Đợi đến nửa đêm, một gã đưa tin đã thở hổn hển chạy vào trong quán rượu.
- Thắng… thắng rồi!
Hắn không hề uống một ngụm rượu, giọng khàn khàn hô lớn lên:
- Đại nhân, thị tộc Osha thắng rồi!
Từ ốc đảo nhỏ trở về vùng đất Lửa cần đi chừng một ngày, nếu đổi sang hai ngựa thì có thể đến trong ngày, hiển nhiên trận chiến vừa có kết quả thắng thua, hắn đã ngựa không dừng vó chạy về phía ốc đảo rồi.
Toàn bộ “Skull Cup” lập tức chấn động.
- Ha, ta đã biết bọn họ có thể thắng mà!
- Quá trình như thế nào?
- Nói nhanh lên nào, thắng như thế nào vậy?
- Vẫn không ai bị thương vong sao?
Mọi người liên mồm liên miệng hỏi, lập tức đã vây kín lấy gã đưa tin, rượu trái cây thượng hạng truyền qua từng lớp người đã ăn ý đưa tới bên cạnh hắn.
Thuram cũng cảm thấy cả người thả lỏng, cho dù như thế nào, Osha càng cường đại, làm một thành viên trong thị tộc, cuộc sống sau này của hắn sẽ càng thêm thoải mái. Tuy rằng không thể dùng năng lực của mình làm ra, nhưng mà… thì sao chứ, có thể mang theo tộc nhân thoát khỏi thân phận người gần chết và người chết, chuyển đến ở lại thành Ironsand, chút chi phí đó không hề coi là nặng nề.
Hắn cho tộc nhân này một cái vỗ tay:
- Trước thở ra đã, sau đó thuật lại trận quyết đấu này cho mọi người nghe đi.
- Vâng!
Gã đưa tin dùng rượu trái cây nhuận giọng, hít sâu một hơi rồi nói;
- Hai bên đều không ra tay, thị tộc Wildwave đạt được hiệp nghị với công chúa Osha, chủ động nhường ra vị trí thứ hai!
- Cái gì?
Đầu tiên trong quán rượu yên tĩnh lại, sau đó bùng nổ ra tiếng bàn luận giống như muốn lật tung nóc nhà lên!
- Hai bên không tiến hành quyết đấu sao?
- Chủ động nhường ra… Vậy xem như là đầu hàng sao?
- Đây chẳng phải nói rằng, Osha chỉ thiếu chút nữa đã có thể trở thành thị tộc đứng đầu rồi sao?
- Liên tục hoàn thành bốn trận quyết đấu thần thánh, không hề giết một người nào ở trên trận, đây quả thật là chuyện trước nay chưa từng có!
- Ta vì nghe được tin tức này nên mới chạy tới đây.
- Ha ha, ta cũng giống vậy, nếu không phải khiến người nghe kinh sợ như thế, ai muốn rời khỏi ốc đảo Silver River trong mùa đông lạnh giá như này chứ.
- Má nó, quả nhiên không uổng công!
- Kính Osha một ly Tam Thần!
- Kính Drow Silvermoon đại nhân!
Thuram cũng sửng sốt một lúc, nhưng hắn không phải kinh ngạc với tin tức thị tộc Wildwave chủ động nhường – chuyện này rất dễ hiểu, giữ được thực lực tạm ở vị trí thứ ba, đợi đến khi Osha và Wildflame đánh đến đầu rơi máu chảy lại tìm cơ hội quay về vị trí thứ hai, thậm chí hy vọng đạt được thị tộc đứng đầu cũng không phải không có khả năng. Dù sao bọn họ có thể lui, nhưng Wildflame lại rất khó lui được.
Hắn cảm thấy khiếp sợ chính là bàn luận trong đám người khiến cho hắn chỉ trong khoảnh khắc đã mơ hồ hiểu được mục đích của chủ nhân mới.
Nhóm người kia đang tích cóp danh vọng từng chút một!
