Hạ Lan Đế cung, đại khí rộng lớn, cường giả như mây.
Hạ Lan Đế Quân dẫn Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng đến, cũng không thật sự thẩm vấn chuyện cường đạo, mà là vô cùng khách khí bày bàn tiệc rượu khoản đãi.
Trên tiệc rượu, Tần Vấn Thiên còn gặp được mẫu thân của Hạ Lan Minh Nguyệt, một nữ nhân rất xinh đẹp, tuổi khoảng chừng ba mươi, cũng là cường giả Tiên Đế cảnh, một cái nhăn mày một nụ cười động lòng người, nhưng ánh mắt nhìn Bắc Minh U Hoàng lại hàm chứa thâm ý. Trực giác nói cho Tần Vấn Thiên biết nàng ta có tâm phòng bị với Bắc Minh U Hoàng.
- Bắc Minh U Hoàng, ngươi bất luận là khí chất hay tu vi đều siêu phàm thoát tục, qua một khoảng thời gian nữa, chín đại Đế Quân sẽ đồng loạt tới Ly Hỏa Cung, đến lúc đó ta dẫn người cùng tới, Cung Chủ tất nhiên sẽ tán thưởng, ta sẽ thỉnh cầu Cung Chủ phong ngươi làm hộ pháp của ta, như vậy ngươi cũng không cần làm tán tu nữa, hàng năm sẽ có thể nhận được tài nguyên tu hành.
Hạ Lan Đế Quân nói với Bắc Minh U Hoàng, giống như đã hoàn toàn quên mất chuyện cường đạo, muốn kéo Bắc Minh U Hoàng về phe mình.
Một cường giả Tiên Đế, hơn nữa còn là một Tiên Đế xinh đẹp, không ai sẽ từ chối thu cho mình dùng, dù Bắc Minh U Hoàng có chút ân oán với nữ nhi của hắn, nhưng còn không thật sự động thủ, chút chuyện nhỏ này chỉ cần Bắc Minh U Hoàng trở thành người của hắn thì có thể coi như không thấy, về phần Tần Vấn Thiên... Hạ Lan Đế Quân không liếc nhìn hắn lấy một lần.
Hàng lông mi của Bắc Minh U Hoàng khẽ nhúc nhích, vẫn lạnh lùng như cũ, hờ hững nói:
- Đa tạ hảo ý của Đế Quân, chẳng qua ta chỉ mới xuất sư, còn muốn đi khắp nơi một chút.
- U Hoàng, trở thành hộ pháp của ta cũng không hạn chế điều gì của ngươi, đến lúc đó ngươi muốn làm gì, ta cũng sẽ cho ngươi tự do lớn nhất.
Hạ Lan Đế Quân khoát tay nói, đã có ý lôi kéo Bắc Minh U Hoàng rồi thì sao có thể để nàng chạy thoát khỏi lòng bàn tay mình, thân là một trong chín đại Đế Quân, Hạ Lan Đế Quân cũng không phải người đơn giản như vậy.
Tần Vấn Thiên cúi đầu uống rượu, hắn đã nhìn ra nếu còn từ chối nữa, đối phương sẽ không thả người, không chừng sẽ trực tiếp biến bọn họ thành cường đạo.
- Sư tỷ, nếu Đế Quân đã coi trọng người như vậy, vậy ngươi theo Đế Quân tới Ly Hỏa Cung trước, đến lúc đó đẻ Đế Quân kính xin Cung Chủ phong ngươi làm hộ pháp đi.
Tần Vấn Thiên ngắt lời, Hạ Lan Đế Quân nghe thấy vậy liền mỉm cười hờ hững liếc nhìn Tần Vấn Thiên.
- Chẳng qua thưa Đế Quân, hai người chúng ta vẫn không hiểu lắm đối với thế giới bên ngoài, địa vị tán tu thật sự thấp như vậy sao?
