Bản thân Tần Vấn Thiên cũng lộ ra ý muốn xem kịch, nhìn người nói chuyện kia thì không thể không thừa nhận, quả thật mỹ lệ đúng là có ưu thế, huống chi Hứa Thanh Dao không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, bây giờ nàng đã tu hành đến Tiên Vương Đỉnh Phong, có thể thấy được thiên phú vô cùng xuất chúng, trừ điều đó ra, nàng còn có gia thế tốt, nữ tử như vậy thì đương nhiên không thiếu hộ hoa sứ giả, thí dụ người như muốn Tần Vấn Thiên tự vả miệng nhân trước mắt.
Hứa Thanh Dao liếc nhìn người đi tới kia một cái, đương nhiên biết đối phương là người ai, tuy không có ý tứ gì với đối phương nhưng cũng không hy vọng người này trêu chọc Đao Kiếm Tiên Vương buồn bực, Hứa Thanh Dao biết, dù cho thực lực người này bất phàm nhưng chống lại Đao Kiếm Tiên Vương thì quả là tự tìm đường chết, dù Đao Kiếm Tiên Vương ba mươi năm trước, cũng không phải người hắn có thể chọc được, huống chi, Hứa Thanh Dao biết Đao Kiếm Tiên Vương là người thế nào, không có gì là hắn làm không được.
- Chuyện của ta không cần ngươi nhúng tay, rời khỏi chỗ này đi.
Hứa Thanh Dao nhắc nhở một tiếng.
- Thanh Dao tiên tử, tấm lòng của ta đối với ngươi ngươi phải hiểu chứ, ta há lại để người khác tùy ý nhục nhã ở tại ngươi, người này nói năng vô lễ, mang ý khinh bạc, nếu hắn không chịu tự mình vả miệng thì ta sẽ chém hắn.
Tiên Vương kia ngạo nghễ nói, trong đôi mắt nhìn Hứa Thanh Dao mang theo vài phần ái mộ không thèm che dấu, sắc mặt Hứa Thanh Dao lạnh xuống, cũng chẳng muốn xen vào nữa:
- Một khi đã như vậy, thì tùy ngươi.
- Ừ.
Người nọ mỉm cười gật đầu với Hứa Thanh Dao, lập tức lại nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Lời của ta ngươi không nghe thấy sao? Sao còn chưa tự mình vả miệng?
Hắn vừa dứt lời, thì thấy giữa hai mắt Tần Vấn Thiên hiện lên ánh sáng loá mắt, giống như một tia chớp bắn ra, trong khoảnh khắc đó, Thiên Địa biến ảo, trong hai mắt của hắn chỉ còn lại đôi đồng tử kia, lợi kiếm lóe sáng lóa mắt chém giết tới, giống như kiếm hà cuồn cuộn, không ai bì nổi.
- Làm càn.
Hắn hét lớn một tiếng, toàn thân nổ tung kinh thiên quy tắc chi uy, đánh ra một quyền, trời đất rít gào, tru diệt mọi thứ, lại thấy kia kiếm ý cuồn cuộn kia biến mất không thấy, giống như chưa từng xuất hiện, vẻ mặt hắn đọng lại, lộ ra vẻ nghi ngờ rồi sau đó lại thấy một đạo kiếm quang đánh từ trên trời xuống, hắn nhìn phiến hư không này, căn bản không có trong Cổ Đế thành, không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Ảo thuật tiểu đạo, cũng dám khi dễ ta.
Dứt lời, hắn không có công kích nữa, nhưng vì cẩn thận để phòng nên vẫn dùng quy tắc hộ thể, kiếm hà cuồn cuộn trảm xuống, giống như thực chất, từng tiếng rầm rầm vang lên, quy tắc chi thể bị phá tán, máu tươi nở rộ, vừa rơi xuống thì cơ thể bị chém ra, hắn tận mắt nhìn thấy thân thể của mình bị tách ra, cả người kinh hãi.
- Giả, đây là ảo cảnh, rõ ràng đây là ảo cảnh.
Hắn hét lớn một tiếng, thiên địa hư không khôi phục, Tần Vấn Thiên vẫn đứng ở trước mặt khiến hắn mừng như điên, quả nhiên là ảo cảnh, là giả... Nhưng mà ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên từ trong cuống họng hắn, cơ thể thật sự bị chém ngay chính giữa, hai mắt của hắn mở to, cặp đồng tử kia phảng phất sắp lồi ra ngoài, chết không nhắm mắt.
