Đông Thánh Đình này cũng coi như có chút thông minh, đã có tính toán kỹ lưỡng từ trước. Nếu như chỉ nhìn vào bảng xếp hạng, cho dù vòng này Tần Vấn Thiên đạt vị thứ nhất, hoàn toàn vẫn bất lợi hơn Hoa Thái Hư và Cô Tô Thiên Kỳ.
Nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, số điểm của trận chiến cuối cùng có phần quyết định, nhưng Đông Thánh Đình đã thay cha Đông Thánh Tiên Đế chủ trì tiên yến. Hắn nói như thế nào sẽ không người phản bác lại hắn.
Trước đó, Đông Thánh Đình nhằm vào Tần Vấn Thiên còn tương đối chưa rõ ràng, nhưng giờ phút này khi thấy Tần Vấn Thiên bộc lộ tài năng, đã hrõ ràng hơn một chút. Đương nhiên, mọi người dừng như cũng hiểu, trước đó Đông Thánh Đình cũng đã từng cho Tần Vấn Thiên một cơ hội, chỉ là bị Tần Vấn Thiên cự tuyệt.
Dường như kết cục đã được chủ định.
Giống như những gì Diễm Uyên Tiên Vương đã nói, kết cục đã được quyết định từ lâu.
- Điện hạ.
Lúc này, Lưu Ly công chúa mở miệng quát lớn. Ánh mắt của Đông Thánh Đình chuyển qua, nhìn về phía Lưu Ly công chúa, cười nói:
- Có chuyện gì vậy, công chúa?
- Điện hạ trước đây từng nói, nếu như Tần Vấn Thiên đủ xuất chúng, là có thể lọt vào tam giáp bảng, bây giờ vì sao lại nói như vậy?
Lưu Ly công chúa hỏi:
- Ta cũng chỉ là có chút hiếu kỳ, nếu như Điện hạ không tiện nói, cũng không sao. Dù sao, đây là Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, ta cũng không nên nhiều chuyện.
- Câu hỏi của công chúa chắc hẳn cũng là nghi vấn trong lòng của không ít người.
Đông Thánh Đình cười nói:
- Tiên yến lần này, một là để xem thiên kiêu mươi ba châu của Đông Thánh ta, hai là thu hút thiên kiêu nhập tiên môn, ba vì cha ta muốn chiêu ba người đệ tử, cũng là tiên môn Thánh tử.
- Tam giáp cũng coi như ta kiểm định thay cho phụ thân ta, công chúa có chỗ không biết, tên Tần Vấn Thiên này, tư chất thiên bẩm xuất chúng, trước đây phụ thân ta cũng có ý thu nạp hắn làm đệ tử, để hắn đi theo Diễm Uyên Tiên Vương một ngàn năm, nhưng hắn không bằng lòng chịu đựng ngàn năm, cho rằng thời gian như vậy quá lâu, cự tuyệt lời đề nghị của phụ thân ta. Bởi vậy, phụ thân không thích, mới thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. Lần này Tần Vấn Thiên ngóc đầu trở lại, vốn là chuyện tốt, lúc trước ta cũng hỏi qua hắn, nếu như cho hắn thêm một cơ hội nữa thì có đồng ý rèn luyện một ngàn năm không, nhưng hắn lại một lần nữa cự tuyệt. Công chúa cũng đã nhìn thấy, tính cách của hắn quá kiêu ngạo, luôn tỏ thái độ coi trời bằng vung, ta lo lắng phụ thân không thích. Còn Cô Tô Thiên Kỳ, ta tin rằng phụ thân ta sẽ thấy hài lòng hơn.
- Huống hồ, biểu hiện lần này của Cô Tô Thiên Kỳ tại Tiên yến, vốn là phi thường cường thế. Cho dù quyết chiến bị thua, cũng không kém hơn hắn bao nhiêu. Cô Tô Thiên Kỳ như thế, Hoa Thái Hư cũng như vậy. Nếu như Cô Tô được lọt vào tam giáp còn Hoa Thái Hư lại không được thì quá bất công.
Đông Thánh Đình thẳng thắn nói, lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói thêm:
- Đương nhiên điều này cũng không sao, tiên môn Đông Thánh ta vẫn sẽ có Tiên Vương đại năng đích thân dạy bảo Tần Vấn Thiên, đồng thời quan sát hắn. Nếu như hắn biểu hiện kiệt xuất, hắn vẫn có thể trở thành tiên môn Thánh tử, thậm chí còn được phụ thân ta ưu ái. Đây cũng là một lần khảo nghiệm đối với hắn, xem tâm tính hắn như thế nào.
