Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1426 - Tâm Tư Của Ma Vương

Tâm tư của Ma Vương Tâm tư của Ma Vương vipTruyenGG.com

Hắc Thạch Ma Vương nghe được lời ấy thần sắc liền lạnh xuống, mở miệng nói:

- Hắc Giao huynh, Tần Vấn Thiên là Ma Tướng thứ nhất của ta, ngươi nói hắn chết, là đang làm ta mất mặt sao?

- Hắc Thạch huynh, này không đúng rồi. Ma Tướng dưới trướng của ngươi dũng mãnh phi thường, người dưới trướng của ta cũng tự nhận là siêu phàm, chuyện sinh tử trong lúc tranh đấu trước giờ chẳng phải là chuyện rất bình thường sao. Lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ, ta tin tưởng Ma Tướng dưới trướng của ta càng mạnh hơn.

Hắc Giao Ma Vương cười lớn nói:

- Huống hồ, nếu như Ma Tướng thứ nhất này không được, vậy thì sao có thể xứng đôi với Ngọc Nhược. Ta là vừa vặn tới giúp ngươi đánh giá.

- Xem ra Hắc Giao huynh lại có thêm thủ hạ lợi hại.

Hắc Thạch Ma Vương lạnh lùng nói. Ma đảo mà Hắc Giao Ma Vương thống ngự liền kề với ma đảo của hắn, rất nhiều năm trước đã bộc phát chiến đấu nhiều lần. Đừng nhìn bọn hắn ngồi đây nâng cốc nói cười với nhau, kì thực là cực kì ghét nhau, mâu thuẫn rất sâu.

Sau này, Hắc Giao Ma Vương không biết sao lại cứu và kết bạn với một nhân vật lợi hại trên Sa Đọa ma đảo, cậy thế áp chế hắn. Nhân vật lợi hại kia còn nhận con của hắn làm nghĩa tử, vì vậy Hắc Giao Ma Vương này trở nên cực kỳ càn rỡ, thường xuyên đến đây khiêu khích giết người. Mỗi lần chiến đấu, bên hắn đều là bại nhiều thắng ít.

- Đây là chuyện đương nhiên, không nói đến khuyển tử hắn đã cách cảnh giới Tiên Vương càng ngày càng gần, ngay cả nhân vật được hắn thu dưới trướng cũng đều cực kỳ lợi hại. Ngươi xem người này, hắn chính là thánh thú đại yêu cuả Bạch Hổ tộc, lợi hại vô cùng. Lần này giao đấu này e là các ngươi sẽ thảm lắm đó.

Hắc Giao Ma Vương lớn tiếng cười nói, lời nói không một chút khách khí, triệt để đánh bay thể diện của Hắc Thạch Ma Vương.

- Ha ha, vậy cũng chưa chắc đâu. Lần này dưới trướng của ta cũng có không ít nhân vật lợi hại, Hắc Giao huynh cũng nên chuẩn bị tâm lý đi thôi.

Hắc Thạch Ma Vương cởi mở nói ra. Hai người cười to, ma uy chấn đãng, khiến cho phiến thiên địa này đều ẩn ẩn rung động, mọi người chỉ cảm thấy bàn rượu lắc lư.

- Nếu đã như vầy, quy củ cứ giống như trước kia đi, lấy đánh trợ hứng cho tiệc, ba trận có được không?

Hắc Giao Ma Vương lạnh nhạt nói.

- Được.

Hắc Thạch Ma Vương sảng khoái đáp ứng.

- Hắn là Ma Tướng thứ nhất, hẳn là sẽ tham chiến phải không?

Hắc Giao Ma Vương chỉ tay về phía Tần Vấn Thiên.

- Đương nhiên.

Hắc Thạch Ma Vương lạnh nhạt nói.

- Ta là khách, ngươi là chủ, như vậy các ngươi phái người ra trước đi.

Hắc Giao Ma Vương trực tiếp nói.

- Đương nhiên là khách phải được quyền trước chứ, Hắc Giao huynh phải người ra trước đi.

Hắc Thạch Ma Vương sao lại dễ dàng mắc lừa được, lạnh lùng nói.

- Hắc Thạch huynh thật không có khí phách. Vậy thì ta đây phái người ra trước vậy.

Hắc Giao Ma Vương lạnh lùng nói một tiếng, lập tức có một cường giả đi ra phía trước, trên thân người này là yêu khí đáng sợ cuốn lấy tất cả, bản tôn chính là một con Giao Long, thực lực phi thường đáng sợ.

