Tần Vấn Thiên cười lạnh nhìn mấy vị cường giả của Thiên Lam Tiên Quốc, phun ra được một chữ:
- Cút.
Hắn vừa dứt lời, cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc vội vàng đi tới, cường giả Nam Hoàng thị đứng bên cạnh, khí thế mạnh mẽ chèn ép lên người mấy vị cường giả Thiên Lam Tiên Quốc. Sắc mặt bọn họ biến ảo liên tục, nhìn đám người Tần Vấn Thiên.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên dậm chân tiến tới, coi thường mấy vị cường giả Thiên Lam Tiên Quốc, đi về phía mấy vị trí trước mười.
Ba ngàn tiên vị nơi đây, lắng nghe giảng đạo, cho dù không thể quá vượt trội, nhưng cũng không thể quá tụt lại phía sau.
Nhưng lúc này có thật nhiều cường giả muốn đi tới những hàng trên. Những cường giả này đều có thiên tư xuất chúng, có thực lực phi phàm. Bọn họ tự biết bản thân không cách nào lấy được những vị trí trên cao nhất, nhưng mấy vị trí ở hàng trước vẫn có thể chiếm được một chỗ.
Ví dụ như những cường giả vương tộc của Bạch Hổ tộc, Thiên Bằng tộc và Thiên Hạt tộc, thời điểm bọn họ đi về phía trước, gần như muốn độc quyền chỗ ngồi hàng phía trước, không cho người khác nhúng tay vào. Không có người hoặc yêu nào, nguyện ý khuất phục những người khác, ngồi ở tiên vị phía sau.
Các cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc đồng thời lao ra, mỗi người đi tới một tòa tiên vị, nhưng mà cũng nhất định phải cạnh tranh cùng không ít cường giả. Trong nhất thời, chư cường giả đối lập, khắp không gian đột nhiên trở nên cuồng bạo.
Từ hàng thứ ba trở đi, càng là hàng trước, tranh đoạt càng kịch liệt.
Tần Vấn Thiên cảm giác được làn gió tàn phá cuồng bạo chứng minh đã có cường giả chiến đấu, hán khẽ lắc đầu. Người trong võ đạo từ trước tới giờ vẫn luôn thích tranh đấu, một trận tranh tiên vị này sợ rằng không cách nào yên bình. Hắn bước ra một bước, không có đi chọn những vị trí trên cao, chỉ đi về phía một tiên vị thuộc hàng thứ chín. Nhưng mà vào lúc này, lại có một cô gái xinh đẹp cản trước mặt hắn, cười duyên nói:
- Vị trí này là của ta.
Cô gái này nhìn giống như khoác một thân khôi giáp màu đỏ vậy, nhưng vẫn có da thịt trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, rãnh sâu cũng như ẩn như hiện, tở ra vô cùng xinh đẹp quyến rũ. Nàng có một mái tóc đỏ mềm mại, mang mỹ cảm yêu dị, hiển nhiên có bản thể là yêu, hơn nữa còn là mỹ nhân bò cạp, chính là cường giả Thiên Hạt tộc.
- Công tử sẽ nhường cho ta chứ.
Mỹ nhân Thiên Hạt tộc này quyến rũ cười lớn, sau đó nhấc bước đi về phía tiên vị. Tần Vấn Thiên cười một tiếng nói:
- Thật vất vả quyết định được một chỗ ngồi, những nơi khác đều có người tranh đoạt hết rồi, chỉ có thể lấy vị trí này thôi.
Lúc nói chuyện hắn cũng đi về phía tiên vị. Tốc độ hai người đều cực nhanh, mỹ nhân Thiên Hạt tộc cười yêu kiều, dáng người hấp dẫn làm cho người ta không đành lòng ra tay với nàng. Nhưng ngay sau đó bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết của nàng lại vươn ra phía trước, tản ra một luồng hồng mang sắc bén. Tần Vấn Thiên cười lạnh một cái, thân thể tựa như phủ thêm ánh sáng khôi giáp, phù quang lưu động trên thân thể, thân xác hắn trở nên vô cùng mạnh mẽ, mặc cho hồng mang đánh lên người, ngón tay chỉ một cái về phía đối phương.
