- Đã qua nửa khắc đồng hồ.
Celine thở phào nhẹ nhõm.
- Xem ra hắn không gặp chuyện gì rồi.
- Thật là đáng tiếc, coi như vận may của hắn không tệ.
Alethea vẻ mặt buồn chán nói.
- Ta không muốn đem kết quả đổ thừa cho xác suất một chút nào.
Tong giọng nói của nàng vẫn có chút oán giận:
- Lần sau chọn phương pháp ổn thỏa hơn, được không?
- Chuyện đã xảy ra thì đừng nói nữa.
Alethea đổi đề tài.
- Đoán xem, quốc vương người phàm có thể ở bên trong đó bao lâu? Thời đại Dawning Realm, trong hồ sơ của người phàm lưu lại, cao nhất cũng chỉ không tới một khắc đúng không?
- Phù thủy cũng vậy không hơn không kém, thời gian kiên trì ở Thần Minh Chi Cảnh không có liên quan gì tới ma lực, cho dù là Hội Liên Hợp, cũng là do một nhóm người phàm thay phiên nhau không ngừng nghỉ mà giám sát di vật. Nhưng xét về tuổi tác và kinh nghiệm của quốc vương, hẳn là sẽ đi ra sớm thôi.
Căn cứ vào tất cả những ghi chép mà Celine đã đọc qua, bình thường những chiến sĩ đã từng trải qua chiến trường, chiến đấu trực diện với ma quỷ sẽ kiên trì lâu hơn một chút, bất luận là phù thủy hay người phàm đều là như thế. Mà kỷ lục cao nhất là do Aquarius đại nhân lập nên, với thời gian gần như suốt một canh giờ. Là một vị vua đứng đằng sau hậu trường, có thể có sự thể hiện như vậy đã là rất tốt.
- Có lẽ hắn sẽ muốn chống đỡ lâu hơn một chút, dù sao cũng là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến cảnh tượng kì thú như thế.
- Như vậy hắn sẽ đau đầu hoa mắt, thậm chí hôn mê.
Celine bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, ánh mắt nhìn về phía Pasha:
- Ngươi có phải quên nói cho hắn biết chuyện này hay không?
- Hôn mê cũng không tính là thất lễ, cũng sẽ không tạo thành tổn thương thực chất. Pasha đong đưa xúc tu, ngược lại, loại kinh nghiệm không hợp hao tổn tinh thần này có thể giảm bớt sự kích động khi hắn tiếp xúc với di vật Thần Minh, đối với tất mọi người mà nói đây là một chuyện tốt.
- Cho nên... Ngươi không phải là đã quên rồi ư?
Pasha im lặng không nói gì, có một số việc không nói rõ ngược lại càng tốt, nếu đổi lại là chúng ta, hẳn là cũng không muốn khi tham quan Thần Cảnh mà bị ràng buộc quá nhiều chứ?
- Ta hiện tại xem như hiểu được, vì sao Natalia đại nhân lại chọn ngươi làm một trong ba chỗ dự bị.
Alethea chặc lưỡi nói.
Trong lòng Celine không lộ ra cảm giác giống như vậy. So với việc bị dọa sợ tới mức kinh hồn bạt vía, tinh lực hao tổn mà hôn mê có thể xem như là một cách rút lui mà không có tác dụng phụ, vừa có thể giảm bớt lòng hiếu kỳ của người phàm, lại không phá hỏng mối quan hệ hai bên, hiển nhiên Pasha suy nghĩ càng sâu xa hơn so với hai người họ.
Chẳng qua chờ đợi một hồi, nàng hơi nhíu mày.
- Thời gian đã vượt qua một khắc, hắn còn ổn không?
Pasha nhìn Roland Wimbledon vẫn đang ngồi ngay ngắn.
- Thoạt nhìn... Không có gì bất thường. Vị quốc vương người phàm này quả nhiên chuyện gì cũng đều có thể khiến cho người khác bất ngờ.-
- Kỷ lục mới ra đời, ta có nên nói chúc mừng không?
