Năng lực đặc biệt của Hoa Thái Hư rất khó để đánh bại hắn, cũng không phải công kích mạnh mẽ đơn giản là có thể làm được, việc đầu tiên phải làm là phá huyễn ảo.
Chỉ có loại trừ được huyễn thuật của Hoa Thái Hư, mới có thể đánh bại đối phương. Nếu không ngay cả Hoa Thái Hư ở phương nào cũng không biết, còn nói gì đến việc chiến như thế nào?
Hai mắt Tần Vấn Thiên được bổ xung loại lực lượng huyết mạch thứ hai, đôi mắt của hắn dường như hiện ra phù quang màu trắng, từng đạo từng đạo bóng dáng dường như của Hoa Thái Hư trực tiếp bị hỏa diễm thiêu đốt, biến thành hư ảo, bóng dáng Hoa Thái Hư đánh về phía Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên giương mắt nhìn, bóng dáng kia trực tiếp bốc cháy, không thể tiếp tục tiến lên thêm nữa.
Xung quanh không gian không ngừng có bóng hình mới của Hoa Thái Hư xuất hiện, nhưng toàn bộ lại bắt đầu cháy rừng rực, hóa thành từng đạo từng đạo ánh sáng hư ảo.
Bản tôn của Hoa Thái Hư xuất hiện ở đối diện Tần Vấn Thiên, rõ ràng như thế. Giờ phút này, chỉ thấy hai mắt của Hoa Thái Hư đã biến hóa, đồng tử của hắn, dường như có thể xoay tròn, giống như một vòng xoáy vô cùng thâm thúy, có thể nuốt người ta vào bên trong, thậm chí trong đôi mắt kia cũng có phù quang lóe ra.
Trong chốc lát, huyễn cảnh mạnh hơn xuất hiện, đôi mắt của Tần Vấn Thiên muốn dời ánh mắt đi chỗ khác cũng không thể làm được, cặp mắt kia dường như đóng dấu thật sâu trong đầu hắn. Trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều ảo ảnh, không chỉ ở trong đầu, thậm chí là trước mắt hắn, đều xuất hiện rất nhiều bóng dáng.
Có bóng dáng của Thanh nhi, có bóng dáng của Mạc Khuynh Thành, có bóng dáng của Hắc bá, những chuyện đã trải qua dường như đều hiện lên rõ ràng trước mắt, bên trong những ảo ảnh đó không ngừng quanh quẩn, dường như muốn Tần Vấn Thiên chìm đắm vào nó lần nữa.
- Hai người này...
Những nhân vật Tiên Vương kia đều khiếp sợ, đó là cặp mắt vô cùng đáng sợ, giống như là quyết đấu đồng thuật.
- Vạn Hóa, đôi mắt của Hoa Thái Hư đệ tử của ngươi?
Bất Tử Tiên Vương nhìn về phía mỹ nữ Tiên Vương hỏi.
- Chính hắn tự tu luyện ra, ta chỉ có tác dụng trợ giúp mà thôi, chính bản thân hắn ở trong thế giới Luân Hồi trải qua cửu thế luân hồi, lần nữa tu thành kỳ ngộ. Đôi mắt này có thể khiến người ta chìm vào luân hồi, dù ngươi có bao nhiêu chuyện cũ, hắn đều có thể khiến ngươi nhớ lại, còn có thể chế tạo huyễn cảnh luân hồi khác, người có ý chí yếu kém ở trước đôi mắt này sẽ không chịu nổi một đòn.
Vạn Hóa Tiên Vương có chút kiêu ngạo nói.
Thành tựu của Hoa Thái Hư, không chỉ bởi vì có nàng là sư tôn, sư tôn chỉ có tác dụng dạy bảo, tu hành quan trọng nhất vẫn là tự thân, việc Hoa Thái Hư có thể lĩnh ngộ được đôi mắt này, là việc nàng không thể làm được, cho dù nàng là nhân vật cỡ Tiên Vương.
- Thế giới Luân Hồi còn được gọi là cấm địa, cơ duyên quả nhiên cũng lớn, ngươi thật sự có can đảm để hắn đặt chân vào.
