Đối với hai phe, cho dù là giành lại Đông Cảnh, hay là phá hủy giáo hội đều không có ý kiến. Đây cũng là kế hoạch đã được đưa ra trong hội nghị trước đó.
Điều duy nhất không thể thống nhất là khi nào trả thù Dawn Kingdom.
Bởi vì lúc trước Roland đã thể hiện thái độ ngoại giao rõ ràng, nên lần này không có ai có ý lùi một bước, lúc đó bỏ qua cách này. Nhưng quan chức của Tòa thị chính vẫn muốn đợi đến lễ mừng kết thúc, lại tiến hành đàm phán một cách “danh chính ngôn thuận”, cũng không loại trừ sử dụng vũ lực. Hiển nhiên hội nghị kế hoạch tương lai khi trăng máu thỏa mãn cám dỗ và động lực của bọn hắn, cũng mong muốn ủng hộ Tứ vương tử lên ngôi, trở thành vị vua thực sự của Greyfort, mà bọn họ cũng muốn thăng chức từ quan chức địa phương chính thức trở thành đại thần của vương quốc.
Nếu muốn xâm nhập sâu vào trận chiến với Dawn Kingdom, cần phải điều động số lượng lớn quân đội và tài nguyên, lễ đăng quang rõ ràng cũng bị ảnh hưởng —— không có vị quốc vương nào lên ngôi lại phái tinh duệ của mình ra, sau đó làm một lễ đăng quang qua loa đơn giản, như vậy thì với bất cứ ai đều khó coi.
Đương nhiên quyền quyết định cuối là của Roland.
Trong ba ngày qua, hắn chỉ nhìn mọi người thảo luận mà không thể hiện quan điểm rõ ràng nào, điều này khác với thái độ mạnh mẽ trong thư ngoại giao lúc trước. Nhưng cũng vì sự im lặng của hắn, mới có không gian để cho mọi người tranh luận kịch liệt.
Hắn không hẳn là thay đổi ý định ban đầu mà là đang chờ một thời cơ.
Một cơ hội mà có thể trả bằng cái giá nhỏ nhất, mà thu được lợi ích lớn nhất.
Khi màn đêm buông xuống, có người gõ cửa phòng làm việc.
Hắn thở phào nhẹ nhõm khi thấy người tới là Andrea Quinn.
Cuối cùng đã tới rồi.
Nếu như nàng không chủ động đến, thì hắn chỉ có thể đi tìm nàng —— như vậy thì hiệu quả chắc chắn sẽ kém hơn nhiều, hơn nữa có thể thành công không còn là một vấn đề khác.
- Này, cá khô.
Thân hình Nightingale xuất hiện, đưa cho nàng một miếng cá nướng mật ong. Ngoài trừ Wendy, người được coi là số ít phù thủy có thể chia sẻ đồ ăn trên tay Nightingale.
Có phải đây chính là sự thu hút lẫn nhau giữa các quý tộc không?
- Cảm ơn.
Có điều dường như Andrea không có nhiều hứng thú, nàng nhận lấy cá khô rồi bỏ vào túi, sau đó đặt tay lên ngực hành lễ nói:
- Bệ hạ, ta….
Nói được một nửa, nàng lại dừng lại, hình như không biết nên nói như thế nào cho đúng.
- Ngươi hi vọng ta cứu bạn thời thơ ấu của ngươi, Otto Rakusai phải không?
Lúc này Roland không thể để cho Andrea tiếp tục do dự, lỡ như nàng thay đổi chủ ý, thì những ngày qua chẳng phải uổng công đợi rồi sao?
Mặt khác hắn cũng mơ hồ đoán được tại sao đối phương chần chờ, có thể khẳng định, Otto và nàng có quan hệ thầm mến đơn phương, chính bởi vì như thế, nàng mới không biết nên dùng lập trường gì để nói ra lời thỉnh cầu này. Bạn thời thơ ấu? Đã nhiều năm như vậy, Andrea không hề nhớ nhung quá khứ ở Dawn Kingdom, dẫu sao sau khi Bá tước Quinn phát hiện nàng là phù thủy, ông không bảo vệ nàng, mà còn ngụy tạo một cái chết ngoài ý muốn cho cô, nhớ lại điều này cũng không được coi là tốt đẹp.
Mùa đông năm ngoái, Otto đến thăm Neverwinter, Andrea thể hiện thái độ rõ ràng rằng cô không muốn dính dáng tới quá khứ. Giờ đây nàng đến tìm tận cửa, sợ rằng chỉ đơn giản vì thiện lương và áy náy mà thôi.
- Vâng…
Nàng hít một hơi thật sâu, chậm rãi gật đầu nói.
- Nhưng ở trên hội nghị, ngươi cũng đã nghe mọi người thảo luận, nếu muốn ép Appen theo sự chi phối, ít nhất cần ba ngàn quân trở lên, cộng thêm quân tấn công Thánh thành, thì sẽ tăng lên đến khoảng năm ngàn, đó đã là tám phần lực lượng của Đệ Nhất Quân rồi.
Mặc dù ý kiến bất đồng, nhưng Tòa thị chính và Bộ Tham mưu vẫn làm một kế hoạch sơ bộ —— Bởi vì không có hệ thống sông nào giữa Greyfort với cao nguyên Hermes và Dawn Kingdom, chỉ có thể dựa vào xe ngựa và sức người để tiếp tế, số lượng đội ngũ hậu cần rất lớn. Ngoài ra, hai phần còn lại cần ở lại đóng giữ các cảnh của vương quốc, do đó Đệ Nhất Quân không có dư lực lượng để đóng quân chiếm đất, chỉ có thể đánh xong rồi rời đi. Tóm lại, thì đây tuyệt đối là một cuộc làm ăn lỗ vốn.
