Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Trên người Hoàng Sát Thiên có một cỗ bi thương. Tử vong không đáng sợ, chỉ là không cam lòng, hắn vẫn luôn cho rằng mình sẽ có thành tựu Đại Đế Cổ, khai sáng một thời đại, trở thành vương của thời đại này, đây là mục tiêu của hắn, tín niệm của hắn, nhưng hiện giờ, có một nhân vật cùng thế hệ lại có thể áp chế hắn, bởi vậy hắn rất bi thương.
Mà nói tựa hồ cũng thấy được vẻ bi thương từ trên người Hoàng Sát Thiên, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói thì Hoàng Sát Thiên quả thật là một đối thủ đáng để tôn kính, nếu vứt bỏ tất cả lập trường ở đây, chỉ luận về thực lực. Nhưng mà, đã sinh ra ở cùng một thời đại, hơn nữa còn trở thành đại địch, như vậy hai người bọn họ nếu đã có thể tru sát đối phương, vậy thì tất nhiên sẽ có một người phải chết, không phải hắn chết thì là Hoàng Sát Thiên chết, điểm này là không thể nghi ngờ.
Bởi vậy, lực lượng sát phạt của Tần Vấn Thiên không hề giảm bớt, tiếp tục điên cuồng tru sát, người ở ngoại giới tựa hồ khó có thể thấy rõ ràng được tình hình chiến đấu bên trong, hai vị cường giả Tiên Thai đỉnh cấp có thần binh tuyệt thế, sự cường đại của bọn họ đã vượt qua phạm trù của Tiên Thai Ma Thai, thậm chí nhân vật Ma Vương tầm thường ở trước mặt bọn họ e là cũng phải bị tru sát rồi.
Chỉ phạm vi công kích thôi mà đã bao phủ cả một địa vực rộng lớn.
- Đủ rồi.
Đúng lúc này, trong hư không một thanh âm quát mắng như lôi đình hàng lâm, tất cả đều mọi người đều cảm thấy cả người rung động kịch liệt, lập tức chỉ thấy trên thiên khung, có một bàn tay hắc ám to lớn vô cùng thò ra, bàn tay này che trời phủ đất, lớn tới cực hạn, trực tiếp xuyên thấu kiếm mạc, đâm vào khu vực giữa công kích của hai người, ngăn cản tất cả.
Bàn tay này cực kỳ khủng bố, ma uy tàn sát bừa bãi, đột nhiên nắm vào, trong nháy mắt tất cả công kích toàn bộ chôn diệt vỡ tan, tịch diệt trong bóng tối, ba động công kích đáng sợ đẩy lui thân thể của Tần Vấn Thiên và Hoàng Sát Thiên ra sau, chỉ thấy hào quang lóe lên, Tần Vấn Thiên trực tiếp thu đỉnh báu của hắn lại, không muốn để bại lộ trước mặt đối phương.
Ngẩng đầu, mắt nhìn về hư không, thần sắc của hắn rất lạnh lùng.
Rất rõ ràng trên Ma sơn có cường giả cường thế nhúng tay vào chiến đấu giữa hắn và Hoàng Sát Thiên.
- Các ngươi đều lên Ma sơn đi.
Thanh âm truyền đến, lộ ra một cỗ cường thế không được phép nghi ngờ.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên cực kỳ lạnh lùng, nói:
- Ma sơn đã không bảo vệ bằng hữu của ta, còn đuổi bọn họ xuống khỏi Ma sơn, điều này đã vi phạm ý chí của Vạn Ma chi chủ, hiện giờ, khi chúng ta đang chiến đấu giải quyết ân oán thì tiền bối lại cường hành nhúng tay vào, ta không hiểu, đây là có ý gì?
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, thầm nghĩ người này quả nhiên lớn mật, đúng là nhân vật thiên kiêu, gan của hắn thật quá to, dám chất vấn cả cường giả trên Ma sơn.
- Vậy ngươi có lên Ma sơn hay không?
