Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1554 - Ai Có Thể Ỷ Thế Ức Hiếp Người Khác

Ai có thể ỷ thế ức hiếp người khác Ai có thể ỷ thế ức hiếp người khác viptruyenfull.com

Từng bóng người đứng dậy, Trưởng bối Thu gia toàn thân đều phóng ra sát ý chết người.

- Ngươi dám làm càn.

Sư tôn của Thu Mạc, chủ nhân ngọn núi chính cũng không nghĩ tới Tần Vấn Thiên sẽ dám lớn mật như thế, ngay trước mặt hắn, tại đây hành hung đồ đệ hắn, khiến cho Thu Mạc từ nay về sau sẽ không thể nói chuyện được nữa.

Tần Vấn Thiên, có còn để hắn vào mắt hay không, có còn để Bất Lão tiên sơn vào mắt hay không?

Tất cả mọi người đều bị hành động của Tần Vấn Thiên chấn động, không chỉ là bởi vì Tần Vấn Thiên có thực lực cường đại, mà là bởi vì chuyện mà hắn làm quá điên cuồng, quả thực là to gan lớn mật.

- Vẫn đừng nên lộn xộn mới tốt.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên vẫn đang để sẵn trên cổ của Mạc Thu, sẵn sàng xiết cổ hắn bất cứ lúc nào. Dường như chỉ cần hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể cướp đi tính mạng của Thu Mạc, Trưởng bối của Thu Mạc sắc mặt tái xanh, sát ý cuồng bạo không thể che giấu.

- Ngươi biết ngươi đang làm cái gì không?

Sư tôn của Thu Mạc sắc mặt khó coi, hắn vẫn ngồi ở đó, nhưng sắc mặt đã tái xanh, lạnh như băng mở miệng nói.

- Thê tử ta cũng đệ tử của Bất Lão tiên sơn, nhưng ngay trước mặt mọi người lại bị người ta dùng lời lẽ sỉ nhục. Nếu như Bất Lão tiên sơn đã coi như là không nhìn thấy, thì ta đây tự mình xử lý là được rồi.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, hắn nói chuyện rất bình tĩnh, dường như chỉ là đang làm một chuyện bình thường vậy, nhìn Khuynh Thành nhận chịu thiệt thòi như thế, bị người ta sỉ nhục, hắn làm sao có thể chịu đựng nổi.

Nếu đã không dự định nhịn nữa, như vậy, thì hắn sẽ dùng cách thức trực tiếp nhất để khiến cho những kẻ sỉ nhục Khuynh Thành phải trả một cái giá thật lớn.

Trong miệng của Thu Mạc phát ra âm thanh mơ hồ không rõ, máu tươi không ngừng chảy ra, sắc mặt của hắn xám như tro tàn, nhưng dường như hắn quên đi sự đau đớn, cặp mắt kia vẫn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, trong đó tràn ngập thù hận vô tận.

- Không cần nhìn ta như vậy, đây không phải là do ngươi tự chuốc lấy hay sao?

Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn Thu Mạc.

Trong lòng mọi người khẽ run, nói cho cùng thì đây đúng là do Thu Mạc tự tìm lấy, chỉ là bọn họ cho rằng, người xui xẻo sẽ là Tần Vấn Thiên, nhưng lại không có ai nghĩ tới, kết quả sẽ là Thu Mạc.

Diệp Nhu quả thực không dám tin tưởng vào mắt mình, nàng lúc này còn chưa bình tĩnh nổi, trước đó nàng còn không thèm để Tần Vấn Thiên vào trong mắt, nhưng lúc này lại cảm thấy hắn uy nghiêm tới như vậy.

Vì Mạc Khuynh Thành, hắn cũng dám khiến cho Thu Mạc trở thành kẻ câm điếc, người này quá điên cuồng, quả thực lật đổ hình tượng trong tưởng tượng của nàng.

Tức giận vì hồng nhan, nhưng mà, hắn làm sao lại dám lớn mật như thế chứ?

Nơi đây là Bất Lão tiên sơn đó.

- Chỉ là cãi nhau vặt vãnh, cần gì phải ra tay độc ác vậy.

Tuyết Khinh Dương hướng ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, thần sắc lạnh lùng nói, hắn là đệ nhất thiên tài ngọn núi chính của Bất Lão tiên sơn, được mọi người tôn trọng, Thu Mạc bình thường cũng đặc biệt kính trọng hắn, quan hệ giữa hai người cũng không tệ, nhìn thấy người này lại dám làm càn như vậy, hắn đương nhiên thấy khó chịu trong lòng.

