Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1263 - Tham Chiến

Tham chiến Tham chiến viptruyenfull.com

Tiên niệm của Tần Vấn Thiên lần lượt ôm Nhược Hoan và Tần Dao, thân thể khẽ run.

Cường giả cảnh giới Tiên Đài ẩn tàng hộ thể tiên niệm trong thân thể đối phương, chỉ ở thời điểm nguy hiểm nhất mới có thể kích phát, có bộ phận chiến đấu lực của người làm phép. Loại tiên niệm này phải hao phí tinh thần nguyên khí của người thi triển, hơn nữa tiêu hao cũng không nhỏ. Người có thể được người làm phép tiên niệm thường đều là người thân cận nhất của người làm phép, trên người Nhược Hoan và Tần Dao đều có tiên niệm của Tần Vấn Thiên, bởi vì các nàng đều là những người thân nhất của Tần Vấn Thiên.

Mà giờ này các nàng đều gặp phải biến cố lớn như vậy, làm sao Tần Vấn Thiên có thể không đau khổ.

- Sư tỷ, đệ sẽ cầu xin Đế Quân hỗ trợ, nhất định có thể trị thương thế của sư tỷ.

Tiên niệm của Tần Vấn Thiên ôm lấy Nhược Hoan đi ra ngoài, bên kia cũng ôm lấy Tần Dao. Thương thế của Tần Dao không đáng ngại, nhưng Nhược Hoan nhất định phải mau sớm điều trị.

Trong hư không, cường giả Thiên Biến Tiên môn đua nhau bay tới bên này. Tiên niệm của Tần Vấn Thiên tìm được một vị cường giả Tiên vương, lao tới Thiên Biến Tiên môn.

Cũng cùng lúc này, bản tôn Tần Vấn Thiên xuất hiện ở một phương khác, gấp rút đi tới trước, tiên niệm điên cuồng quét xuống, tìm mấy người hạ thủ đối với Nhược Hoan và Tần Dao.

- Phong tỏa mảnh không gian này.

Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, một đạo khí tức khủng bố phóng xuống từ thiên khung, một cổ quy tắc tiên uy vô cùng đáng sợ hàng lâm, bao phủ trong vòng ngàn dặm, giống như có một tầng quang mạc màu vàng hoàn toàn khóa lại phiến địa vực này.

- Nơi đó có người.

Đúng lúc này, một vị Tiên Đài cường giả chỉ tay về một nơi nào đó, phía dưới có một người đang điên cuồng chạy trốn, hắn tỏ ra cực kỳ hốt hoảng.

- Ông.

Một nhóm cường giả đồng thời bao vây qua giống như từng tia chớp, người phía dưới đích thật là một trong số mấy người trước đó đã hạ thủ đối với Tần Dao. Những người này dường như phân ra chạy trốn, hiển nhiên biết được ở cùng một chỗ thì mục tiêu quá lớn, mà người trước mắt hiển nhiên không bình tĩnh, hoảng loạn chạy trốn như vậy chỉ dẫn đến dễ bị người phát hiện hơn.

Dù sao dưới tình huống như vậy muốn không hoảng hốt cũng khó.

Rất nhanh, lần lượt từng thân ảnh từ trên trời giáng xuống, vây người đó lại, trong phút chốc người đó mặt xám như tro tàn, tại thời điểm Nhược Hoan dẫn phát tiên niệm xuất hiện, bọn họ đã biết hẳn là hỏng việc rồi. Quả nhiên là bọn họ bị bao vây.

Thân thể Tần Vấn Thiên từ trên trời giáng xuống, sát ý kinh khủng càn quét ra, chăm chú nhìn đối phương, toàn thân của hắn đều tràn đầy khí tức băng hàn, lạnh nhạt nói:

- Người nào phái ngươi tới?

Vài tên Tiên Đài cường giả trà trộn vào Vân Châu thành, tìm cơ hội động đến thân nhân của hắn, Tần Vấn Thiên không tin rằng đối phương tự tìm tới, rõ ràng là phía sau hắn sẽ có một thế lực nào đó, tám chín phần là người của Đông Thánh Tiên môn.

Đối phương nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ánh mắt dần dần dần dần trở nên yêu dị, giờ khắc này Tần Vấn Thiên sinh ra một loại ảo giác, dường như hắn muốn dấn thân tới một vùng không gian khác, luân hãm vào trong đó.

