Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- Ngọc Nhược.
Nhan Ngọc Hân la lên, nói:
- Thôi được, muội thích thì kệ muội, ta không nói nữa.
Ma nữ nhìn tỷ tỷ của nàng, khẽ hừ một tiếng, Hắc Thạch Ma Vương cũng không tỏ thái độ, Tần Vấn Thiên yên lặng nhìn câu chuyện diễn ra. Hắn hiểu được, dù sao cũng là phụ nữ, Hắc Thạch Ma Vương mặc dù bất mãn với Nhan Ngọc Hân, nhưng trước tiên lựa chọn tới Thương Viêm gia, cũng là vì muốn thăm nữ nhi, hòa hoãn quan hệ.
Kì thực, Hắc Thạch Ma Vương là thấy vị con rể Thương Viêm Thác rất không vừa mắt, dù sao cái chết của vợ hắn cũng có liên quan đến vị con rể này, hắn không cách nào trách con gái mình, chỉ có thể cho rằng là lỗi của Thương Viêm Thác.
Hắc Thạch Ma Vương ghét Thương Viêm Thác, hắn có lẽ cũng biết, nhưng người này tâm cơ thâm hậu, ngoài mặt vẫn khách khí, khuôn mặt tươi cười đón chào, nhưng khi Tần Vấn Thiên nhìn hắn, lại phát hiện trong mắt đối phương ẩn chứa lãnh ý miệt thị, kì thực cũng không quan tâm đến vị nhạc phụ này.
Nếu không phải vị nhạc phụ đại nhân này là cường giả cảnh giới Ma Vương, sợ rằng cũng sẽ không thiết yến khoản đãi rồi.
Bữa tiệc rượu này tất nhiên không thể nào vui vẻ, mặc dù Nhan Ngọc Hân không nhắc tới đề tài này nữa, nhưng ma nữ xa cách, tâm tình cũng không thể nào sảng khoái. Nhan Ngọc Hân cũng đã nhìn ra, nói với Hắc Thạch Ma Vương:
- Phụ thân, vất vả lắm mới tới Đọa Lạc ma đảo một chuyến, trăm năm mới có một lần, con cũng muốn hàn huyên với Ngọc Nhược nhiều hơn, mọi người ở lại Thương Viêm phủ đi, con sẽ an bài tất cả, mọi người muốn đi ra ngoài thì cứ đi.
Hắc Thạch Ma Vương trước đó cũng không muốn ở lại, nhưng nhìn thoáng qua hai nữ nhi, liền mạnh mẽ gật đầu nói:
- Được.
Vậy để con an bài.Thương Viêm Thác lập tức nói:
- Tiệc rượu giải tán.
Thương Viêm Thác ngoài mặt làm việc rất tốt. Sau khi đoàn người Hắc Thạch Ma Vương được sắp xếp ở lại phủ đệ, bọn Tần Vấn Thiên vào ở, ma nữ vẫn kéo Tần Vấn Thiên ở bên cạnh, Tần Vấn Thiên dở khóc dở cười.
Chuyện hôm nay, ngươi đừng để ý, tóm lại bổn công chúa sẽ không cam lòng bỏ qua ngươi.Sau khi chỉ còn lại hai người, Nhan Ngọc Nhược lại khôi phục dáng vẻ ma nữ, cười khanh khách nói với Tần Vấn Thiên.
- Hay là ngươi bỏ qua cho ta đi.
Tần Vấn Thiên cười khổ nói.
- Hừ, ngươi nghĩ thì hay lắm.
Thân hình ma nữ chợt lóe, thân thể như con rắn không ngờ chiếm cứ cái giường hẹp của Tần Vấn Thiên, mềm mại đáng yêu nhìn Tần Vấn Thiên, hấp dẫn vô hạn.
- Ngươi cứ chọc tức ta đi.
Ma nữ u oán nói:
- Ta đã nhận ngươi là người của ta, bằng không, hiện tại ta sẽ giao cho ngươi tất cả?
Vừa nói, lại lộ ra một vẻ mặt mị hoặc vô hạn, tựa như mặc ho quân vương tùy ý sử dụng, Tần Vấn Thiên chạy trối chết, trong phòng chỉ để lại tiếng cười khanh khách của ma nữ.