- Chỉ là cãi nhau vặt vãnh? Ta nếu ở ngay trước mặt ngươi, nói với thê tử của ngươi những lời ngông nghênh như là từ nay về sau theo ta đi, thì ngươi thấy như thế nào?

Tần Vấn Thiên lạnh như băng nhìn Tuyết Khinh Dương:

- Người không liên quan đến chuyện này, không nên nhúng tay vào.

Tuyết Khinh Dương khẽ nhíu mày, tuy nói Thu Mạc đúng là có chút quá phận, nhưng mà, Tần Vấn Thiên không ngờ lại nói với hắn như vậy.

- Nếu như ta muốn nhúng tay vào thì sao?

Tuyết Khinh Dương chân mày nhíu lại, lạnh nhạt nói.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên ánh mắt chuyển động, nhìn Tuyết Khinh Dương lạnh lùng cười:

- Ngươi nếu muốn nhúng tay, thì ta sẽ cho rằng ngươi muốn thay hắn cùng nhau gánh chịu hậu quả.

- Vậy thì cùng nhau gánh chịu đi.

Tuyết Khinh Dương thần sắc sắc bén, hắn cũng có kiêu ngạo của riêng mình, Tần Vấn Thiên làm càn như vậy, chẳng lẽ không biết rằng hắn đang rơi vào tình cảnh gì sao?

- Ta chỉ sợ ngươi không gánh nổi thôi.

Tần Vấn Thiên lạnh như băng mở miệng.

- Phải vậy không?

Tuyết Khinh Dương nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức nhìn lướt qua Mạc Khuynh Thành:

- Nếu ngươi đã nói như vậy, ta đây liền nhắc nhở ngươi một tiếng, Mạc Khuynh Thành đã ở Bất Lão tiên sơn, ngươi lại làm vậy với Thu Mạc, thì ngươi nghĩ rằng hai người còn có thể sống mà đi xuống núi sao?

Tần Vấn Thiên tay trái khống chế Thu Mạc, bước chân đi về phía trước, sức mạnh quy tắc trên người cuồng bạo phóng ra, khí tức ma đảochủy diệt tàn sát bừa bãi, hắn đạp một bước liền thu hẹp lại khoảng cách giữa hai người, giờ phút này hắn đã hạ xuống trước mặt Tuyết Khinh Dương.

Tuyết Khinh Dương cũng đã có sự chuẩn bị, hỏa diễm khí thế trên người hắn điên cuồng phóng ra, tu vi Tiên Thai sơ cấp đỉnh phong hoàn toàn không che giấu được phóng ra, so với Thu Mạc, thế lực cường đại của Thu Mạc là quá yếu, hỏa diễm của hắn cũng cường đại hơn rất nhiều.

Một ngọn lửa tịch diệt ở trong hư không lộ ra ánh hào quang của nó, bàn tay của Tuyết Khinh Dương vươn về phía trước, bàn tay chứa ngọn lửa kinh người này lao về phía Tần Vấn Thiên, hòng giết chết hắn.

Hai bàn tay của Tần Vấn Thiên đều tỏa ra ánh sáng loá mắt, lòng bàn tay chứa sức mạnh hủy diệt, bất khả chiến bại, hắn không tránh né hỏa diễm của Tuyết Khinh Dương mà lại hướng về phía trước bắt lấy nó, ngọn lửa kinh người trực tiếp lao vào lòng bàn tay của hắn, uy lực của tịch diệt hỏa diễm đốt cháy bàn tay của hắn từng chút từng chút một.

- Bạo.

Tuyết Khinh Dương quát một tiếng, mọi người xung quanh nhanh chóng lui về phía sau, thậm chí chủ nhân ngọn núi chính cũng bị ảnh hưởng, thân hình hắn lóe lên trực tiếp đứng ở phía sau của Tuyết Khinh Dương, phóng ra màn sáng cường đại ngăn cản sức mạnh dư thừa, chỉ thấy chỗ hai người va chạm, một ngọn hỏa diễm hủy thiên diệt địa đột nhiên bùng cháy, lao về phía sau của Tần Vấn Thiên để đánh lén, nhưng thủ ấn của Tần Vấn Thiên đột nhiên được mở rộng, hóa thành một bàn tay che trời, huỷ diệt tất cả mọi thứ, ép xuống làm sụp đổ cả một vùng trời.

- Ầm!

