Đệ tử tinh anh tuy nhập Thánh Ma Hạp, nhưng họ tồn tại là để quản giáo Thánh Ma Hạp, bình thường sẽ không ra tay.
Trong Đông Thánh Tiên môn, thân phận đệ tử tinh anh rất cao quý. Bọn họ được lựa chọn ra từ trong những đệ tử nòng cốt. Mỗi một vị đệ tử tinh anh đều bái sư môn hạ cường giả của Đông Thánh Tiên môn. Có cường giả chuyên chỉ dạy tu hành, tiến thêm một bước mà nói họ chính là nhân vật thánh tử.
Thí luyện của Thánh Ma Hạp chính là để lựa chọn ra một trăm sáu mươi người đệ tử nòng cốt. Nếu như đệ tử tinh anh ra tay, chỉ sợ sẽ không có bao nhiêu người có thể chịu đựng được. Nếu là thí luyện chân chính lợi hại, thì ngay đến thiên kiêu cũng sẽ bị đào thải.
Hạ Hầu là nhân vật tinh anh dẫn đầu quản giáo Thánh Ma Hạp lần này. Hắn cũng có địa vị rất tôn quý, khi nghe thấy lời của Hắc Phong nói, hắn có chút kinh ngạc, đáp lại:
- Hắc Phong, ngươi nên biết mục đích của đệ tử tinh anh chúng ta chỉ là quản giáo, không phải là săn giết. Nếu như ta dẫn người đi đối phó với đệ tử thí luyện, có khả năng sẽ gặp phải chỉ trích.
- Ta hiểu rõ, nhưng chỉ cần ngươi không tự mình ra tay mà chỉ là để cho người của Thiên Tượng ngũ trọng cùng cảnh giới với hắn giết chết hắn. Vậy không xem như là vi phạm quy tắc của tiên môn. Nếu như bị trách cứ, ngươi chỉ cần viện cớ là được. Ngươi là người quản giáo Thánh Ma Hạp, người này lại lạm sát sỉ nhục đệ tử của Đông Thánh Tiên môn, tính cách phẩm chất không tốt, ngươi dẫn người đi tiêu diệt hắn cũng là chức trách của ngươi, như vậy không đúng sao?
Hắc Phong mở miệng nói, ngay sau đó truyền âm nói với Hạ Hầu một câu, khiến cho vẻ mặt của Hạ Hầu sáng lên, nhìn chằm chằm Hắc Phong. Kẻ này vì muốn tiêu diệt người kia mà thật sự là hạ cả giá vốn. Xem ra mối thù hận này không nhỏ. Hơn nữa, lấy thân phận quản giáo của hắn, giết một người quả thật cũng không có đáng ngại gì, chỉ cần không vi phạm phép tắc là được.
Hắc Phong là thân truyền của Diễm Uyên Tiên Vương, lại là chiến tướng được bệ hạ xem trọng, nếu như hắn bằng lòng bỏ ra một cái giá như vậy, cũng nên để cho hắn chút mặt mũi. Chỉ có thể nói, người thanh niên thiên tài kia gặp xui xẻo thôi.
- Người này chưa gia nhập Đông Thánh Tiên môn ta đã sỉ nhục đệ tử của Đông Thánh Tiên môn ta. Quả thật là tính cách phẩm chất không tốt, đáng phải tiêu diệt, nếu đã như vậy, ta sẽ triệu tập nhân thủ.
Hạ Hầu và Hắc Phong nhìn nhau, tất cả mọi thứ còn lại không cần phải nói ra hết.
- Triệu tập thêm nhiều thiên kiêu, lực chiến đấu của người này rất mạnh, ta và hắn đã từng giao thủ qua ở Đông Thánh Nhai.
Hắc Phong nhắc nhở nói. Cho dù là nhân vật đệ tử tinh anh, nếu như một chọi một, cũng sợ là khó mà bắt được Tần Vấn Thiên. Trừ khi là nhân vật thánh tử ra tay.
- Được.
Hạ Hầu gật đầu, bắn ra một chùm sáng, phát ra lệnh triệu tập. Còn về một vị cường giả Thiên Tượng ngũ trọng ở bên cạnh, từ đầu đến cuối vẫn đang theo dõi Tần Vấn Thiên di chuyển. Hắn phát hiện, điểm sáng đại diện cho Tần Vấn Thiên đi tới chỗ xa, sau đó dừng lại ở một chỗ khác, không đi tiếp nữa.