Đêm hôm đó Tần Vấn Thiên một mực ở bên ngoài tu hành, không bước vào cửa phòng một bước, chỉ vì ma nữ này chiếm cứ giường của hắn yên tĩnh ngủ, hơn nữa ngủ rất say sưa. . . Tần Vấn Thiên quả thực muốn sụp đổ.
Ngày thứ hai, Tần Vấn Thiên bước vào trong phòng, nhìn thấy ma nữ kia yên tĩnh nhắm mắt nằm ngủ trên giường, lộ ra vẻ xinh đẹp, thân thể nằm nghiêng lộ ra ý mê người, nàng tựa hồ có cảm nhận, chậm rãi mở mắt, nhu hòa nhìn Tần Vấn Thiên cười một tiếng, nói:
- Đừng nói chuyện.
Vừa nói, nàng cứ nằm như vậy, yên lặng quan sát Tần Vấn Thiên, nụ cười yếu ớt lay động lòng người:
- Ngươi nói, chúng ta có giống hai vợ chồng không?
- Dậy đi.
Tần Vấn Thiên sầm mặt nói.
Ma nữ duỗi lưng, không hề có ý muốn ngồi dậy.
- Ta muốn có một bức bản đồ ma đảo, tìm hiểu tổng thể Đọa Lạc ma đảo, có thể giúp ta hay không.
Tần Vấn Thiên chân thành nói.
- Ngươi hôn ta một cái ta sẽ chuẩn bị giúp ngươi.
Ma nữ mỉm cười nói, Tần Vấn Thiên lại sầm mặt xuống.
- Ta không đùa với ngươi.
Ma nữ đứng dậy, đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhẹ nhàng dựa vào hắn nói:
- Ta càng ngày càng thích ngươi rồi đấy, ta đi chuẩn bị đây.
Vừa nói liền buông Tần Vấn Thiên ra rời khỏi phòng, Tần Vấn Thiên lắc đầu thở dài thầm nhủ, nếu không phải lòng mình đã có người, sợ rằng thật sự sẽ bị yêu tinh này mê đảo mất, ma nữ xinh đẹp cộng thêm thủ đoạn của nàng, sức hấp dẫn đối với nam nhân quá mạnh mẽ.
Không bao lâu sau, ma nữ cánh thật sự mang đến không ít ngọc giản ma đạo, bên trong ghi lại không ít tình hình của ma đảo, tiên niệm của Tần Vấn Thiên thẩm thấu vào trong, nhất loạt hiểu rõ.
- Tỷ ta mời mọc ta trưa nay tham gia một dự tiệc tụ hội, tỷ ấy đã mời đến không ít bạn tốt có tương lai, xem ra, chuyện hôm qua, tỷ ấy vẫn không chịu bỏ qua, ngươi đi theo ta chứ?
Ma nữ nói với Tần Vấn Thiên.
- Đây là tỷ ngươi muốn giúp ngươi xem xét thanh niên Thiên Kiêu của Đọa Lạc ma đảo, có lẽ có thể gặp được người ưu tú hơn ta, ta cần gì đi để người ta xem thường.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Ngươi. . .
Ma nữ dậm chân, dịu dàng nói:
- Nhưng ta đã là người của ngươi rồi mà?
- Công chúa, ngươi hãy bỏ qua cho ta đi.
Tần Vấn Thiên ngửa mặt lên trời thở dài.
- Ta mặc kệ, những thứ này đều là ta kêu tỷ ta hỗ trợ lấy được, nếu không phải vì ngươi, ta sẽ không đi tìm tỷ ấy nhờ giúp đỡ, cũng không cần đáp ứng thỉnh cầu của tỷ ấy, bất luận như thế nào ngươi cũng phải ở bên cạnh ta.
Ma nữ tựa như có mấy phần làm nũng, Tần Vấn Thiên chỉ có thể cười khổ gật đầu.
Tụ hội Nhan Ngọc Hân và Thương Viêm Thác mời mọc ma nữ tham gia dĩ nhiên là tụ hội của ma môn Thiên Kiêu. Địa điểm ở một đình đài không trung cảnh sắc ưu nhã, thanh niên cường giả đến đây nam nữ đều có, tất cả đều phong độ, thậm chí hộ vệ bọn họ mang theo cũng là vô cùng lợi hại.
