Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Bên trong chiến trường, khe Táng Sinh vẫn loạn chiến.
Từng trận đại chiến cuồng bạo không ngừng bộc phát, theo thời gian trôi qua, không ngừng có cường giả bị đào thải hoặc bị giết chết, chiến đấu của Lão Sài và Đoạn Thiên Sơn vô cùng kịch liệt, đoàn người lúc trước thủ hộ bên cạnh Tần Vấn Thiên đụng độ với đám người còn lại ngày càng nhiều hơn, tình hình chiến đấu đồng dạng đặc biệt thảm thiết.
Dĩ nhiên, trận chiến đấu mà mọi người chú ý nhất chính là cuộc chiến đấu giữa hai người Tần Vấn Thiên và Hoàng Sát Thiên.
Bọn họ giống như mở ra một chiến trường độc lập, không có những người khác, bọn họ cũng không sử dụng thần binh lợi khí, giống như đang bảo vệ kiêu ngạo của riêng mình, trận chiến này chính là so đấu thực lực của bản thân.
Trên thân hai người đều lưu động quy tắc đáng sợ, không người nào có có thể phá vỡ tru diệt người nào, nhưng Hoàng Sát Thiên tựa hồ lộ vẻ thành thạo hơn, thân ảnh Cửu tôn Nhân Hoàng đứng ngạo nghễ, dưới loại công phạt vô cùng vô tận này, phòng ngự của Tần Vấn Thiên cuối cùng sẽ bị phá vỡ .
- Nếu ngươi không phát ra tuyệt chiêu mạnh nhất sẽ không còn cơ hội.
Hoàng Sát Thiên hiện giờ cách thân thể Tần Vấn Thiên đã không xa, hắn một lần nữa nổ nát một chưởng ấn, lạnh lùng nói.
- Ta rất muốn mở rộng kiến thức.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng đáp lại, loại công phạt cuồng bạo vẫn giống như hậu duệ của Yêu Thần, chỉ thấy trên người hắn đột nhiên sáng lên một trận ma quang ngập trời, toàn bộ thân hình dần dần phủ thêm một tầng khôi giáp ma khí, chung quanh thân thể ma uy quay cuồng, tựa như ma hóa hoàn toàn, đôi mắt đáng sợ giống như yêu ma, trở nên khát máu cuồng bạo, thậm chí mơ hồ đánh mất lý trí, rơi vào trạng thái bạo tẩu tuyệt đối.
- Quả nhiên là quái vật hình người.
Ánh mắt Hoàng Sát Thiên rét lạnh, yêu khí cuồng bạo cũng được rồi, hiện giờ lại muốn ma hóa hoàn toàn, khí tức tiếp tục kéo lên.
- Tiên Ma Biến, ma hóa, hắn thật sự đã sử dụng rồi.
Phía ngoài chiến trường, sắc mặt Hắc Thạch Ma Vương biến hóa, nhưng hắn biết sự đáng sợ của ma hóa, đây là chiến đấu dốc toàn lực, được ăn cả ngã về không.
Tần Vấn Thiên sau khi ma hóa phát ra một tiếng hét lớn kinh thiên, hai nắm tay đồng thời đánh ra, từng pho tượng ma hóa yêu thú kinh khủng cuồng bạo đánh ra, thiên địa cũng như muốn nứt vỡ.
Hai tay Hoàng Sát Thiên ngưng tụ cổ ấn, màn sáng phía sau hắn có vô số thần binh lợi khí hội tụ, lực lượng tràn vào trên người hắn, trong lúc này, bản thân Hoàng Sát Thiên phảng phất như hóa thành chiến binh hình người mạnh nhất, hắn giơ tay chém ra, liền thấy một đạo kiếm pháp khai thiên tích địa của hoàng giả, chém chết đại yêu ngập trời, ngón tay hắn chỉ ra, giống như Nhân Hoàng chấp bút, xuyên thấu tất cả.
- Để đối phó ngươi, quái vật hình người, làm sao ta lại không có chuẩn bị, ta nói rồi, lần này, nếu không có lòng tin tuyệt đối..., ta sẽ không lãng phí thời gian khai chiến với ngươi.
Trên người Hoàng Sát Thiên hiện lên uy nghiêm hoàng đạo chí cường, chỉ thấy một hư ảnh tuyệt đại Nhân Hoàng xuất hiện trên người hắn, dần dần làm cho hắn tan ra làm một thể.
