Tần Vấn Thiên, phải bỏ mạng sao!
Cho dù là nhiều cường giả như vậy chiến đấu cho hắn, chung quy vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Ở chỗ Bắc Minh Đại Đế, Bùi Thanh đứng trong hư không, lẳng lặng nhìn trận đại chiến này, nhẹ giọng nói:
- Người này tu vi không đủ lại cuồng vọng tự cao tự đại, sớm biết hắn sớm muộn sẽ chết, không nghĩ tới nhanh như vậy.
Bắc Minh Lộng Nguyệt nghe được lời này có chút không vui, lạnh như băng nói:
- Cũng bởi vì từng đánh mặt của ngươi vì vậy mà không hài lòng, biến thành cuồng vọng tự cao tự đại? Không nên quên ban đầu ở Hoàng Cung Bắc Minh Hoàng ta là ai cuồng vọng trước đây, kết quả ngược lại bị sỉ nhục, không thực hiện hứa hẹn lại lẩn đi.
Bùi Thanh híp mắt lại, liếc mắt nhìn Bắc Minh Lộng Nguyệt, nói:
- Thân là Tiên Đế, tự có tư cách kiêu ngạo, khi đó, hắn tính là gì, chính là Tiên Vương, ở trước mặt ta càn rỡ như vậy, nếu không phải là ở Bắc Minh Hoàng Cung, ta há có thể tha cho hắn, hiện tại kết cục của hắn như vậy cũng là đáng, tính cách quyết định số phận.
- Hắn làm chuyện Tiên Vương dám làm, ngươi là Tiên Đế lại không chắc đã dám, người ta chính là Tiên Vương có thể khiến cho một nửa thế lực Tiên Vực tham gia vào cuộc chiến, ngươi Bùi Thanh vẫn tự xưng là không tầm thường, tự cho mình là Bắc Minh tiên triều đệ nhất thiên tài nhưng ở trước mặt hắn lại có vẻ mờ nhạt, đố kị sao?
Bắc Minh Lộng Nguyệt nói, Bùi Thanh trong lòng càng không vui, cho dù là Bắc Minh Đại Đế ở bên cạnh cũng không nhịn được hừ lạnh một tiếng, có thể thấy được hắn bất mãn.
- Có thể yên lặng không?
Bắc Minh U Hoàng nhíu mày nói, giọng nói có chút phiền não, Bắc Minh Lộng Nguyệt và Bùi Thanh cũng đều không tiếp tục mở miệng.
Ngoài chiến trường, có người hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, có người khẩn trương vạn phần, Quân Mộng Trần và Nam Hoàng Vân Hi mấy người hận không thể lập tức tham gia vào cuộc chiến, đáng tiếc bọn họ mặc dù ở trình độ Tiên Vương đã được coi là nhân vật không tầm thường, mặc dù phóng tầm mắt Tiên Vực cũng coi như là cường giả một nhóm, nhưng hôm nay người tham gia vào cuộc chiến tất cả đều là Tiên Đế, bọn họ căn bản không có tư cách tham dự vào, vào đó hẳn là phải chết.
Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành vẫn không nhúc nhích ngắm nhìn chiến trường hoặc nhìn chỗ Tần Vấn Thiên, giờ phút này, Mạc Khuynh Thành có vẻ có chút yếu đuối, Thanh Nhi từng được Tần Vấn Thiên cầu thân cùng với khuyến cáo, nàng không rơi lệ nữa, đôi mắt đẹp lộ ra sự kiên định lạnh như băng
Trong chiến trường, ngón tay Tiên Đế Chí Tôn kiếm phái chỉ ra, kiếm ý lật úp thiên địa, vô cùng vô tận, dường như ngôi sao từ trên trời rơi xuống, bị kiếm hà quanh người Tần Vấn Thiên hoàn toàn nhấn chìm
Kiếm ý trên người Tần Vấn Thiên cuồn cuộn không ngừng, hắn nhắm mắt, chỉ liếc mắt, thiên địa đột nhiên biến sắc, vị cường giả Chí Tôn kiếm phái kia chỉ cảm thấy kiếm ý ngập trời hóa thành kiếm hà đánh tới đâm vào trong linh hồn của hắn, khiến cho tròng mắt hắn bị kìm hãm, trong con ngươi bạo phát kiếm uy đáng sợ.
