Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1413 - Cường Thế

Cường thế Cường thế vipTruyenGG.com

Ma kiếm từ lòng bàn tay tới ngón tay, Lục Tuyết Giai dùng hai ngón tay kẹp chặt lấy ma kiếm rồi nhanh chóng đưa ra phía trước. Trong phút chốc Tần Vấn Thiên liền có cảm giác hít thở không, một thanh kiếm từ trong hư không bay tới đâm xuống ý chí của hắn, tiến vào trong đầu hắn. Ma kiếm này tuy vẫn còn trên tay Lục Tuyết Giai nhưng dường như đã tới trước mặt hắn.

- Cẩn thận.

Khi ngón tay Lục Tuyết Giai vươn ra thì đồng thời Cúc Vũ cũng có hành động. Một tấm Ma khiên tỏa ra ánh sáng hắc ám giống như áo giáp Ma môn bất diệt xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên, bảo vệ hắn bên trong. Ánh sáng hắc ám đáng sợ không ngừng phát ra từ tấm khiên.

- Răng rắc!

Chỉ thấy tấm Ma khiên cường đại trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, lập tức biến thành bột phấn. Kiếm ý vẫn chưa hề biết mất, nó lao về phía Tần Vấn Thiên.

Xung quanh người Tần Vấn Thiên lúc này đều là chữ cổ, những chữ cổ này tụ vào cùng một chỗ hóa thành một thủ ấn ngăn trước mặt hắn. Kiếm ý ma sát với thủ ấn tạo ra âm thanh xuy xuy chói tai. Lục Tuyết Giai tiến về phía trước một bước, ma uy càng thêm mạnh, kiếm xuyên qua đâm thẳng về phía đầu của Tần Vấn Thiên.

Ảo ảnh Thần quy bao phủ toàn bộ cơ thể của Tần Vấn Thiên, nhưng kiếm uy vẫn có thể xuyên qua. Kiếm uy này quá nhanh, Tần Vấn Thiên chỉ có thể giơ hai cánh tay ra trước để chặn, khi kiếm ý chém tới cánh tay của Tần Vấn Thiên thì uy lực đã bị suy yếu rất nhiều. Lúc chạm vào cánh tay Tần Vấn Thiên thì cánh tay hắn bỗng phát ra ánh sáng kì lạ, kiếm uy bị xé rách chảy ra một vệt máu rồi mới tan biến.

- Khống chế được một luồng uy năng Tiên vương cường giả, dù không phải là thiên tài đứng đầu thì cũng không thể kinh thường lực tấn công của bọn họ.

Tần Vấn Thiên trong lòng thầm nghĩ, một chiêu này của Lục Tuyết Giai thật sự đáng sợ. Sức mạnh ẩn chứa trong thanh kiếm này là đủ để giết chết cường giả Tiên đài, Ma Đài đỉnh cấp rồi.

Thả lỏng hai cánh tay, ánh mắt Tần Vấn Thiên càng thêm đáng sợ, giờ phút này, hắn bắt đầu nghiêm túc xem xét trận đấu này.

Chỉ có điều chân mày Lục Tuyết Giai lại nhíu chặt, không ngờ một đòn chí mạng của nàng lại không đủ để lấy mạng Tần Vấn Thiên. Điều này khiến nàng ta rất kinh ngạc.

Mặc dù kinh ngạc, nhưng Lục Tuyết Giai thân là Ma Tướng, bản thân đã từng trải qua trăm trận chiến đấu, toàn thân giống như được bao vây bởi hoa sen của kiếm. Nàng ta lại một lần giơ tay ra, từng đóa hoa sen do Ma kiếm ngưng tụ thành lúc khép lúc mở, nó muốn bao vây lấy tất cả mọi người vào trong đó.

Giây phút này, khắp chiến trường đều là hoa sen của Ma kiếm, thậm chí còn không nhìn thấy bóng dáng Lục Tuyết Giai.

- Ta nghiền nát công kích của nàng ta, ngươi đến hoàn thành nốt đòn chí mạng đi.

Tần Vấn Thiên nói với Cúc Vũ. Một gã hộ pháp khác dưới sự công kích của Lục Tuyết Giai hoàn toàn không có sức lực để đánh trả, sức mạnh bị áp chế, nếu chỉ dựa vào số lượng thì hoàn toàn không có bất kì tác dụng nào. Trừ khi những người kia đều có đủ thực lực mới được.

