Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 705

Chương 705
Chương 705

Akesha nhìn vào khoảng không giữa phòng nói:

- Ngươi có thể ra ngoài rồi đó.

Nàng vừa dứt lời thì bức tường bỗng nhiên xuất hiện một cái bóng mờ mờ và rồi Nightingale không biết từ đâu hiện ra đứng chắn trước ngọn nến mờ ảo.

Nàng kinh ngạc hỏi:

- Từ khi nào mà nhà ngươi biết ta ở đây?

- Từ lúc lấy được chiếc nhẫn của số bảy mươi sáu.

Akesha đứng lên lấy một bình rượu rồi hỏi:

- Muốn làm một ly không?

- Nếu nhà ngươi mời thì ta sẽ uống.

Nightingale ngồi xuống phía đối diện phù thủy băng, nói:

- Viên ma thạch kia thật sự có thể nhận ra ma lực sao?

- Không phải ma lực mà là một đường cột sáng màu vàng hoặc là.....

Hắn vừa nói vừa lấy một cái ly rót rượu cho Nightingale rồi nói tiếp:

- Cột sáng của nhà ngươi sáng rực cả phòng như thế làm người ta muốn giả vờ không thấy cũng không được.

- Nàng thấy rồi?

Akesha gật đầu nói:

- Không thấy mới lạ đó! Nhưng có vẻ như nàng cũng chẳng quan tâm đến việc để lộ thân phận thực sự của mình trước đồng loại đâu.

- Ta với nàng còn lâu mới là đồng loại nhé, như ta với đám người thuần khiết cũng vậy không bao giờ là đồng loại với nhau.

Nightingale hạ giọng nói:

- Thế nào? Nhà ngươi tin lời nàng ư?

- Ta tin chứ.

- Nhưng ngươi cũng có lấy chiếc nhẫn của nàng đâu.

- Tại vì ta thực sự muốn giúp nàng ấy, ta muốn giúp nàng ấy đi con đường đúng đắn.

Akesha tự rót một ly bia ale rồi uống thử nhưng hương vị của nó khá là kém, kém xa so với loại Fruity Liquor mà Evelyn đã điều chế, lại càng không thể so sánh với mùi vị đặc biệt của loại Kei Os Drink nữa. Cho dù như vậy thì cái vị vừa đắng vừa chua vừa chát này cũng không thể làm nàng mất hứng được.

Akesha đang cảm thấy vô cùng vui.

Ngay từ giây phút thân phận thật sự của số bảy mươi sáu được làm sáng tỏ thì những nỗi niềm cô đơn trong tận sâu trái tim của nàng cũng đã biến mất theo rồi.

Hóa ra nàng không phải là người Taquila cuối cùng còn sống, trên thế giới này vẫn còn có một người trong Hội Liên Hợp Phù Thủy như nàng nữa.

Cho dù phần lớn những người trong Liên minh Phù Thủy đều vô cùng thân thiện, Wendy cũng rất yêu quý nàng nhưng Akensha vẫn luôn có cái cảm giác cô đơn lạc lõng. Nàng biết rằng đây là vết thương lòng đã tích tụ hàng trăm năm nay rồi và trong một khoảng thời gian ngắn không có cách nào bồi đắp được. Những phù thủy thế hệ mới sẽ không tài nào hiểu được nỗi lòng của nàng được. Hàng ngày nàng chỉ còn cách vùi đầu vào công việc để quên hết nỗi sầu này.

Chỉ có mình Roland Winbledon là ngoại lệ. Mỗi khi ở bên cạnh hắn nàng mới cảm thấy được an ủi. Mới đầu nàng chẳng tài nào hiểu nổi sao lại như vậy nhưng mãi sau này mới phát hiện ra rằng, khi nàng ở bên cạnh một người phàm như Roland, nàng có cái cảm giác hắn cũng không thuộc về nơi đây, nó giống như là hắn với nàng hoàn toàn không thể hòa nhập với cái thế giới này vậy. Chẳng qua là hắn giỏi che giấu cảm xúc của mình nên chẳng ai nhận ra điều đó cả.

Nhưng bây giờ nàng đã không còn cô đơn một mình nữa rồi.

Chính bởi vì như vậy mà Akesha mới hy vọng đối phương có đại diện cho những phù thủy Taquila đến thăm hỏi Roland Winbledon một cách đường đường chính chính.

Nàng vẫn luôn mường tượng trong đầu cái cảnh mà hai người cùng nhau chung tay đánh thắng quân thù trong trận chiến Thần ý.