Yên tĩnh, xung quanh một mảnh yên tĩnh, từng ánh mắt rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, từ đầu tới đuôi hắn thậm chí không cử động, người vây quanh chỉ thấy hắn liếc người kia một cái, sau đó tên Tiên Vương chết đi bạo hống, rồi vẫn lạc, đã bị chém giết.
- Chuyệ này...
Có người nhìn sang cửu vĩ yêu hồ trên cổ phong, sao nàng không phải như vậy chứ, đứng ở chỗ đó không nhúc nhích chỉ liếc mắt một cái thì đã khiến một đại yêu siêu cường thần phục, mà Đao Kiếm Tiên Vương cũng chỉ liếc mắt một cái, chém giết một vị Tiên Vương Đỉnh Phong.
- Lời đồn không giả, Đao Kiếm Tiên Vương này thật đáng sợ.
Có người đã đến Cổ Đế thành từ ba mươi năm trước có nghe nói Đao uy danh của Kiếm Tiên Vương, nhưng tận mắt nhìn thấy trận chiến này, bọn họ vẫn không nhịn được phải run sợ.
- Cổ Đế thành, Đại Thời Đại.
Hư không yên tĩnh , đột nhiên vang lên một tiếng cảm thán, khiến cho không ít người cũng phải cảm thán, Đúng vậy, Cổ Đế thành, Đại Thời Đại, đây là Đại Thời Đại, trên người người này tuy không có một tia đế vận, nhưng lúc rất nhiều người chẳng thèm ngó tới, hắn chỉ cần liếc mắt một cái thì đã chém một vị Tiên Vương Đỉnh Phong, đáng sợ đến cỡ nào.
Đế vận xuất hiện sau lưng Tần Vấn Thiên, không ngừng mạnh lên, lóe ra ánh sáng chói mắt, trong chớp mắt đã vượt qua không ít người nơi này.
- Đây là hắn ba mươi năm sau đó sao?
Trong lòng Hứa Thanh Dao cảm thán một tiếng, nàng vốn tưởng rằng sau khi đột phá đến Tiên Vương Đỉnh Phong có lẽ có khả năng có sức chiến đấu gần bằng người này, mà giờ khắc này nhìn lại thì vẫn quá xa xôi, nếu là nàng khai chiến với Đao Kiếm Tiên Vương, chỉ sợ không chịu nổi một kích.
- Hiện giờ tu vi của ngươi là gì?
Hứa Thanh Dao nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.
Mặt Tần Vấn Thiên mang nụ cười mỉm, chăm chú nhìn Hứa Thanh Dao, nói:
- Sao nào, Thanh Dao tiên tử có bằng lòng đi tâm sự chuyện phong hoa tuyết nguyệt với bổn tọa không? Đến lúc đó bổn tọa sẽ tâm sự chuyện cảnh giới với Thanh Dao tiên tử thật tử tế.
- Tên hỗn đản này...
Hứa Thanh Dao khẽ cắn môi, năm đó Tần Vấn Thiên bắt nàng đi bảy ngày, dù đụng cũng chưa đụng vào nàng, khi đó nàng đã biết Tần Vấn Thiên không phải hạng người háo sắc, chỉ cố ý trêu đùa muốn trừng phạt mình, bây giờ vậy mà lại nhắc lại chuyện xưa, trước mặt mọi người dùng ngôn ngữ khinh bạc mình, chỉ đơn giản là cảm thấy thú vị sao?
- Đã cách ba mươi năm, nếu ngươi quay lại Cổ Đế thành thì hẳn là đã bước vào cảnh giới Tiên Vương Đỉnh Phong, nếu không, chắc hắn còn đang trong Cổ Đế thành, còn mạnh hơn trước kia, nơi này nhất định khó có chỗ cho ngươi dung thân, chuyện ấy chính ngươi nên hiểu rõ ràng.
Hứa Thanh Dao thăm dò, tuy nàng suy đoán Tần Vấn Thiên đã bước vào Tiên Vương Đỉnh Phong, nhưng vẫn muốn biết đáp án xác thực.
