Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1547 - Lui Giữ Một Châu

Lui giữ một châu Lui giữ một châu vipTruyenGG.com

Thiên Biến Tiên Môn, cung điện Đế Quân, Thiên Biến Đế Quân và rất nhiều vị cường giả đều có mặt, bao gồm cả Bạch Vô Nhai cũng tới.

- Lôi Châu, Nham Châu đều đã thất thủ, đến nay đều nằm trong tay khống chế của Đông Thánh Tiên Môn, lần này, bọn họ trực tiếp xâm lược Việt Châu, phát động một cuộc đại chiến, chỉ cần Việt Châu rơi vào tay địch, Vân Châu chúng ta, sẽ lập tức rơi vào phòng vây tiêu diệt, Đông Thánh Tiên Môn, tấn công theo hình vòng cung, sẽ tiến vào từ những phương hướng lớn, hơn nữa, bọn họ đã bắt đầu xây dựng truyền tống trận, trực tiếp tiến hành truyền tống ở mấy châu lớn, có thể di dời chiến trường trong chớp mắt.

Thiên Biến Đế Quân nói với những người có mặt ở đó, sắc mặt tất cả nghiêm trang, rõ ràng mọi người đều biết tình thế hiện nay nghiêm trọng tới mức mào.

Thiên Biến Tiên Môn khống chế sáu châu, đến nay chỉ còn lại ba châu.

Cường giả Đế Cảnh và cả những người đã âm thầm lựa chọn không ra tay, đều là những nhân vật ở tầng cấp Tiên Vương đang chinh phạt, nhưng cho dù là ở tầng cấp này, bọn họ rõ ràng thua thiệt, bởi thế cứ lùi mãi về sau, đến nay, cuối cũng đã bị ép tới độ không còn đường lui.

Lui nữa, Đông Thánh Tiên Môn sẽ trực tiếp tấn công vào địa bàn đầu não của bọn họ, đại địa Vân Châu.

- Không ngờ Đông Thánh Tiên Môn lại ra tay mạnh tới vậy, không ngờ bí mật triệu tập đại quân Tiên Vương đến Việt Châu, hơn nữa, theo giám sát tình báo của chúng ta, trong đội quân Tiên Vương mà bọn họ bí mật triệu tập, không chỉ có cường giả của Đông Thánh Tiên Môn.

Có người thần sắc lãnh đạm, giọng nói lạnh băng nói.

- Ta biết, lần này bị chơi chiêu hiểm, nhưng đã là Tiên chiến, gặp phải tình hình này, cũng chỉ có thể trách lực lượng tự thân của chúng ta không đủ.

Thiên Biến Đế Quân thần sắc lạnh lùng:

- Hơn nữa, cũng không ngờ Đông Thánh Tiên Môn lại muốn nhanh chóng thúc đẩy cuộc quyết chiến đến như vậy, rõ ràng là muốn liền một mạch nuốt trọn Thiên Biến Tiên Môn chúng ta.

Tiên chiến bùng phát, mỗi vùng chiến trường đều được điều hành theo một cách thông thường, chậm rãi tiến lên, chiến đấu có trật tự, nhưng Đông Thánh Tiên Môn đột nhiên điều đại quan tại Việt Châu, tấn công một cách trực tiếp bất ngờ vào phòng ngự của Việt Châu, giết mấy nhân vật Tiên Vương của bọn họ, thậm chí một nhân vật Tiên Vương cường đại trấn thủ Việt Châu cũng bị thương, ý nghĩa đại diện phía sau việc này là gì bọn họ đều hiểu, Đông Thánh Tiên Môn phát động tổng công kích, không dự định từ từ hao tổn nữa.

- Đế Quân, giờ phải làm sao?

Có người hỏi, đột nhiên ánh mắt của mọi người đều đổ dồn phế phía Đế Quân, dụng ý của Đông Thánh Tiên Môn mọi người đều đã biết cả, vậy thì tiếp sau đây phải ứng phó như thế nào.

- Ngươi thấy việc này ra sao?

Thiên Biến Đế Quân liếc mắt nhìn Bạch Vô Nhai ngồi bên cạnh mình, hỏi.

- Từ bỏ Việt Châu, để lực lượng còn lại rút về Tiên Môn.

Bạch Vô Nhai mở miệng nói, lời vừa nói ra, ánh mắt của mọi người liến phát ra tia sáng lấp loáng.

- Ý của ngươi là?