Bất Tử Tiên Vương thở dài, Tiên vực là cấm địa cực kỳ đáng sợ, chưa có người nào dám bước chân vào trong đó, vào là chết, Luân Hồi thế giới chính là một bí cảnh cấm địa cực kỳ đáng sợ, là một Lạp Tử thế giới thu nhỏ.
- Đó là dũng khí của hắn, không vào thế giới Luân Hồi sao có thể đạt được đôi mắt Luân Hồi này.
Vạn Hóa Tiên Vương mỉm cười nhìn đệ tử của nàng.
- Nhưng Tần Vấn Thiên này cũng không đơn giản. Ngươi xem cặp mắt kia của hắn, cũng rất đáng sợ.
Bất Tử Tiên Vương cười nói, đám người chỉ thấy Tần Vấn Thiên cùng Hoa Thái Hư cứ chăm chú nhìn đối phương như vậy, toàn thân của Tần Vấn Thiên lóe ra bạch quang, chiến quyết phóng thích vô cùng kinh khủng. Hoa Thái Hư am hiểu huyễn thuật, công kích của hắn cũng có khuynh hướng giống như công pháp huyễn pháp, phương diện lực lượng đương nhiên cũng rất yếu, đó chính là khuyết điểm của Hoa Thái Hư.
Phá huyễn thuật của Hoa Thái Hư, lại lấy lực trấn áp hắn, như vậy mới có thể đánh bại đối phương.
Tần Vấn Thiên bước về phía trước, dường như tất cả ảo ảnh xung quanh đều bị hắn nhìn thấu, không thèm để vào mắt.
Hoa Thái Hư thấy cảnh này, ánh sáng trong ánh mắt càng trở nên đáng sợ hơn, đôi mắt kia giống như đang nhanh chóng xoay tròn, mảnh không gian này dường như đều bị biến ảo vặn vẹo, mạnh mẽ kéo Tần Vấn Thiên vào một mảnh không gian huyễn cảnh khác. Nơi này có vô số bóng dáng Tần Vấn Thiên quen thuộc phiêu đãng ở trước mắt Tần Vấn Thiên.
- Tâm không loạn.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói. Một cỗ khí thế kinh khủng đột nhiên quét ra, thân thể của hắn phóng về phía Hoa Thái Hư, ngay khắc này, trước mặt hắn xuất hiện một bóng người, đó là bóng dáng của Mạc Khuynh Thành, vô cùng chân thực, dường như đây chính là Mạc Khuynh Thành thật sự, cứ như vậy xuất hiện trước mặt hắn.
Lông mày của Tần Vấn Thiên khẽ nhíu, khí tức trên thân đều hơi dao động, đây là Mạc Khuynh Thành, hắn ra tay như thế nào?
Sau một khắc, hắn thấy được một đôi mắt, có thể khiến người ta chìm vào luân hồi, Luân Hồi Song Mâu, dưới sự thẩm thấu của đôi mắt này trực tiếp xuyên thấu qua đôi mắt màu trắng kia, trong chốc lát, trong đầu hắn sinh ra từng màn tình cảnh, hắn thấy được Tiên cung nguy nga cao vút, hắn thấy được cha mẹ của hắn, nơi đó, cường giả như mây, dường như xảy ra chuyện lớn gì đó, từng vị như là nhân vật mạnh mẽ của Thần Ma trên trán phóng ra uy thế, quét sạch thiên địa.
Tất cả những điều này đều rõ ràng như vậy, giống như là luân hồi thuộc về hắn.
- Cẩn thận.
Quân Mộng Trần ở bên ngoài kinh hô kêu lên, chỉ thấy trường thương của Hoa Thái Hư đã tiếp cận cổ họng của Tần Vấn Thiên, một thương này đến quá nhanh, nhanh đến mức Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên đều nơm nớp lo sợ.
Tiếng rống cuồng bạo truyền ra, yêu khí đáng sợ bộc phát bảo vệ thân thể của Tần Vấn Thiên, trực tiếp khống chế trường thương.
Gần như là đồng thời, Tần Vấn Thiên mở hai mắt ra.
