Tiêu Lãnh Nguyệt nhìn thần sắc kiêu ngạo của Huyền Tinh, mặt không biểu tình, ở chỗ này không chỉ Huyền Tinh am hiểu Thần Văn, còn có mấy vị nhân vật thiên kiêu cũng có tạo nghệ Thần Văn cực cao, nhưng không ai có thể sánh bằng Huyền Tinh cả.
Phụ thân của Huyền Dương và Huyền Tinh chính là Huyền Đế danh chấn Tiên Vực, hắn không chỉ có cấp bậc Tiên Đế, mà hơn nữa tạo nghệ Thần Văn còn cực cao, thông thiên triệt địa, có thể khiến cho càn khôn biến ảo. Huyền Dương trước nay không tu tập Thần Văn, chỉ cảm thấy hứng thú với thực lực, Huyền Tinh lại khác, hắn kế thừa thiên phú tạo nghệ Thần Văn của Huyền Đế, so ra thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều nhân vật đời trước.
Tần Vấn Thiên dường như không nghe thấy lời của Huyền Tinh, ánh mắt hắn nhìn đăm đăm phía trước, nhìn cổ lộ phiêu miểu thông hướng Đế cung, đồ án nơi đó quá huyền diệu, tinh xảo vô cùng, có thể nói là đăng phong tạo cực, hắn có thể cắt ra một bức đồ án rõ ràng, nhưng một khi phá giải liền sẽ lập tức dẫn phát lực lượng hủy diệt, hậu quả thế nào hắn thực sự không dám tưởng tượng.
Thường thường sau lưng đồ án Thần Văn sẽ có vô số hậu thủ đón chờ ngươi, khiến ngươi sa vào trong đó, nếu người có tạo nghệ Thần Văn thấp tuỳ tiện đặt chân vào, hậu quả sẽ rất thê thảm .
- Ta không phá được .
Tần Vấn Thiên đột ngột mở miệng nói, thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt cứng lại, quay đầu nhìn Tần Vấn Thiên, trầm mặc một lát, lập tức nghiêm túc nói:
- Ngươi lại nhìn kỹ thử xem .
- Thần Văn này người ở Cổ Đế chi thành không ai phá được .
Tần Vấn Thiên quả quyết nói, trên mặt Tiêu Lãnh Nguyệt thoáng hiện một mạt dị sắc, mức độ cuồng vọng của gia hỏa trước mắt nàng xem ra không thua kém Huyền Tinh chút nào.
- Nói lời không ngượng, ngươi không thể phá, không có nghĩa người khác không thể phá.
Huyền Tinh thấy ngữ khí Tần Vấn Thiên cuồng như thế, không khỏi cười lạnh .
- Ngươi mạnh vậy ư? Thế ngươi phá thử ta xem .
Tần Vấn Thiên nhìn Huyền Tinh, đáp trả một tiếng.
Huyền Tinh hơi sững, thoáng đánh giá Tần Vấn Thiên, khinh miệt cười nói:
- Ngươi biết mình đang nói chuyện với ai không?
- Hay nói cách khác, ngươi tự cho là Tiêu Lãnh Nguyệt mời ngươi đến đây, liền có đủ lòng tin dám lớn lối với ta .
- Ngươi là ai không liên quan đến ta, ngươi nói chuyện thế nào thì ta đáp thế ấy thôi.
Thần sắc Tần Vấn Thiên cực bén nhọn, thẳng thừng đáp trả .
- Được lắm!
Huyền Tinh đạp mạnh bước chân, lập tức mặt đất xuất hiện đồ án Thần Văn, Tiêu Lãnh Nguyệt nhíu mày, chân khẽ bước ra ngăn ở trước mặt Tần Vấn Thiên, nhìn chằm chằm Huyền Tinh nói:
- Huyền Tinh, ngươi muốn làm cái gì ?
- Trốn sau lưng nữ nhân ?
Huyền Tinh cười lạnh quét Tần Vấn Thiên một cái, ống tay áo tức thì vung lên, quay người tiếp tục quan sát cổ lộ thông hướng Đế cung.