Đông Thánh Đình giải thích kỹ càng như thế, cũng là để dự tính cho mai sau. Bây giờ Lưu Ly công chúa cũng đã nhìn ra hắn nhằm vào Tần Vấn Thiên. Hắn dứt khoát thẳng thắn nói ra, để tránh gây hiểu lầm cho Lưu Ly công chúa. Sau này nếu truyền đến tai Thanh Nhi, mặc dù cách nói chuyện vẫn thể tin tưởng, nhưng ít ra bề ngoài cũng có thể tự bào chữa, vì để Tần Vấn Thiên không lọt được vào tam giáp, cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
- Ta hiểu rồi.
Lưu Ly công chúa nhẹ nhàng gật đầu, không nhiều lời.
- Ta không có ý định với tam giáp, nếu nói là chiến đấu, không phải Hoa Mỗ ngạo mạn, vòng này ngoại trừ Tần Vấn Thiên ra, tất cả những người khác, chỉ riêng Cô Tô Thiên Kỳ và Quân Mộng Trần có thể uy hiếp được ta, nhưng tỉ lệ thắng bại là năm mươi năm mươi. Trước đó, Tần Vấn Thiên đã đánh bại ta, nếu hắn thay thế thứ hạng của ta, ta cũng không có dị nghị gì.
Lúc này, ánh mắt của Hoa Thái Hư nhìn về phía Đông Thánh Đình nói, khiến cho không ít người có chút kinh ngạc. Xem ra ý nguyện của Hoa Thái Hư không nằm ở việc bái sư Đông Thánh bệ hạ, nhưng hắn đối với sư tôn Vạn Hóa Tiên Vương ngược lại lại rất kính trọng. Quả nhiên, giờ phút này trong buổi tiên yến, đôi mắt đẹp của Vạn Hóa Tiên Vương hiện lên vẻ vui cười, thoải mái.
- Việc trọng đại trăm năm của Đông Thánh Tiên môn, đâu phải là một trò đùa. Biểu hiện của các vị thiên kiêu ta đều thấy rất rõ, đâu có lý lẽ nhượng bộ ở đây.
Đông Thánh Đình từ tốn nói, thần sắc của Hoa Thái Hư ngưng lại, thấy Tần Vấn Thiên cười nói với hắn:
- Hoa Thái Hư, không cần nhiều lời. Đông Thánh Tiên môn, thủ lĩnh của mười ba châu Đông Thánh, Đông Thánh Đình Điện hạ chấp chưởng Tiên yến lần này, tất nhiên sẽ có sự công bằng, trong lòng đã tự có suy tính.
Nghe những lời Tần Vấn Thiên nói, mọi người lộ ra vẻ hứng thú, lần này Tần Vấn Thiên từ bỏ sao?
Cuối cùng, xếp hạng của hắn chỉ đứng ở vị trí thứ tư.
Ba vị sư huynh đệ, tất cả đều xuất sắc như vậy. Ánh sáng tuôn ra bốn phía, nhưng xem ra chỉ có Quân Mộng Trần có thể lọt vào tam giáp. Tần Vấn Thiên chỉ có thể xếp ở vị trí thứ tư, Tử Tình Hiên có lẽ là vị trí thứ năm.
- Tần sư huynh.
Quân Mộng Trần có chút không phục, vẫn nói như khi nãy.
- Mộng Trần.
Tần Vấn Thiên ngắt lời Quân Mộng Trần, mở miệng nói:
- Ta tin Đông Thánh Đình Điện hạ, trận chiến tiếp theo, ngươi khiêu chiến Cô Tô Thiên Kỳ. Nếu như ngươi chiến thắng, ta tin thứ hạng của người còn có thể hơn thế nữa. Trận chiến này, cần phải dùng toàn lực ứng phó.
- Được.
Quân Mộng Trần gật đầu liên tiếp, tạm kìm nén cơn tức giận trong người dường như đang muốn bùng phát ra ngoài. Thân thế hắn run lên, trực tiếp rơi xuống trung tâm cổ chiến đài, nhìn về phía Cô Tô Thiên Kỳ, nói:
- Trận chiến này, ta tất thắng.
Cô Tô Thiên Kỳ mở to mắt, hình như có một chùm sáng đáng sợ từ trong con mắt hắn bắn ra, đáng sợ đến tột cùng.
