Lorga nhìn chằm chằm vòng tròn trên mặt đất nhìn kỹ một trận:
- Nhưng muốn để nó tuần hoàn lại, cũng cần tiền bạc không ngừng đổ vào chứ... nói chung, vẫn có phần lớn không ở trong tay đại tù trưởng.
- Mấu chốt nằm ở đây... Mà ta nghĩ rất lâu mới hiểu được, đây cũng là chỗ khác biệt lớn nhất của hắn và các quý tộc khác.
Andrea lại vẽ một vòng tròn lớn, bao gồm tất cả vòng tròn nhỏ vào.
- Ngay từ đầu, hắn đã xem toàn bộ Greyfort như là lãnh địa của mình, bởi vậy của cải lưu động này cho dù phân phối đến thành phố nào, đều quy về tất cả của hắn.
- Nhưng hắn là quốc vương, nghĩ như vậy chẳng lẽ không đúng sao?
- Lúc Wildflame vẫn là thị tộc đứng đầu, mệnh lệnh của các ngươi có thể quản đến những bộ tộc trong ốc đảo Silver River sao?
Andrea hỏi lại:
- Thậm chí ngay cả thành Ironsand, cũng không phải bộ tộc Wildflame quyết định. Đối với tứ đại vương quốc mà nói, tình huống cũng không khác nhau là mấy, quý tộc phân phong tương đương với người đứng đầu bộ tộc, bọn họ đã không cho phép người ngoài nhúng tay vào sự vụ của lãnh địa, thì cũng sẽ không xem đất phong của người khác như nhà của mình.
- . . . . .
Lorga im lặng một lát:
- Đây cũng không phải là chuyện cách nhìn khác nhau thì có thể quyết định.
- Đúng vậy, ngươi thông minh hơn Ashes nhiều, sau này cố gắng bớt ở cùng nàng, như vậy sẽ ảnh hưởng đến năng lực suy nghĩ của ngươi.
Andrea vỗ bả vai của nàng:
- Điều này cần sự giúp đỡ kép của thực lực và chính sách, cái trước làm cho quý tộc phân phong chùn bước, cái sau có thể khiến quyền lực tập trung trong tay quốc vương —— đây tuyệt đối là sáng kiến, khó là khó ở chỗ bệ hạ Roland không chỉ có được cách nghĩ như vậy, còn có hành động dựa theo mặt này ngay từ đầu. Ở thành Neverwinter đợi rất lâu, mới càng phát hiện được chi tiết này nhiều vô số kể.
- Quả thật có chút... Phức tạp.
Lorga sờ đầu, đồng thời thầm có chút kinh ngạc, không ngờ cô gái tóc vàng thoạt nhìn có vẻ kháng cự người khác ngoài ngàn dặm lúc nói đến vấn đề này, sẽ trả lời tỉ mỉ như thế. Lẽ nào bình thường nàng cũng rất muốn chia sẻ những phát hiện này với người khác, lại luôn đau khổ vì không có ai có thể nói ra sao.
- Đương nhiên, chính trị có thể phức tạp hơn một vạn lần so với đánh nhau.
Andrea dương dương tự đắc nói:
- Hơn nữa đây chỉ còn là một điểm trong đó, một điểm khác đó là, hắn thu hoạch được không chỉ là của cải không ngừng lớn mạnh, còn có —— các ngươi.
- Bọn ta?
- Đạo lý này đơn giản hơn rất nhiều, người Sand di chuyển thông qua công việc lấy được thức ăn và nhà ở, cũng trở thành một bộ phận trong tuần hoàn này. Các ngươi sẽ dần dần quen cuộc sống như vậy, cũng sử dụng thù lao đổi lấy đồ dùng hưởng thụ càng thoải mái, sau đó lại không cách nào giữa chừng thoát ly ra. Cuối cùng, các ngươi sẽ biến thành người Greyfort, không phải một phần tử trên danh nghĩa, mà là lĩnh dân chân chính của hắn.
Andrea cắm côn gỗ vào trong đất, phủi tay đứng dậy:
- Quá trình này là chắc chắn, ốc đảo đang không ngừng thu nhỏ lại, rất nhiều bộ tộc đều đứng trước uy hiếp của sinh tồn. Hiện tại có biện pháp không cần chém giết lẫn nhau vẫn có thể sống sót, di chuyển là chuyện sớm hay muộn. Mà vùng đất Nam cảnh vì chiến loạn bỏ hoang còn có rất nhiều, và tiếp tục bỏ trống nó, chi bằng giao cho người Sand khai khẩn —— điều này cũng vì hắn sinh sản của cải.
Nói tới đây nàng dừng một chút:
- Hiện tại ngươi hiểu chưa? Nếu chọn dùng phương pháp này, hai mươi năm sau bệ hạ Roland không chỉ có thể được Blackwater mà bản thân muốn, của cải tuần hoàn lớn mạnh, còn bao gồm hơn phân nửa người Mojin của cực Nam cảnh —— và bắt đầu mua vũ khí, ngươi vẫn cảm thấy cách trước có lợi hơn sao?
