Sau khi Tần Vấn Thiên thả Hứa Thanh Dao, thì cũng bắt đầu đi khỏi đó, chẳng có mục đích mà đi khắp Cổ Đế, tìm di tích Cổ Đế thành khắp nơi.
Cổ Đế thành rộng lớn vô biên trong lời đồn là một thế giới độc lập, có thể có quan hệ gì đó với Tiên Vực khác, lại có lời đồn nói thời đại bây giờ đã thay đổi, quy tắc thay đổi, cho nên chắc bên trong Cổ Đế thành này, có giấu rất nhiều di tích cổ.
Tần Vấn Thiên đi dạo khắp nơi, đương nhiên Đao Kiếm Tiên Vương phải mai danh ẩn tích, vì thế có rất nhiều lời đồn rằng Đao Kiếm Tiên Vương trốn mất rồi, không dám lộ mặt, còn có lời đồn khác, có thể Đao Kiếm Tiên Vương đã rời khỏi Cổ Đế thành rồi, hắn biết mình gây ra đại họa, bởi vậy rời khỏi đây né tránh đại họa sống chết.
Rất nhiều cường giả đang truy tìm Đao Kiếm Tiên Vương, muốn đưa giết chết hắn, người của Tử Đế cũng đã hàng lâm Cổ Đế thành, lục soát tung tích của Đao Kiếm Tiên Vương.
Bây giờ, trong Cổ Đế thành, người muốn lấy mạng của Đao Kiếm Tiên Vương, nhiều không đếm hết.
Lúc này Tần Vấn Thiên đang đứng trước một Cổ Điện tàn phá, đế vận sau lưng hắn vô cùng dáng sợ, giống như đã hóa thành vật thực, bao phủ lấy cả người Tần Vấn Thiên, khiến cho toàn thân hắn như có Đại Khí Vận hàng lâm, hai mắt đáng sợ, lộ ra Thôi Xán Chi Quang, hắn nhìn vào trong Cổ Điện tàn phá đằng trước, đôi mắt kia giống như có thể nhìn thấy qua tất cả hư vô, hắn thấy dáng vẻ ngày xưa của Cổ Điện, huy hoàng đại khí, vô cùng cổ xưa, trên có khắc vết tích của Đế, chất chứa ý chí của Đế.
Hắn bước vào trong đó, thứ Tần Vấn Thiên nhìn thấy không phải Cổ Điện tàn phá, mà mọi thứ vô cùng đầy đủ, nơi này có dấu vết như từng xảy ra chiến đấu, ý chí của Đế hết sức mạnh mẽ, nhảy vào trong mắt, để hắn yên lặng cảm ngộ.
- Hứa Thanh Dao nói đế vận là số mệnh củaCổ Đế thành, xem ra quả nhiên không giả, nếu không dùng đế vận, ta không thể nào nhìn thấy trạng thái ban đầu, đế vận này còn có công dụng lạ lùng như vậy, đúng là vô cùng kỳ diệu.
Tần Vấn Thiên nói nhỏ trong lòng, cảm giác này rất kỳ diệu, tuy thời gian hắn tới Cổ Đế thành không lâu lắm, nhưng ảnh hưởng của mấy lần chiến đấu rất lớn, chiến tích huy hoàng, bởi vậy thu thập được rất nhiều đế vận.
Sau khi cảm ngộ trong này rất lâu, Tần Vấn Thiên mới cất bước đi mất, tiếp tục đi về trước, ngẫu nhiên cũng sẽ nhìn thấy có những người khác, cũng giống như hắn, đi trong Cổ Đế thành tìm kiếm các di tích cổ.
Một ngày, Tần Vấn Thiên đứng trên một mảnh đất trống suy tư, khoanh chân ngồi xuống, yên lặng cảm thụ, trong đầu của hắn, nơi này không phải đất trống hoang vu, mà phía trước có một dãy núi, nhưng bởi vì một kiếm mà sơn mạch bị phá tan, vụn vỡ trong trời đất, ở nơi này có thể lờ mờ cảm nhận được khí tức của một kiếm kia, Kiếm Ý.