- Xùy.

Một đạo quang mang lóng lánh, đột nhiên đối phương tung người lên xuất thủ tới Tần Vấn Thiên.

- Muốn chết sao?

Quang hoa chói mắt từ trên thân của Tần Vấn Thiên bộc phát ra, tỏa ra uy thế kinh người, không bị đối phương khống chế, cường giả chung quanh đua nhau xuất thủ, phát ra công kích đáng sợ, đối phương mới vừa đánh tới Tần Vấn Thiên lập tức không ngừng hộc máu, quanh thân hắn đều là cường giả, lực lượng công phạt thẩm thấu vào trong cơ thể của đối phương một cách mạnh mẽ.

Tần Vấn Thiên đi về phía trước vài bước, nhìn chằm chằm vào cặp mắt của của đối phương, bàn tay chụp vào ngực của hắn, trong phút chốc một cổ lực lượng hủy diệt kinh người xông vào trong thân thể của đối phương.

- A...

Người đó phát ra một tiếng kêu thảm, quát:

- Ngươi giết ta đi.

- Muốn chết dễ dàng như vậy sao?

Tần Vấn Thiên thần sắc lạnh như băng, một đạo lực lượng hủy diệt đáng sợ trực tiếp đánh vào trên Tiên Đài của đối phương, khiến cho đối phương phát ra tiếng kêu thảm một lần nữa.

- Nói, ngươi nghe theo hiệu lệnh của ai?

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên thật cực kỳ đáng sợ.

- Ngươi biết thì có thể làm được gì chứ. Tần Vấn Thiên, ngươi đắc tội với bệ hạ mà còn muốn sống hay sao?

Người đó lộ ra vẻ điên cuồng, nói:

- Tần Vấn Thiên, đối phó ngươi là mệnh lệnh của sư tôn, ta chỉ cần bắt ngươi lại là đã lập được một công lao to lớn, sau này ngươi cứ chờ đợi các kiểu đuổi giết đi. Còn việc ta nghe theo hiệu lệnh của ai ư? Chính là sư tôn của ta - Mộng Yểm vương.

- Oành.

Tần Vấn Thiên hạ thủ chưởng, tiếng kêu răng rắc nát vụn truyền ra. Người đó phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh người, Tiên Đài không ngừng xuất hiện vết nứt, dần dần nát vụn, hoàn toàn bị phá hủy rơi xuống.

Một cổ kiếm khí đáng sợ tỏa ra từ trong bàn tay của Tần Vấn Thiên, tàn phá bừa bãi bên trong thân thể của đối phương, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, thân thể của đối phương mềm nhũn nằm trên mặt đất, tất cả kinh mạch toàn thân đều hủy diệt, nguyên phủ băng diệt, hắn đã trở thành một người hoàn toàn phế, thậm chí không có cách nào hành động.

- Nếu ngươi thích Vân Châu thành như vậy, sau này cứ ở lại Vân Châu thành chơi đi nhé.

Tần Vấn Thiên xoay người, thân thể phá vỡ hư không mà đi, người này suýt nữa vũ nhục Tần Dao?

Tần Vấn Thiên sao lại giết chết một cách dễ dàng như thế, hoàn toàn phế bỏ tu vi của đối phương, để cho hắn ở lại Vân Châu thành, hắn muốn chạy cũng chạy không nổi, trừ phi hắn quyết định tự sát.

- Mộng Yểm vương.

Tần Vấn Thiên dõi mắt nhìn về phương xa với sát ý đáng sợ, dĩ nhiên hắn nhớ tới Mộng Yểm Tiên vương, năm đó tham gia tiên yến trăm năm của Đông Thánh Tiên môn, Mộng Yểm vương chính là một trong những người khảo hạch. Hắn để cho mình lâm vào trong mộng cảnh của đối phương, theo dõi bí mật của mình, vô cùng nguy hiểm. Thoạt trông hắn cứ như luôn luôn ngủ, nhưng có năng lực đưa người vào chỗ chết không biết tự khi nào.