Nàng đã thích cái cuộc sống ở thành Neverwinter này và cũng hy vọng rằng những người đồng bào kia cũng sẽ thích nơi đây.

Ngoài ra trong lòng của Akesha luôn có một ý định.

Nàng muốn cho những vị phù thủy kia thấy rằng, quan điểm trước đây của nàng là vô cùng đúng đắn và sáng suốt. Cả người phàm và phù thủy cùng chung tay hợp sức mới là cách tốt nhất để đánh bại bè lũ ma quỷ kia.

- Đây là lý do mà nhà ngươi lạnh nhạt với nàng ấy ư?

Nightingale nhìn Akesha bằng ánh mắt tràn đầy sự phức tạp như là lần đầu nàng biết được ý nghĩ thực sự của Akesha vậy.

Akesha nhếch miệng nói:

- Đợi sau khi số bảy mươi sáu sống ở đây một thời gian thì nàng ấy hẳn sẽ hiểu vì sao ta làm vậy thôi. Đây không phải là cách để ta đến được đây sao?

Nhưng đám người may mắn sống sót này và Giáo hội lại không giống nhau.... Bọn họ không tán thành kế hoạch quân thần phạt, không đồng ý việc sử dụng phù thủy như một cách để thực hiện kế hoạch đó, thậm chí bọn họ còn vì chuyện này mà tuyệt giao với Aquarius đại nhân luôn, đây cũng chính là nguyên nhân nàng quyết định giúp đỡ bọn họ.

Nghe xong Nightingale ngồi trầm mặc một lúc lâu, mãi cho đến khí ngọn nến phía trên cháy cạn, nàng mới từ từ ẩn mình vào trong bóng tối và nói:

- Hy vọng nàng ấy sẽ đưa ra một quyết định chính xác.

Akesha cười đáp:

- Ta tin rằng nàng ấy sẽ làm vậy thôi.

Khi số bảy mươi sáu men theo đường cũ trở về tòa ngoại giao, nàng vừa hay gặp phải đám người Annie sau khi tham quan nhà máy sản xuất đồ uống về.

Khi đám người kia còn chưa kịp nói gì thì nàng đã nhanh chóng giải thích, nàng nói:

- Sau khi tỉnh lại ta đã khỏe hơn nhiều rồi. Chỉ là thấy là cứ ở trong phòng thì có chút ngột ngạt nên ta ra ngoài vườn đi dạo một chút.

Broken Sword thấy vậy bèn nói:

- Ngươi nên mặc thêm áo vào kẻo bị cảm đó.

Amy kéo tay nàng lại vui vẻ nói:

- Hôm nay đáng tiếc là ngươi không thể đi cùng ta đến nhà máy sản xuất đồ uống. Cái món Kei Os Drink mà tiểu thư Evelyn chế tạo đúng là độc nhất vô nhị, chẳng ai có thể tưởng tượng ra mùi vị của nó sẽ như nào luôn.

- Kei Os.... Drink?

- Đúng vậy, vốn dĩ nàng ấy chỉ có thể thay đổi mùi vị của rượu thôi nhưng sau nhiều lần tu luyện, nàng ấy đã có thể chế tạo ra một loại đồ uống mà mỗi khi uống đều sẽ có một hương vị khác nhau. Ta thề rằng cho dù là giới quý tộc ở thành Wolfheart cũng chẳng được thử một loại đồ uống khiến người ta kinh ngạc như vậy đâu.

Amy vô cùng phấn kích nói:

- Cho dù là hồng trà, sữa mật ong hay cả rượu nho cũng chẳng có cửa mà so sánh với nó đâu.

Lại là phù thủy cấp cao...Số bảy mươi sáu nghe mà thấy mệt luôn. Tuy nàng vẫn không hiểu Wendy với Nanawa bảo mình đi học cái gì nhưng không còn nghi ngờ gì nữa Liên minh đã vượt trên Hội Liên Hợp trên phương diện đào tạo phù thủy rồi. Chỉ là theo như những gì mà Akesha nói tất cả những điều này đều bắt nguồn từ việc Roland Winbledon trở về. Đây cũng chính là điều mà nàng không tài nào hiểu nổi sao lại như vậy nữa.

Một người phàm lại có thể hiểu ma lực hơn cả phù thủy sao?

Hero nói thêm:

- Ta có thể làm chứng! Trong cái khoảnh khắc đó ta dường như thấy rằng mọi khó khăn hoạn nạn mà chúng ta gặp trước đây đều được đền đáp luôn rồi ý.