Một ngày khác, Tần Vấn Thiên đi tới trước một ngọn núi, ngọn núi này lẳng lặng đứng sừng sững tại đó, có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng mà Tần Vấn Thiên được đế vận bao phủ, hắn như nhìn đến ngọn núi này đang không ngừng chấn động, phía dưới ngọn núi, có vẻ như đang trấn áp một con hồng hoang mãnh thú, vang lên mấy tiếng nổ, đây là một loại ý chí hoàn cảnh kỳ diệu, không thể nào dùng mắt thường nhìn đến, chỉ có thể dựa vào đế vận cảm nhận, nếu chỉ dùng ánh mắt quan sát, thì nơi này chỉ có một ngọn núi.
Lại một ngày, Tần Vấn Thiên đi tới trước một mảnh biển lớn, đây không phải là Đông Hải, mà là trung hải của Cổ Đế thành, trong Cổ Đế thành trừ Đế Thành trung tâm thì khu vực xung quanh giống như vô cùng vô tận vậy, Tần Vấn Thiên càng đi càng chấn động, Cổ Đế thành này đâu chỉ là một không gian, quả thực là một thế giới tách biệt hoàn toàn.
Dựa vào đế vận, Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận được trong biển lớn kia có sức mạnh kinh khủng nào đó, dưới đáy biển hơi vang lên những tiếng dao động kịch liệt.
Nhưng mà, lấy đế vận hiện giờ của hắn, vẫn có cảm giác nhìn không thấu, có lẽ nếu có đế vận càng mạnh, thì có thể nhìn thấy càng nhiều.
Tần Vấn Thiên cứ đi trong Cổ Đế thành như vậy hiểu ra rất nhiều điều, dần dần phát hiện, trong Cổ Đế thành này, quả thật tồn tại huyền bí động trời.
Hắc Long nói thời đại thay đổi, Hứa Thanh Dao cũng nói thời đại đã khác, quy tắc Cổ Đế thành phải đổi theo, điều này khiến Tần Vấn Thiên ẩn ẩn có dự cảm, lần này trong Cổ Đế thành, có thể sẽ xảy ra vài chuyện lớn động trời, như việc Thiên Đạo Thánh Viện xuất hiện, Yêu Thần Sơn hàng lâm, mở màn cho Đại Thời Đại.
Nhìn thấy rất nhiều chuyện thần bí, Tần Vấn Thiên cũng không quên tu hành, dường như có điều hiểu ra, thì ngồi xuống trầm tư, tĩnh ngộ, khổ tu.
Đối với Tần Vấn Thiên bây giờ, hắn bức thiết muốn nâng thực lực lên một tầng cao nữa, hiểu được quy tắc , tu hành quy tắc lĩnh vực mạnh mẽ hơn, dung hợp vận dụng thuộc tính lực lượng khác nhau, tu hành Đông Lăng Thánh Ý huyền bí, những chuyện này đều đã cần thời gian thăm dò tu hành, không ngừng nâng cao bản thân mình.
Giữa lúc lơ đãng, Tần Vấn Thiên đã vào Cổ Đế thành hai năm.
Một ngày họ, hắn ngồi trên một ngọn núi, nhắm mắt, lực lượng quy tắc tràn ra khỏi người, mạnh mẽ hơn hai năm trước rất nhiều, ánh sáng quy tắc chuyển động quanh người hắn cũng rực rỡ hơn xưa.
Tay vung lên, chỉ trong phút chốc trong vùng trời đất này nảy ra một sức mạnh trấn áp vô thượng, Thiên Địa không ngớt nổ vang, bảo tháp cái thế xuất hiện, trấn áp cả trời đất, lộ ra sức mạnh vô thượng, trên chiếc bảo tháp trong suốt khổng lồ này vô cùng vô tận ánh sáng phù văn đang lưu chuyển, giống như một đại trận vậy, tháp ý tràn ngập, phụ tá cho trận, ngay lúc đó, bảo tháp xoay tròn, tháp ý giáng xuống, từng ánh sáng Hủy Thiên Diệt Địa phát ra từ bảo tháp, giống như có uy thế diệt thế, nổ tung trên một ngọn núi đằng trước sơn mạch, chỉ trong chớp mắt, núi đã bị san thành đất bằng.
Đây là quy tắc lĩnh vực tháp ngục lấy Thánh Ý của bảo tháp làm cơ sở mà đúc thành, là tiến hóa của quy tắc lĩnh vực Voi Thần, hòa sức mạnh trấn áp của bảo tháp vào trong đó, phát ra uy thế trấn diệt thiên địa, giống như một tù ngục thật sự, mạnh mẽ hơn quy tắc lĩnh vực Voi Thần năm đó không biết bao nhiêu lần, lúc trước hắn chiến đấu cần phải thả Thánh Ý bảo tháp ra ngoài mới có thể phát huy những sức mạnh khác, bây giờ chỉ cần dùng tâm niệm là quy tắc có thể hàng lâm.
