Mười đại cường giả được chọn lựa, có bảy người sẽ được ban thưởng, ba người còn lại có thể nói lên thỉnh cầu với Ma Đế.
Rất hiển nhiên, ba người bọn họ mới là người thắng cuối cùng.
Hạ lão Ma Vương nhìn như đang thổi phồng Tần Vấn Thiên, nói Tần Vấn Thiên là người nên nhận được ban thưởng nhất, ý tứ sau lưng há không phải là Tần Vấn Thiên nên nhận được phong thưởng của Ma Đế, như vậy ba vị trí còn lại trong danh sách không thuộc về hắn rồi.
Rất nhiều Ma Vương hiểu được ý tứ này, nhưng cũng không nhiều lời, mặc dù Tần Vấn Thiên biểu hiện rất xuất chúng, nhưng cuối cùng vẫn không có quan hệ quá lớn đến bọn họ, rất hiển nhiên, bọn họ sẽ không vì Tần Vấn Thiên mà đi đắc tội với Hạ lão quái.
Trên chiến đài, chân mày Tần Vấn Thiên bỗng nhiên cau lại, bất luận là hắn hay là Hoàng Sát Thiên, tới Vạn Ma đảo đều là vì một việc, đó chính là cuộc chiến Tài Quyết, đây là một cuộc chiến đấu bọn hắn phải tranh đoạt thắng lợi, có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào.
Có thể nói, cuộc chiến Tài Quyết là một cuộc so đấu khác bên ngoài cuộc chiến đấu của bản thân bọn hăn, không còn là va chạm thực lực thuần túy, mà là mỗi bên thể hiện thần thông của mình.
Hắn và Hoàng Sát Thiên đều là vì thắng lợi của cuộc chiến Tài Quyết mà tham gia trận chiến đấu trong thọ yến của Ma Đế, bọn họ đều mơ tưởng nói lên thỉnh cầu với Ma Đế, nếu danh sách ba người kia chỉ lựa chọn Hoàng Sát Thiên mà không có hắn, như vậy, cho dù chiến hòa với Hoàng Sát Thiên, cũng chỉ là hai người ngang tay mà thôi, đối với toàn bộ cuộc chiến Tài Quyết lại là tai nạn của hắn.
Hạ lão Ma Vương này quả thực ghê tởm.
Hoàng Sát Thiên tới Đọa Lạc ma đảo này trước, trực tiếp khiến Hạ lão Ma Vương đích thân nhúng tay vào, không biết hắn đã dùng thủ đoạn gì.
- Hoàng Sát Thiên và Tần Vấn Thiên chiến đấu ngang hàng, cho dù là mượn bí pháp lực, đồng dạng là thực lực của bản thân? Huống chi, cảnh giới của Tần Vấn Thiên vốn thấp hơn Hoàng Sát Thiên, có thể chiến đấu đến trình độ này, ai có thể nói hai người họ ai thắng thắng bại chứ. Ta cho rằng, hai người này hiển nhiên nên chiếm hai vị trí trong ba người.
Hắc Thạch Ma Vương bình tĩnh nói, thanh âm rất nhẹ nhàng, nhưng không nghi ngờ chút nào là đang phản kích lời nói của Hạ lão Ma Vương.
Bất luận nhìn như thế nào, lập trường của Hạ lão Ma Vương cũng không công chính, mặc dù hắn hướng về Hoàng Sát Thiên, nhưng cũng không thể phủ nhận Tần Vấn Thiên?
Điểm này, các Ma Vương ở đây dĩ nhiên cũng nhìn ra được.
Ma Đế là nhân vật cấp bậc nào, Hạ lão Ma Vương thiên vị Hoàng Sát Thiên, hắn làm sao có thể không biết.
Một người là lão bằng hữu năm đó từng có giao tình sâu đậm, một người là hậu sinh vãn bối thiên phú kiệt xuất, lúc này phải lựa chọn như thế nào, căn bản không cần suy nghĩ. Nhưng vấn đề ở đây là nếu Ma Đế đồng ý với Hạ lão Ma Vương, không chỉ là không công bằng với Tần Vấn Thiên, mà đồng dạng cũng sẽ làm tổn hại đến uy tín của Ma Đế hắn.