Sắc mặt Tiêu Lãnh Nguyệt tựa hồ khá là khó coi, nàng nhíu mày nhìn về phía trước, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, lúc này chợt thấy Tần Vấn Thiên thấp giọng nói khẽ:
Đã có di chỉ Đế cung, nhất định có thể đi vào, chỉ là ta thấy đồ văn kia tuyệt không ai có thể phá giải được. Muốn tiến nào, chỉ có bước ra nhịp bước để cho mình sa vào trong đó, khi ấy cổ lộ tất sẽ phát sinh đại biến, biến hóa cụ thể thế nào thì ta không biết, nhưng muốn nhập Đế cung, đấy hẳn là phương pháp duy nhất .
Tiêu Lãnh Nguyệt quay người sang, đôi mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Ngươi chắc chứ?
- Trước hẳn từng có người thử qua?
Tần Vấn Thiên không đáp mà hỏi ngược lại.
Tiêu Lãnh Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Tần Vấn Thiên, gật đầu nói:
- Đúng vậy, trước kia từng có người cường hành bước vào trong, nhưng đều bởi cổ lộ biến ảo mà sa vào trong đó, không rõ sống chết, từ đó có thể thấy được, suy đoán của ngươi hẳn cũng không sai .
- Lãnh Nguyệt, không thể dễ dàng tin tưởng người này, kẻ chỉ có Thiên Tượng tầng thứ bảy, sinh tử của hắn không quan trọng, nhưng nếu ngươi mà gặp nguy hiểm, hậu quả là khó mà tưởng tượng .
Hạ Thiên Hàn nhắc nhở Tiêu Lãnh Nguyệt, ý kiến Tần Vấn Thiên đưa ra vô cùng mạo hiểm .
- Nếu không dám mạo hiểm, vậy cứ đi thẳng trở về là được, cần gì vọng tưởng bước vào Đế cung, chẳng lẽ vào Đế cung liền không có nguy cơ ?
Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, Hạ Thiên Hàn híp mắt lại, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên:
- Ngươi chú ý cách ăn nói chút .
- Nếu không cần ta, giờ chắc ta đi được rồi chứ .
Tần Vấn Thiên quay sang nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt, đứa Hạ Thiên Hàn này trước giờ luôn khó chịu với hắn, hắn cũng lười để ý, Tần Vấn Thiên tự biết rõ ràng, Tiêu Lãnh Nguyệt là tuyệt đại mỹ nhân, lại là cường giả xếp hạng thứ sáu trên Đăng Tiên bảng, con gái Tiêu Đế, nàng tuyệt sẽ không coi trọng mình, trước đó mời mình gia nhập Tiêu Môn chẳng qua là bởi coi trọng tạo nghệ Thần Văn của hắn thôi.
Nhưng cái đứa Hạ Thiên Hàn này thì sao? Hắn dường như có phần không tự biết mình ở đâu, cho rằng Tần Vấn Thiên không đủ tư cách đi theo Tiêu Lãnh Nguyệt, nhưng ở trong lòng Tiêu Lãnh Nguyệt, chỉ sợ chính hắn cũng chẳng có mấy phân lượng, ngay cả hai vị thiên kiêu dòng dõi Huyền Đế Tiêu Lãnh Nguyệt đều coi thường, huống chi là Hạ Thiên Hàn hắn.
- Đừng tranh cãi .
Tiêu Lãnh Nguyệt có vẻ không vui nói:
- Đợi thêm mấy ngày, xem bọn hắn có thể phá giải được không.
Hạ Thiên Hàn không nói gì thêm, mắt lạnh quét Tần Vấn Thiên một cái, nơi này cường giả rất nhiều, thiên kiêu muốn phá giải Thần Văn cổ lộ không phải ít, nhưng tùy theo thời gian đẩy dời, vẫn chưa ai có thể phá giải được, một chút tiến triển cũng không có .
Chẳng qua đám thiên kiêu ở đây đều rất kiên nhẫn, chờ mấy ngày thấy không có chút phản ứng nào, Tần Vấn Thiên bèn dứt khoát ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, lặng lẽ tu hành, hắn biết Thần Văn này mình không phá giải được, liền cũng lười đi lãng phí thời gian .
Đồ án Thần Văn chạm một phát liền có thể dẫn động vô tận biến hóa, đây là tử lộ, biến hóa đằng sau nhìn không thấu, chỉ có thử nghiệm mới biết được .