Tần Vấn Thiên chỉ là muốn tìm một chỗ yên tĩnh tu hành mà thôi. Lúc này hắn đi đến dưới một ngọn núi cổ, từ trên ngọn núi cổ có một thác nước đổ xuống, tiếng nước đổ ào ào vang lên đinh tai nhức óc, xung lượng cực lớn.
- Giọt nước hội tụ thành thác nước, từ trên đổ xuống cũng có lực lượng lớn như vậy.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng thì thào, hắn nhìn thác nước tu hành. Qua một lúc, cơ thể hắn giật giật, quay người nhìn về phía người đi tới, cười nói:
- Chúng ta ăn ý như vậy sao?
Cố Lưu Phong lắc đầu cười nói:
- Ở Thánh Ma Hạp này, cường giả của Đông Thánh Tiên môn rất nhiều, khắp nơi đều gặp phải phục kích, ta chỉ là muốn tìm một nơi yên tĩnh mà thôi.
- Ta tin tưởng nếu lấy thực lực của ngươi, đệ tử bình thường của Đông Thánh Tiên môn không động đến ngươi được.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Ngược lại đệ tử ngoại môn có thể đối phó, chẳng qua có một số đệ tử nòng cốt của Đông Thánh Tiên môn, hơi phiền phức.
Ánh mắt thanh tú của Cố Lưu Phong nhìn chằm chằm vào thác nước trước mặt, nói:
- Còn ngươi thì sao? Chắc cũng gặp không ít người của Đông Thánh Tiên môn săn giết ngươi chứ?
- Đúng. Ngược lại không có cách nào yên tĩnh được. Bọn họ lại tới.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói một câu, quay người nhìn ra phía xa, chỉ nhìn thấy nơi đó có một nhóm bóng người trùng trùng điệp điệp đi tới. Bất ngờ nhất là có chín bóng dáng, trong đó có vài người khí tức vô cùng mạnh mẽ, căn bản không phải là nhân vật đồng cảnh giới với hắn.
- Âm hồn không tan.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào Hắc Phong. Ở chỗ khác cũng có rất nhiều bóng dáng đang tiến đến chỗ này. Dường như bọn họ đang xông về phía Cố Lưu Phong, bởi vì cảnh giới của bọn họ giống như hắn, là cảnh giới Thiên Tượng tứ trọng.
- Hử?
Trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên tia sáng sắc bén, người của hai phía gần như là cùng một lúc tiến đến, hơn nữa còn mạnh mẽ nhắm vào bọn họ. Như vậy đối phương hẳn có thể trực tiếp theo dõi chặt chẽ hành tung của bọn họ.
- Thú vị, một lần gặp phải cả hai.
Hắc Phong nhìn thấy Cố Lưu Phong, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo. Ngày đó lúc đi đến khách sạn, người này đã ở cùng với Tần Vấn Thiên. Nếu một lần có thể gặp được cả hai, vậy thì vừa lúc giải quyết luôn một thể.
Cố Lưu Phong cũng nhìn thấy Hắc Phong cùng cách ăn mặc của đám người bên cạnh Hắc Phong, vẻ mặt lập tức trở nên khó coi. Không chỉ có đệ tử nòng cốt mặt trường bào màu vàng kim, còn có nhiều người mặc trang phục mà trước đây hắn chưa thấy qua. (Đệ tử mặc trường bào màu vàng, khí tức của bọn họ càng mạnh hơn. Hơn nữa, còn đứng ở giữa, rõ ràng địa vị càng tôn quý hơn, chắc chắn phải đứng trên đệ tử nòng cốt).
- Trước đây ta có gặp qua đệ tử ngoại môn và đệ tử nòng cốt, vậy các ngươi lại có thân phận gì?
Tần Vấn Thiên nhìn Hạ Hầu là người dẫn đầu.
- Đệ tử tinh anh của Đông Thánh Tiên môn.
Hạ Hậu vẫn chưa nói, Hắc Phong đã đáp lại:
Tần Vấn Thiên, ngươi tự cao tự đại, giết hại đệ tử của Đông Thánh Tiên môn. Ta đã nói, ngươi khó thoát khỏi cái chết.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên không hề sợ hãi, hắn tiếp tục nhìn Hạ Hầu, mở miệng nói:
- Lần rèn luyện này, một trăm sáu mươi người sẽ trở thành đệ tử nòng cốt, mà các ngươi lại là nhân vật đệ tử tinh anh. Nếu như các ngươi gặp phải người thí luyện có thiên phú trở thành đệ tử nòng cốt, chẳng lẽ lại có thể tùy tiện càn quét khỏi cuộc sao? Vậy thí luyện còn có ý nghĩa gì? Nếu như ta đoán không sai, nhân vật đệ tử tinh anh chắc không thể nào ra tay tùy tiện chứ?