Hắc Thạch Ma Vương liếc mắt nhìn về phía Huyết Thủ đồ tể. Trận chiến đầu tiên, hắn chuẩn bị cho Ma Tướng thứ hai xuất chiến.

- Ma Vương.

Lúc này, Tần Vấn Thiên đột nhiên mở miệng. Hắc Thạch Ma Vương nhìn hắn, lập tức liền nghe thấy Tần Vấn Thiên nói:

- Trận chiến đầu tiên cứ giao cho Huyền Đình đi. Dựa vào thực lực của Huyền Đình, hắn nhất định có thể mang về đại thắng lợi cho Ma Vương.

Hắc Thạch Ma Vương liếc nhìn Tần Vấn Thiên, Thánh thú Bạch Hổ đương nhiên là rất lợi hại, còn có nhi tử của Hắc Giao Ma Vương cũng cực kỳ đáng sợ. Hắn định để cho Huyền Đình và Tần Vấn Thiên lần lượt xuất chiến đấu với hai người này.

Còn trận chiến đầu tiên, hắn sẽ giao cho Huyết Thủ đồ tể.

Chẳng lẽ Tần Vấn Thiên muốn dùng Huyền Đình để thắng trận chiến đầu tiên một cách dễ dàng? Sau đó hắn lại thắng thêm một trận nữa để nâng cao thể diện?

- Được. Huyền Đình, ngươi có thể mang về cho ta một hồi đại thắng hay không?

Hắc Thạch Ma Vương nhìn Huyền Đình phía sau lưng.

Nguyên Ma Tướng thứ nhất Huyền Đình dường như đã thu liễm một tia nhuệ khí của ngày xưa, nghe thấy câu hỏi của Ma Vương liền gật đầu nói:

- Tất thắng.

- Được, vậy ngươi xuất chiến đi.

Ma Vương cười to nói, Huyền Đình ngay lập tức đi về phía chiến trường, trực diện đối mặt với đối phương.

- Ngay trận đầu tiên đã dùng Huyền Đình xuất chiến, hai chiến sau này là muốn tìm chết sao?

Con ngươi yêu dị của nhi tử Hắc Giao Ma Vương đảo qua Tần Vấn Thiên, lập tức lại nhìn sang ma nữ Nhan Ngọc Nhược đang ngồi bên cạnh Tần Vấn Thiên.

- Ngọc Nhược, ta thật sự rất muốn có được nàng, đi theo phế vật như vậy có gì tốt, ta mới là chân mệnh chi vương của nàng.

Thanh niên yêu dị nhìn Nhan Ngọc Nhược tựa lên trên người Tần Vấn Thiên, sâu trong đôi mắt là lãnh mang đáng sợ, trong lòng càng sinh sôi nảy nở nhiều ý niệm cực kỳ tà ác. Tiện nữ nhân này lại dám câu dẫn nam nhân khác, như vậy, một khi rơi vào tay hắn, hắn tất sẽ khiến cho tiện nữ nhân này biết rõ cái gì gọi là thống khổ.

- Hắn mới chính là nam nhân của ta.

Ma nữ mềm mại dựa vào Tần Vấn Thiên, như thể cực kỳ không muốn xa rời, tư thái vô cùng thỏa mãn vũ mị. Bộ dáng kia khiến cho thanh niên yêu dị muốn hung hăng chà đạp nàng, lại cũng muốn phá hủy nàng.

- Ngọc Nhược, nàng cứ chờ đó.

Thanh niên yêu dị cười đén tà dị. Cũng không biết mấy chữ “cứ chờ đó” có phải ẩn chứa hàm nghĩa sâu xa gì hay không.

Ma Tướng thứ nhất đã đang đánh với người của Hắc Giao Ma Vương, tiếng vang chấn động thiên địa, ma uy vàng nhạt cùng ánh sáng chiếu ra từ kim giáp bay ngập trời, nhuệ khí đáng sợ cuốn lấy cả thiên địa. Tần Vấn Thiên hững hờ thưởng thức rượu ngon, tâm tư dường như không đặt trên chiến trường.

Hắn đang suy nghĩ, nếu như hắn và cường giả của Bạch Hổ tộc có thể gặp nhau như này, vậy thì những người khác cũng đồng dạng có thể gặp phải nhau. Nếu vậy, lần này đi tới Sa Đọa ma đảo, rất có thể hắn sẽ gặp được không ít người quen, chắc hẳn bọn hắn đều nghĩ đến việc nương nhờ vào làm thủ hạ của Sa Đọa Ma Đế. Một khi được Ma Đế ưu ái, trận chiến Tài Quyết này rất có thể sẽ có năm phần khả năng chiến thắng.

