Hai người lẳng lặng hưởng thụ sự yên tĩnh khó được này, sau một lúc lâu, Tần Vấn Thiên mới mở miệng nói:
- Khuynh Thành, ta lúc vừa tới có nghe được rất nhiều người đang nói về chuyện đan yến, đây là chuyện gì vậy?
- Là yến hội luyện đại tổ chức mười năm một lần của Bất Lão tiên sơn chúng ta, đệ tử của các ngọn núi khác cũng tập trung lại, cùng nhau so tài luyện đan, kiểm nghiệm thực lực luyện đan, vô cùng long trọng, đan yến lần trước ta đã ở Bất Lão tiên sơn, nhưng bởi vì thực lực yếu nên không có tham gia, lần này thì sẽ tham gia đan yến.
Mạc Khuynh Thành nhẹ giọng nói.
- Thảo nào nhiều người đến Bất Lão tiên sơn như vậy.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu:
- Ta đây sẽ cùng nàng tham gia hết đan yến này rồi mới rời đi.
- Được.
Mạc Khuynh Thành dịu dàng cười, trong lòng nàng cũng hi vọng Tần Vấn Thiên có thể cùng nàng tham gia đan yến, cũng không phải là vì hư vinh, chỉ là một hy vọng nhỏ bé, đó là có thể ở cạnh Tần Vấn Thiên thêm mấy ngày, mặt khác, cũng có thể nói cho người ở Bất Lão tiên sơn, mình đã có người thương, nói như vậy, những người đó cũng sẽ không tiếp tục làm phiền nàng nữa.
- Ta còn có một vị bằng hữu tới cùng, nếu như hiện tại khắp nơi đều có nhân sĩ tới tham gia đan yến lần này, Bất Lão tiên sơn phải có nơi tiếp đãi chứ.
Tần Vấn Thiên cười hỏi.
- Đúng là có.
Mạc Khuynh Thành gật đầu:
- Chúng ta trước tiên hãy đi sắp xếp chỗ cho vị bằng hữu của chàng đi.
Hai người đi vào trong viện, Tề Dự yên lặng ngồi ở đó, thay Tần Vấn Thiên canh gác, hắn biết Tần Vấn Thiên đến thăm thê tử của chính mình, đương nhiên sẽ không quấy rầy.
Lúc này, Tề Dự xoay người, liếc mắt thoáng nhìn Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, chỉ cảm thấy hai người thật sự xứng đôi.
- Tề Dự, đây là thê tử của ta, Mạc Khuynh Thành.
Tần Vấn Thiên giới thiệu.
Tề Dự quay sang Mạc Khuynh Thành gật đầu, nói:
- Ra mắt phu nhân.
Mạc Khuynh Thành thấy Tề Dự đối với mình có chút khách khí, liền biết hai người có lẽ cũng không chỉ có quan hệ bằng hữu, chỉ có điều cũng không muốn hỏi nhiều, chỉ đành cười nói:
- Chúng ta trước tiên hãy đến nơi tiếp đãi khách của Bất Lão tiên sơn đi.
- Phu nhân sắp xếp là được.
Tề Dự gật đầu, người tu hành cũng không quá để ý với điều này.
Nhóm ba người gồm Mạc Khuynh Thành đi ra ngoài, ngọn núi này rất lớn, có khu vực để tiếp khách, phong cảnh tươi đẹp, dọc theo đường đi, có không ít người nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi bên cạnh Mạc Khuynh Thành, bọn họ đều thoáng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khác thường, người thanh niên này và Mạc Khuynh Thành đi cùng một chỗ với nhau, hai người hình như vô cùng thân mật.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy được rất nhiều ánh mắt nhìn về phía hắn, liền nhỏ giọng cười nói:
- Khuynh Thành nhà ta đi đến chỗ nào đều là có vạn người chú ý.
Mạc Khuynh Thành bĩu môi, nắm lấy tay của Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp, cũng nắm thật chặt tay nàng, giống như là đang tuyên bố chủ quyền.
Một vị võ tu trẻ tuổi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt liền khó coi, hắn cũng là một trong những người ái mộ Mạc Khuynh Thành, nhưng mà Mạc Khuynh Thành từ trước đến nay đối với hắn đều tỏ ra lạnh lùng, thậm chí lười nói hơn một câu, cao ngạo vô cùng, hiện giờ thấy nàng nắm tay một nam nhân khác, hắn đương nhiên sinh lòng đố kị.
