Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1678 - Chiến Đấu Bùng Nổ

Chiến đấu bùng nổ Chiến đấu bùng nổ vipTruyenGG.com

Quân Mộng Trần nghe được những âm thanh cuồng vọng không coi ai ra gì, sắc mặt càng thêm giá rét. Ở Cổ Đế cung của Vọng Đế thành đã lãnh giáo sự bá đạo của những yêu thú này, hôm nay ở Cổ Đế thành vẫn vậy, coi khinh nhân loại Tiên Vực.

Tuy nói bây giờ Thập Vạn Đại Sơn man hoang quật khởi, yêu thần núi hiện thế, nhưng người dù sao cũng được gọi là vạn vật chi linh, há có thể để cho yêu thú làm nhục chà đạp như vậy.

- Một đám súc sinh hèn mọn, làm thịt sau đó nướng chín ăn, ai sóng vai mà chiến cùng ta.

Quân Mộng Trần hét lớn một tiếng, chiến ý ác liệt.

- Ai dám nhiều chuyện, giết không tha.

Cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc cưỡi trên chiến xa hoàng kim lạnh lùng nói, uy hiếp võ tu nhân loại.

- Chuyện này dù sao cũng là do Quân Mộng Trần ngươi làm nhục yêu thú trước, nên do tự hắn giải quyết trước đi, không nên bị lợi dụng.

Có võ tu nhân loại núp trong bóng tối lên tiếng.

- Ai?

Ánh mắt Quân Mộng Trần chợt lóe, lạnh như băng nói:

- Bị đám nghiệt súc này làm nhục như vậy, lại còn nói ra lời như thế, bọn chuột nhắt nhát gan, ta cảm thấy nhục khi phải làm đồng bạn với ngươi.

- Sao nào, chính ngươi gây ra chuyện, bản thân không cách nào xử lý, muốn kéo theo cưởng giả nhân loại trong Cổ Đế thành chiến vì các ngươi sao? Lợi dụng chúng ta như vậy, thật sự nghĩ chúng ta ngu muội sao?

Giọng nói kia vang lên lần nữa, vang khắp hư không:

- Nếu những yêu tộc này đối phó các ngươi xong, lại làm nhục võ tu nhân loại ta nữa, bọn ta khai chiến với bọn họ cũng không muộn.

- Nói nhảm nhiều quá, thương lượng xong chưa. Nếu xong rồi, chúng ta ra tay.

Trong con ngươi xấu xí của Hư Không Thú Vương hiện lên hàn quang, nhìn chằm chằm Quân Mộng Trần.

- Ha ha, động thủ đi, nếu đám nhân loại kia đã thức thời như vậy, thì không cần để ý tới, giải quyết những người này trước. Những cô gái xinh đẹp kia nhớ giao cho tộc ta là được.

Cường giả Cử Thiên tộc nói.

- Một đám súc sinh, đến lượt các ngươi chạy trở về man hoang rồi.

Một nhóm cường giả cất bước đi tới, là người của Thiên Phù Giới, Thác Bạt Thánh Thiên cũng có mặt, đôi mắt liếc nhìn chư yêu. Ngoại trừ nhóm cường giả này, còn có cường giả của Nam Hoàng Thị, bọn họ đứng bên cạnh Quân Mộng Trần và người Cơ Đế Môn, sóng vai chuẩn bị chiến đấu.

- Nam Hoàng Thị cũng tới, thú vị, lần này có thể chơi thỏa thích rồi.

Ánh mắt cường giả Cử Thiên tộc lộ ra lộ ra vẻ hưng phấn.

- Động thủ đi.

Trong hư không, một bóng dáng u minh lạnh lùng lên tiếng, yêu thú lập tức ra tay. Hư Không Thú hóa thành bản thể, lộ ra răng nanh sắc bén, xông pha hư không, trực tiếp đánh tới phía người Cơ Đế Môn. Cường giả Cử Thiên tộc dậm chân, thiên địa rung chuyển. Sức lực bọn họ vô cùng lớn, thần lực trời sinh, có thể nâng trời, lúc công kích, trong trời đất như có sấm rền, tiếng nổ ầm ầm vang dội.

