Hắc Thạch Ma Tông khống chế ma đảo, thế lực khổng lồ tới mức nào.
Trong Ma Tông, Hắc Thạch Ma Vương là người thống trị chí cao vô thượng, bên dưới là bốn Ma Quân lớn.
Dưới mỗi Ma Quân lại có bảy vị Ma Tướng, tổng cộng dưới trướng của cả bốn Ma Quân có hai mươi tám vị Ma Tướng. Bọn họ bề nổi là những người khống chế Hắc Thạch Ma Tông. Dưới mỗi một vị thủ hạ của Ma Tướng đều có một ma đạo quân đoàn cường đại, quân đoàn ấy được gọi chung là Hắc Thạch quân đoàn.
Bởi vậy trong Hắc Thạch Ma Tông, kì thực cũng không có quá nhiều đệ tử nòng cốt, phần lớn đều là do Hắc Thạch quân đoàn mà bọn họ thống trị trấn áp tất cả những ai không phục tùng mệnh lệnh. Đây là lực lượng mạnh nhất càn quét ma đạo.
Trên đường Tần Vấn Thiên đi tới Hắc Thạch Ma Tông, hắn đã tìm hiểu được kha khá về tình huống đại thể của Hắc Thạch Ma Tông.
Bốn đại Ma Quân đều là cường giả cấp Ma Vương, cộng thêm Hắc Thạch Ma Vương mạnh nhất, như vậy thì tông môn thống trị ma đảo kì thực có năm vị Ma Vương.
Về phần hai mươi tám Ma Tướng dưới trướng của bốn đại Ma Quân, tu vi của bọn họ đều là đỉnh cấp Ma Thai. Hơn nữa, theo như lời của hai người bên cạnh, bọn họ đều đã ngấp nghé ở ngưỡng cửa Ma Vương, bằng không cũng không có cách nào ngồi vào vị trí Ma Tướng, khống chế rất nhiều đệ tử cùng với một quân đoàn.
Ở trong Hắc Thạch Ma Tông, tất cả tài nguyên tu hành đều phải dùng thực lực tới tranh đoạt, cường giả được sinh ra trong máu tanh là đây.
Ở khu vực trung ương của ma đảo có một tòa Ma Vương cung rộng lớn, ma uy đáng sợ, nơi đó là Ma cung của Hắc Thạch Ma Vương.
Ở bốn phía của Hắc Thạch Ma cung có bốn tòa Ma cung khác nhau, phong thái vô cùng uy nghiêm. Đó chính là bốn nơi mà đại Ma Quân khống chế.
Hoa cơ Ma Quân chính là nữ Ma Quân duy nhất trong bốn đại Ma Quân, trấn thủ phía đông Ma cung.
Dưới trướng nàng có bảy đại Ma Tướng, trong đó có một vị Ma Tướng tên là Lục Tuyết Giai, là một trong bảy người có quyền thế nhất tại phía đông Ma cung.
Nàng là Ma Tướng, Ma Thai đỉnh phong, đã sắp đạt đến cảnh giới Ma Vương.
Phong Khinh Ngữ mà Tần Vấn Thiên tiêu diệt, chính là thủ hạ của Lục Tuyết Giai, bởi vậy hắn bị người dẫn tới cung điện của Lục Tuyết Giai.
Đứng ở phía dưới nhìn lên bậc thang cao cao tại thượng, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn tòa Ma Môn cung điện trên sơn môn, nghĩ thầm người của ma đạo quả nhiên so với người Tiên Vực càng biết thế nào uy nghiêm. Chỉ nhìn lối kiến trúc này đã thấy tràn ngập cám giác giai cấp, cung điện phía trên bậc thang tượng trưng cho quyền thế.
Tuy Tần Vấn Thiên đã từng thấy rất nhiều Tiên Vương nhân vật, người có trình độ Tiên Thai vốn không có cách nào khơi lên hứng thú quá lớn cho hắn, thế mà lúc này, hắn đã cảm giác được đẳng cấp nghiêm ngặt của Ma Môn.
Là cường giả thì mới có thể cao cao tại thượng, cho dù chỉ là mạnh mẽ tại một cấp bậc thì cũng như vậy.
Muốn đạp bước tiến lên chỉ có một cách tiêu diệt đối phương, chính mình thay thế hắn.