Thiên Biến Đế Quân nhìn Bạch Vô Nhai.

Bạch Vô Nhai khẽ gật dầu:

- Cường giả ở hai châu là Thái Âm và Tây Mạc cũng đều đã được triệu hồi về, đem tất cả lực lượng thu lại về vùng Vân Châu, nếu Đông Thánh Tiên Môn bọn họ muốn quyết chiến, vậy thì hãy đặt địa điểm tại Vân Châu đi.

Vân Châu vốn là địa bàn đầu não của Thiên Biến Tiên Môn, tất cả lực lượng đều tập trung ở Vân Châu, bất luận lực lượng bản thân hay cứu viện đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, tổng bộ Thiên Biến Tiên Môn cũng đều ở đó, bất cứ lúc nào cũng có thể điều binh khiển tướng.

Thiên Biến Đế Quân liếc nhìn Bạch Vô Nhai, theo kế hoạch trước đây, bọn họ dự định từ từ từng bước thôn tính lực lượng Đông Thánh Tiên Môn, nhưng với tốc độ trưởng thành nhanh chóng của Tần Vấn Thiên và cả phán quyết Tiên Vực, làm thúc đẩy sự biến hóa cục thế của cả Tiên Vực, Đông Thánh Tiên Môn chủ động phát động cuộc tấn công mãnh liệt, khí thế muốn đoạt lại mười ba châu của Đông Thánh Tiên Môn, khôi phục lại ánh sáng huy hoàng trước đây.

Lời của Bạch Vô Nhai, rút người ở Việt Châu về, lực lượng ở Thái Âm châu và Tây Mạc châu cũng thu hồi, không còn nghi ngờ gì nữa, đây rõ ràng là muốn quyết chiến, chỉ để lại đất Vân Châu, năm châu còn lại cứ buông hết ra, dồn vào tử địa rồi sau đó hồi sinh.

Ánh mắt của tất cả mọi người tập trung chăm chú, Thiên Biến Đế Quân nhìn Bạch Vô Nhai nói:

- Ngươi nói có lý, Việt Châu đã không thể trấn thủ dược nữa rồi, nếu còn không rút đi, e là tổn thất sẽ càng lớn, đến nay chỉ còn có thể quyết chiến, vậy thì, làm phiền ngươi rồi.

Bạch Vô Nhai gật dầu, y đương nhiên nhiểu ý tứ trong hai chữ làm phiền.

Thiên Biến Tiên Môn rút quân ở Việt Châu, đồng thời, đồng thời cũng thu về lực lượng ở Thái Âm Châu và Tây Mạc châu, trong nhất thời, địa giới mười ba châu Đông Thánh sôi sục, năm đó bị Thiên Biến Đế Quân lấy mất sáu châu, Đông Thánh Tiên Môn đến nay cũng giải tỏa được lửa giận của bọn họ, phát động một cuộc chinh phạt thật sự, muốn triệt để hủy diệt toàn bộ Thiên Biến Tiên Môn.

Các phương thế lực phía đông Tiên Vực cũng đều đang quan sát trận chiến này, phàm là thế lực Đế cấp đều hiểu rằng đây không chỉ là cuộc chiến đấu liên lụy tới Đông Thánh Tiên Môn và Thiên Biến Tiên Môn mà còn liên hệ tới thế cục của cả phía đông Tiên Vực.

Có thể nói, đối với trận chiến này, Đông Thánh Tiên Môn nhất định phải tiến hành, nhất định phải tiêu diệt Thiên Biến Tiên Môn.

Một vài cường giả cảnh giới khá cao bắt đầu rời khỏi Vân Châu, hai đại Tiên môn se bùng phát trận quyết chiến cuối cùng, Vân Châu sẽ bị lửa chiến thiêu đốt, Đông Thánh Tiên Môn không lựa chọn việc trực tiếp thống lãnh đội quân trùng trùng điệp điệp xuống Thiên Biến Tiên Môn mà áp dụng biện pháp bao vây tiến đánh, rất có khả năng sẽ lan tới cả vùng Vân Châu, lòng người ở Vân Châu hoang mang, vô số người ở các thành trì đều biết Vân Châu sẽ đối mặt với điều gì.

Lần này trở về Tần Vấn Thiên không đi qua Nam Hoàng thị nữa, chỉ mượn truyền tống trận pháp của Nam Hoàng Tiên thành, trên đường đi, những lời bàn tán nghe được gần như đều là đại chiến giữa Đông Thánh Tiên Môn và Thiên Biến Tiên Môn, y không ngờ mình chỉ mới rời đi có một thời gian ngắn như vậy mà đã xảy ra biến cố lớn như thế.