- Tần Vấn Thiên .
Lúc này, Tiêu Lãnh Nguyệt lần nữa đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, hô một tiếng, Tần Vấn Thiên mở mắt ra, chỉ thấy Tiêu Lãnh Nguyệt nói:
- Mấy ngày nay đám người kia vẫn không giành được chút tiến triển nào, xem ra ngươi nói đúng, ta tin tưởng lời ngươi, chỉ là, ngươi dám mạo hiểm không?
- Ta cho rằng nơi này đã tồn tại Đế cung, vậy không khả năng là tuyệt lộ .
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt mở miệng .
- Được, như vậy, tiếp theo ta liền theo ngươi .
Tiêu Lãnh Nguyệt mỉm cười nói, ý cười nhẹ mang theo mị lực vô tận, Tần Vấn Thiên đứng dậy, thân hình lập tức lấp lóe, Hạ Thiên Hàn nói với Tiêu Lãnh Nguyệt:
- Lãnh Nguyệt, thật muốn mạo hiểm thử nghiệm ?
- Nếu đã tới, sao không thử một lần, người Tiêu Môn nếu nguyện ý thối lui thì có thể trở về, nguyện ý mạo hiểm thì đi theo ta .
Tiêu Lãnh Nguyệt dạo bước đi tới, bộ pháp kiên định, nữ tử như Tiêu Lãnh Nguyệt còn như vậy, chư vị thiên kiêu Tiêu Môn sao có thể lui bước, tất cả bọn hắn đều nhìn nhau cười một tiếng, cùng theo Tiêu Lãnh Nguyệt bước về phía trước.
Tần Vấn Thiên đi ngang qua bên cạnh Huyền Tinh, Huyền Tinh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía bọn hắn, chứng kiến Tần Vấn Thiên trực tiếp bước lên cổ lộ hiện đầy đồ án Thần Văn.
- Tìm chết .
Huyền Tinh cười lạnh, thoại âm kia vừa ra, bước chân Tần Vấn Thiên đã trực tiếp đạp lên trên đồ văn, tức thì có tiếng oanh minh truyền ra, một cỗ khí thế kinh khủng lan tràn, cổ lộ quay cuồng, phảng phất như sắp đổ sụp xuống.
Cho dù Tiêu Lãnh Nguyệt đã có chuẩn bị, nhưng thấy cảnh này vẫn không khỏi sửng sốt. Chẳng qua một khắc sau, nàng nhìn thấy thân thể Tần Vấn Thiên bị cổ lộ nuốt mất, khẽ cắn răng, thân hình lấp lóe tiến ra trước, đồng thời cùng Tần Vấn Thiên bước vào bên trong .
- Đi, đi vào .
Người Tiêu Môn dồn dập bước theo, mặc cho cổ lộ mai táng chính mình.
- Điên hết cả rồi .
Trong mắt Huyền Tinh lóe lên quang mang chói mắt, hắn lập tức mở miệng nói:
- Người Song Kiêu minh theo ta đi vào .
Tính cách hắn trời sinh tính không phục ai, tạo nghệ Thần Văn lại cực cao, thật ra hắn cũng ẩn ẩn ý thức được lời Tần Vấn Thiên có thể là đúng, đây tựa hồ là tuyệt lộ, chỉ là không muốn thừa nhận, nhưng thấy Tiêu Lãnh Nguyệt dám mạo hiểm, hắn sao có thể lùi bước .
Có người dẫn đầu mạo hiểm, lá gan mọi người lập tức lớn lên, còn là Tiêu đại mỹ nữ dẫn đầu, chư vị thiên kiêu đương nhiên không thể lùi bước, thế là nhân vật thiên kiêu nơi này lần lượt tiến vào trong, bước vào cổ lộ quay cuồng lăn động kia, chỉ sau một lát, bọn hắn cảm thấy trời đất như điên đảo, thân thể phảng phất như bị mai táng xuống đất, từng đạo từng đạo ánh lửa yếu ớt sáng lên, chiếu sáng mảnh không gian này, đám người đánh giá bốn phía, thình lình phát hiện nơi đặt chân tới quả đúng là một tòa cung điện dưới đất .
- Tần Vấn Thiên, ngươi đã đúng .
