- Đương nhiên không có.
Roland vô cùng thân thiết cọ cọ trán nàng:
- Hơn nữa suy nghĩ này mới là phong cách của ngươi.
- Vậy vì sao ngươi phải cảm thấy có hứng thú với lời nói của Edith?
Anna không hiểu hỏi.
- Ta vui mừng không phải vì triển vọng mà nàng phán đoán, là vì lịch sử bản thân tràn ngập đủ loại khả năng.
Roland cười nói:
- Có thể nhìn rõ quá khứ đã rất khó có được rồi, càng huống chi biết trước được tương lai. Ví dụ như có khả năng trận chiến Thần Ý lần thứ ba sẽ thuận lợi vượt qua, nhưng trận chiến Thần Ý lần thứ tư của mấy trăm năm sau sẽ sụp đổ toàn diện, hoặc kẻ địch ẩn nấp dưới đáy biển sâu vượt trên tưởng tượng, mọi người trên lục địa chỉ có thể bị chia cắt bao vây tiêu diệt… Khi đó đừng nói vương quốc không mục nát, kể cả nhân loại tiếp diễn đã thành vấn đề rồi.
- Ừm… dự đoán này quả thật giống với phong cách của ngươi.
Anna bắt chước giọng điệu của hắn nói:
- Vậy rốt cuộc ngươi cao hứng ở điểm nào?
- Góc nhìn của nàng.
Roland dang tay ra:
- Khi nói ra lời nói kia, Edith đã từ một quan chức quý tộc biến thành một quan chức quốc gia rồi.
- Quan chức… quốc gia?
Anna lặp lại từ ngữ hơi khó đọc này.
- Không sai, vị trí của nàng đã không chỉ giới hạn ở trên đất Bắc cảnh nữa, mà coi Greyfort thành một chỉnh thể, dựa theo phỏng đoán hướng đi của cả vương quốc để suy xét chính sách, đây là một chuyện vô cùng khó có được đối với người của thời đại này, phải biết rằng kể cả Barov đều không làm được, ở trung tâm quản lý tòa thị chính, cho đến bây giờ hắn đều cân nhắc lợi hại dựa trên góc độ của thành Neverwinter.
Đây là một thay đổi mang tính chất nhảy vọt, từ vừa mới bắt đầu, Edith Kant vẫn tự cho mình là một thành viên của quý tộc phương Bắc, lời nói hành động với bày mưu tính kế của nàng vì hỗ trợ cấp trên đồng thời tranh thủ chỗ tốt cho phương Bắc. Đây là ý thức thường thấy nhất của quý tộc đất phong, chỉ có địa bàn nơi gia tộc ở lại mới là thuộc về duy nhất của cá nhân. Cho dù bọn họ tình nguyện trung thành với quốc vương, nhưng lợi ích lãnh địa vẫn ở trên mệnh lệnh của quốc vương.
- Còn có một điểm nữa, đó là cách nhìn của nàng đối với phù thủy.
Roland nói tiếp:
- Có thể lĩnh ngộ được phù thủy có thể mang đến bước nhảy vọt trên kỹ thuật, kéo năng lực này lên phát triển chiến lược, chỉ một điểm này thôi đã cho thấy nàng dẫn đầu số đông mọi người rồi.
Dựa theo biểu hiện với biết vì sao phải làm như vậy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, cho dù hắn từ trong tài liệu đưa ra khoa học kỹ thuật là lực lượng sản xuất thứ nhất, còn phù thủy là khái niệm chất xúc tác tốt nhất của khoa học kỹ thuật, nhưng mà phần lớn quan chức tòa thị chính đều không thể lý giải được ý nghĩa của đãi ngộ tốt cho phù thủy, bọn họ làm như vậy chỉ vì đó là mệnh lệnh của quốc vương. Dân chúng cũng không biết, bọn họ và các phù thủy dần dần ở chung hòa hợp cũng bởi vì phía phù thủy mang đến tiện ích cho cuộc sống của bọn họ, chỉ có thế thôi. Mối quan hệ cùng tồn tại này yếu ớt đến giống như một tầng bọt biển, khi gặp phải xung đột trọng đại hoặc khi suy sụp, tình cảnh hai bên rất dễ dàng phát sinh thụt lùi. Chỉ có để ý niệm phù thủy không thể thiếu xâm nhập vào lòng người thì mới có thể giải quyết được vấn đề này trên cơ bản.
Có thể nói một điểm này càng khiến Roland cảm thấy hài lòng hơn, dù sao theo tập trung quyền lực tăng nhanh, đất phong không sai biệt lắm sẽ biến mất, sẽ càng ngày càng có nhiều quan chức tiếp nhận quan điểm một quốc gia một chế độ, nhưng muốn để cho bọn họ rõ ràng bản chất năng lực của phù thủy ngược lại chỉ sợ cần một khoảng thời gian rất dài.
Đương nhiên, Edith cũng không hề hoàn hảo, tuy rằng tầm nhìn của nàng vượt trên phần lớn mọi người, nhưng vẫn không hề vượt trên thời đại, tư tưởng trong lòng vẫn là một Vương quốc Greyfort vĩnh viễn kéo dài bất diệt.
Nhưng mà nghĩ đến tuổi tác hiện giờ của nàng tương đương với Nightingale, có suy nghĩ như vậy cũng không kỳ quái. Roland thật sự chờ mong hai ba mươi năm sau, dưới dẫn đường của mình, nàng sẽ biến thành quan cầm quyền như thế nào.