Alethea vươn thẳng xúc tu.
Celine không trả lời, từ tận đáy lòng nàng có chút mơ hồ bất an, luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng.
Mà chờ đợi kế tiếp dường như là đang kiểm chứng suy đoán của cô vậy.
Lại trôi qua một khắc đồng hồ, Roland vẫn như cũ không nhúc nhích, nàng cảm thấy càng thêm lo lắng.
Đối với thời gian trôi qua, một người sống hơn trăm năm hẳn là đều sẽ cảm thấy vô cùng mơ hồ, nhưng thân thể nhịp tim bình ổn dường như không có gì thay đổi này lại như đang nói cho nàng biết sự thay đổi của mỗi một khắc mỗi một hơi thở. Ba khắc thăm dò như thế này là quá lâu, đối phương không phải là người siêu phàm, cũng không phải chiến sĩ, lẽ ra sớm đã hao hết tinh lực mới đúng.
Chẳng lẽ... Trong Thần Minh Chi Cảnh xuất hiện thứ gì đó ngoài ý muốn mà trước kia chưa từng phát hiện ra?
Wendy nhịn không được đi lên, tựa hồ muốn đánh thức quốc vương, nhưng lại bị Pasha ngăn lại.
- Nếu tiến đến quá gần di vật, ngươi cũng sẽ bị nó ảnh hưởng.
- Vậy hãy để cho ta tiến vào Thần Minh Chi Cảnh, đưa bệ hạ quay về!
Nàng khăng khăng nói.
- Cho dù ngươi đi vào cũng không cách nào đưa quốc vương quay về, bất luận có bao nhiêu người đồng thời được nó kêu gọi, thì nhìn thấy Thần Minh Chi Cảnh đều là độc nhất vô nhị.
Mà Celine chú ý tới một phù thủy khác vẫn luôn che dấu thân phận cũng có động tĩnh, từ phản ứng ma lực mơ hồ có thể thấy, nàng lấy ra từ trong ngực thứ gì đó, căn cứ theo tình báo Mà Phyllis biết được, đó hẳn là vũ khí đặc biệt chỉ có ở Thành Neverwinter.
Sau khi đem ý thức bày tỏ sự lo lắng của mình truyền cho hai người khác, Pasha gật gật đầu, lập tức hành động. Nàng vươn xúc tu quấn lấy quốc vương người phàm, kéo hắn trở về bên cạnh Wendy. Mặc dù chấm dứt thăm dò theo cách này không phải là kết quả lý tưởng, nhưng không có gì quan trọng hơn sự an toàn của Roland, và một khi hai bên xung đột, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.
...
Theo di vật Thần Minh được đưa lại vào trong rương đá thần, Roland bừng tỉnh mở to hai mắt ra.
- Bệ hạ... Ngài không sao chứ? Wendy đỡ hắn đứng dậy, vội vàng hỏi.
- Không có vấn đề gì... Rất tốt.
Hắn xoa xoa hai chân có chút nhức mỏi.
- Ta nhìn thấy quái vật ngoại tộc bảo vệ hai khối di vật khác, còn cùng bọn chúng nói chuyện một phen, chỉ tiếc bọn chúng không nghe hiểu lời ta nói.
- Ngài, ngài nói cái gì?
Celine vô cùng kinh ngạc hỏi.
- Chẳng lẽ... Ngài đã gặp ma quỷ và...
- Và một con mắt khổng lồ trông giống như ở trong một con tàu có thể đi thuyền dưới nước…
Roland tiếp lời.
- Tất nhiên, ta không thể chắc chắn đó là một con tàu, hoặc là thứ gì đó.