Nhưng mà mỹ nhân bò cạp đó lại đẩy bộ ngực đầy đặn về phía trước, ánh mắt quyến rũ như tơ. Tần Vấn Thiên ngẩn người, hóa ngón tay thành chưởng, đánh tới, đánh lui đối phương, sau đó bước lên tiên vị.
- Hắc hắc, tiểu đệ đệ thật khiến người ta không thoải mái mà.
Mỹ nhân Thiên Hạt tộc thấy Tần Vấn Thiên đã đoạt được tiên vị vẫn cười khúc khích, ánh mắt quyến rũ, không hổ là mỹ nhân bò cạp. Mới vừa rồi, hồng mang nàng đánh tới Tần Vấn Thiên, nếu thật sự xuyên thấu vào trong thân thể hắn, kịch độc trong đó có thể lập tức thấm vào trong cơ thể của Tần Vấn Thiên, nhưng trên mặt nàng vẫn lộ ra nụ cười quyến rũ.
Tần Vấn Thiên cười nhạt, trong hư không có hư ảnh xuất hiện, một cỗ uy áp thần kỳ đáng sợ tựa như muốn đè bẹp tinh thần hồn phách, hư ảnh xuất hiện trong hư không giống như muốn giết chết Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên mang theo ý chí mạnh mẽ, thân thể như hóa thành thân thể của thần, trôi lở lửng trên không trung, thần thủ mạnh mẽ đánh lên cỗ uy thế đại đạo vô thượng cường thịnh kia, phá hủy nó. Sau đó tinh quang lóng lánh, bao bọc lấy thân thể của hắn. Tiên vị này thuộc về hắn, chỉ cần hắn ngồi chỗ này không đi, những người khác không thể đoạt.
Phía trước, va chạm không ngừng, cường giả các phe tranh phong, hai vị trí tiên vị ở hàng thứ hai thì một cái là Già Nam Thiên chiếm lĩnh, một cái khác thì do một yêu thú lúc trước không khiến người chú ý cướp lấy. Yêu thú này cực kỳ đáng sợ, chính là một Ma Sư, đến từ Thập Vạn Đại Sơn man hoang, là yêu thú dị chủng, hậu duệ của một ma cầm đáng sợ với Hoàng Kim Sư Vương. Người đó có đôi cánh, lúc hóa thành bản thể thì có da thịt như khôi giáp màu vàng sậm đáng sợ, có thể nói là thân thể bất diệt, huyết mạch thuần khiết tới mức kinh người, có thể hống vỡ núi non, xé hư không, vô cùng mạnh mẽ.
Rất nhiều người âm thầm cảm thán, yêu thú đến từ Thập Vạn Đại Sơn man hoang quả nhiên hiếm thấy, có một vài chủng tộc còn vừa hiếm vừa đáng sợ. Ma Sư này kế thừa hai loại huyết mạch đáng sợ hòa làm một thể, khiến cho hắn có năng lực hư không của đại yêu ma cầm, lại có lực cắn nuốt, công kích và phòng ngự đáng sợ của Hoàng Kim Sư Vương. Có thể nói là yêu vương dị chủng hiếm thấy.
Ở hàng thứ ba thì có ba tiên vị, cường giả vương tộc của Bạch Hổ tộc đoạt lấy một cái, một vị yêu long của Long đảo Tây Hải chiếm một cái, cái cuối cùng thì bị Hỏa Tình Bạo Viên kia chiếm đoạt. Mới vừa rồi hắn bị giày xéo mới khó khắn lắm giữ được vị trí đó, cho thấy dù là vị trí hàng thứ ba, cũng không dễ ngồi.
Hàng thứ tư, thứ năm thậm chí những hàng phía sau vẫn đang tranh đoạt thảm thiết, lần lượt bị người chiếm giữ. Cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc và Nam Hoàng thị vội vàng ra tay đoạt lấy chỗ ngồi cho riêng mình. Đối với mấy cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc mà nói, nếu Tần Vấn Thiên không muốn lôi kéo quá nhiều sự chú ý, thì bọn họ đều lựa chọn đoạt vị trí từ hàng thứ năm tới hàng thứ mười. Tuy không phải là những tiên vị đứng đầu, nhưng vẫn là những vị trí thượng thừa, tất cả đều thuận lợi chiếm giữ.