Đương nhiên, Tần Vấn Thiên sẽ không ngu xuẩn đến mức ngay lúc này trực tiếp xông lên này cầu thang Ma Môn tiến vào cung điện tiêu diệt Ma Tướng Lục Tuyết Giai. Không nói đến việc hắn chưa rõ thực lực của Lục Tuyết Giai ra sao, kể cả có biết thực lực của Lục Tuyết Gia thì ở trong ma cung này, Lục Tuyết Giai nắm giữ quyền thống trị tối cao, nàng có thể trực tiếp hạ lệnh khiến tất cả mọi người tiêu diệt Tần Vấn Thiên. Kẻ nào dám khiêu khích uy nghiêm của nàng, nàng có thể trực tiếp sai người tới giết chết.
Đơn giản là vì nàng đang đứng ở vị trí kia.
Sự tàn khốc chân chính của Ma Môn lại là, dù bây giờ ngươi đang đứng ở vị trí kia cũng không có nghĩa là ngươi có thể vĩnh viễn đứng ở nđó. Ngươi phải thường xuyên cảnh giác người bên cạnh và thủ hạ của mình, bởi vì một khi bị bọn họ bắt được cơ hội trở nên lớn mạnh hơn ngươi, bọn họ sẽ giết ngươi, thay thế vị trí của ngươi.
Điều này tất nhiên sẽ tăng thêm vô số tinh phong huyết vũ, nhưng đồng dạng thì người có thể yên ổn ngồi ở vị trí kia phải có thực lực mạnh mẽ không thể nghi ngờ.
Có người nói, Lục Tuyết Giai đã ở tại tòa cung điện này hơn ba mươi năm. Ba mươi năm trước, nàng đi lên tòa cung điện này, ngồi lên vị trí kia. Ba mươi năm sau, nàng chỉ có ngày càng cường đại hơn, hiện tại đã không có người nào dám khiêu khích uy nghiêm của nàng. Những kẻ đã từng khiêu khích nàng đều đã chôn xương nơi Ma cung.
- Thiên Sơn cầu kiến Ma Tướng đại nhân.
Người bên cạnh Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Trên bậc thang dẫn lên ma điện có tướng sĩ trấn thủ, là thủ hạ dòng chính của Lục Tuyết Giai. Tần Vấn Thiên phát hiện tu vi của tất cả bọn họ đều đã ngoài Tiên Thai lục trọng, có thể thấy được Ma Tông không thiếu cường giả. Thế nhưng trên thực tế người có thể thực sự trở thành đệ tử của Ma Tông lại vẫn rất ít, phần lớn chỉ là người trong quân đoàn Ma Tông.
Phía trên không trả lời, nhưng hai người bên cạnh Tần Vấn Thiên vẫn đứng ở đó. Một lúc lâu sau, từ ma trong điện truyền đến một giọng nữ tử lạnh lùng:
- Người này là ai?
- Hắn đánh chết Phong Khinh Ngữ, đến thay thế nàng.
Thiên sơn nói.
Lại là một mảnh yên tĩnh. Một lát sau, từ trong ma điện trên bậc thang truyền ra tiếng bước chân. Chẳng mấy chốc, Tần Vấn Thiên đã thấy được một vị nữ tử thân khoác trường bào đơn giản lại vẫn tao nhã đứng trên bậc thang. Đó chính là Ma Tướng Lục Tuyết Giai.
Y trang đơn giản mộc mạc lại khó giấu được nét tao nhã của nàng, đôi đồng tử lạnh vô cùng kia như đang muốn nhìn thấu lòng người vậy.
- Để Phong Khinh Ngữ trở về là muốn cho nàng tu hành cao hơn một tầng, không nghĩ tới lại vô dụng như vậy, bị người ta tiêu diệt. Có điều cũng vừa hay, có người có thể thay thế nàng, nói vậy thực lực cũng là mạnh hơn Phong Khinh Ngữ.
Lục Tuyết Giai cũng không chẳng mặn mà gì đối với cái chết của Phong Khinh Ngữ. Hai con mắt bình thản nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Chiến lực của ngươi như thế nào?
- Giết người thuộc cảnh giới Ma Thai bát trọng cũng không có vấn đề gì.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
- Được, vậy trước tiên làm cận vệ ma kỵ sĩ của ta.