Chưa từng có một trận chiến thần thánh nào có thể thu hút được ánh mắt của nhiều người Sand tập trung vào như vậy – công chúa của Osha trở về báo thù, khiêu chiến liên tục như mưa rền gió bão cùng với kết quả trận chiến truyền kỳ không giết chết một người nào, tất cả của tất cả đều không thể tưởng tượng nổi như vậy, đồng thời đã khơi lên lòng hiếu kỳ của mọi người ở trên mức độ lớn nhất.
Mặc dù quyết đấu thần thánh là nghi thức quan trọng để quyết định địa vị và quyền lợi của thị tộc, nhưng đây vẫn là một chuyện vô cùng xa xôi đối với phần lớn người Sand. Có vài thị tộc từ khi thành lập đến khi biến mất đều chưa hề rời khỏi ốc đảo Silver River, tự nhiên sẽ không quan tâm đến trận chiến đấu giữa người khiêu chiến với thị tộc lớn.
Dù sao có thể trổ hết tài năng từ trong bộ tộc dày đặc như sao đều là số ít, việc thay thế quyền lực bình thường thậm chí còn kém hấp dẫn người ta hơn cả chuyện Osha bị Ironwhip hãm hại. Nhưng lần này lại khác, một người trong thị tộc đã từng bị lưu đày, nữ nhi tộc trưởng thì bị bán làm nô vẫn có thể nghênh đón cơ hội xoay người, chỉ riêng một điểm này thôi đã khiến cho phần lớn thị tộc yếu đuối nhỏ bé bất tri bất giác đứng về phía Osha rồi. Mà sau đó mỗi chuyện đã phát sinh đều ly kỳ, trong vòng thời gian một tháng ngắn ngủi, Osha đã từ người khiêu chiến không hề có tiếng tăm gì trở thành trung tâm trong đề tài nói chuyện của phần lớn người Sand.
Số lượng người bắt đầu dày đặc lên ở trong quán rượu chính là chứng minh tốt nhất.
Cho dù bọn họ ôm tâm tình chờ mong hay châm chọc, hay chỉ đơn thuần muốn nhìn thử xem Osha rốt cuộc có thể đi đến được một bước kia hay không thì ít nhất Drow Silvermoon đã thành nhân vật nổi tiếng rồi. Có thể tưởng tượng được, khi trận quyết đấu thần thánh cuối cùng đến sẽ có bao nhiêu người đi đến vùng đất Lửa, tận mắt chứng nhận trận chiến đỉnh cao của Osha này.
Thuram tự nhiên hiểu rõ danh vọng như vậy có ý tứ như thế nào.
Thủ lĩnh thị tộc cuối cùng đã truyền danh hào khắp toàn bộ cực Nam cảnh gần như thống nhất toàn bộ sa mạc, cho dù sau đó ngã xuống trong trận chiến với Greyfort, nhưng dường như hắn đã có dáng điệu của sứ giả Tam Thần.
Chẳng lẽ mục đích của chủ nhân mới là như vậy sao?
Chỗ khác biệt duy nhất chính là lúc này Osha đã không cần đối địch với Greyfort nữa – thế lực sau lưng bọn họ chính là vương quốc phương Bắc đè trên đầu người Sand.
“Bệ hạ Roland Wimbledon mang đến ốc đảo với trật tự vì tộc Mojin.
Nghĩ đến lời Iron Axe đã nói, hắn đột nhiên ý thức được, khi Osha thật sự trở thành thị tộc đứng đầu thì có lẽ sẽ phát sinh chuyện gì đó lớn đến nghiêng trời lệch đất.
Chuyện kia chỉ sợ sẽ thay đổi vận mệnh toàn bộ dân tộc Sand.
Hai ngày sau, ở ngoài ốc đảo nhỏ, chỗ Đệ Nhất Quân đóng quân.
- Vết thương của ngươi… không sao chứ?
Echo hơi lo lắng nhìn Ashes. Chiến đấu với thị tộc Blackwater khiến cả người nàng đẫm máu – cho dù phần lớn vết máu là của đối thủ, nhưng nàng cũng bị một ít vết thương nhỏ.
- Yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến hành động tiếp theo.