- Đó mới chỉ tính về người, nếu mà tính cả của cải… Các loại chi phí đi lại, chi tiêu lương thực——
Nhìn vẻ mặt ngày càng khó xử của Andrea, Roland lại chuẩn bị châm thêm một mồi lửa, bỗng nhiên giọng nói dừng lại.
- Bệ hạ?
Nàng phù thủy tóc vàng không khỏi ngẩn người.
Hắn không phải nhận ra điều gì đó không ổn, mà là Nightingale véo mạnh sau lưng hắn một cái, sau đó dùng âm lượng chỉ có hắn nghe được nói:
- Ngươi đừng dồn ép nàng, nói thẳng không được sao?
- Khụ khụ…. Không có gì.
Roland ho khan hai tiếng.
- Đây chỉ là tình huống khách quan, nhưng thông qua nỗ lực chủ quan một chút, tình huống có xấu thì cũng không thể không thay đổi được, chẳng qua là…. Phải xem ba đại gia tộc sẵn lòng làm tới mức nào.
- Ba đại… gia tộc?
- Rõ ràng vua đã không còn tín nhiệm bọn hắn, chỉ dựa vào chúng ta có lẽ có thể cứu được Otto, nhưng việc này sẽ khiến vương thất Moore và nhà Rakusai chấm dứt hoàn toàn. Chỉ sợ Appen bị lật đổ, chẳng lẽ người đứng đầu tiếp theo của Dawn Kingdom có thể quên được tất cả điều này sao?
Roland vuốt cằm nói:
- Đối với kẻ địch mạnh mẽ như ma quỷ như vậy, ta không thể dành quá nhiều sức lực và nhân lực cho nước láng giềng. Cuối cùng, bọn hắn mới là người quyết định hướng đi của Dawn Kingdom.
Andrea hình như nhận ra được điều gì đó.
- Mời ngươi tiếp tục nói.
- Nhất định phải có ai đó thay thế vương thất Moore.
- …
Đối phương trầm mặc một lúc.
- Thì ra là như vậy, ngươi có kế hoạch như thế nào?
Không hổ là cô gái xuất thân từ đại thế gia, Roland nghĩ thầm, đối mặt với chuyện lật đổ vương quyền như vậy mà có thể mặt không đổi sắc, sau này nói chuyện chắc chắn đơn giản hơn nhiều rồi. Hắn trực tiếp hỏi
- Ngươi có hứng thú trở thành người đứng đầu Dawn Kingdom không?
- Bệ hạ?
Lần này rốt cuộc Andrea lộ vẻ kinh ngạc
- Không… ta không muốn rời khỏi ——
- Rời khỏi cái gì?
Nàng cắn môi.
- Không, không có gì… Ta nói là, ta không có hứng thú với ngôi vua của Shining City.
Roland có chút ngoài ý muốn —— không phải vì nàng không muốn trở thành Quốc vương Dawn Kingdom, mà là vẻ mặt của nàng, rõ ràng là dáng vẻ lo được lo mất, đây là thứ hiếm thấy trên người một Andrea giơ tay nhấc chân đều tràn ngập cảm giác tao nhã.
Có thứ gì hơn so với việc trở thành vua của một nước?
Roland thản nhiên nhấp một ngụm trà, được, hắn vẫn còn kế hoạch dự phòng.
- Phụ thân của ngươi thì sao? Hắn có sẵn lòng đứng ra không?
Gia đình Quinn là lựa chọn tốt nhất, ngoài trừ nguyên nhân thực lực mạnh hai gia đình kia, đồng thời Otto và Ouro đều thích Andrea là điều quan trọng —— có thể nói, ở một mức độ nào đó, ý kiến của nàng có thể đại biểu ba đại gia tộc.
Dựa theo trình độ giáo dục của Neverwinter, bồi dưỡng ra nhân viên còn chưa đủ dùng cho trong biên giới vương quốc, để không chế hoàn toàn Dawn Kingdom thì không được thực tế, dễ dàng hơn nếu nâng đỡ một chính quyền nghiêng về Greyfort. Nếu Andrea đồng ý phương án này, hắn không cần phải trả một cái giá quá lớn, cũng có thể lấy được tài nguyên của nước láng giềng.
- Tất nhiên, hai gia tộc còn lại cũng không phải là không có thu hoạch nào, cuộc đảo chính này sẽ khiến cho tất cả người tham gia đều chiến thắng, quan trọng hơn là, mối đe dọa đè ép trên đỉnh đầu các ngươi sẽ không còn tồn tại.
Roland chậm rãi nói:
- Kể từ đó, Neverwinter cũng không cần thiết phí nhiều công sức để đầu tư vào quân đội và tài lực, chỉ cần hỗ trợ gia tộc Quinn hoàn thành việc thay thế này là đủ.
Lần này ngược lại Andrea không do dự quá lâu, suy nghĩ một chút, nàng trả lời:
- Ta nghĩ … phụ thân chắc hẳn sẽ đồng ý.
Ngừng lại một chút, nàng lại lặp lại một lần,
- Không, hắn chắc chắn sẽ đáp ứng.
Lúc đối phương nói ra những lời này, Roland biết, nàng đã hoàn toàn hiểu ý của hắn rồi.
Thời cơ chín muồi rồi.
- Vậy thì Neverwinter cũng sẽ sớm chọn lựa hành động, yên tâm đi…. Otto Rakusai sẽ không bị giam giữ quá lâu đâu.