Lục Tuyết Giai cũng không hỏi xem ý Tần Vấn Thiên ra sao. Trong tòa Ma cung này, nàng thân là Ma Tướng, lời của nàng là chí cao vô thượng, không một ai có thể phản bác, đây là chuyện đương nhiên, đây là quy định của ma tông.
Mặc dù nàng muốn Tần Vấn Thiên đi làm nô dịch, Tần Vấn Thiên cũng vẫn nghe theo.
Ma Môn tàn khốc, muốn sống lâu thì có đôi khi thậm chí phải giấu đi thiên phú của mình, nếu không sẽ bị cho là đối thủ của nhân vật phía trên, sẽ bị tiêu diệt.
- Bẩm Ma Tướng, người này đến từ Tiên Vực, không phải ma tu.
Thiên Sơn mở miệng nói, điều này khiến cho đôi mắt xinh đẹp của Lục Tuyết Giai đang chuẩn bị rời đi chợt lóe lên, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên. Chỉ có điều trong nháy mắt nàng đã lại khôi phục như cũ, chỉ thản nhiên nói:
- Mấy ngày trước cũng có một vị võ tu Tiên Vực tới Ma cung phương bắc, có người nói hắn thực lực rất mạnh, có thể đánh một trận với cường giả đỉnh phong Ma Thai. Không nghĩ tới hôm nay dưới trướng của ta cũng lại xuất hiện một võ tu Tiên Vực.
Nói xong lời ấy, nàng liền xoay người nói:
- Lên đây. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi tạm thời làm quen với quy định đã.
Chân mày Tần Vấn Thiên khẽ nhếch. Ma cung phương bắc cũng có võ tu Tiên Vực đặt chân tới sao?
Thật là trùng hợp. Đây hẳn là một trong những người cùng hắn bước vào Vạn Ma đảo, hoặc là người bên phe hắn, hoặc là người bên Thiên Lam Đại Đế.
Bọn họ đồng thời vượt qua Ma Môn, tuy có khả năng sẽ đáp xuống những nơi khác nhau, nhưng chắc hẳn cũng sẽ không cách nhau quá xa. Rất có khả năng tại tòa ma đảo này vẫn còn có những người khác.
Tần Vấn Thiên cứ như thế vô thanh vô thức trở thành ma kỵ sĩ của Lục Tuyết Giai, tương đương với chức cận thị của nàng.
Phép vua thua lệ làng, Tần Vấn Thiên tuy kiêu ngạo nhưng cũng không phải là kẻ thanh cao gì. Nếu như đã đến Vạn Ma đảo, hắn sẽ thích ứng với tất cả mọi thứ nơi đây. Nếu như còn tưởng rằng mình đang ở Thiên Biến tiên môn, e là sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết trong Vạn Ma đảo.
Bởi vậy, mặc dù chỉ có vị trí là thị vệ đứng gác ngoài ma điện, Tần Vấn Thiên vẫn là thản nhiên tiếp nhận.
Chỉ có điều, thỉnh thoảng hắn sẽ nhìn sâu về phía ma điện, đáy mặt bộc lộ ra dã tâm trong lòng hắn. Nếu đã vào Hắc Thạch Ma Tông, đương nhiên hắn muốn một thân chức vị cao, bằng không lại có ý nghĩa gì.
Trở thành Ma Tướng chính là bước tiếp theo mà hắn cần làm.
Một ngày nọ, khi Tần Vấn Thiên đang canh giữ bên ngoài ma điện, hắn nhìn thấy hai ma đạo cường giả tiến vào trong ma điện, sau đó bên trong truyền ra âm thanh chiến đấu kịch liệt, dường như đã xảy ra xung đột. Những người bên cạnh hình như đều đã sớm tập thành thói quen, hiển nhiên là biết bên trong xảy ra chuyện gì.
- Không tệ. Các ngươi thân là hộ pháp của ta, giúp ta đánh thắng trận chiến xếp hạng Ma Tướng lần này. Nếu có thể đạt được thứ hạng tốt, ta nhất định sẽ thưởng cho các ngươi thật hậu hĩnh.
Giọng nói của Lục Tuyết Giai truyền ra. Thần sắc của Tần Vấn Thiên lóe lên. Hắn nghe thấy trận chiến xếp hạng Ma Tướng.
