Đến nửa giờ sau, Roland vẫn luôn canh giữ bên cạnh điện thoại cuối cùng đã nhận được một phần báo cáo cuối cùng.
Đám người Nightingale phụ trách mai phục không chỉ không thả chạy mất một tên ma quỷ nào, ngược lại còn thu được một đống lọ khí đựng Red Mist. Thêm với kẻ địch bị đội phòng không quét rơi cùng với một cuồng ma rơi vào rừng rậm Dodge bị Foliage bắt được, có thể nói trận chiến phòng ngự lần này đã lấy được thu hoạch vượt trên cả mong muốn.
Đầu tiên quan trọng nhất là trọng chấn sĩ khí của Đệ Nhất Quân, cho dù kẻ địch không giống như đoàn kỵ sĩ hoặc dễ dàng đối phó giống như tà thú triều, nhưng bọn họ chí ít có lực đánh trả. Thêm với ma quỷ trong truyền thuyết đều không hề thần thông quảng đại, mạnh mẽ khó lường giống như trong chuyện cổ xa xưa ghi chép lại. Chúng nó vẫn là thân thể bình thường, chỉ cần bị súng đạn bắn trúng, năng lực chống đỡ này không hề tốt hơn quân thần phạt bao nhiêu cả.
Thứ hai là có tù binh, công tác tuyên truyền của thành Neverwinter cũng càng dễ dàng triển khai. Roland tin tưởng chỉ cần khiến người di cư nhìn thấy ma quỷ rốt cuộc có kết cục như thế nào, thành kiến lưu giữ đối với phù thủy sẽ tự động sụp đổ. Một quái vật khác biệt loài người một trời một vực, ngôn ngữ không thông sao có thể làm biến chất phù thủy ở xa ngoài ngàn dặm, khiến các nàng biến thành nanh vuốt của dị tộc được?
Thu hoạch cuối cùng chính là bản thân kẻ địch.
Bởi vì máu ma lực không có cách nào bảo tồn riêng, sau khi chủ thể tử vong sẽ nhanh chóng không có tác dụng, hắn vốn không trông cậy vào có thể dùng máu của kẻ địch để tăng ấn phù mới. Không nghĩ tới dưới tình huống Akesha chưa về, Celine đã chủ động nhận lấy công việc chế tạo ấn phù. Dựa theo cách nói ngay lúc đó của nàng, trong toàn bộ tổ chức Quest thì Akesha thật sự là nhóm xuất chúng nhất, nhưng chế tạo ấn phù cơ bản vẫn là tri thức cần phải nắm giữ đối với thành viên chính thức của tổ chức Quest.
Mặt khác trừ bỏ phẩm chất của ma thạch và máu có liên quan đến chất lượng của ấn phù ra, khắc họa mạch lạc cũng là mấu chốt lớn nhất, tuy rằng không quan trọng bằng hai điều kiện trước, vào thời điểm khẩn cấp dùng gậy gỗ vạch một đường thẳng là được, nhưng nhiều đoạn càng nhẵn nhụi mà đều đều mạch lạc càng có thể phát huy ra hiệu năng của ma thạch hơn.
Muốn làm một điểm này, không có gì càng chuẩn xác hơn xúc tu, cho dù xúc cảm, lực đạo hay là số lượng, xúc tu đều có được ưu thế mà ngón tay không thể bằng được.
Nghe được đoạn “Khoe khoang” này của Celine, Roland tìm mất một lúc mới đảo ngược được suy nghĩ ùn ùn của mình, còn may ý thức khơi thông đều không thể nhìn thấy suy nghĩ ở tầng sâu này, bằng không cho dù hắn nhảy vào Hoàng Hà đều không thể rửa sạch được.
Đương nhiên, tất cả tin tức mà trận chiến phòng vệ lần này mang đến không phải đều là tin tức tốt.
Súng máy hạng nặng Mark I khi dùng cho đối không chỉ có thể gọi là miễn cưỡng có thể sử dụng thôi, nhìn toàn bộ tình hình chung đã có thể phát hiện ra được, sát thương lớn nhất tạo ra cho ma quỷ chính là cùng bắn khi mục tiêu tới gần tường thành. Bởi vì vốn không dự đoán được sẽ gặp công kích, đội hình của ma quỷ chia thành hai ba, giữa các bên tiếp sát vô cùng chặt chẽ, vả lại tốc độ thong thả, xem như là bia ngắm lý tưởng nhất. Kết quả trong mười hai con Khủng Thú chỉ có bốn con bị bắn rơi, sau đó khi lấy quỹ đạo bất quy tắc tiến vào phạm vi ném mâu thì càng không có một con nào trúng đạn cả.
May mắn chính là khoảng cách ném mạnh tốt nhất vào cuồng ma ước chừng trong vòng hai trăm mét, đường đạn gần như thẳng tắp của Mark I khiến cho tỉ lệ chính xác lại tăng thêm, ba Khủng Thú lần lượt bị mất mạng, chuyện này cũng khiến đám ma quỷ còn lại bỏ qua đấu tiếp, lựa chọn lập tức rút lui. Nói cách khác, nếu tầm bắn vào kẻ địch lại xa một chút, hoặc ngay từ bắt đầu đã lựa chọn đội ngũ hình rắn phân tán đi tới, không thể nghi ngờ trận đấu này sẽ khó khăn rất nhiều.
Dù sao so với lực lượng không trung tới lui tự đo, bản thân phòng không mặt đất đã bị rơi vào địa vị thế yếu trời sinh rồi.