Cúc Vũ tuy hoài nghi sự tự tin của Tần Vấn Thiên nhưng nghe theo, nàng vẫn như cũ chuẩn bị kỹ càng.

Tần Vấn Thiên bước về phía trước, Tiên đài hoàn hảo không sứt mẻ gì phóng ra vô số tiên quang bao phủ khắp người hắn. Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn có sức mạnh hủy diệt có thể xuyên qua mọi thứ, chỉ thấy hắn tiến lên phía trước, Trường kích như rồng, không gì cản nổi. Một kích này được phóng ra, chỉ thấy từng con ma long hắc ám dần đáp xuống thế gian.

- Gào.

Tiếng rồng gầm kinh thiên động địa, khắp người yêu long đều là những chữ cổ phù phát sáng, nghiền nát vụn tất cả, chúng cùng với Phương Thiên Họa Kích lao tới Lục Tuyết Giai phía trước.

Trong nháy mắt, sắc mặt Lục Tuyết Giai liền khó coi. Uy lực ngập trời ẩn chứa trong một đòn này khiến nàng cảm thấy được sự uy hiếp mãnh liệt. Từ dưới lên trên, trên người Lục Tuyết Giai phát ra ánh kiếm hắc ám thẳng tắp rồi hóa thành một thanh cự kiếm xuyên qua tất cả, đâm thẳng về phía ma long

Ầm ầm ầm tiếng nổ lớn truyền ra. Cả kiếm và yêu long đều bị chấn động, ngón tay Lục Tuyết Giai chỉ về phía yêu long trên không trung, thứ này phải bị hủy diệt.

Nhưng lúc này, Ma Tướng Cúc Vũ tới, tay nàng đánh về hướng người Lục Tuyết Giai, một tấm khiên huyền ma đè xuống làm sụp đổ tất cả.

Sắc mặt Lục Tuyết Giai trắng bệch, nàng ta hô to:

- Ta nhận thua.

Vừa dứt lời, tấm khiên vẫn đè xuống trên người nàng ta, dù Lục Tuyết Giai đã lấy ma kiếm cuốn lấy bảo vệ thân thể, nhưng vẫn bị một đòn này đánh cho trọng thương, máu tươi trong miệng liên tục trào ra.

Nàng ta khí thế uể oải, sắc mặt tái nhợt, ngẩng đầu nhìn hai người Tần Vấn Thiên và Cúc Vũ ở phía trước. Không ngờ hai người này liên thủ lại có thể đánh cho nàng ta bị thương.

Trận chiến lần này Lục Tuyết Giai nàng đang ở vị trí Ma Tướng vốn định tiến lên một bước. Không ngờ rằng ngược lại bị dừng lại ở vị trí Ma Tướng thứ mười bốn.

Tần Vấn Thiên nhìn thấy Lục Tuyết Giai không có gì quá mãnh liệt, quay sang Cúc Vũ bên cạnh thản niên nói:

- Chúng ta quay lại thôi.

Cúc Vũ khẽ gật đầu, hai người liền quay người rời đi.

Lục Tuyết Giai nhìn vào bóng lưng Tần Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:

- Nếu không phải hai người liên thủ thì ta nhất định sẽ giết được ngươi.

- Ta đã từng nói, từ lúc ngươi đổi từ thế tấn công sang phòng ngự thì ngươi đã thua rồi.

Tần Vấn Thiên không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt nói. Lục Tuyết Giai không cam lòng.

- Dù là hiện tại, ta vẫn tin tưởng sự lựa chọn của ta.

Lục Tuyết Giai biết rằng Ma Tướng thứ ba Tông Diễm là người như thế nào. Tuy thất bại, nhưng nàng vẫn sẽ không hối hận, nàng buông tha Tần Vấn Thiên, trái tim của nàng cũng sẽ không vì thế mà dao động.

Bước đến vị trí ngày hôm nay, nàng đã phải trải qua vô vàn trận chiến, cũng từng thất bại rất nhiều lần. Chỉ cần còn sống thì sẽ có tất cả. Đây chính là niềm tin của cường giả Ma môn.

Mọi người đều kinh ngạc nhìn hai người họ, không ngờ thực lực Tần Vấn Thiên lại có thể mạnh đến vậy, nếu có thêm sự bảo hộ của hắn thì chuyện loại bỏ Cúc Vũ thật không phải là điều dễ dàng.

Nếu muốn ép buộc Cúc Vũ xuất chiến, đầu tiên phải đánh bại hộ pháp của nàng ta.

