Phong vân không ngừng xoay chuyển trong Cổ Đế Chi Thành, nhưng cuối cùng không có sóng gió gì có thể siêu việt hơn hội chiến cường giả đỉnh cấp.
Lần đó, nhân vật mạnh nhất Cổ Đế Chi Thành có mặt đông đủ, sau trận chiến ấy, Tần Vấn Thiên danh dương Cổ Đế Chi Thành, thậm chí nhất định còn sắp vang danh thiên hạ, trên Tiên Vực mênh mông đều sẽ biết tới tên Tần Vấn Thiên. Sau trận chiến ấy, Tần Vấn Thiên có thể nói là Phong Thần ở Cổ Đế Chi Thành, khó có ai có thể vượt qua được.
Truyền thống truyền thừa của Đế Thành khiến thực lực của vô số người tiến bộ, lột xác.
Năm tháng dần trôi qua âm thầm, đối với võ tu Vương cảnh trong Tiên Vực bao la mà nói dù là trăm năm thì cũng chỉ là một cái gạt trong nháy mắt mà nói. Đa số bọn họ đều tu hành qua mấy ngàn năm, thậm chí có không ít đã qua vạn năm trở lên, cũng còn là vì phần lớn bọn họ đều thuộc người có thể chất thiên phú dị bẩm.
Lại trôi qua tám năm, Cổ Đế Chi Thành rốt cuộc ra đời một vị cường giả bước vào đế vị, ngoài dự đoán của rất nhiều người. Người thành Đế này chính là cao tăng Vấn Tâm tự, sư tôn của Không Giới năm đó trong một trận chiến tụ hội nhân vật đẳng cấp bị Khương Tử Hoa tru sát, có người từng nhìn thấy tình hình của hắn khi nhập Đế, hơn nữa người nhìn thấy cũng không ít, bởi vì động tĩnh gây ra rất lớn.
Ngày đó trong mảnh đất trời trống rỗng ra đời Phật quang vô thượng giáng từ trên trời xuống, rơi vào một khu vực hoang vu. Tia sáng này quá chói mắt, hấp dẫn vô số cường giả đi về phía trước nhìn, sau đó bọn họ nhìn thấy Vấn Tâm đại sư đã bị Khương Tử Hoa giết chết sống lại, xuất hiện bên trong Phật quang, đúc lại Phật thể, dưới sự dẫn dắt của Phật quang mà rời khỏi tầng không gian này, biến mất không còn thấy bóng dáng nữa.
Cổ Đế Chi Thành đều có quy tắc, đã nhập đế vị thì đương nhiên không thể dừng lại ở đây nữa.
Sau khi biết được tin tức, Không Giới cực kỳ vui sướng, sự đau thương đã biến mất hoàn toàn. Sư tôn cuối cùng vẫn là sư tôn, quả nhiên đã biết rõ con đường tu đạo của bản thân, xem ra trận đấu với Khương Tử Hoa kia nhìn qua thì có vẻ Khương Tử Hoa thắng, nhưng khoảnh khắc khi sư tôn nhập đế vị đó, ai thắng ai thua vẫn không thể nói rõ ràng, có lẽ ban đầu Khương Tử Hoa thành toàn cho sư tôn cũng không chừng.
Cường giả của Cổ Đế Chi Thành cũng đều cho là như vậy, xem ra hai người tranh phong còn phải đến Đế cảnh, hiện giờ nói tới chuyện thắng bại vẫn còn hơi sớm một chút.
Lại qua thêm vài năm nữa sinh ra vị thành đế thứ hai, nhưng lúc này đây cường giả nhập Đế cảnh lại không phải những nhân vật đẳng cấp kia, mà là một vị võ tu không nổi danh gì, ít nhất cũng không nổi danh trong Cổ Đế Chi Thành, chính là vị cường giả Tiên Vương đỉnh phong đã tu hành nhiều năm trong Xạ Nhật Tiên quốc đặt chân lên Đế cảnh.
