Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1570 - Vị Tiên Đế Thứ Ba

Vị Tiên Đế thứ ba Vị Tiên Đế thứ ba viptruyenfull.com

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: Truyện YY

Đông Thánh Khôn là nhân vật bậc nào cơ chứ, là con nối dõi của Đông Thánh Tiên Đế, trên người hắn đương nhiên có thần binh pháp bảo cường đại. Bộ áo giáp hắc ám thủ hộ khắp cả người hắn, mặt nạ bảo hộ hình nhọn thậm chí còn trùm hết cả mặt hắn, trên đầu cũng được mũ giáp bảo hộ, chỉ có một đôi mắt lạnh như băng là lộ ra bên ngoài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.

- Công kích linh hồn, đao thứ tư của ngươi vậy mà lại ẩn tàng lực lượng công kích linh hồn.

Đông Thánh Khôn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên mà nói, khiến cho những người khác kinh ngạc. Người mang mặt nạ này vậy mà lại am hiểu linh hồn công kích, đây chính là bí mật sát phạt ẩn chứa trong đao quỷ dị thứ tư vừa rồi sao?

Chỉ thấy Đông Thánh Khôn lại lấy ra một kiện thần binh pháp bảo cường đại, đó là một đôi bao tay có tính chất đặc biệt. Sau khi đeo lên tay, trong lòng bàn tay Đông Thánh Khôn liền tràn ngập khí tức cường đại, dường như đã trở nên mạnh mẽ thêm vài lần.

- Ngươi quả nhiên là vô sỉ y như cha của ngươi, đối phó với người có cảnh giới thấp hơn chính mình lại còn muốn nhờ tới thần binh, công thủ đều lấy cả ra, thực đáng xấu hổ.

Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, Đông Thánh Tiên Đế trong hư không nhíu mày lại. Ngữ khí nói chuyện của người này hắn dường như đã nghe qua ở đâu đó.

- Trên chiến trường, mục đích đầu tiên là giết địch.

Đông Thánh Khôn lạnh lùng nói. Hắn lại một lần nữa đưa tay, lĩnh vực quy tắc bộc phát, uy áp mạnh mẽ hơn tràn ngập. Khi quyền mang của hắn một lần nữa đuổi giết đánh ra, che khuất bầu trời, xỏ xuyên qua hư không, chỉ trong tích tắc đã oanh trước người Tần Vấn Thiên, càn quét tất cả các tồn tại.

- Oanh.

Lĩnh vực quy tắc của Tần Vấn Thiên điên cuồng phóng thích, chính là lĩnh vực thần thủ mang theo ma uy hủy diệt. Thiên địa chất chứa vô tận dấu bàn tay thần, không ngừng đuổi giết đánh ra chống cự với lực lượng công kích của đối phương. Thế nhưng giờ phút này, Đông Thánh Khôn không sợ hãi một chút nào cả. Hắn đã có hai kiện thần binh trong tay, công phòng nhất thể, há có thể không tru sát tiêu diệt Tần Vấn Thiên tại chỗ, nếu không thì đây sẽ là sỉ nhục của hắn.

Tần Vấn Thiên không hề có một tia sợ hãi, hắn bước chân ra, hai con ngươi đáng sợ toát ra ma uy vô tận. Ma đạo quy tắc chí cường không ngường cuộn xoáy trong lĩnh vực quy tắc, thiên địa gào thét, trong hư không như thể có một hư ảnh tuyệt thế xuất hiện, một cỗ ý chí ma đạo chí cường thống ngự thiên hạ hàng lâm, đâm vào trong đồng tử của đối phương. Giờ khắc này, vậy mà Đông Thánh Khôn lại sinh ra một ý nghĩ thần phục, muốn thần phục Tần Vấn Thiên.

- Các ngươi thỉnh tới ma tu của Vạn Ma đảo?

Đông Thánh Tiên Đế lạnh như băng nói. Tiên Vực không có ma công cường đại như vậy, chỉ có một nơi như Vạn Ma đảo mới có thể sinh ra ma công cường đại bậc này.

- Hừ.

Thiên Biến Đế Quân cười lạnh, Đông Thánh Tiên Đế còn không biết người này là ai sao?

Cũng khó trách, hắn sao lại nghĩ đến Tiên Thai nhân vật bị hắn coi khinh hôm nào nay đã có thể chiến đấu với Đông Thánh Khôn, người con nối dõi có cảnh giới Tiên Vương trung giai của hắn.