Giờ phút này, hắn chính là Nhân Hoàng cổ xưa, thủ đoạn chấp chưởng của Nhân Hoàng, có thần thông thuật pháp khai thiên tích địa.
- Bọn họ vẫn có thể mạnh hơn?
Ma tu bên ngoài kinh hãi xem chiến, chỉ cảm thấy chịu đả kích cực lớn, lúc trước Tần Vấn Thiên và Hoàng Sát Thiên đã đủ đáng sợ, nhưng đây vẫn chưa phải cực hạn của bọn hắn, hiện giờ trên hai người bọn họ, tựa hồ cũng bộc phát ra chiến lực mạnh hơn.
Tần Vấn Thiên ma hóa bạo tẩu, Hoàng Sát Thiên giống như Cổ Chi Nhân Hoàng, bọn họ là ai, vì sao có thần thông thuật cường đại như thế? Thủ đoạn phảng phất như vô tận không hết.
Nhân vật như thế, chỉ sợ thế lực Đế cấp mới có thể bồi dưỡng ra được.
- Bọn họ có thể đến từ Tiên Vực.
Có ma tu thông minh đoán được một số manh mối, trong chiến trường này có không ít người của tu tiên lực, mặc dù Vạn Ma đảo cũng có công pháp của tiên, có người tu tiên, Đọa Lạc ma đảo chính là trung tâm của Đọa Lạc Ma vực, mặc dù trong chiến trường xuất hiện số lượng rất ít cường giả tu tiên, lực lượng cũng bình thường, nhưng Tần Vấn Thiên và Hoàng Sát Thiên, còn có những người thủ hộ Tần Vấn Thiên đều lợi hại như thế, càng lộ ra vẻ không bình thường.
Nếu như bọn họ đến từ Tiên Vực..., vậy tuyệt đối sẽ không phải là người của thế lực bình thường ở Tiên Vực, chắc chắn cũng có bối cảnh siêu phàm.
Bên trong chiến trường, cuộc chiến của Tần Vấn Thiên và Hoàng Sát Thiên kinh động đến tất cả mọi người, cho dù là ma tu đang tham gia cuộc chiến khác, cũng có người dừng lại nhìn trận tỷ thí đỉnh phong này, chỉ cảm thấy kinh hãi khiếp sợ.
Thật là đáng sợ, Tần Vấn Thiên yêu ma hóa, hóa thành chiến thú hình người, Hoàng Sát Thiên hóa thành chiến binh hình người, mỗi một lần hai người va chạm đều long trời lở đất.
Tần Vấn Thiên ma hóa bước ra một bước, đánh ra một quyền đơn giản, giống như thủ pháp diệt thế, phá hủy tất cả, hư ảnh rồng hắc ám lấp lánh xuất hiện, nuốt hết thiên địa.
Hoàng Sát Thiên giơ tay lên chính là nhất chỉ ứng đối, giống như một ngón tay của Nhân Hoàng có thể khiến trời long đất lở, mọi thứ vỡ vụn.
- Ầm.
Tần Vấn Thiên chân đạp thiên địa, song chưởng đồng thời hung mãnh đánh ra, hai tay Hoàng Sát Thiên kết thành Nhân Hoàng ấn pháp, phất tay là trời long đất lở, không gian chung quanh cũng phảng phất vỡ ra, màn sáng bể tan tành, tất cả khí lưu bạo loạn đều bị nát bấy vì hư vô.
- Công kích mạnh nhất của ngươi đâu?
Hoàng Sát Thiên quát to một tiếng, hắn phảng phất như đi lại trong màn sáng không gian, hóa thân thành Cổ Hoàng hành tẩu thiên hạ, hết thảy chung quanh đều nát bấy, so với trận đánh năm đó ở Thánh Viện, tuyệt đại thiên kiêu Hoàng Sát Thiên làm sao chỉ dừng lại ở cấp bậc cường đại này.
Trước kia hắn cũng là từng bước đi về phía Tần Vấn Thiên, phát ra một kích tuyệt sát, nhưng hôm nay, hắn bước đi càng thêm tự tin, càng thêm ngạo nghễ .
- Ầm.