- Còn tưởng rằng nàng ta thánh khiết tới mức nào, còn không phải vẫn là đồ chơi trong tay của người khác sao.
Người này tâm sanh đố kỵ, âm thầm nghĩ, trong lòng vô cùng khó chịu.
Đi ở trên đường, Tần Vấn Thiên nhận được rất nhiều sự chú ý, rất nhanh, hắn trở thành đối tượng thảo luận của mọi người trên đỉnh núi cổ này, hành động của hai người bọn họ cũng thường xuyên bị chú ý đến, khi bọn họ sắp xếp xong chỗ cho Tề Dự, Tần Vấn Thiên lại cùng Mạc Khuynh Thành quay về chỗ ở của Mạc Khuynh Thành, điều này càng mang tới sóng to gió lớn.
Đặc biệt là thời gian kế tiếp, cho dù là buổi tối, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cũng đều không có đi ra, hơn nữa còn vẽ ra kết giới, cấm người khác dùng tiên niệm nhìn trộm, khiến cho một ít người không nhịn được nghĩ phải đi theo dõi đã ủ rũ trở về.
Mạc Khuynh Thành thân là đệ nhất mỹ nữ của Bất Lão tiên sơn, nhất cử nhất động của nàng đều dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người, hiện tại, cuối cùng lại có nam nhân ở cùng nàng, làm sao lại không gây ra sự chú ý, điều này khiến cho vô số người nghị luận.
- Không nghĩ tới Khuynh Thành sư muội là người như vậy, hoàn toàn không thèm để ý tới danh tiếng của mình.
- Đúng vậy, còn tưởng rằng nàng là đơn thuần thánh khiết đến mức nào, thật không ngờ, sợ rằng lúc này lại đang làm chuyện cẩu thả gì đo.
Có người ác ý nói châm chọc.
- Các ngươi làm sao có thể nói như thế, Khuynh Thành sư muội đã sớm nói là mình đã có người thương, hơn nữa đã đại hôn, người này chính là phu quân của Khuynh Thành sư muội, nàng với phu quân của mình cùng ở một chỗ thì có gì kỳ quái, các ngươi dù có đố kị Khuynh Thành sư muội thì cũng không nên làm như vậy.
Cũng có sư tỷ chính trực, nghe không nổi những tin đồn này, thay Mạc Khuynh Thành giải thích.
Cũng có người suy đoán bàn luận về Tần Vấn Thiên, có giọng nói:
- Người thanh niên này thoạt nhìn cũng không có gì khác biệt, cũng không biết là có bối cảnh gì hay không.
- Tất nhiên là kém xa so với Thu Mạc sư huynh, nếu thật sự là phu quân của Mạc Khuynh Thành, ánh mắt của nàng cũng thật kém cỏi, không bằng chia tay đi, mỹ nhân như vậy, cho dù là chia tay, cũng sẽ có người đến tranh giành.
Bên ngoài, vang lên các loại âm thanh, thậm chí còn lan truyền đến các ngọn núi khác, dù sao người quan tâm đến chuyện của Mạc Khuynh Thành có rất nhiều.
Chỉ có điều Tần hai người Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành lại lười để ý tới những tiếng nghị luận này, bất luận là đi tới đâu hay ở nơi nào, bọn họ vẫn không có cách nào áp đặt được tư tưởng của người khác, cũng không cần đi để ý tới, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không nên chọc giận đến hắn.
Hai người cùng nhau trải qua thế giới của hai người, xa cách lâu ngày mới gặp lại, đương nhiên muốn từ từ hưởng thụ khoảng thời gian khó có được này, thưởng thức cảnh đẹp núi sông, thời gian trôi qua rất nhanh, hai người bọn họ thậm chí không có ra ngoài một bước nào, cũng không biết ở bên ngoài đã nổi lên sóng gió mãnh liệt.
Đan yến, cuối cùng cũng đến ngày tổ chức, một ngày này, đệ tử trên đỉnh núi đều tập trung đi về phía luyện đan trận, Mạc Khuynh Thành cũng đứng dậy đi tới, Tần Vấn Thiên không đi cùng, đan yến mời dự họp, những người nhà của bọn họ chỉ có thể tới để thưởng thức ngắm nhìn phong cảnh, chỉ là đi theo dòng người cùng tới luyện đan trận ở bên cạnh, ở đây đang tập trung rất nhiều cường giả.