Quyền mang của Đông Thánh Khôn oanh ra, bàn tay của Tần Vấn Thiên cũng đánh ra, điên cuồng va chạm với nhau.

- Cho dù ngươi có nhờ vào thần binh thì cũng không thể giết được ta.

Tần Vấn Thiên ngạo nghễ nói, từng bước một bước ra, ma uy càng mạnh hơn nữa, thống ngự thiên hạ.

Đông Thánh Khôn đương nhiên không cam lòng, cất bước mà điên cuồng công phạt. Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, công kích rung trời, hủy thiên diệt địa.

Ánh mắt của Đông Thánh Tiên Đế ngưng nhìn một trận chiến này, chỉ thấy ở đằng kia, dưới cỗ ma uy đó, ý chí của Đông Thánh Khôn không ngừng bị suy yếu mà tán đi, còn khí thế của Tần Vấn Thiên thì lại càng ngày càng mạnh. Bàn tay hắn điên cuồng công kích, thần thủ hủy diệt trong lĩnh vực quy tắc oanh diệt tất cả.

Sắc mặt của Đông Thánh Tiên Đế không ngừng biến ảo, tiên niệm của hắn càn quét mà ra, trực tiếp thăm dò tới thân thể của Tần Vấn Thiên, cảm thụ khí tức của Tần Vấn Thiên.

- Đông Thánh, ngươi làm cái gì vậy?

Thiên Biến Đế Quân cảm nhận được tiên niệm ăn mòn của Đông Thánh hướng về phía Tần Vấn Thiên bên kia, lạnh lùng nói.

- Hắn là Tần Vấn Thiên?

Sắc mặt của Đông Thánh Tiên Đế khó coi đến cực điểm. Sau khi Tiên Vực Tài Quyết kết thúc, Tần Vấn Thiên vẫn chỉ mới đến cảnh giới Tiên Thai cửu trọng, từ đó tới giờ mới được bao nhiêu năm? Mới hơn mười năm mà thôi, hắn lại không chỉ đặt chân vào cảnh giới Tiên Vương mà còn trực tiếp vượt đến Tiên Vương sơ giai hậu kỳ, chiến lực lại trực tiếp chống đỡ được với nhi tử cảnh giới Tiên Vương trung giai của hắn.

- Giờ ngươi mới phát hiện ra sao?

Thiên Biến Đế Quân cười lạnh nói, xác minh suy đoán của Đông Thánh Tiên Đế. Trong tích tắc ấy, hình như có hàn quang đáng sợ bắn ra từ ánh mắt của Đông Thánh Tiên Đế, bắn thẳng về phía Tần Vấn Thiên.

- Tốt nhất là đừng can thiệp vào chiến trường.

Thiên Biến Đế Quân nhàn nhạt nói. Lúc này Tần Vấn Thiên mượn ma uy, khí thế đã dâng lên tới mức cực hạn, vô tận thần thủ hội tụ thành một đại thủ ấn tru diệt thiên địa, đánh giết về phía Đông Thánh Khôn.

Đông Thánh Khôn nổi giận gầm lên một tiếng, quyền uy càn quét diệt sạch tất cả mà ra, thiên địa nổ vang chấn động. Đông Thánh Khôn mang theo Chí Thánh quyền nghiền nát tất cả, xông thẳng về phía ma uy của Tần Vấn Thiên.

- Đi chết.

Một tiếng vang thật lớn, hai nắm đấm của hắn xuyên thủng tất cả, đánh giết tới thân thể thần tiên của Tần Vấn Thiên. Trong tích tắc này, từng ánh mắt đều phóng tới bên này, đến cả Thiên Biến Đế Quân cũng ngưng mắt nhìn. Tần Vấn Thiên làm cái gì vậy, không tế ra thần binh chiến đấu? Cứ vậy để cho đối phương công kích?

Mà Đông Thánh Tiên Đế thì là lộ ra nét cười lạnh như bang. Hắn biết rõ thực lực của Đông Thánh Khôn, một quyền này thừa sức đoạt mệnh Tần Vấn Thiên.

- Phốc.

Trong đôi đồng tử của Tần Vấn Thiên, hai đạo ma quang hắc ám đáng sợ sát phạt mà ra, như thế có ma đao trực tiếp bổ vào linh hồn của đối phương, khiến cho Đông Thánh Khôn trong chốc lát đã mất đi ý thức. Ngay lập tức Tần Vấn Thiên lại giơ tay lên, ngón tay ám sát về phía đôi mắt lộ ra bên ngoài của hắn.

- Ngươi dám.