- Đùng.

Một Ma Viên to lớn đạp lên mặt đất, rất nhiều yêu thú xông lên, bắt đầu giết chóc, chuẩn bị giải quyết hết đám nhân loại này.

- Giết.

Khí thế trên người Quân Mộng Trần vô cùng cuồng bạo, Thế Giới Đồ Quyển rộng lớn vô biên, hóa thành thế giới to lớn, bao phủ thiên địa, trong phút chốc giống như đế vương nhân gian, võ trang đầy đủ. Hắn giơ bàn tay lên, đánh ra một quả đấm kim sắc. Quả đấm này vô cùng sáng chói, xuyên qua thiên địa, khí lưu màu vàng của cả thế giới đều chảy về phía quyền mang.

- Ầm.

Giống như sao băng, Hoàng Kim Đế Vương quyền kinh khủng xuyên qua thiên địa, đánh về phía một yêu thú của Cử Thiên tộc. Đại yêu Cử Thiên tộc kia sức lực vô cùng, không chút kiêng kỵ đánh ra một quyền giống vậy. Hai luồng quyền mang va chạm, đại yêu Cử Thiên tộc chỉ cảm thấy cổ đại thế mênh mông chèn ép tới. Tiếng vang rắc rắc giòn giã vang lên, giống như tiếng xương cốt nổ tung, cánh tay của nó vỡ ra từng mảnh, máu tươi bắn tung tóe. Hai con mắt to lớn của nó mở to, nội tâm, hống lớn một tiếng, muốn khuếch trương cánh tay, nhưng sao còn kịp. Thời điểm nó công kích lại thì mọi chuyện đã muộn, quyền mang xuyên thấu thân thể nó, trực tiếp xuyên qua tim.

Đại yêu Cử Thiên tộc cúi đầu nhìn ngực mình một cái, tim đều bị đánh bể, thân thể xuất hiện một cái lỗ lớn, nó vô cùng hoảng sợ ngã xuống. Một quyền, giết.

- Grao...

Một tiếng gầm gừ to lớn truyền tới, một Yêu Vương cao cấp của Cử Thiên tộc hóa thân cự thần, vô cùng to lớn, toàn thân tràn đầy lực lượng vô cùng vô tận, đánh tới phía Quân Mộng Trần.

Quân Mộng Trần nhìn đối phương, thân thể phóng lên cao, cũng hóa thành một người khổng lồ, đế vương khí phóng ra ngoài, giống như vương giả vô song, chiến ý kinh thiên. Hai đại cường giả trong nháy mắt triền đấu.

Mà ở một phía khác của chiến trường, chiến đấu cũng lập tức bùng nổ. Năng lực đồng hóa của Thác Bạt Thánh Thiên vẫn nghịch thiên như cũ, mượn lực quy tắc của chư cường nhân Thiên Phù Giới, đồng hóa làm một thể, giống như một đại trận siêu cấp, mà Thác Bạt Thánh Thiên hắn trời sinh là tâm trận di động.

Ngoài bọn họ ra, cũng có một vài nhân loại bị yêu tộc chọc giận tham gia vòng chiến đấu. Nhưng so sánh với đám người ngồi ngoài xem kịch, những người tham gia giao chiến quả thức rất ít ỏi.

- Giết.

Một Yêu Vương siêu phàm của U Minh tộc phát hiệu lệnh.

- Giết.

Cường giả của Thái Dương Hoàng Kim tộc trên chiến xa hoàng kim, tay cầm chiến thương Thái Dương Hoàng Kim, đánh về phía trước.