Hạ Hầu nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Ngươi rất thông minh, còn chưa gia nhập vào Đông Thánh Tiên môn đã cuồng ngạo như vậy, không coi ai ra gì, tàn sát, sỉ nhục đệ tử Đông Thánh Tiên môn. Người có tính cách phẩm chất kém như vậy, không có tư cách trở thành đệ tử nòng cốt của Đông Thánh Tiên môn. Hạ Hầu ta quản giáo Thánh Ma Hạp có nghĩa vụ tiêu diệt ngươi.
Lời của Hạ Hầu là lấy thân phận của người giám thị định tội Tần Vấn Thiên. Có nghĩa vụ tiêu diệt Tần Vấn Thiên, giống như Tần Vấn Thiên đáng chết ở Thánh Ma Hạp này vậy.
Nghe được lời này, Tần Vấn Thiên cười lớn, cười vô cùng cuồng ngạo, lại là phẩm chất tính cách không tốt. Lần trước, Đông Thánh Tiên Đế chính là dùng lý do này để sỉ nhục hắn. Hiện giờm đệ tử tinh anh của Đông Thánh Tiên môn cũng lại lấy lý do này ra đối phó với hắn.
Cơ thể hắn dần dần bay lên, cuồng ngạo nói:
- Nếu ngươi đã nói phẩm chất tính cách của ta không tốt, vậy thì cứ xem như phẩm chất tính cách của ta không tốt đi. Muốn giết ta, cứ việc ra tay.
- Ta đi đối phó với hắn.
Chỉ thấy một đệ tử tinh anh cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng nói.
- Không cần, người này chất tính cách thấp kém, các ngươi trực tiếp cùng xông lên giết chết hắn ở nơi này, không cần nương tay.
Đôi mắt Hạ Hầu lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào đối phương, ra lệnh giết.
- Được.
Mấy người nhao nhao gật đầu, lập tức có sáu vị cường giả bước đến, bốn đại đệ tử nòng cốt, hai đệ tử tinh anh, có thể nói là đây là đội hình rất khủng khiếp.
- Ầm.
Chỉ nhìn thấy một tên đệ tử trong đó phát ra Thiên Tượng ngôi sao của hắn. Trời sao nhấp nháy, cơ thể của hắn giống như cõng trên lưng một con rùa lớn Huyền Vũ vô cùng đáng sợ với uy thế ngập trời, bàn tay hắn đánh về phía Tần Vấn Thiên với phù quang sáng ngời, giống như có thần uy ngập trời đang ép xuống, lực lượng giống như muốn đập náp hư không một phương.
Tần Vấn Thiên bạo phát ra Chiến Quyết, giơ tay nổ vang trời, hư không va chạm vào nhau, chấn động vô cùng kịch liệt. Huyết mạch toàn thân của gã đệ tử tinh anh này bạo phát ra, giống như hóa thành áo giáp Huyền Vũ với vô số đường vân cùng sức phòng ngự kinh người. Hắn điên cuồng công kích. Trong chớp mắt hai người đã đánh ra hơn mười đạo công kích, nhưng tất cả cũng không có cách nào chấn động được đối phương.
Đệ tử tinh anh của Đông Thánh Tiên môn trải qua vô số tuyển chọn mới được cường giả bên trong tiên môn thu nhận làm thân truyền chỉ dạy, phần nhiều là tu hành thần thông tiên pháp, đương nhiên vô cùng mạnh mẽ.
Một gã đệ tử tinh anh khác cũng đánh tới. Thiên Tượng ngôi sao của hắn lại giống như thanh kiếm hình mặt trời, chói mắt vô cùng. Vô số thanh lợi kiếm mặt trời từ trên trời giáng xuống, không ngừng chém xuống Tần Vấn Thiên. Mỗi một đường kiếm sắc bén đều chứa uy lực kinh thiên động địa, có thể phá vỡ tất cả.