Sau này Mark I còn có thể tiến hành cải tiến, đơn giản là trang bị thêm tấm thép phòng hộ, hoặc làm luôn thành hình dáng pháo đài, để đảm bảo thế vô địch khi đối phó với kẻ địch trên không, đồng thời tiến thêm một bước mở rộng sản lượng, để ứng phó với chiến tranh chính thức khi Hồng Nguyệt giáng xuống. Nhưng trong lòng Roland vẫn rõ ràng, không có một đơn vị không quân có thể đi lại tự do thì không có khả năng chân chính loại trừ uy hiếp của Khủng Thú được.
Nhưng mà hiện giờ cứ tạm thời bỏ qua những chuyện này sang bên trước đi đã! Hắn buông bút lông ngỗng trong tay xuống, thở phào một hơi, dù sao bản thân đã thắng lợi rồi, cho dù lại bé nhỏ không đáng kể nữa thì vẫn là chiến dịch phòng không thắng lợi dựa trên vũ khí nóng đầu tiên trong lịch sử nhân loại rồi.
Nghĩ đến đây, Roland sai người gọi Barov Mons tới.
- Tối hôm nay tổ chức một buổi tiệc chúc mừng ở chính giữa quảng trường, dựa theo tiêu chuẩn thắng lợi ngày hôm nay để làm, dốc hết khả năng làm náo nhiệt một chút. Đây cũng là một phần của tuyên truyền, có hiểu không?
- Tuân lệnh, bệ hạ.
Lão tổng quản đưa tay đặt lên ngực nói.
Sau khi lễ mừng kết thúc được năm ngày, Snake Tooth nhận được một phong thư đến từ tòa thị chính.
- Ai mới vừa gõ cửa vậy?
Phía sau truyền đến câu hỏi mơ hồ của Tiger Claw:
- Hôm nay không phải nghỉ làm ngày sao?
- Yên tâm, không phải là quản đốc, ngươi ngủ tiếp đi.
Snake Tooth trở lại bên cạnh bàn thấp, thò đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện giờ mới vừa hừng đông, trên bầu trời giống như đang bao trùm lấy một tầng voan mỏng màu xanh nhạt.
Cho dù bị đánh thức khi còn đang ngái ngủ, nhưng hiện giờ hắn đã hoàn toàn không còn buồn ngủ nữa. Nhìn dấu sáp ấn niêm phong màu đỏ của tòa thị chính, trong lòng Snake Tooth đã mơ hồ đoán được thứ trong túi giấy là gì rồi.
Trong vòng một năm rưỡi này, trạng thái sinh hoạt của hắn đã có thay đổi rõ ràng, từ sau khi chuyển đến Biên Thùy Trấn, hắn đã không cần sống cuộc sống giống như con chuột nữa mà giống như phần lớn mọi người ở đây, bắt đầu dựa vào hai bàn tay mình nuôi sống bản thân. Trước khi lấy được toàn bộ khoản lương đầu tiên, hắn vốn còn cho rằng đây là chuyện vĩnh viễn không có khả năng xảy ra, bóc lột, cắt xén, khất nợ chẳng qua là vở diễn mà người thuê thường dùng nhất, hộ từ bên ngoài đến như hắn lập tức sẽ thành đối tượng bị áp bức, nhưng ngoài dự đoán của hắn là khoản lương mỗi tháng không chỉ phát ra đúng hẹn, hơn nữa một đồng đều không thiếu.
Kể từ đó, cải thiện cuộc sống đã thành chuyện có thể tính toán chính xác rồi.
Tiền lương một tháng là mười hai miếng ngân lang, như vậy chín tháng sẽ có thể tích cóp được hơn một miếng kim long rồi, đây chính là giá tiền cho căn nhà rẻ nhất ở khu dân cư thành Neverwinter… Nếu như lại nhận thêm một công việc khác nữa thì mục tiêu này có thể còn ngắn lại không ít. Cuộc sống có thể tính toán thì người sẽ càng chờ mong.
Lời đáp ứng khi trước bệ hạ đưa ra hiện giờ đang thực hiện từng điều một rồi, chờ mong mà hắn vẫn hoài nghi đang càng ngày càng nhiều.
Cẩn thận mở phong thư ra, Snake Tooth đổ hết đồ bên trong lên bàn, đó là ba tờ giấy màu sắc khác nhau, kích cỡ khác nhau.
Tờ giấy thứ nhất dày nhất, lớn cỡ chừng lòng bàn tay, trên đó chỉ có mấy hàng chữ ngắn ngủi nhưng lại khiến trái tim hắn đập rộn lên.
Đây không thể nghi ngờ là giấy chứng minh thân phận của cư dân chính thức trong thành Neverwinter.
So với giấy chứng minh tạm thời, toàn bộ tấm giấy này được một tầng màng mỏng cứng trong suốt bọc lấy, thoạt nhìn vô cùng trơn bóng. Trên giấy chứng nhận trừ ghi tên và ngày tháng năm sinh của hắn ra, còn có một tấm hình chân dung trông rất sống động, vừa đối chiếu vào đã biết là chính bản thân hắn.
Hắn cuối cùng đã thành một thành viên của tòa thành thị này rồi, một cư dân được quốc vương bệ hạ thừa nhận!
Snake Tooth áp chế kích động trong lòng, dời mắt sang trang giấy thứ hai.
Đó là một tờ công văn thông báo, bởi vì bình thường chỉ có thể bớt thời gian đi học lớp học ban đêm nên trên đó có rất nhiều đoạn hắn còn chưa đọc suôn sẻ được, nhưng xem hiểu đại khái nội dung thì không có vấn đề gì.
Chính như hắn dự đoán, đơn xin đi xây dựng công trình đường sắt đến rừng rậm Dodge đã được tòa thị chính thông qua rồi.