Trừ chuyện này ra, Tần Vấn Thiên còn lĩnh ngộ được rất nhiều năng lực mạnh mẽ khác, dùng ngộ tính của bản thân thôi diễn những sức mạnh năm đó tu hành, tự nghĩ ra thêm mấy loại thần thông siêu phàm, uy lực rất mạnh.
Hắn chưa từng phóng thích, lĩnh ngộ nhiều sức mạnh như vậy, nếu thật sự chiến đấu, cũng không đến mức bị bó tay bó chân, dù sao những năng lực trước kia nếu có thể không vận dụng cứ không vận dụng thì hay hơn, để tránh bị người nhận ra.
Sức mạnh quy tắc biến mất, trời đất nháy mắt khôi phục sự bình tĩnh, Tần Vấn Thiên đứng dậy, thân hình nhấp nháy rời khỏi nơi này.
Hai năm, Cổ Đế thành đã xảy ra rất nhiều thay đổi lớn, có nhiều cường giả đến từ Tiên Vực hàng lâm, còn có Man Hoang đại yêu đi tới Cổ Đế thành, bây giờ ngay cả bên ngoài cũng có lời đồn, Cổ Đế thành sẽ có thay đổi lớn, có khả năng sẽ nghênh đón một cơ hội mới, như thời đại Cổ Chi Đại Đế vậy, quy tắc thay đổi, Cổ Đế thành sẽ xuất hiện rất nhiều kỳ ngộ hiếm thấy, vì thế, có rất nhiều cường giả đua nhau tiến vào Cổ Đế thành.
Lúc này, tại một chỗ nào, có rất nhiều nhân vật thiên kiêu ngồi cùng nhau, đàm luận về thay đổi của Cổ Đế thành, đồng thời cũng nói đến Võ Đạo Chi Lộ.
- Đương kim Cổ Đế thành, Vương Chi Cảnh, đế vận của cường giả đỉnh phong có thể hóa thành Chân Long Cổ Phượng, ngưng tụ cơ thể thật sự, bọn họ có thể thấy rất nhiều di tích cổ, dùng điều đó để mà tu hành, bọn họ sẽ càng ngày càng mạnh, chỉ sợ sớm hay muộn cũng cơ hội đặt chân vào Đế Chi Cảnh, tương lai cũng cơ hội tranh đoạt Vô Thượng Chi Vị.
- Không sai, quy tắc của Cổ Đế thành thay đổi, sinh ra rất nhiều cổ tích bí cảnh, nhưng mà chỉ có cường giả đế vận mạnh mẽ mới có thể đặt chân vào, cường giả càng mạnh, chênh lệch càng xa, trừ những người đứng trên đỉnh phong kia, không biết trong những người khác có ai có tiềm lực siêu phàm không.
- Thanh Dao tiên tử, có lời đồn rằng vị tuyệt thế thái tử kia yêu quý ngươi, ngươi có biết thực lực của hắn mạnh cỡ bao nhiêu không?
Có người nhìn Hứa Thanh Dao hỏi, rất nhiều ánh mắt nhao nhao rơi trên người nàng, Hứa Thanh Dao là trang tuyệt sắc nhân gian, thiên phú xuất chúng, có người thích dẫn đề tài lên người nàng.
- Ta không rõ lắm.
Hứa Thanh Dao lạnh nhạt nói, vẻ mặt lãnh đạm.
- Nói tới chuyện này, ta ngược lại nhớ tới một người, vị Hoàng Thái Tử kia bảo hắn quỳ xuống cầu xin tha mạng, thì sẽ không giết hắn nhưng cho tới bây giờ còn chưa thấy xuất hiện, sợ là đã rời khỏi Cổ Đế thành, năm đó Thanh Dao tiên tử từng bị hắn cưỡng ép, không biết có hiểu biết gì về người nọ không?
Một nữ tử cười hỏi Hứa Thanh Dao.