Gần như cùng lúc, chòm sao phía sau Tần Vấn Thiên diễn hóa, hóa thành một vị tuyệt thế ma đầu, giống như ma thần hạ xuống thế gian, chỉ trong nháy mắt, từng vị ma đầu dường như từ trên trời hạ xuống, tiếng nổ vang không ngừng, trực tiếp bao phủ tám phương, bao trùm tất cả, phong tỏa hư không, ngăn cản ánh sáng rực rỡ từ trên trời rơi xuống
- Ô
Ánh mắt mọi người lóe lên, Tần Vấn Thiên vẫn còn có chiến lực, muốn ngăn cản Tiên Đế Chí Tôn kiếm phái liên kết lực lượng với các ngôi sao trên trời
Cường giả Tiên Đế rõ ràng thấy được đó là tinh thần đồng huy, vượt qua tiên Vương cực nhiều, bản thân cường giả Đế Cảnh chiến đấu cũng sẽ dùng thủ đoạn như vậy để hạn chế thực lực của đối phương.
Nhưng lúc này, lại là một cường giả Tiên Vương sử dụng, hắn chẳng lẽ cho rằng dựa vàolực lượng Tiên Vương có thể ngăn cản được Tiên Đế?
Phải biết rằng, tinh thần đồng huy có thể trực tiếp khiến cho Tiên Đế tăng cường cực lớn, nhưng Tiên Đế sở dĩ là Tiên Đế, không chỉ nhờ có vậy, hơn thế, cảnh giới bản thân cũng lột xác, tự trong cơ thể chất chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ, Tiên Đế hạn chế Tiên Đế là rất bình thường, nhưng Tiên Vương muốn ngăn cách không gian? Đây không phải là người si nói mộng sao.
Như vậy cũng tốt hơn việc cường giả Tiên Vương không mượn lực lượng thiên địa để chuyển hóa thành lực lượng quy tắc của bản thân, nhưng chẳng lẽ lực lượng bản thân Tiên Vương sẽ yếu sao? Nếu thực sự yếu như vậy, năm đó Tần Vấn Thiên và Diêm La Vương chiến đấu, bị Địa Ngục Sâm La bao phủ ở trong, loạn pháp loạn quy tắc, Tần Vấn Thiên chẳng lẽ không phải là không chịu nổi một đòn? Còn có thể sống đến bây giờ sao.
Ý tứ hàm xúc trong này cho dù mấy vị Tiên Đế Chí Tôn kiếm phái không để ý tới Tần Vấn Thiên ngăn cách không gian, không đi mượn lực lượng tinh thần vòm trời hạ xuống, vẫn có thể nghiền ép Tiên Vương, hơn nữa là nghiền ép tuyệt đối.
- Tần Vấn Thiên cũng có chút đầu óc, không ngờ nghĩ đến biện pháp như thế, nỗ lực đối đầu Tiên Đế, nhưng, kiến càng lay động cây, cuối cùng là không biết tự lượng sức mình, tốn công vô ích.
Trong lòng mọi người nghĩ.
Vị cường giả Tiên Đế Chí Tôn kiếm phái càng lộ ra dáng vẻ châm chọc, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên ngăn cách hư không, thân thể Ma Đao cực lớn vô biên cùng chưởng ấn Ma Môn giống như một đại trận ngăn cách hư không.
- Ngươi thật sự hài hước
Chí Tôn kiếm phái Tiên Đế cười Tần Vấn Thiên, lập tức, hắn một kiếm chém ra, không chém chưởng ấn đang ngăn cách không gian trên không trung mà trực tiếp chém về phía Tần Vấn Thiên.