Hoàng Hàn Linh nhìn tình thế trước mắt cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Nếu Tần Vấn Thiên quá yếu thì chẳng có ý nghĩa gì nữa rồi. Kẻ có thể làm Thánh Viện nổi gió bão đương nhiên là người có năng lực.

Trận chiến kế tiếp sẽ rất thú vị. Tuy Cúc Vũ vốn chỉ là Ma Tướng hạng chót nhưng lại không có ai dám khiêu chiến vị trí của Cúc Vũ nữa.

Mọi người đều thấy được sự thất bại của Ma Tướng thứ chín Lục Tuyết Giai, nếu muốn khiêu chiến với Cúc Vũ, sợ rằng chỉ có kẻ xếp hạng phía trước Lục Tuyết Giai mới có thể làm được.

- Ngươi chuẩn bị ra tay khi nào?

Ma Tướng thứ ba Tông Diễm quay sang nói với Hoàng Hàn Linh đứng bên cạnh, Tông Diêm không hề nghi ngờ thực lực của Hoàng Hàn Linh. Dù Tần Vấn Thiên rất mạnh nhưng nếu Hoàng Hàn Linh muốn giết hắn thì không thành vấn .

- Không gấp, để hắn thăng cấp là vì muốn mạng của hắn, sớm muộn gì hắn cũng phải chết thì sao không để hắn tiến xa hơn một chút, như vậy giết hắn mới có ý nghĩa.

Hoàng Hàn Linh nhỏ giọng cười nói:

- Hơn nữa, Ma Tướng ngươi không thấy Ma Tướng hạng chót thăng lên trước hạng bảy là một chuyện thú vị sao?

- Để hắn bước tới vị trí cao nhất từ trước tới nay chưa từng có rồi khiến hắn rơi vào vực sâu tuyệt vọng sao?

Tông Diễm lắc đầu cười nhẹ, hắn không thấy đây là chuyện thú vị gì, người Ma môn chỉ quan tâm tới thực lực, Cúc Vũ đã vượt quá xa chỗ của mình thì nên bị loại bỏ, nàng ta không có tư cách tiến vào trước hạng bảy.

Có điều nếu Hoàng Hàn Linh muốn chơi đùa thì để tùy hắn vậy.

Vì không có kẻ nào khiêu chiến nên đương nhiên Tần Vấn Thiên và Cúc Vũ tiếp tục thăng hạng. Cúc Vũ sẽ trở thành Ma Tướng thứ bảy, vì mọi người đều hiểu rằng dù hộ pháp của nàng có lợi hại đến mức nào thì trận chiến tiếp theo, Cúc Vũ cũng không có khả năng thăng cấp nữa.

Điểm này, Cúc Vũ cũng tự hiểu rõ.

- Tiếp theo là quy tắc xếp hạng Ma Tướng trước hạng bảy, Ma Tướng giữ lại một hộ pháp. Ma Tướng đấu với Ma Tướng, hộ pháp đấu với hộ pháp. Nếu hai trận đều thất bại thì bị loại bỏ, trong hai trận thắng một trận thì tạm thời ngừng lại. Nếu chúng ta chiến đấu với Ma Tướng thứ ba Tông Diễm, ngươi đánh bại hộ pháp của hắn, Tông Diễm đánh bại ta thì ta vẫn xếp ở vị trí sau Tông Diễm.

Cúc Vũ truyền âm nói với Tần Vấn Thiên.

Tiếp theo là Ma Tướng trước hạng bảy, trận chiến của Cúc Vũ kì thực đã sớm kết thúc.

- Điều này có nghĩa là, dù ta có thể đánh bại tất cả hộ pháp của đối phương, nhưng chỉ cần Ma Tướng bên đó đánh bại ngươi thì người sẽ xếp sau bọn họ, nói cách khác...

- Nói cách khác, đây là vị trí cuối cùng của ta rồi, dù ngươi toàn thắng thì ta cũng đánh không lại được Ma Tướng đối phương, trừ khi...

Cúc Vũ dứt khoát nói.

- Trừ khi cái gì?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Sau khi hộ pháp chiến thắng hộ pháp đối phương thì có thể thay Ma Tướng chiến đấu với Ma Tướng đối phương, trừ khi ngươi có thể đánh bại cả Ma Tướng đó. Đây cũng là lý do vì sao Ma Tướng thứ ba Tông Diễm cũng cần tìm một hộ pháp lợi hại, hắn cần hộ pháp của hắn ngăn người phía sau lại, thăm dò thực lực Ma Tướng thứ nhất và Ma Tướng thứ hai giúp hắn.