Nhất thời đôi mắt không ít người lộ ra vẻ kì lạ, đây là cố ý muốn nhắc lại chuyện của Hứa Thanh Dao, chuyện của hai năm trước, đúng là chỗ bẩn của Hứa Thanh Dao, cho tới bây giờ, vẫn có rất nhiều người cho rằng, chỉ sợ Thanh Dao tiên tử đã bị vấy bẩn rồi.
Nữ Tiên Vương này, đúng là người theo đuổi Hoàng Thái Tử, lòng mọi người như gương sáng, xem ra, nữ Tiên Vương này là cố ý làm khó.
Quả nhiên, sắc mặt Hứa Thanh Dao khẽ thay đổi, lạnh lùng nói:
- Thực lực rất mạnh, giết ngươi rất dễ dàng.
- Sao vậy, sao Thanh Dao tiên tử như vậy khen hắn như vậy? Vì sao hắn còn chạy trốn giống như một con chó nhà có tang, bây giờ trong Cổ Đế thành có rất nhiều người muốn giết hắn đó, chẳng lẽ, Thanh Dao tiên tử có cảm tình gì với hắn hay sao?
Vị nữ Tiên Vương kia cũng có một chút mỹ mạo, cảnh giới ngang bằng với Hứa Thanh Dao, lời nói càng ngày càng quá đáng, khiến cho sắc mặt Hứa Thanh Dao trở nên rất khó coi.
- Lời đồn năm đó có hơn phân nửa không thể xem là thật, ví như hắn là chó nhà có tang, nếu bị ta gặp thì nhất định sẽ chém giết hắn tại chỗ.
Một thanh niên thanh y lạnh lùng mở miệng, tu vi của hắn là Tiên Vương đỉnh phong.
- Ta cũng nghĩ vậy, người đời ai cũng thích nghe nhầm đồn bậy, chuyện càng nói càng lớn, ngay việc chó nhà có tang, nói đi nói lại, nếu như hắn còn dám hiện thân ở Cổ Đế thành, sợ sẽ sống không quá một khắc.
Nữ Tiên Vương cười nói:
- Ở đây chắc cũng có mấy môn phái thế lực mạnh lúc trước bị hắn tru sát chứ, các ngươi cảm thấy thế nào?
- Lúc lão phu tới Cổ Đế thành, hắn đã chạy trốn đi nơi khác, nếu không, sao hắn lại còn mạng chứ.
Một vị lão giả Tiên Vương tuổi quá hoa tiên mở miệng nói, khí thế trên người hắn ta hào hùng, uy áp đáng sợ.
- Đáng tiếc, hắn trốn quá nhanh.
Trong Chí Tôn kiếm phái cũng có một vị Tiên Vương đỉnh phong đạm mạc mở miệng.
Hai năm trước, Cổ Đế thành náo động, cường giả Tần Vấn Thiên đắc tội quá nhiều, mà còn đắc tội toàn là thế lực đại phái đỉnh cấp.
- Thật vậy sao, các ngươi uy phong như vậy à?
Chỉ nghe một giọng nói vang lên, mọi người sửng sốt, ánh mắt sáng lên, lập tức ngẩng đầu, nhìn tới chỗ giọng nói vang lên, tiếp theo, đôi mắt bọn họ tập thể tụ lại ở chỗ đó.
Chỉ thấy nơi đó, trong hư không, một cường giả cất bước mà đến, sau lưng hắn có đeo đao kiếm, đúng là dấu hiệu của Đao Kiếm Tiên Vương.
Nhìn thấy bóng dáng kia, đôi mắt đẹp của Hứa Thanh Dao nháy mắt đọng lại, lập tức cắn chặt răng, tên hỗn đản này, vậy mà còn dám xuất hiện, hỗn đản cả gan làm loạn này, căn bản chưa từng rời khỏi Cổ Đế thành.
- Chư vị đúng là phong thái hơn người, uy phong bát diện, rất giống những kẻ năm xưa, một đám tự cao tự đại, bây giờ bọn họ đâu rồi nhỉ?
Mặt Tần Vấn Thiên mỉm cười, lộ ra ý tà mị, đồng tử mọi người co rút lại, tên này thật cuồng, đúng là Đao Kiếm Tiên Vương rồi, hắn còn dám xuất hiện, còn dám khiêu khích trước mặt mọi người.
- Ta đứng ở đây, ai muốn giết ta nào?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên đảo qua mọi người, tiếp tục mở miệng, coi như các Tiên Vương Thiên Kiêu như không khí!