Cảm thấy mức độ nghiêm trọng của tình hình, tâm trạng Tần Vấn Thiên trở lên trầm trọng hơn vài phần, rất nhiều người thân của y đều đang rèn luyện ở Vân Châu, nếu như thật sự bùng phát đại chiến, chẳng ai có thể lường trước được kết cục, xem ra, phải đưa bọn họ rời đi khỏi đó mới được.

Dù sao, nghĩa phụ Tần Xuyên, Diệp Thanh Vân, Dược Hoàng và cả bọn Trượng Kiếm Tông, căn bản không đủ lực để ứng phó với trận chiến đấu ở tầng cấp này, một khi ảnh hưởng tới bọn họ, đều có thể sẽ là mang tính hủy diệt.

Tần Vấn Thiên mang theo người của Đấu Chiến Thánh Tộc lặng lẽ không một thanh âm trở về Thiên Biến Tiên Môn, do là đi theo Tần Vấn Thiên mà tới nên bọn người Thiên Biến Tiên Môn đương nhiên sẽ không quản việc của Tần Vấn Thiên, hơn nữa, người thân bạn bè của Tần Vấn Thiên rất nhiều, vài chục người thôi ấy mà, chẳng đáng để lấy làm ngạc nhiên, dù gì chẳng phải ai cũng có thể nhìn ra được cảnh giới của mấy chục người này.

Sau khi đã sắp xếp cho xong mấy người Đấu Chiến Thánh Tộc, Tần Vấn Thiên đi đến nơi của bọn Tần Xuyên và Tần Dao, y phát hiện, trong những ngày mà y rời đi, bọn người Tần Xuyên, Diệp Thanh Vân đều đã trở về, rõ ràng, bọn họ đếu cảm nhận được thế cục biến đổi của thành Vân Châu, lần lượt cùng chạy về Thiên Biến Tiên Môn.

- Nghĩa phụ, tỷ, đang muốn đi tìm mọi người, may quá vừa hay mọi người quay lại.

Tần Vấn Thiên bước lên trước nói.

- Vấn Thiên, sắp có đại chiến rồi sao?

Tần Dao mở miệng hỏi, những ngày này, người của địa giới mười ba châu Đông Thánh đều đang thảo luận việc này, bọn họ lúc này mới lần lượt vội vàng chạy về.

- Chắc có lẽ vậy, lát nữa đệ đi gặp Đế Quân, nếu tình thế nghiêm trọng, đệ kêu người hộ tống mọi người về thế giới Lạp Tử.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, nếu thật sự bùng phát đại quyết chiến, người thân phải được đưa đi trước, để tránh bị ảnh hưởng tới.

- Như thế làm sao được, Vấn Thiên, ta phải cùng với con đối mặt.

Tần Xuyên lắc đầu nói.

- Nghĩa phụ, mọi người khác với con, cuộc chiến đấu của cường giả có sức lan rất đáng sợ, cho dù là dư âm mà rơi lên người, đều có thể là tai nạn, đương nhiên con hy vọng cuộc chiến là thắng lợi, nhưng chưa khai chiến, ai cũng đều không thể biết trước được kết cục.

Tần Vấn Thiên khuyên, khiến cho Tần Xuyên phải nhíu chặt mày, quả thực, ở bên ngoài y đã nghe rất nhiều lời nói tin tức, đều cho rằng lần này Thiên Biến Thiên Môn xong rồi, Đông Thánh mười ba châu sẽ lại một lần nữa nhất thống.

Đông Thánh Tiên Môn lần này chinh phạt, chắc chắc sẽ được đại thắng, đến nay, đại cục đã định, đây là cách nhìn nhận của vô số người ở mười ba châu Đông Thánh, thậm chí người của cả khu phía Đông Tiên Vực, đại đa số đều cho rằng như vậy.

- Mọi người ở đây đợi ta.

Thân ảnh Tần Vấn Thiên lóe lên biến mất không để lại bóng dáng gì, cung điện Đế Quân, Thiên Biến Đế Quân biết Tần Vấn Thiên đến, nhìn Tần Vấn Thiên đi vào, cười nói:

- Phá giới rồi.

- Đế Quân.

Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Nhanh như vậy đã nhập Tiên Vương, lợi hại.