Tần Vấn Thiên Tiên Thai ma hóa, phảng phất chỉ còn lại một đạo ánh sáng, ma uy hắc ám ùn ùn kéo đến bao phủ toàn bộ hư không thiên địa, khiến cho mảnh không gian mênh mông này cũng mờ đi, Hoàng Sát Thiên nhìn thân hình khổng lồ ma hóa của Tần Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:
- Ngươi có thể khống chế bản thân tuyệt đối hay sao?
Nói xong, hai tay hắn giơ lên, một đạo ánh sáng phá vỡ hắc ám, từ bầu trời rơi xuống, trước người Hoàng Sát Thiên xuất hiện một thanh Nhân Hoàng cổ kiếm tru diệt hết thảy, phảng phất như được triệu hồi từ trong hư vô.
Kiếm này như hư ảo, lực công kích mạnh mẽ rơi vào trên thân kiếm, trực tiếp bị nát bấy, hoặc rơi vào trong hư vô, căn bản không tiếp xúc được với thanh kiếm này.
Ánh mắt Hoàng Sát Thiên vô cùng nghiêm túc, lực lượng vô tận hội tụ trên thân kiếm, ánh mắt của hắn nhìn về Tần Vấn Thiên, giống như một đạo kiếm sắc bén cực hạn, nói:
- Nếu không đánh ra công kích mạnh nhất, ngươi sẽ không còn cơ hội.
Lời này vừa dứt, kiếm liền bộc phát ánh sáng sát phạt vạn trượng, chói chang đến mức khiến rất nhiều người phải nhắm mắt lại, thậm chí có ma tu chảy máu mắt, phảng phất như một đạo kiếm ý kia có thể sát thương ma tu cường đại, đây là thanh kiếm đáng sợ đến cỡ nào chứ.
Lực lượng chí cường của Hoàng Sát Thiên, uy năng Tiên Vương của thân thể quy tắc, phảng phất đều muốn dung nhập vào bên trong Nhân Hoàng cổ kiếm này, đây không phải là thần binh, mà là do lực lượng của hắn biến thành, nhưng còn sắc bén đáng sợ hơn thần binh.
- Mạnh thật.
Các ma tu đang chiến đấu chung quanh nhanh chóng lui về phía sau, bọn họ cảm giác được, nếu công kích này lan đến gần bọn họ, cũng có thể tru diệt bọn họ, hơn nữa một khi bị đánh trúng, chắc chắn sẽ phải chết.
Những người đang xem cuộc chiến bên ngoài, rất nhiều ma tu thậm chí đứng dậy trên bàn tiệc, trong lòng vô cùng rung động, xem cảnh tượng hiện ra trước mắt, chiến đấu của hai người này càng ngày càng kịch liệt, thậm chí khiến quỷ thần khiếp sợ.
- Một kiếm này chém ra, chiến đấu sẽ kết thúc.
Hạ lão Ma Vương uống cạn chén rượu trong tay, bình tĩnh nói.
- Một kiếm này rơi xuống, thanh niên kia còn có thể sống sót sao?
Có người thương xót cho Tần Vấn Thiên, dù chưa tự mình cảm nhận được sức mạnh kinh khủng của một kiếm kia, nhưng những cường giả Ma Vương cảnh này chỉ dùng ánh mắt, tựa hồ đã có thể tự cảm nhận được lực lượng của một kiếm cường đại này.
- Chiến đấu vẫn chưa kết thúc, ai biết Tần Vấn Thiên chưa tung ra át chủ bài cuối cùng.
Hắc Thạch Ma Vương cau mày nói, mặc dù nói như thế, nhưng trong lòng hắn mơ hồ có chút khẩn trương.
Không chỉ có hắn, ma nữ Nhan Ngọc Nhược chăm chú nhìn một màn kia, tim đập rộn lên, sắc mặt có vẻ tái nhợt, bất giác trong lòng nàng cũng sinh ra một cảm giác sợ hãi, phảng phất như người đối mặt với một kiếm kia chính là nàng, chứ không phải Tần Vấn Thiên.
Ngay cả Hinh Vũ cũng cảm kích, vô cùng lo lắng, nhìn thân ảnh ma hóa kia, trong lòng lặng lẽ cầu nguyện:
- Tần công tử...