Điều này khiến rất nhiều người nảy lòng hi vọng, không cần nhìn chăm chăm những nhân vật đẳng cấp kia nữa. Chiến lực của bọn họ cường đại, nhưng không nhất định có thể sớm bước vào Đế cảnh, ví dụ như Tần Vấn Thiên, hắn thậm chí còn chưa bước vào cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong, thậm chí khi tham gia quyết đấu đỉnh phong, có người kêu hắn vẫn còn là Tiên Vương cảnh, nhưng lực chiến đấu của hắn ngươi dám dùng cảnh giới để ước lượng sao?
Rất nhiều nhân vật với chiến lực vô song siêu mạnh đều không nhất định tu hành đến cực hạn Tiên Vương cảnh, bọn họ đều còn không gian phát triển, còn có cơ hội tiến vào Đế cảnh.
Lục tục có cường giả xưng Đế, Cổ Đế Chi Thành đương nhiên cũng lục tục ra đời không ít nhân vật siêu phàm, thậm chí có người muốn khiêu chiến địa vị của những nhân vật đẳng cấp kia, trở thành kẻ mạnh nhất Cổ Đế Chi Thành.
Về phần những nhân vật đã từng tao nhã vô song kia, ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều, rất ít xuất hiện trước mặt người khác. Có lẽ bọn họ đều đang âm thầm tìm lực lượng đạo truyền thừa, hoặc đang lĩnh ngộ con đường Đế cảnh, tìm kiếm phương pháp đột phá.
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhiều người đã không còn nhớ rõ đã cách bao nhiêu năm tháng từ cái trận chiến đỉnh phong đó nữa rồi. Chính giữa Cổ Đế Chi Thành có một ngọn núi, ngọn núi này đắm chìm trong vầng Thái Dương rực rỡ chói lòa, vòm trời giống như có Thái Dương Thần Quang rủ xuống, vô cùng kỳ diệu.
Đây chính là khu vực mà cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc Man Hoang Yêu Tộc sống, tu hành. Khu vực này thuộc độc quyền của bọn họ, không kẻ nào dám xâm phạm.
Tộc Thái Dương Hoàng Kim cường thế, bất kể là Man Hoang đại yêu hay cường giả Tiên Vực, thì cũng không ai không biết tới.
Nhưng tới một ngày nọ, có người tới khu vực này, thậm chí còn đi vào trong địa giới của cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc.
Người này toàn thân áo trắng, dáng người thon dài, gương mặt tuấn tú, mái tóc dài rủ xuống vô cùng tiêu sái, hai con ngươi nh vực thẳm, không nhìn thấy đáy.
Thân ảnh ấy cứ đứng yên lặng ở Thái Dương sơn như vậy, mặc cho sóng nhiệt ập tới, lay động trường sam màu trắng của hắn, hắn vẫn chỉ đứng chắp tay, bình tĩnh nhìn về phía trước, giống như đang đợi thứ gì đó.
- Ai?
Đúng lúc này, một tia sáng hừng hực đánh tới, nhiệt độ bỗng nhiên tăng cao, một đại yêu đáng sợ giáng xuống, toàn thân ngập trong hỏa diễm, đỉnh đầu giống như có một Mặt Trời hư ảo, đó chính là đại yêu Thái Dương Hoàng Kim Tộc kết hợp với Thần Điều Kim Ô, thân hình ngập trong hỏa diễm này giống như được đúc thành từ Hoàng Kim, khiến phòng ngự của hắn không biết mạnh bao nhiêu.
- Là ngươi!
Sau khi hắn nhìn thấy bóng dáng trước mặt, trong cặp mắt kia lộ ra sát niệm, bắn ra Thái Dương Chi Hỏa, xuyên qua hư không, muốn đốt chết đối phương tại chỗ.
Người thanh niên kia vẫn đứng đó như cũ, hai con ngươi thâm thúy nhìn đối phương, chỉ trong tích tắc, hai con ngươi đó trở nên cực kỳ đáng sợ, giống như đang xoay tròn, nó không giống một đôi đồng tử, mà như một thế giới Luân Hồi, chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến người ta rơi vào tay giặc, không cách nào tự kiềm chế được.