Mấy tên trà trộn vào Vân Châu thành này không ngờ lại là đệ tử của Mộng Yểm vương, khó trách có năng lực mê hoặc người, khiến cho Tần Dao và Nhược Hoan sư tỷ nghe theo mệnh lệnh của bọn họ. Nếu không có Tiểu Hỗn Đản không bị khống chế, hậu quả thật sự không thể tưởng nổi.

Trước kia, trong các cường giả dưới trướng Đông Thánh Tiên đế, Tần Vấn Thiên thống hận nhất hẳn là Diễm Uyên Tiên vương rồi. Sau đó Diễm Uyên Tiên vương chết dưới tay Bạch Y Tiên vương Bạch Vô Nhai. Hiện tại Mộng Yểm vương thành công thay thế địa vị của Diễm Uyên Tiên vương, đã trở thành một nhân vật Tiên vương rất muốn loại trừ Tần Vấn Thiên nhất. Đáng hận là ở trước mặt Tiên vương, thực lực của hắn vẫn còn rất yếu.

- Tần thiếu gia, nhìn bên kia xem.

Đúng lúc này có người nói với Tần Vấn Thiên, chỉ thấy tại một phương hướng khác lại có người bị bắt. Tần Vấn Thiên bay nhanh tới bên đó, phát hiện chính là người xuống tay với Nhược Hoan, khiến cho Nhược Hoan tự sát. Lúc này đối phương đã bị thương nặng trong vòng vây, mềm nhũn nằm trên mặt đất, ánh mắt của hắn nhìn Tần Vấn Thiên lộ ra sự tức giận, bởi vì tiên niệm của Tần Vấn Thiên phát hiện ra hắn, đưa hắn đến ngày tận thế của mình.

- Làm cho hắn không có năng lực để tự sát.

Âm thanh của Tần Vấn Thiên truyền ra lạnh băng thấu đến xương.

- Vâng.

Người chung quanh tuân mệnh, phế bỏ Tiên Đài của đối phương trong tiếng kêu gào thê thảm, kinh mạch bị gãy, hai tay bị phế. Tần Vấn Thiên rời đi với vẻ mặt không hề thay đổi, ánh mắt vẫn lạnh lùng không có bất kỳ tình cảm nào. Bất cứ ai gây ra chuyện cho người thân của hắn như vậy, hắn đều khiến cho đối phương phải trả một cái giá thống khổ nhất, đau đớn nhất.

Trong hư không có rất nhiều cường giả, các cường giả Thiên Biến Tiên môn vẫn còn đang tìm người.

- Tần thiếu gia, còn có một người tạm thời chưa tìm được, xem ra là đã ẩn núp rồi.

- Ừ, đào ba thước đất cũng phải tìm cho bằng được.

Tần Vấn Thiên hạ lệnh lạnh như băng, vẫn còn không tìm được nhân vật sư huynh thứ ba đó, là người có cảnh giới cao nhất, cũng là người đã hạ thủ Tần Dao và Nhược Hoan trong trà lâu.

Người Thiên Biến Tiên môn bắt đầu ráo riết tìm tòi, phong tỏa khu vực này, mặc dù đối phương có pháp bảo ngăn cách tiên niệm cũng không thể trốn thoát khỏi.

Nhưng tìm đi tìm lại đã lâu, khu vực này gần như tìm tòi mọi ngóc ngách thế nhưng vẫn không tìm được người.

Tần Vấn Thiên chân mày cau lại, nói:

- Không có khả năng đã dịch dung rồi chứ?

- Dịch Dung thuật bình thường trốn không thoát khỏi tiên niệm điều tra, hơn nữa chúng ta không tìm được pháp bảo ngăn cách tiên niệm.

Có người đáp:

- Có lẽ trước đó đối phương đã lợi dụng không gian pháp bảo thoát ra khỏi mảnh không gian này, chia tay đồng bạn chính là vì chạy trốn một mình sẽ dễ dàng thoát hơn.

- Có lẽ vậy.

Thần sắc của Tần Vấn Thiên vẫn rét lạnh như cũ, lên tiếng:

- Chư vị, cực khổ một chút nữa.

- Tần thiếu gia khách khí, chuyện này phát sinh ở Vân Châu thành, ngay cả Tần thiếu gia không nói thì chúng ta cũng phải toàn lực lùng bắt.