Thanh âm của cường giả đó lại truyền đến, căn bản không đáp lại câu hỏi của Tần Vấn Thiên, vẫn cường thế như vậy.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên cực lạnh, lên hay ở?
Hắn vẫn ở dưới chân Ma sơn, Ma sơn là thế lực đáng sợ cỡ nào, muốn tiêu diệt hắn thì đúng là dễ như trở bàn tay.
Còn nữa, Tình nhi hiện giờ cũng ở trên Ma sơn, hắn vẫn phải lên Ma sơn thôi.
Tần Vấn Thiên căn bản không không có lựa chọn.
Nếu đã không có lựa chọn thì Tần Vấn Thiên cũng chỉ đành cười lạnh, không nói gì nữa rồi lên Ma sơn, vô cùng quyết đoán, thậm chí không thèm nhìn Hoàng Sát Thiên.
Rất rõ ràng, Ma sơn muốn can thiệp, lần này hắn không thể giết được Hoàng Sát Thiên rồi.
Mọi người nhìn bóng dáng của hắn, đang cùng đoán xem lúc này trong lòng Tần Vấn Thiên đang nghĩ gì.
Người ở phe liên minh của Tần Vấn Thiên cũng đuổi theo Tần Vấn Thiên, thần sắc của bọn họ đều lộ ra vẻ khó coi. Ngữ khí của Tần Vấn Thiên hiển nhiên có nghĩa là trong chiến đấu vừa rồi hắn đang chiếm ưu thế, nếu tiếp tục chiến đấu rất có thể sẽ phân thắng bại. Lúc này người đuổi bọn họ xuống Ma sơn đã nhúng tay vào lại còn bảo họ lên núi, bọn họ đương nhiên rất khó chịu.
Hoàng Sát Thiên vẫn đứng đó, thần sắc phức tạp, vẻ mặt buồn bã mất mát, liên minh bên phe hắn nhìn Hoàng Sát Thiên, trong lòng cũng sinh ra cảm xúc phức tạp. Trận Tài Quyết chi chiến này từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, cũng là chiến đấu của Hoàng Sát Thiên và Tần Vấn Thiên, hai người bọn họ quá cường đại, cách những người khác cả một bậc, là vương giả của cảnh giới này, thắng bại giữa bọn họ có thể sẽ trực tiếp quyết định chiến cuộc của Tài Quyết chi chiến.
Mà Hoàng Sát Thiên trước nay luôn cường đại không ai bì nổi hiện giờ lại đã chiến bại.
Đám người Tần Vấn Thiên lại đi lên bậc thang của Ma sơn, một đường thông suốt, không hề gặp bất kỳ sự ngăn cản nào, thân hình của bọn họ chớp tắt, tốc độ rất nhanh, bước lên Ma sơn.
Ở không gian rộng lớn ngoài Thánh Ma điện, đám người Tần Vấn Thiên đã tới nơi, người của bên liên minh Tần Vấn Thiên đã bị đuổi khỏi Ma sơn đều trở lại, rất nhiều Ma tu ánh mắt lấp lánh, cường giả của các đại Ma điện đều tụ tập về nơi này. Tần Vấn Thiên cũng giống như Hoàng Sát Thiên, ra khỏi Thánh Ma điện sau Hoàng Sát Thiên, hơn nữa xuống Ma sơn rất đúng lúc, dẫn theo đám bẵng hữu của hắn trở lại.
- Ngươi ở bên trong thánh địa có được truyền thừa hay không?
Có một đạo thanh âm hư vô truyền đến, hiển nhiên lại có cường giả của Ma điện mở miệng, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không, trong lòng lại cười lạnh, nói:
- Tiền bối là đang thẩm vấn phạm nhân à? Hoặc là nói, Ma sơn trước giờ vốn không hề thật sự kính sợ ý chí của Vạn Ma chi chủ, chỉ lấy đây làm cái cớ để đoạt lấy năng lực truyền thừa mà Vạn Ma chi chủ ban tặng.