Đông Thánh Tiên Đế bật dậy từ trên vương tọa, nộ uy ngập trời.

- Phốc...

Thân thể của Tần Vấn Thiên bị đánh bay về phía sau, nhưng ngón tay của hắn cũng đã đánh giết mà ra. Hai đạo đao ý hủy diệt kinh người trực tiếp đâm vào trong hai mắt của đối phương, một tiếng kêu thảm thiết ngay lập tức truyền ra. Một kích này không chỉ đâm thủng hai mắt của Đông Thánh Khôn, hai tay của hắn nâng tròng mắt, thân thể rơi xuống hạ không, phi thường thê thảm.

- Khôn.

Đông Thánh Dận từ xa trông thấy một màn như vậy cũng là thần sắc kinh hãi. Tại sao lại có thể như vậy, chẳng lẽ Tần Vấn Thiên chịu một kích kia chính là để tìm kiếm sơ hở của áo giáp, đánh một kích đưa vào trong mắt của Đông Thánh Khôn sao?

Thân thể của Tần Vấn Thiên cũng bị đánh bay ra ngoài, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể như thể đều muốn vỡ nát. Hắn nhổ ra một ngụm máu tươi, đôi mắt bên ngoài mặt nạ lại toát lên một nét hung ác. Một kích này có lẽ cũng đủ, cho dù Đông Thánh Khôn có không chết thì cũng sẽ bị phế bỏ.

Đông Thánh Dận và Kim Đỉnh Chí Tôn phóng ầm ầm về phía Đông Thánh Khôn, tạm thời rời khỏi chiến trường. Còn Thác Bạt Thánh Thiên thì đi về phía Tần Vấn Thiên, lập tức tới bên người Tần Vấn Thiên, hỏi:

- Không có sao chứ?

- Nếu như bị nhi tử của lão cẩu Đông Thánh giết thì chẳng phải là quá mất mặt hay sao.

Tần Vấn Thiên gỡ mặt nạ xuống, lộ ra gương mặt có chút tái nhợt, hai con ngươi nhanh như tia chớp nhìn về phía Đông Thánh Tiên Đế trong hư không.

- Nghiệt súc.

Sát ý trong mắt Đông Thánh Tiên Đế cường thịnh đến tột cùng, đồng thời trong lòng cũng chấn động. Sao lại thế này, dưới một kích của Đông Thánh Khôn, Tần Vấn Thiên lại vẫn có thể có tinh thần như thế, có vẻ như chỉ là bị thương mà thôi, cũng không có bất kỳ nguy hiểm gì tới tánh mạng. Trái lại, một kích của hắn lại cơ hồ muốn lấy mạng của Đông Thánh Khôn.

- Đông Thánh, không nên quên quy củ, là chính ngươi cho nhi tử tham chiến, ngươi không được can thiệp đó nha.

Thiên Biến Đế Quân lạnh lùng nói. Hắn cũng đã đứng dậy, giằng co với Đông Thánh Tiên Đế.

- Giết hắn.

Đông Thánh Tiên Đế lạnh như băng mở miệng hạ lệnh, sát niệm đối với Tần Vấn Thiên đã đến cực hạn.

Toàn bộ đám cường giả đông đúc đều dũng mãnh lao tới phía Tần Vấn Thiên, muốn giết chết Tần Vấn Thiên. Đây cũng là nguyên do mà lúc trước Tần Vấn Thiên lại che giấu tung tích.

Đám người Thác Bạt Thánh Thiên ngay lập tức liên tục lao đến, thủ hộ bên người Tần Vấn Thiên, lấy Tần Vấn Thiên làm trung tâm. Một trận chiến oanh động bộc phát, lúc này đây, đến cả những Tiên Vương lý trí cũng đã quên việc tìm kiếm đối thủ có cảnh giới tương đương, hoàn toàn bắt đầu loạn chiến.

Ba phương chiến trường còn lại cũng phi thường thảm thiết, chỉ thấy có vài thân ảnh chạy đến từ một cái mảnh chiến trường khác, bất ngờ thay chính là ba vị Tiên Vương đỉnh cấp bên Tề Dự. Bọn họ là những tồn tại thuộc Tiên Vương đỉnh phong, tiên niệm lợi hại tới mức độ nào, ở bên kia đã biết được Tần Vấn Thiên gặp phải nguy hiểm liền lập tức chạy tới chiến trường bên này. Chỉ là một mảnh chiến trường, ba mươi ba người còn lại cũng hoàn toàn có thể ứng phó được.