Có người đáp lại, các cường giả bắt đầu khuếch trương phạm vi tìm tòi Vân Châu thành, một ngày đã qua nhưng vẫn không tìm được người. Vân Châu thành rộng lớn như vậy, một người đã cố ý che giấu mình, muốn tìm được đích thật là một chuyện rất khó.

Dĩ nhiên, mọi người đều hiểu thời khắc này nhất định đối phương cũng không dễ chịu chút nào, nhất định chạy trốn trong trạng thái tâm kinh đảm chiến, không cẩn thận là bị tóm, đó chính là một con đường chết.

Vân Châu thành cũng không thể một mực cấm không được mãi, Tần Vấn Thiên cũng hiểu rõ điều đó. Ngày thứ nhất không tìm thấy người, ngày sau muốn tìm tất nhiên là càng khó hơn nữa.

Tần Vấn Thiên quay về Thiên Biến Tiên môn, Đế Quân cung, Thiên Biến Đế quân dẫn theo Nhược Hoan và Tần Dao xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên, thấy Nhược Hoan sư tỷ nhìn mình mỉm cười, trong con ngươi của Tần Vấn Thiên cũng lộ ra nụ cười rạng rỡ.

- Sư tỷ của ngươi bị thương thế nặng một chút, chẳng qua vì tu vi nàng hãy còn yếu, không khó cứu chữa, ta giúp nàng ta trọng tố kinh mạch trong cơ thể, về phần sư tỷ ngươi không có gì đáng ngại.

Thiên Biến Đế quân thản nhiên nói.

- Đa tạ Đế quân.

Tần Vấn Thiên khom người trước Thiên Biến Đế quân với lòng cảm kích vô cùng. Người ngoài nghĩ rằng Thiên Biến Đế quân là sư tôn của hắn, nhưng hắn hiểu rõ giữa Thiên Biến Đế quân và hắn không quan hệ gì, có thể một mực giúp hắn, dĩ nhiên là sẽ không cho rằng chuyện đương nhiên, mà là cảm kích trong lòng.

- Không sao.

Thiên Biến Đế quân lắc đầu.

- Sư tỷ, Tần Dao tỷ.

Tần Vấn Thiên đi tới trước Nhược Hoan và Tần Dao với cảm giác vui mừng sung sướng, cũng may các nàng đều vô sự, bằng không nhất định hắn sẽ mang tội lỗi rồi.

- Tiểu tử, sư tỷ của ngươi không rớt một miếng thịt nào, còn nhìn cái gì vậy.

Nhược Hoan cười khanh khách, nàng vẫn khảng khái như vậy.

- Ôm một cái rồi mới biết.

Tần Vấn Thiên ôm lấy Nhược Hoan và Tần Dao, hai nàng đảo qua đôi mắt, rồi cả hai đều cười.

- Thôi được rồi, có đế quân ở đây.

Tần Dao thấp giọng nói.

Tần Vấn Thiên buông lỏng hai người ra, chỉ thấy Nhược Hoan và Tần Dao đều khom người trước Thiên Biến Đế quân:

- Ân cứu mạng của Đế quân, chúng tôi vô cùng cảm kích.

Thiên Biến Đế quân phất tay áo, nhìn Tần Vấn Thiên dặn dò:

- Vấn Thiên, tuy rằng lần này bình yên vô sự nhưng lần sau hãy cẩn thận hơn một chút, nhất định ngươi phải hiểu rõ Đông Thánh Tiên môn bất diệt, chuyện như vậy lúc nào cũng có thể đã xảy ra.

- Vâng.

Tần Vấn Thiên gật đầu, chỉ hận thực lực của bản thân mình quá yếu.

- Đế quân, ta muốn đi tới trước tiền tuyến chiến trường.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, khiến cho Thiên Biến Đế quân sáng mắt lên:

- Đông Thánh Tiên môn có bảy châu, Thiên Biến Tiên môn ta có sáu châu, mấy năm này chiến tranh không ngừng, chủ yếu đều xảy ra tại biên giới của thập tam châu, chỗ ấy vô cùng nguy hiểm, ngươi thật sự muốn tới đó hay sao?

-Đúng vậy.

Tần Vấn Thiên gật đầu, trên chiến trường cũng có thể ma luyện bản thân mình.

Bình Luận (0)
Comment