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới người mới chỉ gặp mặt một lần này, có thể cho nàng ấn tượng khắc sâu như thế.
Bên trong chiến trường, Tần Vấn Thiên trực diện đối mặt với một kiếm này, Tiên Thai ma hóa thả ra ánh sáng hắc ám đáng sợ, giống như tinh không ban đêm rơi xuống giữa thiên địa, hai tròng mắt hắn lạnh như băng, ngưng thần nhìn một kiếm này của Hoàng Sát Thiên.
- Đây là cái gì?
Ngay đúng lúc này, đám người bên ngoài chiến trường mơ hồ nhìn thấy một hư ảnh hắc ám rời khỏi thân thể Tần Vấn Thiên, đi về phía sau, hoàn toàn biến mất trong bóng tối.
Con ngươi Ma Đế khẽ co rút lại, nhìn một màn kia.
Tiếp theo, một kiếm của Hoàng Sát Thiên chém xuống, Nhân Hoàng cổ kiếm giết hết hết thảy, khai thiên tích địa.
Kiếm này chém xuống, từ trên xuống dưới, từ trên bầu trời đến dưới mặt đất, từ trước ra sau, tất cả đều bị phá tan, trong hư không thiên địa xuất hiện một đạo tàn ảnh vết chém hư không, lơ lửng luôn ở nơi đó, thân thể Tần Vấn Thiên phảng phất như bị một kiếm kia bổ ra làm hai.
Hoàng Sát Thiên cầm kiếm mà đứng, nhìn thân ảnh phía trước bị một kiếm bổ đôi, ánh mắt hờ hững, trong lòng khẽ thở dài, mặc dù Tần Vấn Thiên là người chắc chắn phải giết chết, nhưng sau khi tru diệt hắn, Hoàng Sát Thiên lại âm thầm thở dài.
Đối thủ khó gặp gỡ, đối thủ giống như Tần Vấn Thiên, lại càng ngàn năm một thuở, nếu không nhờ trận đánh năm đó với Tần Vấn Thiên ở Thánh Viện, có lẽ hắn sẽ không cường đại nhanh như vậy, một đối thủ cường đại sẽ biết thúc giục ngươi đi về phía trước, ngươi cần ý chí cường đại hơn, phải vượt qua đối thủ, nếu không sẽ bị vượt qua.
Sau trận chiến này, đi đâu kiếm cường địch.
Đạo thân ảnh kia tiêu tán, ngay sau đó tán loạn hủy diệt. Nhưng đúng vào lúc này, chân mày Hoàng Sát Thiên đột nhiên cau lại, một đạo nhuệ khí chí cường từ trong đôi mắt của hắn bộc phát, ngẩng đầu nhìn lên hư không hắc ám. Trong hắc ám vô tận, đột nhiên xuất hiện một luồng yêu uy cuồng bạo cường đại, từ trên trời giáng xuống, một kích kinh khủng phủ xuống, cắn nuốt hủy diệt hết thảy công kích, ầm ầm rơi xuống phía Hoàng Sát Thiên, luồng hắc ám khổng lồ kia lướt qua, như muốn nuốt hết thiên địa vào trong đó, cho dù dùng lực lượng không gian cũng không thể trực tiếp kéo dài hư không, né tránh một kích này.
- Quả nhiên vẫn xem thường ngươi.
Trong lòng Hoàng Sát Thiên xuất hiện một giọng nói, một kích kia tương tự như một kích ở trận chiến Thánh Viện năm ấy, phảng phất như một vòng luân hồi, lại một lần nữa tái diễn trên chiến trường này.
Hơn nữa, lần này, Tần Vấn Thiên đã đào thoát khỏi công kích của hắn, đây quả thực là đòn trí mạng.
Tần Vấn Thiên, quả nhiên không còn là Tần Vấn Thiên ngày hôm đó.
Nhưng Hoàng Sát Thiên hắn cũng không phải là Hoàng Sát Thiên trước kia, luồng lực lượng này đừng mơ tưởng làm cho hắn bị trọng thương, cho dù một kích của hắn cũng không thể đắc thủ.
Hắn không suy nghĩ vừa rồi Tần Vấn Thiên lừa gạt hắn như thế nào, không cần thiết, thất bại chính là thất bại, mọi thứ cứ đợi đến lúc chiến đấu kết thúc rồi mới tính!