- Càn rỡ.
Một đạo thanh âm lạnh như băng truyền ra, lộ ra uy áp vô thượng, trực tiếp từ thiên khung hàng lâm xuống, dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, đáng sợ đến cực điểm.
Tần Vấn Thiên đột nhiên phá lên cười, cười cực kỳ suồng sã, cao giọng nói:
- Chẳng lẽ ta nói sai à? Bằng hữu của ta đều là được Sứ Đồ hành giả của Ma sơn mời đến, hơn nữa bọn họ đều thông qua khảo nghiệm của Vạn Ma chi chủ,vâng theo ý chí của Vạn Ma chi chủ đi lên Ma sơn. Nhưng mà lại bởi vì Hoàng Sát Thiên có được lực lượng truyền thừa, bởi vì các đại Ma điện thèm khát truyền thừa trên người hắn, cho nên vi phạm ý chí của Vạn Ma chi chủ, đuổi bằng hữu của ta xuống Ma sơn, đây là sự kính ngưỡng đối với Vạn Ma chi chủ à?
- Mà ta, từ trong thánh địa đi ra, lại bị chất vấn, ta tắm rửa quang mang của Vạn Ma chi chủ, hiện giờ lại bị thẩm vấn như phạm nhân, đây là thái độ của Ma điện trên Ma sơn đối với người thừa kế của Vạn Ma chi chủ sao? Thử hỏi trên Ma sơn thật sự có ai còn kính sợ Vạn Ma chi chủ hay không?
Tần Vấn Thiên chợt quát to một tiếng, vô cùng to gan lớn mật.
Có đôi lúc phải càn rỡ một chút, nếu ngươi nhịn thì đối phương có thể sẽ càng lấn tới, không cho ngươi đường lui.
Những lời này vừa được nói ra, ánh mắt của vô số Ma tu nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, nhưng mà thanh âm trong hư vô lại đột nhiên im bặt.
- Tài Quyết Ma điện thân là người thủ hộ ý chí của Vạn Ma chi chủ, chấp chưởng trật tự, quyết định tất cả, hiện giờ đây là đang thủ hộ ý chí của Vạn Ma chi chủ sao?
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói.
- Cho dù là ngươi có được lực lượng truyền thừa từ một tòa Ma điện nào đó thì cũng không có tư cách cuồng vọng như vậy, ngươi chung quy vẫn chỉ là một vãn bối bước lên Ma sơn, cho dù thật sự giết ngươi thì chẳng lẽ Vạn Ma chi chủ sẽ trách cứ sao?
Có thanh âm lạnh như băng truyền đến, thanh âm này đến từ Hắc Ám Ma điện.
- Ta ở Tiên Vực có Tiên niệm, nếu Ma sơn hạ sát thủ với ta, điều này có nghĩa là Ma điện trên Ma sơn mới là người phản nghịch, ngỗ ngược với ý chí của Vạn Ma chi chủ, ta tất nhiên phải thủ hộ truyền thừa của Vạn Ma chi chủ không để lọt vào trong tay kẻ phản nghịch, ta sẽ truyền bá truyền thừa có được tới khắp mọi ngóc ngách của Tiên Vực, để Tiên Vực đến tru sát kẻ phản nghịch trên Ma sơn.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên vẫn lạnh lùng và cường thế.
- Càn rỡ.
- Ngươi quá càn rỡ.
Những tiếng quát lớn đồng thời truyền ra.
- Nếu lập tức tru sát ngươi, Tiên niệm của ngươi cũng sẽ tản đi, ngươi là tự tìm đường chết.
Lời nói cuồng vọng của Tần Vấn Thiên hiển nhiên đã khiến các nhân vật đại năng của Ma điện tức giận, có mấy vị cường giả đồng thời mở miệng.