Thân thể của Hoa Thái Hư lùi về phía sau, nhưng Tần Vấn Thiên vì một kích này, sao có thể khiến đối phương rút lui như vậy, tiếng vang ầm ầm đáng sợ truyền ra, từng kim sắc trấn áp thân thể từ trên trời giáng xuống, trấn áp tám phương, phong kín đường lui của Hoa Thái Hư, song chưởng của hắn bạo kích đánh ra, phù quang đầy trời, Trích Tinh ngập trời, còn lộ ra lực lượng nóng bỏng hủy diệt tất cả.
Thấy cảnh này, bóng dáng của Hoa Thái Hư run lên, trong phút chốc hoàn tất việc huyễn hóa ra rất nhiều bóng hình, như thật như ảo, giống như chân thật tồn tại vậy.
Những bóng dáng này lấp lóe trong không gian, gánh vác hào quang óng ánh, trên thân thể mỗi người đều như vậy, phù quang lưu động, tay không ngừng công kích, những công kích này toàn bộ nhân lên, chợt hóa thành một, cùng chưởng ấn đáng sợ của Tần Vấn Thiên va chạm vào nhau, trực tiếp nổ tung.
Đồng thời, Tần Vấn Thiên cũng cảm nhận được từng đôi Luân Hồi Chi Mâu kia cũng đang đồng thời theo dõi hắn, muốn xuyên thấu đôi mắt của hắn. Trong chốc lát, trong đầu của hắn xuất hiện vô số hình ảnh, có chuyện thực sự xảy ra, có hình ảnh không tồn tại chỉ là hư ảo.
- Ầm!
Thân thể Tần Vấn Thiên thiêu đốt song trọng huyết mạch, phù quang trắng lập loè trên thân thể, giống như Thần Hỏa, ánh mắt của hắn càng đáng sợ hơn, một con mắt, nhìn thấu rất nhiều bóng dáng của Hoa Thái Hư ở phía trước, tìm được nơi chốn của bản tôn.
Rất nhiều bóng dáng của Hoa Thái Hư đồng thời giơ lên trường thương, sạt phạt về phía Tần Vấn Thiên. Mỗi một thương, dường như đều trực tiếp chui vào bên trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên. Nếu nhìn kỹ, thậm chí còn có thể nhìn thấy trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên hiện lên vô số hình ảnh, nếu không phải Tần Vấn Thiên có huyết mạch kinh người, căn bản không có cách nào chiến đấu cùng hắn.
Giờ khắc này, trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên hào quang đáng sợ, hắn ngẩng đầu gầm thét một tiếng:
- Rơi xuống.
Giọng nói cất lên, từng vị thân thể kim sắc trấn áp trong hư không Diệt Tinh Hồn không ngừng từ trên trời giáng xuống, theo từng tiếng chấn động, những bóng dáng này trấn giữ tại các phương vị chính, hoàn tất ẩn dấu hội tụ thành một siêu cường đồ án, bóng dáng của Hoa Thái Hư ở bên trong lập tức cảm nhận được uy áp khiến hắn hít thở không thông, đồ án kia hội tụ thành ánh sáng, ngoại trừ lực lượng trấn áp còn đồng thời ẩn dấu một cỗ năng lượng tràn ngập vô cùng kỳ lạ, dường như phong ấn mảnh không gian này.
- Ầm!
Ngàn vạn bóng dáng đồng thời xuất hiện, Tần Vấn Thiên không nhìn tất cả công kích, hắn gầm thét một tiếng, ngàn vạn bóng dáng đồng thời đánh ra quyền công kích về một phía.
Phù quang hỏa diễm đáng sợ màu trắng dường như lưu động trong không trung, những nơi nó đi qua, tất cả đều hóa thành tro bụi, bản tôn của Hoa Thái Hư đang rơi vào trấn áp lưu động đáng sợ bên trong đồ án, trong lúc nhất thời khó mà tránh thoát ra ngoài.
- Oanh, oanh, oanh...
Từng đạo công kích đáng sợ bạo liệt trước người Hoa Thái Hư, dường như bản thân hắn đã tiêu tan, Hoa Thái Hư rốt cục cũng tránh thoát đồ án, thân thể bỗng nhiên lui lại, trôi nổi trên không, ánh mắt của hắn dần dần khôi phục bình thường, trở nên bình tĩnh, nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức nói:
- Xem ra, người đệ nhất Đại Hạ, vẫn là ngươi.