Lorga không trả lời, bỗng nhiên nàng cảm thấy đáy lòng có thứ gì đó bị chạm vào. So với vấn đề bản thân, thái độ của đối phương càng làm cho nàng để ý —— nguyên nhân Andrea không giấu diếm chỉ sợ cũng không phải bởi vì nàng tín tưởng mình, mà là cho dù mình biết cũng không sao, cho dù tiếp thu hay không, kết quả này đều không cách nào thay đổi, giống như từ trên vách núi vạn trượng lao xuống thác nước, thế này căn bản không thể ngăn cản.
Công khai, lấy sức mạnh phá kỹ năng, thế không thể cản... Có thể hòa hợp thế cục, lòng người và sức mạnh cùng một thể, cân nhắc mọi thứ đến mức sâu xa như vậy, chiêu thuật thi triển tất nhiên tránh cũng không thể tránh. Chỉ là người nhìn thấu bố cục này đã đáng để kính nể, huống chi người khởi xướng. Nếu đại tù trưởng sinh ở thành Ironsand, nhất định cũng là võ giả kiệt xuất.
Có lẽ đây chính là phương hướng nàng nên cố gắng.
- Cảm ơn sự chỉ đạo của ngươi, ta cảm thấy được kỹ năng võ thuật của ta lại bước gần lên phía trước một bước!
Lorga bắt tay nói.
- Ngươi có thể nghe hiểu là được —— cái gì? Từ từ, ngươi nói võ thuật?
- Vâng, vậy ta đi luyện tập, ta xin phép cáo từ trước.
Nàng nói xong không kịp đợi chạy về hướng núi nhỏ phía sau lưng —— nơi đó có một khu đá vụn trống trải, vừa thích hợp ma luyện tài nghệ.
- Quả nhiên y chang Ashes... Đều là kẻ ngu ngốc.
Sau khi chạy ra trăm bước, lang nữ nghe được Andrea thấp giọng lầm bầm, nhưng mà trong một từ “Ngu ngốc”, lại không có hàm ý lạnh nhạt lúc ban đầu.
Sau một tuần, Lorga từ chỗ Echo nhận được tin tức, thị tộc Wildflame chính thức quyết định chuyển đến Nam cảnh, dưới sự bàn bạc của song phương, cha đồng ý phương án chia làm ba đợt di chuyển, để giảm bớt gánh nặng cho phía Greyfort, mà đất đai phân phối đến là bộ phận kết nối vịnh Greenwater và cảng, cũng là một mảnh đất phì nhiêu nhất trong thành trấn hướng ra biển.
Toàn bộ quá trình di chuyển kéo dài gần hơn một năm, nhóm nhân mã đầu tiên dự tính sẽ trong nửa tháng sau đến, vì sắp xếp ổn thỏa cho người từng đứng đầu thị tộc, công chúa Osha bình thường nhớ thành Neverwinter nhất ngược lại chủ động quyết định kéo dài thời gian chờ ở cảng Greenwater. Đề nghị này giành được sự thừa nhận của đại tù trưởng, nhưng mà Ashes, Andrea và Hummer vẫn sẽ đúng hạn khởi hành, lên tàu “The Roland” quay về Tây cảnh.
Về phần Lorga là theo phù thủy đi trước một bước, hay là ở tại chỗ này chờ đợi hội hợp với thị tộc, Echo giao quyền lựa chọn cho bản thân nàng.
Lang nữ không do dự quá lâu, liền lựa chọn cùng Ashes xuất phát.
Nàng tin tưởng cho dù bản thân không ở đây, cha và anh trai cũng có thể xử lý tốt sự vụ của thị tộc —— Nam cảnh đã không còn là một nơi cần dựa vào vũ lực và người quyết đấu thắng được cơ hội sinh tồn, nếu tiểu thị tộc đều có thể lấp đầy bụng, càng không cần nhắc đến tộc nhân Wildflame. Huống chi nàng đã nhường lại vị trí tộc trưởng, trong thời gian ngắn gặp lại ngược lại dễ dàng sinh lòng ngăn cách, nếu sớm hay muộn đều phải đi, còn không bằng rời đi trước.
Ngoài ra từ trong miệng Ashes, Andrea hiểu được những tin tức về thành Neverwinter và Liên minh Phù Thủy cũng khiến nàng tràn ngập chờ mong đối với Tây cảnh, cho dù là phù thủy chiến đấu trên bảng chiến lực tiếng tăm lừng lẫy, hay là những kẻ địch mạnh mẽ ẩn nấp ở trong huyết vụ hoang dã, thậm chí đại tù trưởng sức tay trói gà không chặt (từ chỗ Ashes nghe ngóng qua), lại có ý võ thuật độc đáo, đều là nguyên do thúc đẩy nàng sớm lên đường.
Cách ngày, Echo cười tiễn các nàng lên thuyền sắt thép lớn.
Đứng ở trên boong tàu, bỗng nhiên Lorga cảm thấy những thuyền Stone này ban đầu nhìn có vẻ dày rộng lại không tính là gì, chiếc thuyền đúc bằng kim loại vững vàng đứng bên bờ sông, chỉ là nguyên liệu của thân thuyền e rằng đã vượt qua tổng số binh khí và áo giáp mà thị tộc Mojin sử dụng. Nàng ôm tâm trạng phức tạp, hai tay cầm lan can, rũ lỗ tai lông xù xuống, gật đầu tạm biệt Echo.
Theo tiếng còi hùng hậu, The Roland chở đoàn người tam công chúa Wildflame, chậm rãi chạy về phía tây cảnh.