Chưởng ấn của Tần Vấn Thiên điên cuồng công kích, đối mặt với tốc độ công kích cường đại của hai người, tốc độ công kích của hắn dường như không đủ. Mà ở một hướng khác, bốn đại đệ tử nòng cốt lại bắt đầu công kích bọn họ. Nếu như một mình đối mặt với Tần Vấn Thiên, có lẽ bọn họ sẽ dễ dàng bị thua. Nhưng lúc này có hai gã đệ tử tinh anh chủ chiến, bọn họ phụ chiến, một khi công kích trúng tới trên người Tần Vấn Thiên, vậy hắn sẽ mất mạng.
- Đệ tử của Đông Thánh Tiên môn làm như vậy khó tránh khỏi quá vô sỉ rồi. Chúng ta chính là đến đây để tiếp nhận thí luyện, mà các ngươi lại để cho đệ tử tinh anh cùng với đệ tử nòng cốt cùng bao vây tiêu diệt một người.
Cố Lưu Phong đang đứng bên cạnh, khí tức trên người bạo phát ra, lạnh lùng mở miệng.
- Sỉ nhục Đông Thánh Tiên môn ta, giết.
Hạ Hầu thản nhiên nói, vẻ mặt lạnh lùng. Hắn không phạm quy tắc, giết một người cũng là giết, giết hai người cũng là giết. Hắn giám thị Thánh Ma Hạp, nên chút quyền lợi này vẫn phải có.
Những đệ tử Thiên Tượng tứ trọng này xông về phía Cố Lưu Phong, lại nhìn thấy sau lưng Cố Lưu Phong đeo theo mũi tên lóa mắt, tức giận bắn ra, mỗi một mũi tên giống như một cầu vồng dài, ăn mòn hư không, mang theo lực lượng xuyên thấu đáng sợ. Cùng lúc đó, cơ thể hắn lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách với những cường giả đang xông về phía hắn.
Trong mắt Hắc Phong lóe lên một nụ cười lạnh, nhìn hai trận quyết đấu này, Tần Vấn Thiên sỉ nhục hắn, phải để cho hắn trả lớn về chuyện này.
Lúc này Tần Vấn Thiên gặp phải sáu đại cường giả bao vây tiêu diệt, gióng như tràn ngập nguy cơ, đệ tử tinh anh đang mang Huyền Vũ trên lưng giống như một tấm lá chắn vô cùng kiên cố, không có cách nào công phá được. Hắn đã ngăn chặn rất nhiều lực lượng công kích của Tần Vấn Thiên, mà công kích của hắn cũng vô cùng lợi hại, chấn động thiên địa.
- Ầm ầm ầm…
Một tiếng động khủng khiếp truyền ra, cơ thể của Tần Vấn Thiên vọt lên cao, trong chớp mắt hóa thân thành một ngọn núi khổng lồ kích thước khoảng trăm trượng. Cơ thể của sáu vị cường giả nhao nhao lùi về sau, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên đang hóa thân trăm trượng kia.
- Ầm!
Cơ thể khổng lồ của Tần Vấn Thiên giơ tay ra, che khuất bầu trời, hai tay trực tiếp chộp lấy hai gã đệ tử nòng cốt, hai gã này điên cuồng công kích lại, nhưng giống như không làm gì được đại chưởng ấn lộ ra ánh sáng chiến đấu màu đỏ như máu kia, bọn họ trực tiếp bị nghiền vụn. Hai đại chưởng ấn khủng khiếp kia trực tiếp chộp xuống, một cái tát đập xuống, truyền ra tiếng kêu răng rắc, hai đại cường giả đang sống sờ sờ bị nghiền nát.
Đôi mắt cực lớn kia của Tần Vấn Thiên nhìn tới hai người Hạ Hầu và Hắc Phong, vẻ mặt cực kỳ lạnh lẽo, hắnđã chân chính động sát cơ mãnh liệt.
- Các ngươi sẽ phải trả cái giá rất đắt cho hành vi của mình.
Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua hai người, giọng nói lạnh băng, hắn hét lên giận dữ, thanh uy rung trời, khí tức cuồn cuộn, cuối cùng lại khiến cho trong lòng Hạ Hầu hơi run rẩy. Nhưng chỉ nhìn thấy hắn lại phát ra một ánh sáng, chùm ánh sáng càng lúc càng chói lóa, bắn lên hư không. Trong nháy mắt, một lệnh triệu tập này bị vô số cường giả nhìn thấy.