Yêu tộc bọn họ cuồng bạo, bọn họ có luật rừng hết sức tàn khốc, cường giả là vua, người yếu cúi đầu, bọn họ cuồng bạo không có nhiều quy củ như vậy. Nhưng mà có đôi lúc, bọn họ lại đoàn kết hơn so với nhân loại, đại yêu tham dự chiến đấu có thể vượt xa cường giả nhân loại.

Đánh một trận, phong vân nổi lên, toàn bộ chiến trường nhanh chóng mở rộng ra chung quanh, chiến trường kéo dài, trong trời đất từng đôi cường giả đối chiến đứng ở một bên, bùng nổ cuộc chiến kinh thiên.

Trong Cổ Đế thành, vô số cường giả ngẩng đầu nhìn về phía này, trong mắt đều hiện lên vẻ chấn động. Nơi đó, lại bộc phát quần chiến, chiến trường trải dài khắp cương vực bát ngát vô tận, còn có khuynh hướng mở rộng. Thậm chí, số lượng cường giả tham chiến, cũng đang tăng lên, có không ít người là võ tu có cốt khí, không thể chịu đựng sự ngông cuồng của những yêu thú này. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng Tiên Vực sẽ trở thành Tiên Vực của đại yêu man hoang rồi.

Nam Hoàng Vân Hi cũng tham chiến, nhưng lấy sức chiến đấu cảnh giới Tiên Vương trung cấp của nàng, cũng không cách nào tạo ra tác dụng quyết định đối với cuộc chiến đấu này. Thậm chí, nhân loại bọn họ rõ ràng thuộc về phe yếu, Yêu Vương chỉ chiếm số lượng ít, nhưng lại chiếm ưu thế.

- Cẩn thận.

Lúc này, Nam Hoàng Vân Hi kêu lên một tiếng, nhưng đã chậm. Trước mặt nàng, có một vị thánh nữ Nam Hoàng thị bị móng nhọn của một Hư Không Thú xé thân thể, máu tươi, vô cùng thảm.

Trong lòng Nam Hoàng Vân Hi chợt run, đây là người thứ mấy, ở trong Cổ Đế thành này, Nam Hoàng Thị nàng đã ngã xuống mấy thánh nữ Tiên Vương. Thời đại lớn, thiên kiêu như mây, cường giả tranh vương, nhưng có thời nào không phải là nhất tướng công thành vạn cốt khô.

Không chỉ có thánh nữ truyền thừa của Nam Hoàng Thị ngã xuống, người Cơ Đế Môn cũng có nữ Tiên Vương ngã xuống, còn có nhân loại tham chiến. Đương nhiên, Yêu Vương cũng vậy, nhưng người còn sống không có nửa điểm oán hận, hối hận, vẫn đang điên cuồng chiến đấu. Bọn họ biết, sinh ra gặp thời đại này, cuối cùng đều sẽ phải đối mặt với chiến đấu như vậy, không phải hôm nay, thì là ngày mai.

Một bóng người tuyệt đẹp hạ xuống, trong ngực nàng ôm một yêu thú trắng như tuyết, sau lưng còn có một cô gái quyến rũ nhưng lại thanh thuần. Yêu thú trong ngực nàng lao ra, trong nháy mắt hóa thành cự thú màu vàng. Thanh âm cô gái linh hoạt kỳ ảo lên tiếng:

- Đây là chiến đấu bùng nổ giữa yêu thú và nhân loại, ngươi thật sự muốn tham chiến đứng bên phía nhân loại sao. Nếu như vậy ta cũng không giúp được ngươi.

- Đây là cuộc chiến của ta, không liên quan tới lập trường. Thấy Thanh Nhi chiến đấu, ta dám không giúp, bị tên kia biết được còn không làm thịt bảo bảo ta sao.

Tiểu hỗn đản lẩm bẩm một tiếng, ngay sau đó thân thể trực tiếp xông ra ngoài. Thân thể nó không ngừng khuếch trương, trở nên vô cùng to lớn, lao về phía Thanh Nhi.