Ánh sáng trong mắt đối phương dần bị dập dắt, đôi con ngươi kiêu ngạo kia cũng trở nên ảm đạm vô thần. Ngay sau đó, hắn như gặp phải chuyện gì đó cực kinh khủng, trong đồng tử xuất hiện vẻ sợ hãi, thân thể run rẩy điên cuồng, đôi cánh chim mạnh mẽ chớp lóe, chỉ trong khoảnh khắc đã gào thét chạy đi xa, những tiếng vang ầm ầm đáng sợ chấn động trời đất. Thân thể chìm trong Thái Dương Thần Hỏa đụng lên ngọn núi, hơn nữa còn đi loạn giống như nổi điên, trực tiếp xuyên thấu ngọn núi cổ, khiến cát đá bay mù mịt.
Hắn phát ra tiếng kêu bén nhọn, thê lương, công kích tới ngọn núi chìm trong ánh mặt trời kia, lập tức có thể thấy được một bóng dáng cường đại liên tục chớp lóe bay thẳng đến đối phương.
- Dừng lại.
Có cường giả đồng tộc hét lớn, cũng có cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc đã bắt đầu đọc thú ngữ không ngừng, nhưng đều không làm được trò trống gì. Bọn họ nhìn thấy tộc nhân này điên cuồng tự làm khổ mình, xé rách thân thể của mình, cuối cùng hắn trôi nổi giữa trời không, phát ra những tiếng kêu thảm thiết, chỉ trong khoảnh khắc hai cánh chim đã trực tiếp rách tách rời khỏi người hắn, một cỗ Tịch Diệt Chi Hỏa chui từ trong ra ngoài, điên cuồng đốt cháy thân thể, cả huyết mạch cũng bị đốt sạch, nương theo đó là giọng thét gào thảm, thân hình bạo nổ hóa thành một ngọn lửa huyết vũ.
Cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc đều rung động trước một màn này, nội tâm cuộn trào, bọn họ không thể hiểu được tại sao lại xảy ra chuyện như vậy.
Dường như nhận ra được gì đó, ánh mắt của bọn họ bỗng nhiên nhìn qua người thanh niên mặc trường sam trắng đang nhìn mình, ngay tức khắc bộc phát ra sát ý điên cuồng.
- Là ngươi làm?
Một cường giả lạnh lùng mở miệng, thân người lóe lên một cái giáng xuống trước mặt người thanh niên kia.
- Năm đó ngươi giết tộc người của ta, không giết chết ngươi, vậy mà còn dám quay lại.
- Giết.
Một cường giả Thái Dương Hoàng Kim tộc cao lớn hóa thành bản thể, từng khối Mặt Trời trôi nổi trên hư không, bắn ra tia sáng lĩnh vực, bao phủ người thanh niên kia trong đó. Đối phương vẫn bình tĩnh như cũ, đứng chắp tay, hai mắt xoay tròn như vòng Luân Hồi, trực tiếp đảo qua mắt của rất nhiều đại yêu Thái Dương Hoàng Kim tộc.
Chỉ trong tích tắc, không ít thân thể đại yêu mạnh mẽ run rẩy, ngay sau đó ánh mắt bọn họ cũng dần thay đổi, không còn thần thái như trước, thần sắc kì quái, giống như mỗi một yêu thú đều đã phải trải qua những hình ảnh khác nhau vậy.
Nhưng kết cục đều cùng kinh người như nhau. Chỉ cần không phải đẳng cấp Yêu Vương thì lập tức rơi vào trong đôi mắt giặc, sau đó trở nên điên rồ, bắt đầu tiến hành giết chóc đồng tộc, vô cùng cuồng bạo, hoàn toàn quên mất lập trường, quên bản thân là ai. Hai mắt bọn họ đều đã hoàn toàn lâm hãm, chỉ có điên rồ mà thôi.
Đáng sợ hơn là bọn họ lại hồn nhiên không biết gì, toàn bộ đã đánh mất đi lí trí.
Chỉ có nhân vật đẳng cấp mới dằn vặt đau khổ, thân thể không ngừng run rẩy, nhưng vẫn bảo trì được sự thanh tỉnh, nhìn tình cảnh giết chóc xung quanh, hắn hét lên âm thanh giận dữ, dường như muốn đánh cho tộc nhân tỉnh lại, nhưng vô ích, giống như tất cả những gì hắn làm đều phí công cả.