Trên luyện đan trận, Diệp Nhu nhìn thấy Mạc Khuynh Thành thần thái sáng láng, tinh thần vô cùng tốt, liền đi tới bên cạnh nàng, khẽ nói cười nói:
- Khuynh Thành sư muội, nghe nói muội đã trải qua nhiều ngày cực kì vui vẻ.
Mạc Khuynh Thành khẽ nhíu mày, trong lòng đối Diệp Nhu càng lúc càng không thích, chỉ là ngại tình cảm giữa sư tỷ và sư muội, nàng vẫn giữ sự tôn trọng, nhưng mà hiện tại, Diệp Nhu nói vậy hình như càng ngày càng cợt nhả.
- Chuyện đó không liên quan tới sư tỷ.
Mạc Khuynh Thành không vui nói.
- Ta chỉ là hỏi một chút, không nghĩ tới sư muội lại phản ứng lớn như vậy.
Diệp Nhu thoáng cười nói:
- Muội không biết hiện tại Bất Lão tiên sơn đều đang đồn chuyện của muội như thế nào đâu, chẳng lẽ muội không muốn biết sư tỷ, sư muội cùng với các sư huynh, sư đệ nói về muội như thế nào sao?
- Không muốn biết, cũng không có hứng thú.
Mạc Khuynh Thành lạnh lùng nói.
- Ha hả.
Diệp Nhu mỉm cười:
- Phu quân của muội chỉ một mình đến đây, trong gia tộc không có người nào sao?
- Sư tỷ, chuyện đó thì liên quan gì đến tỷ?
Mạc Khuynh Thành chân mày nhíu lại càng chặt hơn.
- Đương nhiên nhiên là không có liên quan.
Diệp Nhu mỉm cười không nói gì, nhưng sắc mặt vô cùng khó chịu, nàng đã đáp ứng người nào đó là sẽ giúp hắn theo đuổi Mạc Khuynh Thành, được hứa hẹn rất nhiều lợi ích, hiện tại, chuyện này không có hi vọng rồi.
Chỉ thấy lúc này, phía trước luyện đan trận có mấy bóng người bước chậm đến, người dẫn đầu chính là một vị mỹ nữ trung niên, có khí chất phi phàm, Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn ra được tu vi của đối phương rất cao, chắc là cảnh giới Tiên Vương đỉnh cấp.
Nữ tử này chắc là chủ của ngọn núi này, sư tôn của Mạc Khuynh Thành.
- Đan yến mười năm một lần, từ trước đến nay đều là chuyện lớn của Bất Lão tiên sơn chúng ta, có các đệ tử của chín ngọn núi tham gia đan yến lần này, thậm chí, lão nhân gia Tiên Đế cũng tự mình chế luyện siêu phàm đan dược để làm thưởng, các ngươi nên biểu hiện tốt một chút.
Nữ tử gọn gàng dứt khoát mở miệng nói, các đệ tử khom người, chắc chắn phải tranh đoạt vinh quang.
- Các vị đường xa đến, lần này cũng có thể đi tới tham gia đan yến, cùng nhau chứng kiến sự cường thịnh của Bất Lão tiên sơn.
Vị mỹ nữ lại nhìn về phía đoàn người tấp nập xung quanh, tất cả mọi người đều mỉm cười gật đầu.
- Lên đường đi.
Thân hình lóe lên, mỹ nữ đạp hư không mà đi, người bên cạnh nàng lập tức theo sát, sau đó, các đệ tử khác cũng bay lên không, hai người Tần Vấn Thiên cũng tiến về phía trước, hướng về phía ngọn núi cao nhất của Bất Lão tiên sơn, nơi đó, là ngọn núi chính của Bất Lão tiên sơn, núi Bất Lão .
Luyện đan trận trên đỉnh núi Bất Lão cực kỳ rộng rãi, có thể chứa được vạn người luyện đan, mà ở xung quanh luyện đan trận, có thêm các bàn bàn trên đài cao, ở đó có thể thấy mọi thứ trong luyện đan trận, đồng thời còn có thể hưởng thụ tiên yến.