Chiến đấu vẫn diễn ra, không ít ánh mắt đều nhìn về phía đại chiến ngợp trời trên chiến trường. Nguyên Ma Tướng thứ nhất Huyền Đình, với tư cách là bất bại Ma Tướng thứ nhất trước khi Tần Vấn Thiên đến, hắn đương nhiên phi thường cường đại. Trận chiến này, hắn đã chiến thắng đối thủ, hơn nữa còn cường thế đánh chết đối phương.

Sắc mặt của Hắc Giao Ma Vương không có một tia biến hóa, đối với cái chết của thủ hạ cực kỳ lạnh nhạt. Nếu như người của Hắc Thạch Ma Vương xuống tay trước, hắn chỉ biết là Hắc Thạch Ma Vương sẽ hối hận trong hai trận chiến kế tiếp.

- Làm phiền Bạch Hổ huynh.

Thanh niên yêu dị nói với Bạch Hổ đại yêu bên người. Bạch Hổ đại yêu kia đi tới, con ngươi yêu dị lạnh như băng gắt gao dừng trên người Tần Vấn Thiên. Tên đó và Bạch Hổ tộc hắn kết xuống đại thù, Tần Vấn Thiên sẽ do chính tay hắn tru sát.

Theo như lời Bạch Mâu từng nói, kẻ này từng nướng Bạch Hổ lên ăn. Hôm nay, hắn muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

- Đi ra lãnh chết đi.

Bạch Hổ băng hàn nói.

Thanh niên yêu dị cười cười nhìn Ngọc Nhược và Tần Vấn Thiên, nói:

- Ngọc Nhược, kế tiếp ngươi cũng không nên đau lòng. Nếu hắn mà chết, ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt.

Tần Vấn Thiên cười cười không nói gì, cứ ngồi nguyên ở đó không động đạy, hình như không có ý tứ xuất chiến.

Mọi người thấy một màn như vậy liều nhíu nhíu mày. Hắn sợ sao?

- Vấn Thiên.

Hắc Thạch Ma Vương nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ma nữ cũng nhìn Tần Vấn Thiên, dường như cũng đang chờ hắn xuất chiến.

- Hắn không xứng đánh một trận với ta.

Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói ra, khiến cho cường giả của Bạch Hổ tộc phát ra một tiếng gầm lớn, trong chốc lát kinh thiên động địa, phong bạo cuốn lấy tất cả.

- Bạch Hổ huynh không cần tức giận.

Thanh niên yêu dị nhàn nhạt lên tiếng, nhìn Ngọc Nhược:

- Đây là nam nhân của ngươi, không dám ứng chiến sao?

- Khởi bẩm Ma Vương, bên ngoài có người cầu kiến, tự xưng là thuộc hạ của Tần Ma Tướng, xin cho hắn vào đây.

Lúc này, bên ngoài có người tiến đến bẩm báo. Tần Vấn Thiên nhìn Ma Vương, gật đầu:

- Đúng là người của ta.

- Cho vào đi.

Ma Vương vừa dứt lời liền lập tức thấy thân ảnh Tề Đại bước nhanh tới trước. Ánh mắt cường giả Bạch Hổ tộc lóe lên, đây cũng một trong 200 người phía đối phương. Vậy mà trong Ma Tông này lại có tận hai người.

- Thánh chủ.

Tề Đại đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên.

- Nghiệt súc này quá mức ồn ào, giết hắn đi, nhưng đừng làm nổ tung, giữ lại còn nướng thị nhắm rượu.

Tần Vấn Thiên nói ra. Lời của hắn khiến cho Bạch Hổ lại một lần nữa bạo rống, những người còn lại càng là kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên. Tên gia hỏa này lại để cho thủ hạ của hắn đấu với Bạch Hổ? Điên à.

Đến cả ma nữ cũng cảm thấy Tần Vấn Thiên có chút không đáng tin cậy, hoài nghi nhìn hắn.

- Được.

Tề Đại gật đầu, bước về phía trước, đi đến chiến trường.

Dường như là chuyện đương nhiên vậy.

Đồng tử Hắc Thạch Ma Vương lập loè, có chút hoài nghi. Tần Vấn Thiên có phải có chút bất cẩn hay không.

- Người bên Hắc Giao ma đảo chọn lựa sẽ không đơn giản đâu, thuộc hạ của ngươi thật sự ổn sao?