Trải qua cửu thế luân hồi, hôm nay hắn đối mặt với Tần Vấn Thiên vẫn bị đánh bại.
Sự cường đại của hắn là ở chỗ huyễn, cực ít nhân vật có cùng cảnh giới có thể phá giải huyễn của hắn, cường giả có cảnh giới đỉnh phong cũng không thể.
Nhưng Tần Vấn Thiên đã hoàn thiện năng lực phá huyễn, ở trên phương diện công kích, hắn hiển nhiên ở thế yếu, không bằng công kích cường đại của Tần Vấn Thiên, điểm này tự hắn biết rõ.
- Bại.
Đám người nghe được lời nói của Hoa Thái Hư lại có một ý buồn vô cớ, quá đặc sắc, hai vị thiên kiêu như vậy tranh phong phía trên cổ chiến đài, cuối cùng kết thúc là Hoa Thái Hư chiến bại.
Về phần người đệ nhất Đại Hạ trong miệng hắn, đám người vây xem không hiểu, nhưng Tần Vấn Thiên hiểu được, cố hương của bọn họ chính là Đại Hạ, đều bước ra từ Đại Hạ, Đại Hạ đại khái chính là chấp niệm của Hoa Thái Hư.
Hai người đều đi ra từ Đại Hạ một đường đi về phía trước, đi tới Tiên vực cuồn cuộn như bây giờ, Tần Vấn Thiên vẫn luôn đè ép, ở trên Hoa Thái Hư một đầu ở khắp nơi.
- Làm gì phân ra thứ nhất thứ hai, Đại Hạ song kiêu, thậm chí còn nhiều người yêu nghiệt hơn đi ra, chẳng lẽ không tốt hơn sao.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Đúng.
Hoa Thái Hư cười gật đầu.
Về phần phía trên Tiên yến, thần sắc của đám người đều có chút đặc sắc, Vạn Hóa Tiên Vương sửng sốt một lát, lập tức nhìn Tần Vấn Thiên, cười nói:
- Thực sự nói hắn là yêu nghiệt cũng không ngoa.
- Đều là nơi tạo người tài, đệ tử này của ngươi có huyễn cảnh đã đến mức xuất thần nhập hóa, tương lai ở phương diện huyễn cảnh sẽ có khả năng đạt đến thành tựu trên cả ngươi, nếu lại có thể tu bổ thêm các phương diện khác, khó có thể tưởng tượng được hắn sẽ tạo nên kì tích gì.
Bất Tử Tiên Vương vuốt râu cười nói, hắn muốn dạy dỗ người này.
Không sai.
Lúc này, Đông Thánh Đình cũng mở miệng, ánh mắt của hắn nhìn Tần Vấn Thiên bên trên cổ chiến đài, nội tâm của hắn có chút phức tạp.
Tần Vấn Thiên, hắn vậy mà đánh bại Hoa Thái Hư, như vậy, hắn nên để Tần Vấn Thiên ở bài danh nào đây?
Lúc này, ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng nhìn về phía hắn, Đông Thánh Đình cười, lại nói:
- Ngày xưa ngươi đã biểu hiện ra thiên phú kiệt xuất, phụ thân ta vốn muốn thu ngươi làm đệ tử môn hạ, đáng tiếc ngươi lại cự tuyệt đề nghị ngàn năm rèn luyện của phụ thân, nhưng ngươi có thể trở về chốn cũ, cố chấp như vậy, đã là rất tốt, chỉ là ta hỏi ngươi, nếu như chuyện lúc trước lại tới một lần nữa, ngươi sẽ đồng ý với phụ thân ta rèn luyện ngươi ngàn năm sao?
Khi Đông Thánh Đình nói ra câu nói này, trong ánh mắt có ánh sáng sắc bén nhìn về phía Tần Vấn Thiên, khiến không ít người đều có chút kinh hãi, một câu nói kia lại có ý nghĩa sâu xa, thậm chí có thể nói là cho Tần Vấn Thiên một cơ hội, cơ hội vào tam giáp.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên ngắm nhìn Đông Thánh Đình, thần sắc bình tĩnh, lập tức chậm rãi mở miệng:
- Ngàn năm qua lâu, tâm ta vẫn như cũ.