Thấy cảnh này, mắt đẹp Tiêu Lãnh Nguyệt lóe ra tinh mang, đường căn bản không ở trên cổ đạo, mà là ở dưới đất, toà cung điện dưới đất này khắc đầy đồ án phức tạp, hơn nữa còn cực kỳ trống trải, phía trước là một mảnh đen kịt, phảng phất như không có điểm cuối .
- Vận khí không tệ .
Huyền Tinh không muốn thừa nhận Tần Vấn Thiên nhìn ra điều này sớm hơn mình.
Đúng lúc đó, thân thể Huyền Tinh đột nhiên lấp lóe, nhào tới một nơi, không chỉ mình hắn, mấy vị cường giả cũng đồng thời xông ra, trong đó bao gồm cả Tần Vấn Thiên .
- Cút ra .
Huyền Tinh nộ quát một tiếng, bước chân hắn đạp lên mặt đất, trên đất lập tức sáng lên một bức đồ án, trán phóng quang mang khủng bố, một đầu mãnh thú lệ khí ngập trời trực tiếp chạy chồm mà ra, lao vút giữa hư không, điên cuồng giết về phía đám người Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cũng đạp ra một bộ đồ án, thân thể hắn hóa thành một đạo thiểm điện, lại như một tôn phong bằng, thuận gió mà động, bổ nhào về vách tường phía trước .
- Bọn hắn đang cướp đoạt gì đấy ?
Tiêu Lãnh Nguyệt nhướng mày, lập tức hiểu ra đám người kia đang tranh cướp thứ gì đó, kẻ ra tay đều là nhân vật thiên kiêu am hiểu Thần Văn.
- Cánh nhiên tự tiện làm chủ .
Hạ Thiên Hàn mở miệng nói:
- Lãnh Nguyệt, người này không thể không đề phòng .
Tiêu Lãnh Nguyệt mắt nhìn tiền phương, giờ phút này nàng cũng rõ ràng, mấy bức đồ án trong toà địa cung toàn là Thần Văn cường đại, đám thiên kiêu am hiểu Thần Văn trực tiếp mượn Thần Văn va chạm lẫn nhau.
Tần Vấn Thiên mượn nhờ phong bằng Thần Văn, tốc độ bạo tăng, nhưng có tận mấy đạo công kích Thần Văn xông thẳng đến chỗ hắn, Huyền Tinh càng là giận quát một tiếng:
- Ngươi dám .
Dứt lời bàn tay hắn bạo trướng lên hướng về phía trước, một đạo sát phạt cổ ấn khủng bố đánh tới.
Nhưng thân thể Tần Vấn Thiên đã trước một bước đi đến vách tường, bàn tay hắn án lên tường một cái, quang mang sáng rực, phảng phất như có một bức họa quyển hiện ra, vọt thẳng vào trong não hải Tần Vấn Thiên, công kích từ hậu phương cũng đồng loạt công phạt mà đến, thân thể Tần Vấn Thiên đột nhiên run lên, hóa thành đại bàng trong gió, tiếng vang ùng ùng truyền ra, đánh lên trên tàn ảnh Tần Vấn Thiên.
- Ta lấy được địa đồ rồi, còn không mau ra tay hỗ trợ.
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, thân thể cấp tốc hạ xuống, đám người Tiêu Lãnh Nguyệt nghe hắn nói vậy tức thì xông lên, thẳng đến vị trí Tần Vấn Thiên, trên người nàng trực tiếp hiện ra lực lượng lạnh lẽo khủng bố, bàn tay nắm hướng hư không, lực lượng đông diệt khiến cho chư thiên kiêu đều rùng mình một cái .
Nhưng Huyền Tinh vẫn cứ lao về phía Tần Vấn Thiên, trong mắt hắn hiện ra phong mang chói mắt, ẩn ẩn có tinh quang đáng sợ như là mở ra Thiên nhãn. Sát na này, đồ án Thần Văn trong tòa cung điện phảng phất như đều không thể giấu qua cặp mắt hắn, hắn bước ra một bước, chợt có uy áp vô tận cuốn tới sau lưng, muốn ngăn cản Tiêu Lãnh Nguyệt!
- Huyền Mâu!
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt ngưng lại, Tần Vấn Thiên nguy hiểm!