- Ngươi đã làm gì bọn họ?
Cường giả đỉnh cấp kia điên cuồng quát lên.
Người thanh niên dường như không nghe thấy lời hắn nói, nhìn đối phương nói:
- Hôm nay các ngươi đã sám hối vì năm xưa đã giết nàng chưa?
- Ta cũng không biết rõ tình hình, ngươi mau dừng tay.
Đỉnh cấp cường giả kia giận dữ hét lên.
- Không biết rõ tình hình?
Thần sắc thanh niên vẫn bình tĩnh như vậy, bình tĩnh đến mức khiến người khác cảm thấy đáng sợ.
- Không biết rõ tình hình, đợi sau khi đã hiểu rõ rồi cũng không thấy các ngươi sám hối, mà còn đuổi giết, đã như vậy, Thái Dương Hoàng Kim tộc, trước khi Cổ Đế Chi Thành biến mất thì hãy biến mất khỏi Tiên Vực đi.
Người thanh niên bình tĩnh nói, giống như chỉ đang nói về thời tiết ngày hôm nay vậy, ngữ khí lại hờ hững, đáng sợ vô cùng.
- Vù...
Hai mắt của hắn trở nên đáng sợ, những Yêu Vương cao giai kia còn đang giãy dụa cũng bắt đầu điên rồ, sau đó Tiên Vương đẳng cấp đối diện hắn kia cảm thấy hai mắt không cách nào nhìn thấy hình ảnh khác nữa, trong đầu hắn xuất hiện một tràng cảnh mà hắn đã từng trải qua, mỗi một tràng cảnh đều vô cùng chân thật.
Hắn cũng không từng trải nhiều, cũng không cảm nhận được tất cả những từng trải của các cường giả đồng tộc khác, vì một thanh trường thương màu bạc đâm qua đầu mà trực tiếp đâm thủng não của hắn, xuyên qua một kẻ còn đang sống sờ sờ như hắn chết giữa không trung.
Bóng dáng thanh niên trường sam trắng đạp trên thân thể khổng lồ của hắn xuống, không lưu luyến, không quay đầu lại liếc mắt nhìn. Sau lưng, những đại yêu còn sống kia vẫn còn dằn vặt đau khổ, nhưng vận mệnh giống như đã định.
Bóng dáng thanh niên trường sam trắng lên lên ngọn núi kia, những Yêu Vương đẳng cấp của Thái Dương Hoàng Kim tộc trong Cổ Đế Chi Thành từng khởi xướng hội chiến mở hai con ngươi ra, bộc phát ra sát ý ngập trời, khiến người trong khoảng khu vực mênh mông đó đều cảm nhận được rõ ràng, vô số người ngẩng đầu nhìn về phía Thái Dương sơn kia, cảm thụ sát ý bộc phát từ nơi đó, cùng với chùm tia sáng Mặt Trời đang tụ lại.
Rất nhiều cường giả đi tới hướng đó, nội tâm cuộn trào sóng lớn, rốt cục cũng có người khiêu chiến nhân vật đẳng cấp Cổ Đế Chi Thành rồi sao?
Không qua bao lâu, dao động mãnh liệt nơi đó lắng xuống, khi vị cường giả đầu tiên chạy tới nhìn qua tràng cảnh khiến thân thể hắn điên cuồng run rẩy, giống như khó mà tin được tất cả những gì bản thân nhìn thấy.
Hắn ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một bóng dáng trường sam trắng chậm rãi rời đi, vô cùng tùy ý, vô hạn tiêu sái.
Thân người hắn lóe lên, đi thẳng đến trên Thái Dương sơn, Thái Dương Chi Hỏa dần dập tắt, khi hắn đáp xuống đỉnh núi, cả người càng run rẩy hơn, sợ tới mức hai chân nhũn ra.
Phía trước, một đại yêu to lớn, Yêu Vương mạnh nhất Thái Dương Hoàng Kim tộc đang nằm trên Thái Dương sơn của ngày xưa, cái đầu khổng lồ của hắn rơi sang một bên, hai mắt vẫn mở to, chết không nhắm mắt!