Ashes lơ đễnh gỡ dây cột tóc, mái tóc đen nhánh giống như thác nước xõa ra, trải trên trường bào rộng rãi, vào thời điểm này hoàn toàn không nhìn ra được nàng là một chiến sĩ đã từng trải qua sinh tử nhiều lần mà giống như tuyệt đại giai nhân phong thái yểu điệu:
- Thảo dược của Foliage cũng rất có tác dụng, miệng vết thương khá sâu phần lớn đã kết vảy.
- Cũng chỉ là vài vết thương ngoài da mà thôi, tố chất thân thể của phù thủy siêu phàm vốn tốt hơn chúng ta, dù sao dinh dưỡng không cần cung cấp cho đầu óc, cơ bắp phát triển đặc biệt nhanh, da mặt cũng đặc biệt dày.
Andrea nhún vai:
- Ngươi không biết trước kia lúc một mình nàng săn giết Giáo hội đâu, vốn chính là núp ở chỗ mà kể cả con chuột đều không thích ở, lấy thi thể động vật thối nát mà sống, như vậy còn chưa chết được được thì đừng nói đến mấy vết thương nhỏ này.
Ashes trợn trừng mắt, nhưng không hề tranh cãi với nàng như ngày thường mà tựa vào trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Đây mới là cách làm của chiến sĩ thuần thục, Iron Axe ở bên cạnh nghĩ vậy, trừ ăn và chiến đấu ra, thời gian còn lại đều dùng để nghỉ ngơi, dốc hết khả năng khôi phục thể lực, lấy tinh thần no đủ nghênh đón lần khiêu chiến tiếp theo. Có lẽ các phù thủy khác của thành Neverwinter cũng rất mạnh, nhưng có thể làm được một điểm này lại không có mấy ai.
Không hổ là đối tượng mà cho dù phải kéo dài kế hoạch thì bệ hạ vẫn muốn chờ tới.
- Tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?
Echo hỏi.
- Chúng ta cứ làm việc dựa theo chỉ thị của bệ hạ là được.
Iron Axe nhớ lại chỉ thị của Roland đã giao trước khi đi, tuy rằng có vài từ ngữ rất khó đọc, ví dụ như tuyên truyền mới là quan trọng nhất, cố hết khả năng tạo ra chủ đề câu chuyện, tạo ra quyết đấu truyền kỳ, khiến cho cả sa mạc đều nghe được tiếng tăm của các ngươi vân vân… Nhưng tóm gọn lại chính là dốc hết khả năng hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Hiện giờ người từ các ốc đảo Silver River đến xem trận quyết đấu đã càng ngày càng nhiều, chắc xem như đã đạt đến yêu cầu này rồi:
- Còn dư lại đó là đánh bại Wildflame, sau đó ngươi sẽ nói ra lời mà bệ hạ đã từng nói ở trước thánh địa ngay trước mặt mọi người.
- Ta… hiểu rồi.
Echo trầm mặc một chút, sau đó nắm chặt tay lại giống như để cổ vũ bản thân.
- Đừng lo lắng, Silvermoon đại nhân, bệ hạ không hề yêu cầu tất cả mọi người có thể lập tức hiểu được điểm này, ngươi cũng không cần có quá nhiều áp lực.
Iron Axe an ủi:
- Khiến tiếng tăm truyền khắp vùng đất Lửa như bình thường là được rồi, cho dù có bao nhiêu người sẽ hưởng ứng chúng ta, trật tự mới cuối cùng sẽ theo sông Silver truyền khắp toàn bộ biên giới cực nam.
Đúng lúc này, Thuram đẩy cửa phòng đi vào.
Hắn lần lượt hành lễ với bốn người, móc một bức thư ra:
- Thị tộc Wildflame đã đáp ứng thỉnh cầu khiêu chiến của Osha, nhưng mà… bọn họ yêu cầu chỉ định người tham gia quyết đấu.
- Có ý gì?
Andrea cau mày nói.
- Trên thư nói, tam công chúa Wildflame là Lorgar hy vọng được quyết đấu một chọi một với Ashes đại nhân trên võ đài Lửa.
Thuram cung kính đáp.