Quân Mộng Trần tất thắng? Như vậy, Cô Tô Thiên Kỳ hắn chẳng lẽ lại bại trận sao?
- Ngươi, không thắng nổi đâu.
Cô Tô Thiên Kỳ bước chân đi ra. Trên người hắn, một lường bức xạ nhiệt đáng sợ phóng lên tận trời. Chín vầng mặt trời chói chang trôi nổi trên không, lò luyện Tinh Tượng vô cùng to lớn xuất hiện, từng cây trường thương cuồn cuộn được tạo ra trong lò nung, giống như những mặt trời chói chang.
Giờ khắc này, Cô Tô Thiên Kỳ quá mức đáng sợ. Thời điểm ra sân, uy năng của hắn ngập trời, làm cho nhiều người kinh hãi.
- Cường đại.
Mọi người nhìn chằm chằm Cô Tô Thiên Kỳ, trong lòng chấn động.
Một bên khác, Quân Mộng Trần đứng ngạo nghễ tại chỗ. Cổ vương hư ảnh xuất hiện ở phía sau, đứng sừng sững ở đó, giống như vương giả tuyệt thế. Thân thể của hắn dường như mở ra một cái kẽ hở, ánh sáng lóng lánh, hóa thành một bức thanh thiên thế giới đồ, trong nháy mắt phiêu vào hư không, giống như bầu trời sao vô tận. Bản vẽ này, giống như là một thế giới sao trời. Bên trong bản vẻ dường như có dấu hiệu của sinh mệnh.
Bức thanh thiên thế giới đồ này, tồn ở trong vị tuyệt đại tôn giả kia, dường như trở thành một phần cơ thể của Vương giả.
Mọi người tỉ mỉ ngắm nhìn vùng trời kia, nội trong lòng chấn động. Đây rốt cuộc là năng lực gì?
Toàn bộ các vì sao dường như đều bị thân thể của vị tuyệt đại vương giả này bao phủ, mà thân thể của vị vương giả này lại là một bức tranh bàu trời sao.
Truyền thuyết có những nhân vật thể chất nghịch thiên, Tinh Hồn và Tinh Thần Thiên Tượng của bọn họ đều đã được số phận an bài, sẽ diễn hóa theo những gì số mệnh đã định trước mà sống, Quân Mộng Trần chính là người như vậy sao?
- Hai đại kỳ tài, hai người bọn họ, lại thêm cặp con ngươi luân hồi của Hoa Thái Hư, đây đúng là ba nhân vật đầu bảng, đúng là tam đại kỳ tài.
Mọi người cảm thấy kinh ngạc, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Đông Thánh Đình lựa chọn ba người này giữ tam giáp bảng, cũng không sai.
Tần Vấn Thiên cũng rất mạnh, thắng ở thực lực tổng hợp siêu cường, nhưng lại không biểu hiện ra một loại năng lực chấn động nào đó để cho người ta cảm thấy kinh hoàng trong chớp mắt, dạng người này là tuyệt đại thiên tài, nhưng tính uốn nắn, hoặc là hơi kém.
Cô Tô Thiên Kỳ mang theo lò luyện đốt diệt hư không, đi từng bước một về phía Quân Mộng Trần. Nửa bầu trời dường như đang bị thiêu đốt, nửa bầu trời còn lại là những vì sao của Quân Mộng Trần. Hình bóng của tuyệt đại Chiến Vương chạy cùng với thanh thiên thế giới đồ.
Trong lúc đó, ngón tay của Cô Tô Thiên Kỳ chỉ về phía trước. Ngọn lửa đáng sợ cuồn cuộn trong lò luyện, từng thanh trường thương ánh sáng vạn trượng bắn ra. Dường như những ngọn lửa khủng khiếp trong lò luyện đang thiêu đốt chiếc áo giáp của Chiến Vương Chiến Vương, phát ra những tiếng xì xì đáng sợ. Từ bên trong lò luyện sao trực tiếp tỏa ra những ngọn lửa bùng cháy khủng khiếp.
Quân Mộng Trần bỗng nhiên nắm chặt hai tay, trên người nở rộ ánh sáng tuyệt đại vương giả. Hắn gào thét lên một tiếng, bản vẻ trên hư không kia dường như có lộ ra những chiến xa cuồn cuộn vô tận. Những chiến xa này như được tạo thành từ những nguyện liệu vô cùng cứng chắc, triển qua hư không, va chạm với những trường thương kia, trực tiếp nổ nát trong hư không.