Đại khái sau khi giải thích xong, Anna nghiêng đầu hỏi:
- Nếu tương lai không cách nào đoán trước được, ngươi lại không lo lắng đến Greyfort sau khi qua đời, nếu chúng ta có thể sống qua trận chiến Thần Ý, ngươi định làm cái gì?
- Ngươi đã sớm biết rồi, không phải sao?
Roland nhìn chằm chằm vào hai mắt lóng lánh của nàng.
Hai người đã không chỉ đề cập đến một lần đề tài tương tự như vậy mỗi đêm khi ôm nhau đi vào giấc ngủ, đi tới bình nguyên màu mỡ, đi Dawning Realm, thậm chí là tới lãnh địa của ma quỷ nhìn xem; vượt qua đường biển, để cho dấu chân nhân loại trải rộng một bên kia của biển lớn; vén khăn che mặt của Gods, nhìn thấu chân tướng của thế giới này. Vì thế, hắn sẽ vận dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng, không chỉ Vương quốc Greyfort, chỉ cần mỗi một người sinh hoạt trên mảnh đại lục này đều phải dâng lên một phần lực lượng của mình cho chuyến thăm dò này. Mà những phần tử ngoan cố có ý định ngăn cản đều thành kẻ địch của hắn.
- Nhớ mang theo cả ta.
Anna nhếch miệng cười nói:
- Ta không muốn lỡ mất cảnh tượng như vậy.
- Ừm, ta nhất định sẽ ở bên cạnh ngươi cho dù đi tới tận cùng thế giới.
Roland hôn lên môi nàng.
Thành Neverwinter, Biên Thùy Thành thứ ba.
Tilly canh giữ trước trung tâm ma lực, nhìn chăm chú vào từng biến hóa của nó. Ma lực bắt đầu khởi động giống như nước biển xanh thẳm, khiến bộ khung ở tầng ngoài mở ra co rút lại theo tiết tấu, giống như đang hít thở. Trung tâm kim tự tháp lóe ra một quang cầu màu vàng, giống như đá quý được sóng lớn rửa sạch, đồng thời cũng hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của nàng.
Chỉ cần quang cầu vẫn sáng, thì có ý nghĩa ma thạch năm màu vẫn còn tốt đẹp.
Nếu như mỏi mệt, thì nghỉ ngơi đi. Trong đầu đột nhiên vang lên lời Pasha nói, đồng thời phía sau truyền đến tiếng sột soạt, nếu như bên này có tin tứ, ta sẽ thông báo cho ngươi trước.
Tilly quay đầu lại, chỉ thấy một cái bướu thịt cực to rơi từ trên đỉnh đầu xuống. Cho dù thoạt nhìn phù thủy cấp cao sau khi chuyển hóa đều giống nhau, nhưng trải qua những ngày chung đụng này, nàng phát hiện mình đã mơ hồ có thể nhận ra được điểm khác nhau của các nàng.
- Ta không mệt mỏi, mới có năm ngày thôi…
Nói xong nàng không nhịn được ngáp một cái:
- … Cho dù hơi buồn ngủ.
Thời điểm ta còn tri giác, buồn ngủ không khác gì mệt mỏi cả, Pasha ve vẩy xúc tu, yên tâm đi, ma thạch chưa vỡ thì cho thấy những phù thủy đó vẫn an toàn, nếu quả thật gặp phải ma quỷ, các nàng nhất định sẽ bóp nát tảng đá.
Tilly cũng hiểu đạo lý này, nhưng như thế nào đều không yên lòng được. Sớm biết trước thì lúc đó đã cùng đi rồi, nàng hơi ảo não nghĩ, không nghĩ tới bản thân sẽ bị Ashes ngu ngốc kia thuyết phục.
Về lý luận việc này không hề có nhiều nguy hiểm lắm, phù thủy được chọn lựa ra đều là người nổi bật đã từng chiến đấu với Giáo hội, phương thức lẻn vào cũng không khác biệt gì khi công chiếm giáo đường Fiordland. Lian phụ trách tạo ra chỗ trống ở dưới đất để hạ xuống, lại do Orbit mở ra một lối đi có thể dùng đi trong khoảng cách gần, mọi người có thể trong nháy mắt đi tới đi lui giữa hai nơi. Đối với kẻ địch mà nói, cho dù phát hiện dưới lòng đất có khác thường, đào đất ra cũng chỉ có thể nhìn thấy một hang động đã bị đóng kín mà thôi.
Một bước mấu chốt cuối cùng, vì có thể khiến dụng cụ ảo giác đạt đến tầm nhìn càng rộng rãi hơn, vị trí bóp nát ma thạch cần dốc hết khả năng ở chỗ cao, Tilly vốn định để bản thân mang theo ma thạch phi hành để hoàn thành định vị, cuối cùng lại khiến Ashes cướp mất nhiệm vụ.
Nếu hành động vào ban đêm, tỷ lệ bị ma quỷ phát hiện vốn cực kỳ bé nhỏ, vài lần tập dượt trước khi xuất phát cũng vô cùng thành công, nhưng Ashes vẫn dùng lý do người lãnh đạo không nên tự mình dính vào nguy hiểm mà khuyên can nàng, kết quả hiện giờ chỉ có thể ở trước mặt trung tâm ma lực mà lo lắng suông, lại không làm được gì cả.