Hạ lão Ma Vương có lẽ cũng hiểu điều này, nhưng vẫn nói như vậy, trong chuyện này, lộ ra vẻ toan tính sâu xa.
Lúc này ở phương vị của Ma Đế có vẻ yên tĩnh, xem Ma Đế có nể mặt Hạ lão Ma Vương hay không.
Ánh mắt Ma Đế nhìn về phía Hạ lão Ma Vương, trên mặt thoáng hiện lên nụ cười thản nhiên:
- Lão Hạ, ngươi cho rằng những người nào có tên trong danh sách ba người đứng đầu?
- Hoàng Sát Thiên, Lão Sài, Hạ Viên, ta cho rằng ba người bọn họ rất khá, những người còn lại nên phong thưởng.
Hạ lão Ma Vương đưa mắt nhìn Ma Đế, trong con ngươi hiện lên thâm ý, hắn biết muốn lão bằng hữu này nể mặt sẽ làm khó Ma Đế, nhưng bọn hắn từng có giao tình thâm sâu, tin tưởng trong một số chuyện, lão hữu Ma Đế vẫn có thể hiểu hắn.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy được ánh mắt đặc biệt rét lạnh của Hạ lão Ma Vương, hắn truyền âm nói với Hoàng Sát Thiên đang đứng bên cạnh:
- Xem ra hắn không chỉ coi trọng ngươi đơn giản như vậy.
- Thực lực của ngươi khiến ta không thể không bội phục, sau này chiến đấu của chúng ta chắc chắn vẫn tiếp tục, nhưng cuộc chiến Tài Quyết này, bản thân chúng ta không chỉ dựa vào đối kháng thực lực của bản thân để quyết định, ta dĩ nhiên sẽ dùng hết thủ đoạn để tranh đoạt thắng lợi của cuộc chiến Tài Quyết này.
Hoàng Sát Thiên bình tĩnh truyền âm đáp lại.
Cuộc chiến Tài Quyết, không chỉ là cuộc chiến đấu của cá nhân bọn họ.
- Cuộc chiến Tài Quyết, chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.
Hai mắt Tần Vấn Thiên khẽ nhắm lại, hít sâu một hơi, nếu như Hoàng Sát Thiên nhận được ưu ái kia, yêu cầu đưa ra chắc chắn sẽ giống hắn, để Ma Đế hạ lệnh tìm kiếm song phương phái cường giả vào Vạn Ma đảo, khi đó sẽ là tai nạn của bọn hắn.
Ma Đế hạ lệnh, người đứng đầu hàng nghìn hòn đảo của Đọa Lạc Ma vực đều sẽ tiến hành tìm kiếm.
- Vậy thì mỏi mắt mong chờ đi.
Hoàng Sát Thiên bình thản đáp lại.
Mọi người đều nhìn về phía Ma Đế và Hạ lão Ma Vương, xem ra, Hạ lão Ma Vương đã quyết tâm muốn Ma Đế phải nể mặt hắn.
- Hạ Viên?
Hắc Thạch Ma Vương có chút không phục, nói:
- Tần Vấn Thiên và Hoàng Sát Thiên chiến hòa, Lão Sài và Đoạn Thiên Sơn vẫn giằng co thắng thua, Hoàng Sát Thiên và Lão Sài được vào danh sách, nhưng không có Tần Vấn Thiên và Đoạn Thiên Sơn, ngược lại lại có Hạ Viên, Hạ lão tiền bối, chuyện này tựa hồ rất không có đạo lý?
- Càn rỡ, nơi này làm gì có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Hạ lão Ma Vương quay đầu lại lạnh lùng nhìn lướt qua Hắc Thạch Ma Vương, ánh mắt cực kỳ sắc bén.
Ở chỗ này, làm có phần cho một vị Ma Vương ma đảo dưới trướng Ma Đế nói chuyện, còn hắn là người thế nào chứ, hắn là người từng có giao tình cứu mạng với Ma Đế.
Sắc mặt Hắc Thạch Ma Vương trở nên rất khó coi, nhưng không phản bác được, ở nơi này lời nói của hắn quả thật rất không có phân lượng.
- Hạ lão tiền bối nói có lý, Tần Vấn Thiên dựa vào bí pháp, Đoạn Thiên Sơn chính là tu tiên, nếu đây là chúc thọ Ma Đế, ma tu vi tôn, Lão Sài và Hạ Viên đều là ma tu của Đọa Lạc ma đảo chúng ta, thực lực lại đứng đầu, rất xứng đáng được chọn.