- Phần biến
Lực lượng huyết mạch của Tần Vấn Thiên bạo phát mạnh mẽ, một cự thú Hắc Ma Đạo Thần vô cùng khủng khiếp xuất hiện, lộ ra huyết quang, lộ ra thánh ý, cuối cùng lại không bị kiếm chém chết khiến cho Chí Tôn kiếm phái Tiên Đế thoáng lộ vẻ kinh ngạc.
Phòng ngự này không ngờ lại cường đại đến mức độ như vậy, tuy rằng bị đánh nứt, nhưng không ngờ không trực tiếp vỡ nát, cường giả Vương Cảnh có thể ngang ngược xưng Vương Cảnh vô địch, khiến cho cường giả khắp nơi tập trung, hơn thế còn là để giết hắn, không chỉ là báo thù, cũng là vì diệt trừ một uy hiếp, thù đã kết, bọn họ không thể tha thứ cho kẻ thù quá yêu nghiệt đi từng bước mạnh mẽ quật khởi, càng về sau sẽ càng khó giết hắn.
Điểm ấy Tử Đế và Đông Thánh Tiên Đế cảm ngộ sâu nhất, lúc Tần Vấn Thiên nhỏ yếu, tuy rằng bọn họ có sát niệm, nhưng ỷ vào thân phận mình, để tâm mặt mũi Tiên Đế, không hạ sát thủ, cho nên mặt sau hối tiếc không kịp, Đông Thánh Tiên Môn huỷ diệt, con nối dõi của Tử Đế Tử Đạo Long bị Tần Vấn Thiên giết chết, hiện tại muốn giết Tần Vấn Thiên, không ngờ cần khí lực lớn như vậy, xuất động nhiều thế lực siêu cường như vậy
Nếu như lại qua mấy trăm năm, hắn một khi thật sự vào Tiên Đế cảnh giới, còn muốn giết hắn, càng khó làm được.
Uy thế trên người Chí Tôn kiếm phái Tiên Đế trở nên càng cuồng bạo, vô tận kiếm ý tập trung một khối, hóa thành một thanh Chí Tôn kiếm, thiên địa chấn động, kiếm ý ngập trời, khóe miệng hắn hơi cong, lộ ra sát niệm lạnh như băng, một đòn này, đầy đủ giết Tần Vấn Thiên.
- Cho nên ta có thể giết nhiều thế lực lớn các ngươi như vậy, có một nguyên nhân chính là, bọn họ, đều giống như ngươi, tự cho mình là đúng.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, phía sau ma thần ảo ảnh dường như tức giận rống lên, Tần Vấn Thiên chỉ một ngón tay về phía hư không, trong phút chốc, dấu bàn tay đoạn tuyệt không gian động, giống như ma thần tay, không ngừng phân liệt, giờ phút này, dường như có vô cùng vô tận ma thần thủ ấn, từ hư không bổ giết xuống, lao thẳng đến nhân vật Chí Tôn kiếm phái Tiên Đế này.
- Giết!
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, phía sau hắn ma thần phát ra kinh thiên rít gào, trong thiên địa xuất hiện dấu bàn tay chí cường ma thần, vô tận ma thần thủ ấn điên cuồng rũ xuống, giống như từng cột ánh sáng, điên cuồng đánh về phía vị Tiên Đế kia.
Giờ phút này, dấu bàn tay ngăn cách hư không, dường như thật sự hóa thành một ma đạo đại trận siêu cấp khủng khiếp.
Thủ ấn khủng khiếp như ma thần đánh xuống, cho dù là Tiên Đế cũng không thể xem thường, bàn tay hư không của Tiên Đế Chí Tôn kiếm phái nhấn xuống, trong phút chốc thanh kiếm kia lơ lửng ở trước người, quét ngang tất cả, ầm ầm ầm… chưởng ấn điên cuồng đánh xuống, tất cả đều bị kiếm ý cắn nát tiêu diệt, nhưng mà, những chưởng ấn này dường như không có cuối cùng, nhiều tới mức đáng sợ, Chí Tôn kiếm đều chấn động, kiếm quang càng ngày càng mờ nhạt.