Ở trong Ma Tông, dưới bốn đại Ma Quân có hai mươi tám vị Ma Tướng đại biểu cho hai mươi tám thế lực. Này là muốn sắp xếp vị trí của bọn hắn sao.
Nghe nói, Ma Tướng nào càng có vị trí hạng đầu thì quyền lực hắn nắm giữ lại càng lớn. Hơn nữa còn có thể được Ma Vương đặc biệt ban thưởng.
Lục Tuyết Giai xếp hạng thứ chín trong hai mươi tám vị Ma Tướng.
Một lát sau, Lục Tuyết Giai mang theo hai người đi ra, chỉ thấy lúc này Lục Tuyết Giai đang mặc một thân hắc y ôm sát lấy người, khoe ra vóc dáng câu nhân cực kỳ nóng bỏng. Thêm vào đó là cách nàng chải chuốt, khiến cho toàn thân toát lên một vẻ anh khí ép người, vừa kiều diễm vừa lão luyện. Tần Vấn Thiên liếc nhìn nàng thêm mấy lần.
- Ầm.
Đột nhiên, một đạo khí tức lạnh như băng đáp xuống trên người Tần Vấn Thiên. Chỉ thấy ánh mắt của nam tử bên cạnh Lục Tuyết Giai toát lên ma quang đáng sợ, lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, nói:
- Tự móc hai mắt ra.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, nhìn chằm chằm vào nam tử vừa nói. Tu vi của người này tương đương với Tiên Thai cửu trọng, khí thế dâng trào, vô cùng cường đại.
- Vì sao?
Tần Vấn Thiên hỏi ngược lại.
- Ánh mắt của ngươi nhìn Ma Tướng thực là vô lễ, vậy mà còn dám hỏi vì sao. Tự mình móc hai mắt, cắt đầu lưỡi.
Ma đạo cường giả kia mở miệng một lần nữa, bá đạo vô cùng.
Lúc trước Tần Vấn Thiên quả thật có liếc nhìn thân thể của Lục Tuyết Giai vài lần. Người này thế mà lại muốn hắn tự móc hai mắt.
Ma tu hành sự thật đúng là không kiêng nể gì cả, muốn như thế nào liền như thế đó.
Lục Tuyết Giai ngừng bước, ánh mắt của nàng nhìn thẳng về phía trước, không nói gì cả. Dường như chuyện đang xảy ra ở phía sau chẳng có chút quan hệ nào với nàng.
- Ta đối với Ma Tướng chỉ có thưởng thức, làm gì chuyện không tôn trọng. Về phần ngươi, ngươi là ai, có tư cách gì sai ta tự móc hai mắt?
Giọng nói của Tần Vấn Thiên lạnh giá vang lên.
- Ầm.
Một ma uy hắc ám khủng khiếp trong nháy mắt bạo phát, hắc quang hội tụ thành ma đao hắc ám đáng sợ. Đối phương không nói thêm câu nào, một đạo đao quang hắc ám khủng khiếp bổ về phía Tần Vấn Thiên. Hư không như bị chém vỡ. Nếu một đao này bổ trúng thân thể hắn, Tần Vấn Thiên sẽ phơi thây tại chỗ.
Đối với ma tông cường giả mà nói, giết người dường như chỉ là một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể tới. Sự tàn khốc như vậy diễn ra rất thường xuyên.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lạnh đi, khí thế trên người hắn trong phút chốc hung bạo phát ra, ánh sáng tiên ma lưu chuyển trên thân thể, thần thể đáng sợ phóng ra ánh sáng rực rỡ, chữ cổ lóe lên trên màn sáng. Một đao này bổ giết xuống vậy mà lại rơi vào trong màn ánh sáng, ngay lập tức trực tiếp vỡ nát thành từng mảnh nhỏ.
Thế nhưng có vẻ việc này vẫn chưa ảnh hưởng một chút nào đến tâm tình của đối phương. Chỉ thấy ma uy mạnh hơn bạo phát, lần này hắn là tay cầm ma đao, lúc chém xuống có cơn lốc theo sau ma đao hạ xuống. Ma đao vvô cùng sắc bén trực tiếp từng chút một xâm chiếm màn ánh sáng phòng ngự, ăn mòn nó, muốn lập tức chém giết Tần Vấn Thiên.