Đúng vào lúc này, một vị cường giả xen vào nói, khiến cho sắc mặt Hắc Thạch Ma Vương càng khó nhìn hơn.
Người vừa lên tiếng chính là Hắc Giao Ma Vương ngồi bên cạnh.
- Được rồi, không cần phải tranh luận, bản thân ta cũng chính vì muốn không khí sinh động nên mới tổ chức trận chiến đấu này, các vị thiên kiêu đều rất ưu tú, người nào được phong thưởng, người nào được nói ra yêu cầu cũng không có gì khác nhau, đồng dạng tôn quý.
Ma Đế chậm rãi mở miệng nói, nhất thời khiến mọi người đều im lặng.
Ngay sau đó, chỉ thấy Ma Đế giơ chén rượu lên, cười nói:
- Mời chư vị thiên kiêu hậu bối cạn một chén.
- Ma Đế thánh minh.
Các cường giả đồng loạt nâng chén lên uống một hơi cạn sạch, Ma Đế nói không sai, cuộc chiến đấu này cuối cùng chỉ là để ăn mừng thọ yến của Ma Đế, Ma Đế muốn lựa chọn như thế nào thì chính là như thế ấy, ngoài người của các thế lực lớn nhòm ngó một bộ phận thiên kiêu, kì thực cũng chính là mang tiếng cười đến cho Ma Đế.
Ma Đế muốn như thế nào, chính là như thế ấy.
Tần Vấn Thiên bất luận thiên phú xuất chúng, cũng chỉ là một vị hậu bối Ma Thai cảnh mà thôi.
Đặt chén rượu xuống, Ma Đế cười nói:
- Cứ làm theo lời lão Hạ nói đi, Hoàng Sát Thiên, Lão Sài, Hạ Viên có thể nói lên một thỉnh cầu với ta, bảy người khác được phong thưởng.
Thần sắc mọi người ngưng tụ, cuối cùng, Ma Đế vẫn nể mặt Hạ lão Ma Vương.
Dù sao từng có giao tình sinh tử, lão hữu mấy chục vạn năm, hiếm khi Hạ lão Ma Vương hạ mình kiên trì chuyện này, Đọa Lạc Ma Đế đành phải lựa chọn ủy khuất Tần Vấn Thiên.
- Ma Đế anh minh.
Các Ma Vương đồng thanh nói.
- Ma Đế anh minh.
Vô số ma tu đồng loạt hô vang, ăn mừng quyết định của Ma Đế, bất luận Ma Đế quyết định như thế nào, dĩ nhiên đều là anh minh, bởi vì hắn là Ma Đế.
- Ma Đế anh minh?
Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, nhưng ngay sau đó lại mở ra, khí tức trên người có chút di động, mọi người đứng bên cạnh hắn lộ ra vẻ mạnh lạnh lùng, tựa hồ không cam lòng.
Quyết định của Ma Đế dựa vào cái gì?
Dựa vào hắn là Ma Đế, nơi này là chỗ của hắn, Ma Đế đương nhiên có tư cách quyết định bất cứ chuyện gì, quyết định ai đạt được ban thưởng, ai có thể nói lên thỉnh cầu với hắn.
Trong con ngươi Hạ lão Ma Vương lộ ra nụ cười thâm ý, thoáng liếc nhìn Tần Vấn Thiên, hắn cũng không có thành kiến gì với Tần Vấn Thiên, sở dĩ hắn kiên trì như vậy, dĩ nhiên là vì có chút quan hệ lợi ích trong đó.
- Chuyện này không công bằng.
Trong đám người, ma nữ Nhan Ngọc Nhược bực tức mở miệng, nhưng mọi người chung quanh chỉ hờ hững liếc nhìn nàng một cái, người nào đi quan tâm một ma nữ trong đám đông, cho dù phụ thân của nàng là Hắc Thạch Ma Vương, cũng không có quyền nói chuyện, quyết định của Ma Đế ai có thể chất vấn?
- Ba người các ngươi, có yêu cầu gì, có thể nói.
Ma Đế nhìn về ba người được nói lên thỉnh cầu nói.