Tần Vấn Thiên phát hiện, những thế lực nhân loại cao cấp như Thiên Yêu Cung, Thú Thần Giáo, Thiên Lam Tiên Quốc, đều từ bỏ tranh đoạt những vị trí trên cao. So với yêu thú mà nói, bọn họ tỏ ra có chút khiêm tốn, không bá đạo trực tiếp tranh đoạt như yêu thú. Bởi vì trong tòa thánh viện này, yêu thú nhiều hơn võ tu nhân loại.
Nhưng mà, trong những thế lực này, tuyệt đối có một vài nhân vật vô cùng lợi hại, nhưng ẩn nhẫn không phát, cũng không bại lộ ra.
Tần Vấn Thiên nghe nói Thú Thần Giáo ở Đại Tuyết sơn chính là vua ngự thú, nếu nói người Thú Thần Giáo này không có ý nghĩ thu phục điều khiển một vài đại yêu siêu cường hoặc vương tộc yêu giới, thì Tần Vấn Thiên là không tin. Nhưng bọn họ không có động thủ trong thánh viện, lại tỏ ra khiêm tốn mà thần bí, bởi vì nếu Thú Thần Giáo thực sự dám động thủ trong thánh viện, nô dịch đại yêu, thì sẽ trở thành kẻ thù của các đại yêu tộc. Chuyện này chắc hẳn Thú Thần Giáo tự biết rõ. Yêu có thể vào thánh viện, đều không phải loại dễ chọc.
Những tiên vị phía trước, lần lượt bị người cướp được ngồi xuống. Dần dần, từ trên xuống dưới, tranh đoạt càng ngày càng ít, những tiên vị phía sau tranh hay không tranh cũng không có ý nghĩa gì. Cuối cùng, khi mọi chuyện trở lại bình thường, ba ngàn tiên vị có hơn ngàn tiên vị có bóng người ngồi xuống, lẳng lặng nhìn về phía trước.
Thánh viện trong hư không này mở giảng kinh tụng đạo, bọn họ đều rất tò mò. Đến tột cùng là giảng dạng kinh gì, dạng đạo gì, lại long trọng như vậy, có thể có trợ giúp đối với tu hành của bọn họ hay không.
Bóng dáng phía trước vẫn yên lặng ngồi, không có bất kỳ sinh khí, giống như pho tượng đứng sừng sững ở đó. Nhưng mọi người vẫn tin tưởng, đó là một người sống, tuyệt không phải pho tượng. Nơi đây chính là thánh viện Thiên Đạo, một pho tượng sao có thể giảng đạo.
- Nhắm mắt, ngưng thần.
Một âm thanh mờ mịt tựa như từ hư vô truyền tới, âm thanh này vang lên khiến mọi người có một loại cảm giác an tĩnh mơ hồ, không tự chủ được mà ngừng xôn xao, an tĩnh lại. Bọn họ dựa theo âm thanh kia, nhắm mắt lại, ngưng thừng, hơn ngàn tiên vị, vô cùng an tĩnh, yên lặng như tờ.
Dần dần, trên tiên vị, tinh quang lấp lánh, giờ phút này mọi người như sinh ra ảo giác, bọn họ dường như không ở trong thánh viện, mà ở trong hư không vô tận, giống như đi vào cõi hư vô.
- Có thể mở mắt.
Âm thanh mờ mịt lại truyền tới, mọi người mở mắt ra, sau đó vẻ mặt tất cả đều cứng đờ.
Giờ phút này, bọn họ lại thật sự không ở trong thánh viện, mà ngồi trong tinh không vô tận.
Hơn nữa, bọn họ vẫn ngồi trên tiên vị của mỗi người, trên bầu trời, tinh quang vô tận chiếu xuống, những ngôi sao kia giống như ngôi sao trong tinh hà chín tầng trời, muôn vàn hình thái, có ánh sáng rực rỡ chói mắt, chiếu lên thân mọi người.