Tiên Đế này sắc mặt khó xử, rốt cuộc hiểu rõ hàm nghĩa trong câu nói của Tần Vấn Thiên tự cho mình là đúng, có vài người, bọn họ cho dù chỉ là Tiên Vương, cũng là không thể khinh thường.
Lực lượng trong cơ thể được sử dụng điên cuồng, lúc này hắn còn muốn mượn lực ngôi sao cũng không có cách nào mượn, chỉ có thể dựa vào lực lượng trong cơ thể, quanh người trong phút chốc hiện lên vô cùng vô tận kiếm sắc muốn chém chết tất cả, nhưng rất nhanh đã bị ma thần chưởng ấn càn quét tiêu diệt, Tần Vấn Thiên hai tay giơ lên, trong thiên địa xuất hiện một thanh ma đao, mặc chưởng ấn đồng loạt chém xuống, chém thẳng vào vào trong linh hồn, cho dù là vị cường giả Tiên Đế kia, cũng cảm giác được linh hồn đau đớn, sắc mặt tái nhợt.
Ánh sáng hủy diệt không ngừng đánh xuống, quá nhanh, mắt thường vẫn không có cách nào theo kịp, một tiếng hô sỉ nhục và áp bức không cam lòng tiếng hô truyền ra, chỉ thấy chưởng ấn lại chôn vùi phá hủy kiếm ý, cuối cùng, rơi mạnh trên thân hình Tiên Đế, một chưởng ấn không giết chết, vậy không ngừng giết tới, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, tiếng nổ vang không ngừng, cuối cùng thiên địa chấn động một trận kịch liệt, thân thể cường giả Tiên Đế này không chịu nổi lực lượng hủy diệt nổ tung, trong nháy mắt tan thành mây khói.
Trong cơ thể Tần Vấn Thiên tiêu hao cực kỳ khủng khiếp, trên người đều có mồ hôi, lý luận và thực tế cuối cùng là có chênh lệch lớn, cho dù là hắn mưu dùng rất nhiều kế hoạch để tiêu diệt Tiên Đế, nhưng thật sự đại chiến, vẫn vô cùng khó khăn, khiến cho hắn xúc động.
Nhưng lúc này, cường giả quan sát cuộc chiến lại hoàn toàn khiếp sợ tới mức ngây người, người chết, không ngờ không phải Tần Vấn Thiên, mà là, vị Tiên Đế Chí Tôn kiếm phái kia.
Tiên Vương, trảm Tiên Đế?
Đây là một trận nghịch chiến, cho dù người nơi này đều là nhân vật siêu phàm, vẫn cảm thấy chấn động.
Rất nhiều Tiên Đế híp mắt lại, nhất là những người thù hận thực lực của Tần Thiên, nói như vậy, Tần Vấn Thiên càng đáng chết, hắn không chết tâm những người chiến đấu này liền bất an.
Quả nhiên, chiến trường công kích càng cuồng bạo mãnh liệt, liên tục có Tiên Đế đột phá vòng vây xông về phía Tần Vấn Thiên
Nhưng đối với những người muốn bảo vệ Tần Vấn Thiên mà nói thì đây là một trận đấu nhiều niềm vui bất ngờ không khỏi cảm thán, người như vậy, thật sự ngã xuống ở chỗ này sao? Bọn họ chiến đấu càng thêm điên cuồng, ngăn cản những Tiên Đế này xông về phía Tần Vấn Thiên.
Mấy người Quân Mộng Trần và Thanh Nhi nhìn thấy một hồi chiến đấu huy hoàng như vậy, trong không giấu nổi niềm vui, cũng có phần lo lắng mãnh liệt.
Bùi Thanh lại nheo mắt lại, trong con ngươi cuối cùng lại mơ hồ có cảm giác lạnh lẽo phóng ra.
- Tiên Đế? Bùi Thanh, ngươi cũng là sơ giai Tiên Đế.
Bắc Minh Lộng Nguyệt lạnh lùng giễu cợt, trước Bùi Thanh còn đang lấy thân phận Tiên Đế tự cho là Tần Vấn Thiên không thể so với hắn, nhưng trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên đã giết một vị Tiên Đế