- Grao...

Một tiếng gầm thật lớn, bầu trời biến ảo, Hư Không Thú đang chiến đấu với Thanh Nhi chỉ cảm thấy nước xoáy kinh khủng trực tiếp bọc lấy nó. Lúc nó ngẩng đầu nhìn về phía tiểu hỗn đản, thì giận dữ hét lên:

- Ngươi lại đối phó ta?

- Ai dám động Thanh Nhi, giết.

Giờ khắc này, tiểu hỗn đản cũng thu liễm lại phong cách tưng tửng trước sau như một, cái miệng to của nó nứt ra vô cùng quy tắc. Chỉ một chớp mắt, Hư Không Thú kia đã bị sức mạnh thôn phệ bao phủ, nó phát động thần thông thiên phú, muốn vượt qua hư không rời đi, lại thấy tiểu hỗn đản liên tục rống to. Cho dù Hư Không Thú kia thật sự xuyên qua hư không xuất hiện ở một phương xa, vẫn bị nuốt trở lại, giống như một luồng lưu quang vọt vào trong miệng tiểu hỗn đản.

Hư Không Thú kia điên cuồng giãy giụa, không ngừng vượt qua hư không, nhưng nơi nó hiện ra đều bị nuốt mất, vô luận nó vượt qua hư không nào, thì vẫn không chạy thoát. Không bao lâu sau, thân thể nó hóa thành một luồng lưu quang xong về phía tiểu hỗn đản, bị tiểu hỗn đản một hớp nuốt gọn. Một khắc cuối cùng kia, thân thể to lớn của Hư Không Thú tựa như một con kiến hôi nhỏ bé.

- Đây chính là Thôn Thiên Thú sao, thật là đáng sợ. Nghe đồn, Thôn Thiên Thú tu hành đến mức tận cùng có thể thôn thiên, không biết thật giả thế nào.

Có người thở dài nói.

- Các ngươi có biết lai lịch của con Thôn Thiên Thú này không?

Có người khoe khoang nói.

- Lai lịch thế nào, không phải từ man hoang sao?

Có người hỏi.

- Các ngươi chả biết gì cả. Nếu nó xuất thân từ man hoang, sao lại chiến đấu giúp nhân loại chúng ta. Chỉ vì nó lớn lên ở Tiên Vực, chủ nhân của nó là Tần Vấn Thiên, cũng chính là vị hôn phu của Thanh nhi công chúa.

- Phản đồ, ăn nó.

Có vương tộc yêu thú nhìn chằm chằm tiểu hỗn đản, lập tức có con yêu thú gào thét đánh tới tiểu hỗn đản. Tiểu hỗn đản giống như Yêu Vương tuyệt thế, con ngươi màu vàng, lông màu vàng, nó lại gầm thét với trời, quy tắc vô cùng bao phủ đại yêu muốn đối phó với nó, cắn nuốt hết, không sợ hãi.

- Thú vị.

Một vài đại yêu lợi hại lần lượt chạy tới phía này, cũng có mấy yêu thú siêu cường trực tiếp tham chiến.

Lúc này, trên một tòa cổ đỉnh, Tần Vấn Thiên vẫn an tĩnh ngồi ở đó. Hắn đã ngồi rất lâu, mà giờ khắc này, trong đầu đột nhiên truyền tới tiếng kêu gọi của tiểu hỗn đản, hai mắt hắn mở ra, giống như hai tia chớp xuyên qua thiên địa, chấn nhiếp tâm phách người nhìn, uy nghiêm cực thịnh.

- Ầm.

Thân hình chợt lóe, hắn trực tiếp phóng lên cao, chạy tới phía tiểu hỗn đản. Nhiều năm như vậy, tiểu hỗn đản chưa bây giờ chủ động kêu gọi hắn, lần này, tất nhiên là có việc gấp!

Bình Luận (0)
Comment