Phía trước bọn họ, pho tượng kia như mở mắt, ngưng tụ thành một bóng người lúc ẩn lúc hiện. Toàn thân bóng người này vẫn không có nửa điểm khí tức, nhưng chính vì vậy, mới làm cho người ta cảm giác thấy đáng sợ. Thực lực người này, tuyệt đối mạnh hơn cả sự tưởng tượng của bọn họ.
- Lần này thánh viện Thiên Đạo mở, là mười hai năm đầu tiên. Sau này cứ cách mười hai năm, thánh viện Thiên Đạo sẽ có một lần giảng đạo.
Người này chậm rãi mở miệng. Mọi người cảm giác, cơ hội lần này là cực kỳ khó có được, bọn họ cần phải cố gắng lĩnh ngộ từng câu nói của đối phương, tăng cơ hội của mình lên.
- Cường giả Tiên Đài, lấy sức mạnh quy tắc của tiên ngưng tụ Tiên Đài, tu hành sức mạnh quy tắc thuộc tính, tăng cấp uy thế Tiên Đài. Nhưng mà các ngươi có ai biết, sức mạnh quy tắc trong thiên địa đến từ nơi nào không?
Bóng dáng này chậm rãi nói chuyện, hỏi mọi người.
- Ta nghe nói, trong thiên địa có sức mạnh bản nguyên, những quy tắc này đều là sức mạnh bản nguyên biến thành một luồng sức mạnh. Chúng ta tu hành, chính là tăng lên từng chút một. Trong trí nhớ truyền thừa của ta ghi lại, tổ tiên tộc ta là do sức mạnh bản nguyên dựng dục thành, hóa thành Kim Sí Bàng Vương. Hắn không chịu sự trói buộc của thiên đạo, hai cánh vỗ ra có thể chém thiên đạo, dùng hai cánh phi hành có thể qua lại không gian thế giới. Có thể là như vậy.
Kim Sí Đại Bàng của Thiên Bằng tộc lên tiếng, vô cùng bá đạo, một lòng muốn truy tìm con đường của thủy tộ, trở thành một tồn tại như vậy.
- Cho là như vậy đi, chỉ là ngươi đã nói quá xa. Cho dù ngươi là Kim Sí Bàng Vương thuần huyết, cũng không có khả năng trực tiếp nắm trong tay loại sức mạnh này, vẫn phải dựa vào tự mình tu hành lĩnh ngộ.
Bóng dáng kia tựa như cảm giác được khí thế ngạo nghễ chiếm thiên đạo trong lòng Già Nam Thiên, chậm rãi nói, giống như muốn khuyên nhủ đối phương, chân đạp đất, từng bước tu hành.
- Ý tiền bối, vãn bối biết.
Già Nam Thiên tôn kính nói. Tuy hắn là vương của Thiên Bằng tộc, nhưng tuyệt đối không dám coi trời bằng vung. Hắn bây giờ, đứng trước cường giả, vẫn có thể bóp chết hắn giống như bóp chết một con kiến. Thủy tổ có mạnh hơn nữa, cũng không phải là hắn.
- Chỉ là, yêu thú huyết mạch thuần khiết giống nuhw ngươi, quả thật có ưu thế trời sinh. Ngươi có thiên phú Tiên Thiên, chỉ cần trưởng thành từng bước một, là có thể thuận lý thành chương hóa thân Tiên Đế. Thiên phú như vậy, rất nhiều yêu tộc và nhân loại chỉ có thể ghen tị. Nhưng thiên phú như vậy cũng là một loại trói buộc, quỹ tích trưởng thành của ngươi dường như đã được định sẵn, chỉ cần đi theo con đường mà thủy tổ ngươi đã chọn. So với yêu thú mà nói, nhân loại có thể biến hóa thì mạnh hơn nhiều.
Chuyện bóng dáng này nói, chư cường ở đây cũng có thể hiểu. Đương nhiên, đây là đang so sánh với những người phi phàm. Nhân vật tầm thường, chỉ có thể trông mong nhìn bóng lưng!