Ma nữ truyền âm nói với Tần Vấn Thiên:

- Hơn nữa, tránh được một trận này, ngươi tiếp theo xuất chiến sẽ đối đầu với tên tiểu súc sanh kia.

- Vậy không phải vừa hợp ý ngươi sao.

Tần Vấn Thiên cười cười nhìn ma nữ. Thấy được thần thái tự tin trong con ngươi của Tần Vấn Thiên, ma nữ cảm thấy mình càng ngày càng nhìn không thấu hắn. Đừng nhìn hắn những ngày này bị tra tấn rất thảm, một khi phải chiến đấu, trên người hắn dường như lại kèm theo ánh sáng thần kỳ, tự tin đến mức khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ.

- Nếu hắn thực sự mạnh đến thế, vậy thì dù mình có thực sự gả cho hắn cũng không tệ đó chứ.

Ma nữ nghĩ thầm trong lòng.

Lúc này, chỉ thấy Bạch Hổ đại yêu rống to một tiếng, sát khí trùng thiên, thần thông yêu thuật của Bạch Hổ tộc hắn được triển khai, trong chốc lát thiên băng địa liệt, hư không chấn động, quả thực là phá hủy tất cả.

Sắc mặt Hắc Thạch Ma Vương biến hóa, chỉ khi ra tay mới biết được ai là nhân vật lợi hại chân chính, nếu chỉ dùng con mắt thì không cách nào nhìn ra. Tên Bạch Hổ này vừa ra tay, hắn đã hiểu rõ cho dù là Huyền Đình thì e rằng cũng có phần quá sức, huống chi là một gã thủ hạ của Tần Vấn Thiên.

- Oanh.

Trong tích tắc, một chùm sáng chiến đấu đáng sợ cuồn cuộn cuốn đến, bao trùm lấy thiên địa. Thần Viên xuất hiện, đứng sừng sững ở giữa thiên địa, như là Đấu Chiến Thần Viên. Toàn thân hắn kích phát ra quầng sáng chiến đấu chói lòa, quy tắc lưu động khắp toàn thân, uy lực khôn cùng.

Chỉ thấy Tề Đại giơ tay đánh ra, một đại chưởng ấn khủng bố chấn động hư không, dùng công đối công, va chạm với thánh thú Bạch Hổ.

- Oanh.

Đại địa đều muốn rạn nứt, từng ngọn gió cuồng bạo tàn sát bừa bãi. Chỉ với một kích, thân thể hai người liền phóng lên trời, các cường giả ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào trận chiến đang diễn ra phía trên. Bạch Hổ hóa thân bản thể, giống như một vị Sát thần nhà trời, thân hình Tề Đại thì hóa thành Đấu Chiến thánh không ai bì nổi.

Hai người một mực dùng công đối công, đánh cho thiên địa rung động ầm ầm, đến cả hư không cũng run rẩy. Trên vòm trời phía có vòi rồng cuồng bạo càn quét, đám người phía dưới đều hoa cả mắt, nội tâm điên cuồng chấn động.

- Thật mạnh.

Ma nữ run sợ. Thủ hạ của Tần Vấn Thiên vậy mà lại cường đại đến thế. Ánh mắt của Huyền Đình và Ma Tướng thứ hai cũng đông cứng lại. Đây quả thực...

Tần Vấn Thiên lẳng lặng thưởng thức rượu ngon. Tuy cường giả Bạch Hổ tộc có khả năng đã lĩnh ngộ được quy tắc thân thể lâu rồi, bước ra một bước kia có thể sớm hơn nhưng hắn vẫn chưa thể bước vào Thánh Viện. Tề Đại là người của Đấu Chiến Thánh tộc, đã tiến nhập Thánh Viện tu hành, tại lần giảng đạo cuối cùng rốt cục bước ra được một bước kia, lĩnh ngộ Tiên Vương uy năng. Dựa vào sức chiến đấu của hắn, có lẽ nào lại e ngại đối phương.

- Ma Vương, xem ra hôm nay có thịt Bạch Hổ nhắm rượu rồi.

Tần Vấn Thiên cười nói. Hắc Thạch Ma Vương sững sờ, lập tức cười to, tuy nhiên trong lòng cũng chẳng hề bình tĩnh.

Thánh thú Bạch Hổ sao lại đến Ma đảo.

Một gã thuộc hạ của Tần Vấn Thiên lại gọi hắn là Thánh chủ, tên thuộc hạ đó cũng cường đại đến thế. Thân phận của Tần Vấn Thiên tại Tiên Vực đến tột cùng là gì đây!

Bình Luận (0)
Comment