Cho dù không nhìn thấy vẻ mặt của người đồng hành cùng, Celine cũng có thể dùng ý thức cảm nhận được một cách mãnh liệt sự khiếp sợ của hai người kia truyền tới, đặc biệt là Alethea. Nàng là người còn sống sót lại ảo cảnh lâu nhất, kinh nghiệm từng đảm nhiệm quân thánh hữu khiến cho Alethea có thể kiên trì khoảng nửa canh giờ, nhưng đó chỉ là tình huống trong bức tranh trống rỗng không có gì.
Nếu gặp phải ma quỷ hoặc là quân địch của một tộc khác, tốc độ tiêu hao tinh lực sẽ nhân lên gấp bội!
- Sau đó thì sao, đã xảy ra chuyện gì?
Pasha truy hỏi.
- Ta cũng không nói rõ ràng lắm, tóm lại có một vài chiếc xúc tu màu đen đột nhiên xuất hiện trong bức tranh, sau đó công kích về phía bọn chúng.
Roland kể lại khái quát toàn bộ tình huống gặp phải.
- Những xúc tu kia cảm thấy khó có thể giành phần thắng, nên nó đã rút lui ra khỏi bức tranh, toàn bộ quá trình cũng chỉ vài phút... Không, khoảng một phần ba của một phút.
Ý của hắn là, hắn đồng thời gặp phải hai hộ vệ khác nhau đang trông coi các nền văn minh, chẳng những không bị tổn thương chút nào, mà còn có thể đẩy lùi đối phương?
Celine giống như đang nghe một buổi đàm phán.
Cô không ngạc nhiên khi nghe kể xuất hiện những xúc tu màu đen, theo năng lượng không ngừng giảm xuống, ảnh hưởng của di vật đối với những người khám phá sẽ ngày càng lớn hơn. Sẽ sinh ra ảo giác, xúc tu, hoặc bất cứ điều gì... Tất cả sẽ xuất hiện từng cái một. Chúng nó cũng không phải đơn thuần là quấy nhiễu tinh thần, mà sẽ tạo thành tổn thương thật sự đối với thân thể, đây cũng là nguyên nhân Pasha nhấn mạnh đó không chỉ là vật hư ảo. Chỉ khi những hiệu ứng này không gây ra tổn hại thực chất gì, khi quá trình triệu hồi bị gián đoạn thì những người khám phá sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Đương nhiên, nếu muốn chống đỡ bị ăn mòn bởi loại tinh thần này, việc này không phải người bình thường có thể làm được. Ngay cả phù thủy dù đã trải qua hàng trăm chiến cũng sẽ nhanh chóng cảm thấy mệt mỏi, cuối cùng mất đi khả năng kiểm soát cơ thể.
Nhưng vì sao tình huống Roland gặp phải lại hoàn toàn đảo ngược, ngay cả xúc tu màu đen cũng là hướng kẻ địch chạy tới? Chuyện như vậy quả thực là lần đầu tiên nàng nghe nói.
Nhìn quốc vương người phàm vẻ mặt không đồng tình, trong đầu Celine bỗng nhiên bật ra một ý nghĩ không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ người bình thường này ở trình độ tinh thần lực, cùng đứng đầu ba ghế- Nữ vương Starfall Aquarius đại nhân ngang hàng?
Nhưng đối phương hiển nhiên không cảm nhận được điều này, hắn vận động tay chân một chút rồi cười nói:
- Nhưng cũng đa tạ các ngươi đã kéo ta ra, ta vốn định nhìn xem chỗ kia rốt cuộc có biên giới hay không, kết quả vừa đi chính là thật xa, thật sự không muốn trở về theo đường cũ nữa.
- Khụ khụ... Là như vậy sao?
Ba người không nói gì một hồi lâu, Pasha mới phá vỡ sự tĩnh lặng nói:
- Như vậy ngài còn muốn tiếp tục thăm dò di vật không?
- Tạm thời là không, vẻn vẹn chỉ có bốn bức tranh, nhìn xuống ý nghĩa cũng không lớn.
Roland lắc đầu nói:
- Tiếp theo mau dẫn ta đi xem tàu sân bay trung tâm đi.