Amy chẹp chẹp lưỡi nói:

- Nếu như sau này mỗi ngày đều được uống nó thì có đánh chết ta cũng không rời khỏi thành Neverwinter đâu.

Broken Sword bỗng nhiên nói:

- Hay là chúng ta cứ gia nhập Liên minh Phù Thủy nhỉ? Chỉ cần ở lại đây thì chắc chắn sẽ có cơ hội uống nó tiếp đó.

Amy giơ tay lên nói:

- Ta đồng ý!

Hero cũng gật đầu nói:

- Ta... ta cũng đồng ý!

Ba người đồng loạt nhìn về phía Annie, Annie bất lực nói:

- Ta nghe theo các ngươi!

Chờ đã... Các ngươi chỉ vì một loại đồ uống quái lạ mà liền đồng ý ở lại đây luôn à? Số bảy mươi sáu không khỏi giật mình khi nghe thấy những điều đó. Còn Annie nữa, không phải ngươi nói sẽ quan sát kỹ càng rồi nghiêm túc xem xét sao? Tốt xấu gì thì cũng nên xem xét nốt ngày mai rồi mới đưa ra quyết định chứ. Nếu như để Wendy nghe thấy đám người này quyết định ở lại chỉ vì một ly nước thì nàng chắc không biết phải khóc hay cười luôn mất.

Không biết tại sao mà nàng bỗng nhiên cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ bọn họ.

Chỉ cần có một điều vô cùng đơn giản lại khiến cho họ đồng ý một cách dễ dàng. Chỉ cần nhìn thấy một tia hy vọng thôi họ đã không cần do dự mà tiến về phía trước.

Còn nàng thì sao?

......

Khi tất cả đã chìm vào trong giấc ngủ, số bảy mươi sáu lại lén lẻn ra ngoài leo lên tầng thượng thêm một lần nữa.

Đứng trong những cơn gió đang gào rít cùng với tuyết rơi trắng xóa trời, nàng giơ chiếc nhẫn lên hướng về phía thành bảo rồi nheo mắt nhìn theo hướng đó. Một ánh cột sáng to như bức tường thành lại một lần nữa xuất hiện trước mắt nàng. Cho dù không có ma lực kích hoạt, cho dù đã vượt ra ngoài phạm vi mà chiếc nhẫn có thể phát hiện nhưng cái cột sáng đó vẫn cứ xuất hiện trước mắt nàng như vậy đó.

Nàng cần phải tìm bằng được người trời chọn cho phù thủy Taquila, đây cũng chính là mục đích lớn nhất của chuyến đi lần này.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đối với những người may mắn sống sót này thì ý nghĩa của người trời chọn cũng chỉ giống như ý nghĩa của Kei Os Drink vậy thôi, đối với đám người Amy mà nói thì người trời chọn chỉ quan trọng bằng loại nước Kei Os Drink mà họ vẫn muốn thử lần nữa mà thôi.

Nàng đã quyết định.

......

Hôm sau khi Wendy đến tòa nhà ngoại giao để đón bọn họ như đã hứa, số bảy mươi sáu đưa cho Wendy bức thư mà nàng đã thức suốt đêm để viết.

- Ta là Phyllis, một phù thủy Taquila đến từ mê cung Tuyệt Cảnh. Ta đem đến tin tức liên quan đến Thần Ý và người cứu thế, ta mong muốn được gặp lãnh chúa thành Neverwinter để bàn về trận chiến Thần Ý.

Nàng không định tránh né những phù thủy Wolfheart mà đứng ngay trước mặt họ để thông báo về điều này.

Đám người Amy ai lấy đều trợn tròn mắt như thể vừa được nghe điều gì đó vô cùng khó tin.

- Số bảy mươi sáu... ngươi... ngươi đang nói gì vậy?

- Hóa ra ngươi cũng là phù thủy à? Tốt quá rồi!

- Phyllis... là tên thật của ngươi sao?

Phản ứng của ba người kia trước chuyện này không giống nhau cho lắm, chỉ có Annie vẫn im lặng không nói câu gì.

Wendy đã lường trước được điều này từ lâu rồi, thậm chí nàng còn không nói là sẽ phải bẩm báo chuyện này cho thành bảo trước mà thay vào đó nàng nhận lấy bức thư rồi mỉm cười khích lệ Phyllis và nói:

- Đi theo ta đi, bệ hạ đang đợi ngươi ở trong thư phòng rồi.

Bình Luận (0)
Comment