Một tiếng nổ do chạm kịch liệt truyền ra, hỏa diễm dường như bị hủy diệt, chúng quay trở lại đè ép vào bên trong thân thể của Tuyết Khinh Dương, sức mạnh hủy diệt tàn sát bừa bãi ở trong cơ thể của hắn, chưởng ấn ép xuống làm đổ sụp tất cả, Tuyết Khinh Dương thần sắc đại biến, lộ ra vẻ kinh hãi, đúng lúc này, chủ nhân ngọn núi chính phía sau hắn ra tay, Tần Vấn Thiên công kích vẫn chưa dừng, hắn mang theo Thu Mạc trực tiếp lui về phía sau, trở lại vị trí cũ.

Tuyết Khinh Dương bị kinh sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, trong cơ thể vẫn có khí tức hủy diệt cuồng bạo chạy tán loạn, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

- Ta còn tưởng rằng ngươi thật có thể gánh chịu được cơ, kết quả là còn muốn dựa vào sư tôn ra tay, sau này làm việc gì, hãy nghĩ cho rõ ràng trước, không nên thật sự cho rằng mình rất lợi hại, để có thể gánh vác cho hắn, ngươi không đủ tư cách.

Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, các đệ tử của Bất Lão tiên sơn trong lòng kinh hoàng, làm sao có thể, hắn không ngờ lại cường đại như vậy, ngay cả sư huynh Tuyết Khinh Dương cũng không chịu nổi một đòn sao?

Tuyết Khinh Dương sư huynh chính là người xếp vị trí đầu tiên ở cấp bậc Tiên Vương trong đan yến lần này, hơn nữa, cảnh giới của hắn cũng là người cao nhất, thực lực rất mạnh.

Nhưng kể cả có là hắn, thì vẫn không chịu nổi một đòn, cuối cùng lại cần chủ nhân ngọn núi chính ra tay giúp đỡ mới lấy lại được mạng sống, bằng không một đòn kia cũng đủ để hủy diệt hắn.

- Khinh Dương, ngươi không có sao chứ.

Trưởng bối của Tuyết Khinh Dương đã đến bên cạnh hắn, khí thế ai ai cũng lạnh lùng, nguy hiểm thật, niềm kiêu ngạo của gia tộc bọn họ không ngờ suýt nữa bị một đòn tiêu diệt.

- Không có việc gì.

Tuyết Khinh Dương lắc đầu, nhưng trong lòng vẫn còn chưa có bình tĩnh lại được.

Một đòn này đã hoàn toàn phá hủy niềm kiêu ngạo của hắn, vinh quang đứng hạng nhất trong đan yến lúc nãy của hắn đan yến cũng bị đánh nát bấy bằng một đòn này.

Trưởng bối của Thu Mạc đi từng bước một về phía Tần Vấn Thiên, khí tức kinh người bạo phát ra, nói:

- Bỏ Thu Mạc ra.

- Ngươi biết bản thân ngươi đang làm cái gì không?

Chủ nhân ngọn núi chính cũng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, trong mắt có sát ý.

- Trực tiếp động thủ đi, nếu hắn dám động đến Thu Mạc, thì hãy giải quyết luôn thê tử của hắn.

Trưởng bối của Tuyết Khinh Dương nói, ngữ sắc bén bình thản dường như không có gì lạ, Tuyết gia hắn có người ở trong Thái Hoa tiên triều, thế lực đỉnh cấp.

Mà ở Bất Lão tiên sơn lại có người thiếu chút nữa giết chết Tuyết Khinh Dương, đây là điều không thể tha thứ được.

Trưởng bối của Thu Mạc phất phất tay, nhất thời các cường giả giẫm chân lao về phía Mạc Khuynh Thành, trong nháy mắt đứng vây quanh Mạc Khuynh Thành, các đệ tử khác đều lui về phía sau, không muốn cuốn vào trong đó.

- Làm càn, Mạc Khuynh Thành chính là đệ tử của Bất Lão tiên sơn ta, các ngươi làm cái gì?

Sư tôn của Mạc Khuynh Thành đập vỡ bàn, đứng dậy.

- Sư muội, ngươi không nhìn thấy rõ rằng ai đang ở làm càn sao? Hắn đang đe dọa tính mạng đệ tử của ta, ngươi lại còn muốn bảo vệ đồ đệ của ngươi?

Chủ nhân ngọn núi chính âm thanh lạnh vô cùng, hai đệ tử mà hắn lấy làm kiêu ngạo là Tuyết Khinh Dương và Thu Mạc, cả hai đều bị Tần Vấn Thiên cường thế nghiền ép sỉ nhục, ngày hôm nay, Tần Vấn Thiên không có khả năng sống sót để rời khỏi Bất Lão tiên sơn.