Cúc Vũ chậm rãi nói, để Tần Vấn Thiên chiến đấu với Ma Tướng trước hạng sáu, điều này làm sao có thể, dù thực sự có thể đánh thắng thì nàng cũng sẽ không làm như vậy.

- Ta mời người làm hộ pháp cho ta cũng không ngờ rằng có thể đi tới vị trí này, thứ Ma tông dựa vào để xếp hạng là thực lực tuyệt đối. Dù hộ pháp có mạnh thì vẫn cần Ma Tướng có thực lực tương đương phối hợp mới có thể ngồi vững ở vị trí đó, nhưng ngươi đưa ta lên vị trí quá cao, ta trái lại ngồi vị trí này không được vững chắc.

Tần Vấn Thiên cũng giải thích, chỉ nghi ngờ nói:

- Như vậy ta tặng ngươi hạng gần vị trí đầu cũng không phải là không có ý nghĩa.

- Sẽ không, chí ít sau trận chiến xếp hạng Ma Tướng, ta vẫn có thể đạt được lợi ích.

Cúc Vũ đáp lại, Tần Vấn Thiên gật đầu nói, như vậy cũng không tính là quá tệ.

Tiếp theo vẫn còn Ma Tướng trước hạng sáu trước kia, kẻ mạnh chung quy vẫn là kẻ mạnh, bọn hắn vẫn ngồi vững vàng, giữ chặt vị trí của mình, hơn nữa, trận chiến này vẫn khó có thể khiến địa vị của họ lung lay.

Lục Tuyết Giai tuy vẫn bị thương nhưng nàng ta vẫn theo dõi trận chiến. Lúc này, hai người Cúc Vũ và Tần Vấn Thiên trông có vẻ nhỏ bé.

Đại Ma Tướng thứ sáu tiếp theo dù là hộ pháp của bọn hắn đều không có một ai là kẻ yếu cả.

Tiếng bước chân truyền tới, dưới ánh mắt kinh ngạc chăm chú của mọi người, người thứ nhất bước tới lại là hộ pháp của Ma Tướng thứ ba Tông Diễm – Hoàng Hàn Linh.

Hắn nhìn Tần Vấn Thiên cười lạnh nói:

- Không ngờ có thể gặp ngươi ở Ma tông, đáng tiếc dù ngươi đã đi tới bước này cũng vẫn phải chết, nghe nói đây là trận chiến quyết định, ngươi là một trong những nhân vật quan trọng nhất của Trường Thanh, nếu phải chết ở đây thì nhất định sẽ rất thú vị nhỉ.

Hoàng Hàn Linh đang nghĩ khi hắn mang theo đầu của Tần Vấn Thiên trở về, người của hai phe sẽ có biểu tình như thế nào.

- Ngươi cho rằng mình rất mạnh sao?

Tần Vấn Thiên hỏi Hoàng Hàn Linh.

Hoàng Hàn Linh nghe câu hỏi kì quặc liền cười:

- Có lẽ ngươi vẫn không hiểu cái gì gọi là cánh cửa Tiên vương, tuy lúc đầu người mới bước vào chỗ này đều là thiên tài đỉnh cấp, nhưng tu vi không cao, ngươi có mạnh hay không, không quan trọng, muốn giết ngươi thì đơn giản, ngươi hãy nhớ kĩ, người giết ngươi là Hoàng Hàn Linh của Cửu Hoàng Tiên quốc.

Vừa dứt lời, Tiên đài Hoàng Hàn Linh bạo phát, vương vị Tiên đài, tiên quang Nhân hoàng giống như có một vị Nhân hoàng giáng lâm.

- Hoàng Hàn Linh, sau khi giết chết hắn, thuận tiện giải quyết luôn Ma Tướng của hắn đi, Ma Tướng hạng chót mà lại leo tới bậc này, nàng ta vốn không nên tồn tại.

Tông Diễm ở phía sau lạnh lùng mở miệng.

- Nguyện cống hiến hết sức lực.

Hoàng Hàn Linh cười đáp.

Tần Vấn Thiên giẫm chân, bàn tay vươn ra, sức mạnh hủy diệt ngưng tụ một thanh Phương Thiên Họa Kích, hắn nhìn Hoàng Hàn Linh nói: - Giết một kẻ phế vật Cửu Hoàng Tiên quốc, nếu trong ba chiêu không giải quyết được ngươi thì đúng là sự sỉ nhục của Tần Vấn Thiên ta!

Bình Luận (0)
Comment