- Khó có chỗ cho ta dung thân?
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, đương nhiên hiểu Hứa Thanh Dao đang ám chỉ người nào:
- Nếu ngươi đã tò mò như vậy, vậy thì nói cho ngươi biết, ta cũng như ngươi.
- Quả nhiên.
Trong lòng Hứa Thanh Dao khẽ giật mình, năm đó Đao Kiếm Tiên Vương này chỉ mới là Tiên Vương Trung Giai đã quần chiến các vị Tiên Vương, đánh bại Hoàng Cửu Thiên, chiến Diêm La Vương, bây giờ hắn bước vào Tiên Vương Đỉnh Phong, lại mạnh cỡ nào?
Nhưng mà, hắn bây giờ, có thể chiến thắng người nọ không?
Con mắt sáng ngóng nhìn Hứa Thanh Dao, Hứa Thanh Dao nói:
- Ba mươi năm này, Cổ Đế thành thay đổi rất nhiều, xuất hiện rất nhiều cơ duyên, lại có đạo thống truyền thừa trời giáng, thực lực của mọi người đang tăng lên thần tốc, dù cho hiện giờ hiện giờ ngươi đã đột phá cảnh giới, nhưng hắn không dậm chân tại chỗ, nếu tái chiến, ngươi cũng không nhất định là đối thủ của hắn, ta khuyên ngươi nhanh rời khỏi đây thì tốt hơn.
- Thanh Dao tiên tử đang quan tâm bổn tọa sao?
Tần Vấn Thiên cười nhạt nói, giống như trước kia vậy, vừa đến Cổ Đế thành thì hắn là Đao Kiếm Tiên Vương, không còn là Tần Vấn Thiên nữa.
- Ta mà quan tâm ngươi à?
Hứa Thanh Dao trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên một cái, nói:
- Ta chỉ nhắc nhở ngươi một tiếng, sợ ngươi đắc ý vênh váo, cho rằng phá cảnh giới là có thể chiến thắng Diêm La Vương, ngươi đang tiến bộ, người khác cũng đang tiến bộ, đừng có để cho phải cúp đuôi chạy trốn giống như lần trước.
- Vậy sao?
Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ mặt thú vị, đôi mắt của hắn lợi hại bậc nào, có chân ngã chi ý, có thể khám phá toàn bộ hư vô, tuy nói Hứa Thanh Dao độc miệng với hắn, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được Hứa Thanh Dao cũng không có ác ý gì với hắn, nếu không nghe ra thì sao hắn lại khách khí như vậy.
- Truyền lời của bổn tọa, để cho Diêm La Vương quay lại đây gặp ta, quỳ xuống trước mặt bổn tọa nói lời xin lỗi, nếu không, bổn tọa nhất định sẽ phế tu vi của hắn.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn mọi người cao giọng nói.
Chỉ một câu này, trái tim vô số người điên cuồng run rẩy, từng ánh mắt vô cùng sắc bén bắn ra cùng nhìn Tần Vấn Thiên.
- Diêm La Vương?
Nội tâm bọn họ chấn động, cơ hồ tưởng rằng mình nghe lầm, nhưng mà thính lực của bọn họ lợi hại hạng nào, không có khả năng xảy ra sai lầm, người này truyền lời, bảo Diêm La Vương quay lại đây gặp hắn, còn quỳ xuống nói xin lỗi?
- Hắn điên rồi.
Nội tâm bọn họ chấn động, không thể tin nổi mà nhìn Tần Vấn Thiên, hiện giờ trong Cổ Đế thành, có ai không biết danh tiếng của Diêm La Vương, dù Cổ Đế thành thiên kiêu như mây nhưng vẫn có một số người không thể trêu chọc vào, Diêm La Vương tuyệt đối nằm trong số đó.
Đôi mắt xinh đẹp của Hứa Thanh Dao cũng đọng lại, không nháy mắt mà nhìn Tần Vấn Thiên, đây là trả lại lời lúc trước Diêm La Vương từng nói với hắn quá cho Diêm La Vương sao?
Mày của nàng hơi hơi cau lại, nói:
- Ngươi chỉ hành động theo cảm tính mà thôi, hãy nghĩ rõ ràng rồi nói sau, tu hành đến cảnh giới như vậy, sao ngươi phải vì cái dũng của thất phu của mình mà mất tính mạng, chuyện này có đáng không?