- Hay cho người được coi là chủ nhân ngọn núi chính ở Bất Lão tiên sơn.

Tần Vấn Thiên cười ha hả:

- Trước đó, Thu Mạc dùng lời lẽ bất kính với thê tử của ta, lão vô liêm sỉ này thậm chí còn trực tiếp sỉ nhục công kích nàng, khi đó, cũng không có người đứng ra đòi lại công bằng vì thê tử ta, hiện tại, ngược lại mỗi người đều đi ra, đây là ỷ thế hiếp người sao?

- Chính là ỷ thế hiếp người, thì tính sao?

Trưởng bối của Tuyết Khinh Dương lạnh lùng mở miệng, giọng nói cuồng vọng đến cực điểm, không thể không nói, đúng là cường giả nắm giữ thế lực cao cấp trong gia tộc, giọng nói đúng là đủ lớn thật.

- Thì tính sao?

Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, cười nói:

- Tuyết Khinh Dương nói phải cùng nhau gánh chịu, ta cũng không thật sự muốn lấy mạng của hắn, nhưng mà, nếu ngươi đã nói như vậy, thì ý của ngươi là muốn cùng gánh vác chuyện này hôm nay cùng Thu Mạc sao? Còn có vị chủ nhân ngọn núi chính của Bất Lão tiên sơn kia nữa phải không?

Tần Vấn Thiên lạnh lùng cười, hắn mang theo Thu Mạc quay trở về, lúc này Mạc Khuynh Thành bị vây chặt, các đệ tử khác của Bất Lão tiên sơn đã bỏ đi từ lâu, chỉ còn một người đứng phía sau Mạc Khuynh Thành không xa, chính là cường giả Đấu Chiến Thánh tộc Tề Dự.

- Nếu các ngươi muốn chơi, ta thật sự muốn xem thử, ngày hôm nay ai có thể ỷ thế hiếp người.

Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, bàn tay buông Thu Mạc ra, hắn lập tức đánh một chưởng về lên trên người Thu Mạc, trong phút chốc, sức mạnh hủy diệt bá đạo vô hạn tiến vào trong thân thể của Thu Mạc, khiến cho hắn bị đánh bay ra ngoài, thân hình trưởng bối của hắn lóe lên, trực tiếp tiếp được thân thể của Thu Mạc, rồi lại phát hiện sức mạnh hủy diệt trong cơ thể của Thu Mạc đang phá hủy tất cả kinh mạch và xương cốt của Thu Mạc.

- Ầm.

Sát ý kinh người cuốn trôi tất cả, Tần Vấn Thiên lạnh lùng đi tới bên cạnh Mạc Khuynh Thành, quay sang nói với Tề Dự:

- Những kẻ vây xung quanh, giết.

- Vâng.

Tề Dự gật đầu, trong phút chốc, thiên địa chấn động, một khí thế kinh người bạo phát ra, thân thể Tề Dự đột nhiên trở nên lớn hơn, giống như một người khổng lồ, trên người hắn tràn ngập uy lực chiến đấu ngập trời, dường như không ai bì nổi, ánh sáng rực rỡ lập lòe, hắn giống như chiến thần.

- Ầm.

Lĩnh vực quy tắc khủng khiếp bạo phát ra, không gian này hoàn toàn bị bao phủ bên trong, tất cả những kẻ muốn bao vây để tấn công Mạc Khuynh Thành, vào giờ phút này đều bị vây trong phạm vi quy tắc mạnh nhất, ai ai cũng lộ ra dáng vẻ kinh hãi.

Tề Dự giơ bàn tay lên, ấn về phía khoảng không bên dưới một cái, trong phút chốc, lĩnh vực quy tắc nổ tung, chưởng ấn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa tấn công về phía không gian kia, uy lực Đấu Chiến Thánh vô thượng đã phá hủy tất cả những thứ còn tồn tại, những cường giả kia điên cuồng chạy trốn, cũng có người muốn phóng ra sức mạnh để chống lại, song khi chưởng ấn đấu chiến hạ xuống, mọi người chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Chỉ trong nháy mắt, không gian rộng này bị san thành bình địa, thậm chí, trên đỉnh núi còn xuất hiện dấu vết của chưởng ấn, nó dường như được khắc lên trên núi.

Trong phút chốc, ngọn núi chợt yên tĩnh lại!

Bình Luận (0)
Comment