Thương Viêm Thác ở phía trước chào hỏi mọi người, tựa hồ đều rất quen thuộc, nhưng Tần Vấn Thiên cũng hiểu được, những người này chỉ bằng mặt không bằng lòng mà thôi. Nhưng Nhan Ngọc Hân mời mọc Nhan Ngọc Nhược tới đây, đại khái là muốn để cho ma nữ xem những thanh niên Thiên Kiêu thế lực lớn trên ma đảo này phong thái cỡ nào, dùng ý của nàng mà nói, Nhượng Nhan Ngọc Nhược được thêm kiến thức, không nên ở trong Hắc Thạch ma đảo, xem một ma tướng là nhân vật vô song.
- Ngọc Nhược, đó là đệ tử của Lãnh Nguyệt Ma tông, thiên phú trác tuyệt, tiêu sái vô cùng.
- Vị kia là đệ tử của Vũ Ma thế gia, có thiên phú vô song, cũng là anh tuấn phi phàm.
- Thanh niên ngồi ở chỗ đó chính là Thiên Kiêu Dạ gia, trời sinh Ma Đồng, ở Đọa Lạc ma đảo, cũng là một trong những thiên phú cực kỳ nổi tiếng, địa vị của Dạ gia ở ma đảo cực cao, thậm chí còn mạnh hơn Thương Viêm gia.
Nhan Ngọc Hân ngồi trong đình đài, giới thiệu mọi người với Nhan Ngọc Nhược đang ngồi bên cạnh.
- Ài.
Nhan Ngọc Nhược không yên lòng nói.
- Ngọc Nhược, những người này mặc dù trẻ tuổi, nhưng nếu sử dụng lực lượng trong tay, tuyệt đại đa số trong bọn họ, đều có thể dễ dàng tiêu diệt thế lực như Hắc Thạch Ma tông, cho nên ta hi vọng sau này muội có thể ở lại Đọa Lạc ma đảo, Hắc Thạch ma đảo chỉ có thể làm trễ nãi tương lai của muội.
Nhan Ngọc Hân tiếp tục nói.
Khi người đến gần đủ, chỉ thấy ánh mắt một người trong đó rơi xuống người Nhan Ngọc Nhược, cười nói:
- Thương Viêm Thác, vị mỹ nhân này là người của Thương Viêm gia sao?
- Đây là muội muội của Ngọc Hân, lần này hộ tống cha nàng đến đây chúc thọ Ma Đế.
Thương Viêm Thác nói.
- Ồ, Thương Viêm phu nhân xinh đẹp, không ngờ muội muội cũng xuất chúng như thế.
Người nọ cười nói, ánh mắt càng để ý đến Nhan Ngọc Nhược.
- Quá khen, xá muội từ nhỏ đã sinh sống ở một tòa ma đảo trên Đọa Lạc Ma vực, phụ thân ta là người đứng đầu ma đảo, lần này đến đây chúc thọ Ma Đế, mới đem theo xá muội đến đây. Lần này có cơ hội, cố ý mang muội ấy ra ngoài gặp gỡ các chư vị kiệt xuất thiên tài của Đọa Lạc ma đảo.
Nhan Ngọc Hân cười đáp lại.
- Thì ra là như vậy, như vậy vị thanh niên này là người phương nào?
Người nọ lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên đang ngồi bên cạnh Nhan Ngọc Nhược.
- Người này là ma tướng dưới trướng phụ thân ta, chịu trách nhiệm thủ hộ an nguy của muội muội ta.
Nhan Ngọc Hân đáp.
Nhan Ngọc Nhược ôn nhu nhìn Tần Vấn Thiên, cánh tay kéo cánh tay Tần Vấn Thiên, tựa như đang biểu đạt cái gì, Nhan Ngọc Hân nhíu mày, trong lòng không vui, nhưng cũng không nói gì.
Mọi người nhìn thấy màn này cũng cười, tâm như gương sáng, trong nháy mắt hiểu ý tứ trong đó, xem ra Nhan Ngọc Hân không hài lòng với muội phu này lắm, vì vậy muốn đưa muội muội ra ngoài mở mang một phen, nhưng vị muội muội này tựa hồ cũng không hiểu nỗi khổ tâm của tỷ tỷ.