- Gầm.
Quân Mộng Trần lại gào thét lên một tiếng, đạp mạnh chân xuống. Trong thanh thiên thế giới đồ, một trận bão táp vô cùng cuồng bạo càn quét xuất hiện. Chiến xa lăn qua khung trới, còn có những yêu thú bạo loạn điên cuồng tấn công ra, giống như trời đất sụp đổ, hơn nữa tốc độ cực nhanh, chỉ trong tích tắc đã bao phủ cả khung trời.
- Quá điên cuồng, loại công kích này, đây thực sự là khả năng của một nhân vật cảnh giới Thiên Tượng. Hắn gầm lên giận dữ, có thể tiêu diệt vô số những nhân vật tầm thường cùng cảnh giới.
Mọi người run sợ, Ánh mắt của những Tiên Vương kia đều nóng rực, chăm chú theo dõi trận đại chiến này.
Ngọn lửa trên người Cô Tô Thiên Kỳ ngày càng thêm đáng sợ. Đáng sợ hơn là, phía sau chín vầng mặt trời xuất hiện chín bóng người, giống như bóng của những thần linh vậy.
- Giết.
Cô Tô Thiên Kỳ nổi giận gầm lên một tiếng, dường như sức mạnh của nhiều tầng Tinh Tượng đồng thời bộc phát. Chín bóng người kía đồng thời từ bên trong chín vầng mặt trời chói chang rút ra trường thương đánh về phía trước. Ngọn lửa vô tận lao về phía trước, hóa thành vầng mặt trời phong bạo đáng sợ, cuồn cuộn lan tràn ra ngoài. Những nơi nó đi qua tất cả đều biến thành tro tàn.
- Đông Châu đệ nhất thiên kiêu, đây mới là sức mạnh thực sự của Cô Tô Thiên Kỳ sao?
Mọi người ngóng nhìn cảnh tượng đó, chín đời đơn truyền, đời đời Tiên Vương. Chín bóng người kia là bóng của chín đời Tiên Vương sao ?
Loại công kích này, là loại áp chế mà những người ở cùng cảnh giới có thể phá giải được sao?
Có lẽ người có thể phá chỉ có Quân Mộng Trần thôi.
Phía sau hắn, thanh thiên thế giới đồ điên cuồng chuyển động. Một dòng lũ đáng sợ hội tụ, Quân Mộng Trần ngửa đầu, ánh hào quang vô cùng cường thịnh của rơi trên người hắn, chỉ thấy hắn giơ hai nắm đấm lên, tỏa ra ánh sáng vạn trượng, quần lâm thiên hạ.
- Giết!
Quân Mộng Trần gầm thét một tiếng, một nắm đấm đánh bại quyền pháp Thương Ngạo Ly dường như vừa xuất hiện thêm lần nữa, bất quá trở nên mạnh hơn. Mọi người chỉ thấy được từng quyền ảnh xuyên qua thiên địa, dường như có trăm ngàn ánh quyền, trực tiếp đánh vào mặt trời phong bạo phía trên. Trong chốc lát, trên vầng mặt trời phong bạo kia xuất hiện những lỗ hổng, lỗ chỗ như mạng nhện, cuối cùng tan thành trăm mảnh.
Quyền pháp của Quân Mộng Trần, cường đại đến mức không thể phá vỡ.
Phía dưới, Tử Tình Hiên nhìn hai người chiến đấu, trong lòng hơi chấn động. Xem ra, nàng quả thật hơi yếu kém. Trước đó Cô Tô Thiên Kỳ còn chưa thể hiện toàn bộ sức mạnh, sau khi trở về nàng cần phải cố gắng hơn nữa để trở nên ngày càng mạnh mẽ.
- Mộng Trần dốc hết toàn lực thắng trận này vì ngươi, hạ thấp thứ hạng của Cô Tô Thiên Kỳ. Thế nhưng dù vậy, hắn cũng không cho phép để ngươi lọt vào tam giáp, nhưng ít ra, ngươi phải đánh bại hắn, chứng minh thực lực bản thân, ngươi có tự tin không?
Tử Tình Hiên ngước nhìn hư không, thấp giọng nói, tất nhiên là đang hỏi Tần Vấn Thiên ở bên cạnh.
Tần Vấn Thiên ngước nhìn trận chiến trên hư không, con ngươi ánh lên sự sắc bén:
- Đánh bại, làm sao đủ được!