhẹ nhàng đóng mở đã lộ rõ cảm xúc trong lòng nàng. Những người khác hơi ngơ ngẩn sau khi nghe thấy “ngôi nhà của phù thủy”... Đối với những người chạy nạn, không có gì khiến họ rung động hơn so với một nơi ở ấm áp.

Chỉ có Số bảy mươi sáu là trong lòng tràn ngập nghi vấn, mấu chốt trong sự thay đổi mà Wendy nói cũng không phải ở chỗ phù thủy, mà là ở trên những cỗ máy màu đen này. Làm thế nào mà một thường dân địa phương, hay kể cả một người trong những tầng lớp thấp nhất này, lại biết cách tạo ra chúng? Thức tỉnh chỉ có thể mang lại sự cải thiện về năng lực và thể chất, nàng chưa từng thấy nó mang lại tri thức như vậy trước đây.

Điều gì đã xảy ra trong thời kỳ này?

Mà câu nói tiếp theo của đối phương khiến lồng ngực của Số bảy mươi sáu chợt đập dữ dội.

-Nếu đã đến sườn núi phía Bắc, chúng ta hãy ghé qua để gặp tiểu thư Anna đi.

Wendy cười nhu hòa nói:

-Phải biết rằng nàng không chỉ là phù thủy bận rộn nhất trong Liên Minh, mà còn là thiên tài duy nhất đã tiến hóa hai lần.

Bình Luận (0)
Comment