- Thuộc hạ và nữ chủ nhân phát sinh tình cảm cũng không phải chuyện gì hiếm lạ, nhưng ở Đọa Lạc ma đảo chúng ta có lẽ không cách nào phát sinh, nhưng xem ra ma tướng dưới trướng phụ thân ngươi có chút thủ đoạn.
Một vị nữ tử nhìn về phía Nhan Ngọc Hân cười nhạt, Nhan Ngọc Hân mỉm cười, cũng không nói gì, mượn những gì mọi người nói ra, có lẽ Nhan Ngọc Nhược sẽ hiểu chuyện hơn một chút.
- Là ta theo đuổi hắn.
Ma nữ nhẹ nhàng mỉm cười, nói với mọi người, khiến cho mọi người lộ ra ý ngạc nhiên.
- Như vậy thủ đoạn của ma tướng này càng làm cho người ta bội phục.
Đôi mắt đẹp của nàng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, mang theo vẻ tò mò thú vị.
- Thủ đoạn của hắn dĩ nhiên là rất lợi hại, ngươi có muốn thử một chút hay không?
Ma nữ cười khanh khách nói.
- Ngọc Nhược.
Nhan Ngọc Hân quát lớn:
- Không được vô lễ.
- Không sao, muội muội ngươi là một người rất thẳng thắn.
Nàng kia cười nói.
- Chư vị ở đây đều là nhân vật Tiên Đài cao nhất của địa vực, lần này sinh nhật Ma Đế, Ma Đế sẽ đích thân hiện thân, có lẽ chư vị cũng sẽ không bỏ qua cơ hội thật tốt này.
Chỉ thấy Thiên Kiêu Dạ gia lúc này mở miệng, nhất thời ánh mắt mọi người cũng hiện lên ánh sáng kỳ lạ, hiển nhiên, cũng chuẩn bị kỹ càng.
- Vạn ma triều bái, để chúc thọ Ma Đế, đến lúc đó, thanh niên hậu bối ma môn vô tận tề tụ một đường, dùng phép tắc ma môn chúc mừng, Ma Đế đại nhân sẽ chọn ra mười người, bảy người được Ma Đế phong thưởng, ba người có thể nói lên một điều kiện với Ma Đế, cơ hội này trăm năm mới có một lần, nếu bỏ lỡ sẽ phải đợi thêm trăm năm nữa, chúng ta may mắn trong lần trăm năm này, tu vi đang nằm trong cảnh giới đỉnh phong.
Thương Viêm Thác cười nói.
- Có ý gì?
Tần Vấn Thiên hỏi ma nữ.
- Khi ngươi ở Ma tông không phải muốn làm một chuyện sao, Ma Đế có thể hoàn thành tâm nguyện của ngươi.
Ma nữ ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên cười nói.
- Khó khăn rất lớn sao?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Trước tiên phải lấy được tư cách tham gia sinh nhật của Ma Đế, sau đó, quần ma loạn vũ, Thiên Kiêu vô tận đến từ hàng vạn hàng nghìn ma đảo của Đọa Lạc ma vực cùng với Đọa Lạc ma đảo sẽ phát sinh một cuộc chiến quần ma vô cùng long trọng, trở thành mười người chói mắt nhất trong đó, khó khăn có bao nhiêu, ngươi nói đi?
Ma nữ nói.
- Cùng sân khấu, đại chiến hỗn loạn?
Tần Vấn Thiên nói:
- Một mình lọt vào quần ma vây quét sao.
- Đúng, nếu như vậy, tự nhận mình xui xẻo, Ma Đế cũng không rảnh thưởng thức từng tràng đối quyết của các ngươi, cuộc chiến quần ma, mới phù hợp với không khí sinh nhật của Ma Đế, hiển lộ rõ ràng bá đạo của tu sĩ ma đảo.
Ma nữ nhẹ giọng nói.
- Đây chính là Vạn Ma đảo.
Thần sắc Tần Vấn Thiên thoáng biến đổi, so với từng tràng tỷ thí quyết định bài vị yêu thích của Tiên Vực, phong cách của Vạn Ma đảo rõ ràng trực tiếp bá đạo hơn nhiều.