- Vậy sao, các ngươi biết ta không có tồn tại hóa thân ngoài thân à? Ở Tiên Vực có rất nhiều thuật hóa thân ngoài thân, trong đó có một số hóa thân ngoài thân lợi hại chính là dù bản tôn vẫn lạc thì vẫn có thể sống sót, muốn giết ta thì đơn giản thôi, nhưng mà trong các ngươi ai biết ta có được truyền thừa từ một tòa Ma điện nào, nếu là truyền thừa của Vạn Ma chi chủ mà truyền khắp cả Tiên Vực thì sẽ như thế nào? Ma sơn có còn là Ma sơn không?
Tần Vấn Thiên hét lớn, giống như xem cái chết như không, lời này vừa được nói ra, các cường giả đại năng Ma sơn đều giật thót.
- Ngươi đang uy hiếp Ma sơn? Muốn truyền bá truyền thừa của Ma sơn ra ngoài.
Thanh âm lạnh lùng lại truyền đến.
- Nực cười, Ma điện trên Ma sơn đều chuẩn bị lần lượt phản bội ý chí của Vạn Ma chi chủ, còn mặt núi nào mà nói truyền thừa của Vạn Ma chi chủ chỉ thuộc về các ngươi? Nên là ai có được truyền thừa, ai mới là người kế thừa ý chí của Vạn Ma chi chủ?
- Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý ở lại Ma sơn để tu hành hay không?
Lại có thanh âm truyền đến, có điều lần này, tựa hồ là có chút nhượng bộ.
- Không muốn.
Tần Vấn Thiên trả lời rất gọn gàng dứt khoát.
- Đã không nguyện ý ở lại Ma sơn tu hành, vậy trước hết nói ra ngươi rốt cuộc là có được thuật truyền thừa nào đi.
Một đạo thanh âm khác truyền ra.
- Vẫn muốn chiếm đoạt à? Ta có được truyền thừa của Vạn Ma chi chủ, có cần thiết phải nói với ngươi không, Ma điện trên Ma sơn đều vượt trên ý chí của Vạn Ma chi chủ à?
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Vậy ngươi muốn thế nào?
Bọn họ không ngờ bị một nhân vật hậu bối làm khó, kẻ này to gan lớn mật, không ngờ ngang nhiên khiêu khích uy nghiêm của các đại Ma điện, rất vô pháp vô thiên.
- Ngay cả người còn không thấy, ta cũng muốn hỏi chư vị, các ngươi là muốn ta thế nào, chứ không phải là ta muốn như thế nào.
Tần Vấn Thiên lẳng lặng đứng đó, bất kể đối phương như thế nào thì hắn vẫn lù lù bất động, nếu thỏa hiệp một cách dễ dàng thì hắn có thể ra khỏi Ma sơn hay không cũng là vấn đề.
Những người trong hư không đều trầm mặc, Tần Vấn Thiên này cuồng vọng, càn rỡ, cứng mềm đều không ăn.
Tất cả Ma tu lạnh lùng chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, lần đầu tiên có người dám khiêu khích uy nghiêm của các Ma điện trên Ma sơn như vậy, hơn nữa còn chỉ là một nhân vật hậu bối.
Tần Vấn Thiên dứt khoát nhắm hai mắt lại, nếu bọn họ đã trầm mặc thì cứ trầm mặc đi.
Trong thiên địa ma uy dập dờn, lập tức, hư không xa xa xuất hiện mấy đạo thân ảnh cường giả, bọn họ bồng bềnh trên hư không, giống như là nhân vật bá chủ không ai bì nổi, mỗi một bước bước ra đều mang theo uy thế không gì sánh bắng, từng bước tiến về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vẫn nhắm mắt, hắn biết đối phương đã tới, mục đích của hắn cũng là muốn đối phương phải ra mặt.
Những thân ảnh cường giả này hạ xuống, đứng ở chỗ gần Tần Vấn Thiên, lập tức các võ tu của Ma môn đều khom người, hiển nhiên thân phận của những người này không phải tầm thường.