Tần Vấn Thiên kinh ngạc nhìn Hứa Thanh Dao, trong đôi mắt lộ ra vẻ thú vị, khiến Hứa Thanh Dao hung hăng trừng hắn.
- Ngày xưa từng tâm sự chuyện phong nguyệt với Thanh Dao tiên tử bảy ngày, chẳng lẽ bổn tọa đã lọt vào mắt xanh của Thanh Dao tiên tử rồi?
Tần Vấn Thiên cổ quái hỏi.
- Lọt vào mắt?
Mặt Hứa Thanh Dao hiện hắc tuyến, trừng Tần Vấn Thiên nói:
- Vậy ngươi đi chết đi.
Tần Vấn Thiên cười, cũng không để ý tới câu mắng của Hứa Thanh Dao, hắn nhìn về phía các vị cường giả, nói:
- Chư vị dùng hết sức mình, đi truyền đạt lời của bổn tọa, bảo Diêm La Vương cút đến trước mặt bổn tọa quỳ xuống sám hối.
Hứa Thanh Dao khẽ cắn môi nhìn Tần Vấn Thiên, nghĩ thầm người này đúng là điên rồi, các vị cường giả xung quanh cũng rộ lên, những người chưa từng nghe danh Đao Kiếm Tiên Vương suy nghĩ xem cuối cùng đây là thần thánh phương nào, nếu lời này truyền tới tai Diêm La Vương, sao hắn còn mạng được chứ.
Lúc này, bóng dáng tuyệt sắc vẫn bình tĩnh đứng trên đỉnh cổ phong kia chớp động lông mi, lập tức mở đôi mắt mỹ lệ lấp lánh ánh sáng ngọc ra, quần áo trên người lay động theo gió, tuyệt sắc tao nhã, ánh mắt của nàng chậm rãi chuyển sang Tần Vấn Thiên, đương nhiên nàng nhận ra Tần Vấn Thiên, Đao Kiếm Tiên Vương năm đó từng đánh với Diêm La Vương một trận, nàng đúng bên cạnh, tận mắt nhìn thấy trận chiến ấy.
Hiện giờ, Đao Kiếm Tiên Vương này trở về, cường thế kêu gọi đầu hàng, khiêu chiến Diêm La Vương.
Nàng không nói gì cả, đôi mắt đẹp lại chậm rãi đóng lại.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn sang bên kia một cái, nghĩ thầm, vốn tưởng rằng man hoang yêu tộc đều những đại yêu thô bạo không có văn hóa, lại không nghĩ rằng còn có nữ tử của tộc cửu vĩ yêu hồ kinh diễm đến mức này, sinh ra là yêu, lại có thánh khiết chi ý, giống như thần nữ.
Tin tức Đao Kiếm Tiên Vương kêu gọi đầu hàng, bảo Diêm La Vương cút đến trước mặt hắn quỳ xuống đất sám hối trong chớp mắt đã nhấc lên sóng to gió lớn trong Cổ Đế thành, có người nghe nói xong chỉ cười trừ, ngầm châm chọc Đao Kiếm Tiên Vương không biết sống chết, những năm gần đây trong Cổ Đế thành không hề thiếu nhân vật như vậy, mới đến đã muốn khiêu chiến những người cực mạnh, lấy đế vận mạnh mẽ danh chấn Cổ Đế thành, những người này vẫn luôn phải trả giá đắt.
Nhưng mà, những người có chút hiểu biết về trận chiến ba mươi năm trước thì vô cùng có hứng thú, đi nhanh tới chỗ Tần Vấn Thiên kêu gọi đầu hàng, cách ba mươi năm, Đao Kiếm Tiên Vương tái chiến Diêm La Vương sao?
Rất nhanh, tiếng gió truyền tới tại cường giả môn hạ của Tử Sơn Tử Đế, lại truyền tới Cửu Hoàng tiên quốc, Thiên Lam tiên quốc, Chí Tôn kiếm phái, Thái Hoa tiên triều và nhiều nhân vật Tiên Vương khác, trong phút chốc, mây gió tụ lại, trong Cổ Đế thành có vô số cường giả dũng mãnh lao tới chỗ Tần Vấn Thiên có mặt!