Thiên Biến Đế Quân tán thưởng một tiếng:

- Ngươi muốn biết thế cục và đối sách hiện nay phải không?

- Ừm.

Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Đông Thánh Tiên Môn trước giờ vẫn công kích rất mạnh mẽ, chúng ta phải ứng chiến rồi, đến nay, ta đã hạ lệnh rút khỏi năm châu, trấn thủ Vân Châu, chuẩn bị quyết chiến tại Vân Châu, hiện tại, Đông Thánh Tiên Môn cũng đang lục tục triệu tập quân đoàn.

Thiên Biến Đế Quân nói.

- Ta hiểu rồi.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu, hai người nói chuyện một hồi, sau đó Tần Vấn Thiên rời đi, liền đó y triệu tập người thân và bằng hữu, sau vài ngày, những người đến từ thế giới Lạp tử đại đa số đều bị y triệu tập trở về.

- Vấn Thiên, Khuynh Thành còn chưa về.

Dược Hoàng quay qua nói với Tần Vấn Thiên.

- Ta biết Khuynh Thành đang tu hành ở đâu, nàng chắc không bị ảnh hưởng tới, ta sẽ âm thầm tới thăm nàng, tiền bối Dược Hoàng, mọi người tạm thời quay về thế giới Lạp tử, ta kêu người hộ tống mọi người đi, khi nào thế cục ổn định nếu còn muốn quay lại Tiên Vực thì lúc nào cũng được.

Tần Vấn Thiên nói.

- Ừm.

Dược Hoàng khẽ gật đầu.

- Về thế giới Lạp Tử vô vị lắm, mập mạp ta quay về, chẳng phải sẽ xưng vương xưng bá hay sao.

Phàm Lạc mập mạp buồn bực nói.

- Thế chẳng phải vừa hay hợp ý của ngươi sao.

Tần Vấn Thiên liếc nhìn mập mạp một cái nói.

- Ai da, đến lúc đó mỹ nữ như mây, đều tụ tập hết vào ta thì không được tốt lắm đâu.

Mập mạp ra vẻ nói, Huyền Tâm đứng bên cạnh hung hăng trừng mắt với y một cái:

- Ngươi thử xem.

- Ra ngoài đã nhiều năm rồi, Đông Thánh Tiên Môn sớm cũng đã không còn chú ý tới thế giới Lạp Tử nữa, về xem xem quê nhà ra sao, cũng rất tốt.

Tần Vấn Thiên cười nói, bọn người Dược Hoàng gật đầu, quả thật, tuy rằng thế giới Lạp Tử rất yếu, nhưng dù sao cũng là nơi bọn họ trưởng thành lên.

- Tề Uyên, làm phiền mấy người các ngươi.

Tần Vấn Thiên nhìn mấy vị cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc, lần này đưa bọn họ đi, dự định sẽ đưa đi trong bí mật, để tránh Đông Thánh Tiên Môn để mắt tới thế giới Lạp Tử.

Bọn Tề Uyên khẽ gật đầu, một hàng người bước giẫm lên thần binh, vẫy tay với Tần Vấn Thiên, liền đó cùng với các cường giả của Đấu Chiến Thánh Tộc phá không gian mà đi.

- Tề Dự, ngươi đi cùng ta một chuyến.

Tần Vấn Thiên lại nhìn Tề Dự đang đứng cạnh y, một trong ba cường giả Đấu Chiến Thánh Tộc cao cấp nhất, đến nay tình thế mười ba châu Tiên Vực hỗn lọan, mặc dù y luôn hành sự khiêm tốn không để bộc lộ, nhưng để phòng bị người khác chú ý tới, đi ra ngoài vẫn phải để Tề Dự đưa một đoạn đường, như vậy cho dù có gặp phải nguy cơ gì cũng có thể ứng phó được, trừ phi gặp phải Tiên Đế.

- Được.

Tề Dự có dáng vẻ trung niên, vô cùng trầm ổn, gật đầu đáp lại.

- Đi.

Tần Vấn Thiên sải bước rời đi, Đế Quân nói với y, mặc dù tới nay quân địch đã tới dưới thành, nhưng đôi bên còn đang trong giai đoạn chuẩn bị, quyết đấu chưa bùng phát nhanh như vậy.

Bởi thế, Tần Vấn Thiên dự định tranh thủ thời gian nhàn rỗi này, đi thăm Khuynh Thành.

Bình Luận (0)
Comment