- Có bằng hữu từ phương xa tới, Bất Lão tiên sơn nếu chiêu đãi không chu toàn, mong rằng các vị bỏ qua cho.
Trên đài chủ ở phía trước Luyện đan trận, một vị lão nhân râu tóc bạc trắng nở cười nói, rất nhiều người đều chắp tay nói khách khí.
- Bất Lão tiên sơn thịnh tình khoản đãi, vô cùng cảm kích.
Lúc này có đoàn người đi về phía đài cao kia, người của chín ngọn núi lần lượt đến, cường giả của ngọn núi chính cũng đến.
Ngoại trừ bản thân các trưởng bối ra, còn có nhóm cường giả khí độ bất phàm, bọn họ đến từ Thái Hoa tiên triều.
Tần Vấn Thiên và Tề Dự tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, hắn nhìn thấy Mạc Khuynh Thành đã vào đến chỗ Luyện đan trận đang quay đầu lại để tìm kiếm hắn, thấy hắn liền nhoẻn miệng cười, Tần Vấn Thiên giơ lên nắm đấm, lộ ra dáng vẻ tươi cười cổ vũ cho Mạc Khuynh Thành, vì hắn mà Khuynh Thành từ bỏ rất nhiều, hắn cũng hi vọng Khuynh Thành có thể có con đường tu hành của riêng mình, tận dụng thiên phú lần nữa, có thể kiêu ngạo vì bản thân.
Ở vị trí đệ tử của ngọn núi chính, Thu Mạc vẫn luôn chú ý tới Mạc Khuynh Thành, chỉ thấy sắc mặt Thu Mạc hơi lạnh, người đứng bên cạnh hắn càng hạ giọng mở miệng nói:
- Còn tưởng rằng là thánh nữ tiên tử, không nghĩ tới a...
- Nghe đồn, nàng suốt ngày cùng người khác ở trong phòng, không ra ngoài một bước, cũng không biết làm cái gì.
- Chính là người thanh niên kia, thoạt nhìn bình thản không có gì lạ, làm sao có khả năng so sánh với Thu Mạc sư huynh.
Có người chăm chú nhìn vào Tần Vấn Thiên, hiện giờ dáng vẻ Tần Vấn Thiên tuấn tú phi phàm, khí chất cũng đặc biệt xuất chúng, người này đương nhiên là đang tận lực làm mờ đi sự tồn tại của bản thân.
Thu Mạc không nói gì, ánh mắt liếc nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hắn không có một chút thiện cảm nào.
Tần Vấn Thiên hình như đã cảm nhận được không ít ánh mắt nhìn lại, chỉ có điều vẫn tỏ ra nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay.
- Những người đó là người của thế lực Thái Hoa tiên triều siêu phàm, nghe đồn, tộc trưởng của gia tộc này ở trong Thái Hoa tiên triều tu hành, có địa vị rất cao.
Có người nhìn về phía những người ngồi cạnh chủ ngọn núi chính.
- Đúng vậy, ta cũng nghe nói, một đệ tử của bọn họ chính là đệ tử của chủ nhân ngọn núi chính, thiên phú vô cùng kiệt xuất.
Có người nói.
- Những người này chính là người trong gia tộc Tuyết sư huynh người sao, Tuyết sư huynh là rồng trong loài người, thiên phú dị bẩm, gia tộc của hắn không ngờ cường đại như vậy, nghe nói chính là cường giả của Thái Hoa tiên triều.
Trong đám đệ tử của Bất Lão tiên sơn cũng có người bàn luận.
- Không chỉ có người trong gia tộc Tuyết sư huynh, trong đó còn có một người là trưởng bối của Thu Mạc sư huynh, vô cùng lợi hại, cũng ngồi ở bên cạnh đó, địa vị cao cả.
Diệp Nhu khẽ nói, rất nhiều đệ tử của Bất Lão tiên sơn đều có gia thế không tầm thường, có vài người càng cực kỳ chói mắt xuất chúng.
- Chỉ có điều, đó cũng không tính là gì cả, Khuynh Thành sư muội cũng không nhìn trúng Thu Mạc sư huynh, không biết vị phu quân của Khuynh Thành sư muội là người từ đâu đến vậy?
Diệp Nhu nhìn sang Mạc Khuynh Thành đang đứng bên cạnh vừa cười vừa nói.