- Ma Đế tiền bối, lão già ta chỉ cầu bước vào cảnh giới Ma Vương, không còn sở cầu gì khác.
Lão Sài mở miệng nói, hắn có lẽ muốn cảm tạ Hạ lão Ma Vương, vô hình trung, Hạ lão Ma Vương đã giúp hắn một tay, đẩy hắn lên, nếu không Lão Sài hiểu, vị trí này của hắn phải thuộc về Tần Vấn Thiên rồi.
- Ta muốn Ma Đế đại nhân chỉ điểm vãn bối tu hành.
Hạ Viên mở miệng nói, khiến cho ánh mắt mọi người chợt lóe, Hạ Viên này đúng là thông minh, yêu cầu này, mơ hồ cũng muốn trở thành đệ tử của Ma Đế, cho dù Ma Đế không thu nhận đồ đệ, cũng sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu này, vẫn coi hắn là nửa đệ tử.
Mà ngoài thân phận nửa đệ tử này, chỉ điểm của Ma Đế hiển nhiên cũng không tầm thường.
Về phần yêu cầu của Lão Sài, mọi người đã sớm đoán được, người của Đọa Lạc ma đảo cũng biết Lão Sài khẩn cấp muốn bước ra một bước kia đến thế nào.
- Muốn bước vào Ma Vương cảnh, cuối cùng không phải là dựa vào ngoại lực là có thể, Lão Sài ngươi đã đến Ma Thai cảnh, là cực hạn ngươi có thể đạt tới, kế tiếp vẫn cần một cơ hội, ngươi ở lại Ma Cung ta thử xem, nếu vẫn không có cách nào bước vào, ngươi cũng đừng oán ta.
Ma Đế bình tĩnh nói.
- Đa tạ Ma Đế đại nhân thành toàn.
Lão Sài khom người hạ bái.
- Hạ Viên, yêu cầu của ngươi không có vấn đề.
Ma Đế khẽ gật đầu.
- Đa tạ Ma Đế.
Hạ Viên khom người.
- Ngươi thì sao?
Ma Đế nhìn về phía Hoàng Sát Thiên.
- Ta cần Ma Đế tiền bối hạ lệnh, cho ta tìm một số người trong phạm vi Đọa Lạc Ma vực.
Hoàng Sát Thiên mở miệng.
- Có thể.
Ma Đế gật đầu, chỉ là một đạo mệnh lệnh mà thôi, yêu cầu của Hoàng Sát Thiên rất đơn giản.
- Đa tạ Ma Đế, vãn bối cả gan hỏi một tiếng, nếu tìm được, có thể đưa đến trước mặt ta hay không?
Hoàng Sát Thiên lại nói.
- Đây đã là yêu cầu thứ hai.
Ma Đế cười cười, Hoàng Sát Thiên khom người:
- Vãn bối hiểu.
- Bảy người khác ban thưởng.
Ma Đế cười nói, ngay sau đó có bảy cô gái xinh đẹp cầm theo vật ban thưởng, phiêu nhiên bay về phía đài chiến đấu trên không trung, rơi xuống đài chiến đài, Bạch Hổ tộc và cường giả Chí Tôn kiếm phái hớn hở tiếp nhận, đều tạ ơn Ma Đế.
Năm cô gái chia ra đứng trước người Tần Vấn Thiên, Tề Đại, Đoạn Thiên Sơn, Nam Hoàng Nhược Tuyên và Mạc Tử Yên, mỉm cười đưa tới vật ban thưởng của Ma Đế.
Nhưng, Tần Vấn Thiên không đưa tay ra nhận, những người khác cũng không đưa.
Rất hiển nhiên, năm người bọn họ không phục.
Vì vậy đối với ban thưởng của Ma Đế, mang theo kháng cự trong lòng.
Một màn này, khiến cho ánh mắt mọi người đều chăm chú, nhìn năm người bọn hắn, đây là có ý gì?
- Vãn bối đến đây để chúc thọ Ma Đế tiền bối, chưa từng dám hy vọng xa vời nhận được phong thưởng, không thể cống hiến cho Ma Đế, không dám thụ phong.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, khiến mọi người chung quanh đầy sợ hãi.
Tần Vấn Thiên cự tuyệt phong thưởng của Ma Đế!