Tam đại tồn tại thuộc Tiên Vương đỉnh phong xuất hiện, từ bên ngoài phát ra chiến đấu thánh pháp đại công phạt thuật, chỉ trong tích tắc liền thấy từng đạo cường giả chết như ngả rạ. Nhân vật Tiên Vương giờ phút này chỉ như là con sâu cái kiến, bị điên cuồng càn quét tru diệt.

- Giết hắn.

Ngón tay của Tần Vấn Thiên chỉ về phía Đông Thánh Dận mà nói. Đông Thánh Tiên Đế muốn giết hắn, vậy thì hắn sẽ giết Đông Thánh Dận, con của hắn.

Ba người Tề Dự gật đầu, bay thẳng đến phía Đông Thánh Dận mà đánh giết. Ba đại chưởng ấn bao trùm thiên địa, oanh về phía Đông Thánh Dận.

- Làm càn.

Đông Thánh Tiên Đế tức đến mức sắc mặt tái nhợt một mảnh. Con sâu cái kiến năm đó bị hắn bỏ qua, không thu làm đệ tử mà nay lại áp bách hắn đến tình trạng này, lẽ nào lại như vậy.

- Đông Thánh, chính ngươi khởi xướng tiên chiến, hôm nay lại gánh không nỗi hậu quả hay sao?

Thiên Biến Đế Quân lạnh lùng nói.

- Ngưng chiến.

Đông Thánh Tiên Đế nhìn thấy tam đại Tiên Vương đỉnh phong vây giết Đông Thánh Dận liền lạnh như băng mở miệng.

- Tiên chiến không phải ngươi muốn ngưng là ngưng.

Thiên Biến Đế Quân nói. Chỉ thấy lúc này, thân ảnh của Thiên Bằng Chí Tôn đã chạy đến phía bên này, đế uy phóng thích bao phủ tất cả, khiến cho thần sắc của ba vị đỉnh phong Tiên Vương bên Tề Dự biến đổi.

Thân ảnh của Bạch Vô Nhai lóe lên, chặn ngay trước mặt đối phương. Hai con ngươi của hắn đáng sợ, ánh sáng chói lọi đáp xuống khắp thiên địa, đế uy cũng tràn ngập mà ra, bao phủ lấy Thiên Bằng Chí Tôn.

Nhưng mà đúng lúc này, một vị nhân vật chí tôn khác lại xuất hiện, là nhân vật chí tôn thuộc Đế cảnh.

Nhìn thấy phía dưới, ba vị Tiên Vương đỉnh phong phe Tề Dự đang điên cuồng vây giết Đông Thánh Dận, hắn cất bước, bàn tay trảo về phía dưới, lực lượng cường đại trực tiếp ngăn trở công kích của Tề Dự, cũng đánh lui thân thể của Tề Dự.

- Ông.

Ở ngoài xa kia có một đạo kiếm quang chí cường bắn giết mà tới, xẹt ngang hư không, thẳng về hướng Đông Thánh Dận. Giờ khắc này, Đông Thánh Dận ngẩng đầu, sắc mặt hoảng sợ.

Sắc mặt Đông Thánh Tiên Đế đại biến, cũng lộ ra tinh mang.

- Dận nhi, mau trốn.

Hắn hét lớn một tiếng, nhưng đã không kịp. Kiếm quang quá nhanh, phốc một tiếng đã trực tiếp tru sát Đông Thánh Dận, ngay cả một tia năng lực phản kháng cũng không có.

Chỉ thấy lúc này, trong hư không, một vị Tiên Đế cất bước mà ra, hàng lâm tới mảnh chiến trường này. Người này thân mặc trường bào, tiên phong đạo cốt.

Sắc mặt Đông Thánh Tiên Đế tái nhợt một mảnh, âm trầm như nước. Hai người con nối dõi, một bị chọc mù phế bỏ, một bị tru sát tại chỗ, cho dù hắn có lực nhẫn nại đến đâu thì giờ phút này cũng không có cách nào nhịn được nữa. Một cỗ Đế Uy kinh thiên rơi xuống từ phía trên vòm trời.

- Sao ngươi lại dám làm càn như thế.

Đế Uy của Đông Thánh Tiên Đế bao phủ tất cả mọi người.

- Nếu không phải có nhân vật Tiên Đế nhúng tay, hắn vỗn dĩ làm bị tiêu diệt. Nếu các ngươi đã phá quy tắc thì đương nhiên sẽ phải trả giá thật nhiều.

Vị Tiên Đế vừa hàng lâm lạnh lùng nói.

Bình Luận (0)
Comment