- Trường Sinh Giới chính là địa phận quản lý của Giới Chủ, trong Trường Sinh Giới tất cả tài nguyên tu hành đều nộp cho thuộc hạ Giới Chủ chưởng quản, bởi vậy trong lãnh thổ này, Giới Chủ có lực khống chế tuyệt đối, bất luận là gia tộc hay môn phái đều cần dựa vào Giới Chủ, trở thành tu sĩ dưới trướng Giới Chủ mới có thể có được một chút quyền lực, về phần tán tu, không thiếu người tùy hứng như vậy.
Hạ Lan Đế Quân mỉm cười, không nói rõ ràng, nhưng vẫn có sự miệt thị đối với tán tu.
Tần Vấn Thiên biết được không ít từ trong miệng Hạ Lan Minh Nguyệt, cảm nhận sâu sắc sự lợi hại của Giới Chủ Trường Sinh Giới thống trị khu vực này, hoàn toàn không giống với thế lực đẳng cấp ở Tiên Vực Thanh Huyền. Đương nhiên điều này có lẽ cũng liên quan đến cái gọi là tài nguyên tu hành, Tiên Vực Thanh Huyền có rất ít tài nguyên tu hành, nhưng từ trong miệng cha con Hạ Lan Đế Quân, bọn họ dường như có vẻ rất xem trọng tài nguyên tu luyện này.
- U Hoàng, ngươi thấy thế nào?
Hạ Lan Đế Quân cười hỏi.
- Ta vẫn muốn suy nghĩ một chút, nhưng đến lúc đó ngược lại có thể đi theo Đế Quân tới bái kiến Cung Chủ một chút.
Bắc Minh U Hoàng cũng có thể nhìn ra nhân vật đứng đầu Cửu Cung Trường Sinh Giới đến bậc nào, thật sự to lớn hơn Cổ Chi Đại Đế của Tiên Vực Thanh Huyền sao? Sau khi đã biết được sự cường đại của Trường Sinh Giới, trong lòng Bắc Minh U Hoàng cũng cảm khái, Tiên Vực Thanh Huyền quá nhỏ bé so với Tiên Vực Thái Cổ.
Tiệc rượu chấm dứt, Hạ Lan Đế Quân để Hạ Lan Minh Nguyệt dẫn Bắc Minh U Hoàng và Tần Vấn Thiên dạo chơi quanh Đế thành. Tòa Đế thành này trực tiếp dùng dòng họ Hạ Lan Đế Quân đặt tên, gọi là Hạ Lan Đế thành, không chỉ như vậy, nếu có một ngày những người khác ngồi lên vị Đế Quân, tòa Đế thành này sẽ lại một lần nữa đổi tên, thể hiện rõ địa vị của Đế Quân.
Đế thành này rất lớn, hơn nữa kiến trúc Đế thành và mặt đất, tất cả đều đúc thành từ tài liệu khác thường. Tần Vấn Thiên tận lực thử, với cảnh giới hiện giờ của hắn thậm chí cũng không cách nào để lại một dấu vết trên mặt đất, có thể thấy Đế thành chắc chắn cỡ nào. Theo lời Hạ Lan Minh Nguyệt nói, rất nhiều chủ thành cường đại ở Tiên Vực Thái Cổ đều từ Tiên Thiên thạch, Thiên thạch Vương cấp, Thiên thạch Đế cấp đúc thành. Chủ thành càng cường đại thì đẳng cấp tài liệu đúc thành càng trân quý.
Thậm chí cả tòa thành trì giống như ở chính giữa một pháp trận tu hành đáng sợ, tràn ngập lực lượng quy tắc, một số cung điện chủ của một số nhân vật lớn còn đúc thành từ trận pháp, cực kỳ thích hợp tu hành. Người bình thường căn bản không có tư cách ở trong Đế thành, mỗi một tòa kiến trúc đều vô cùng sang quý, người ngoài chỉ có thể tiêu phí một cái giá lớn ở một khách điếm đắt đỏ, hoặc thuê ở mà thôi.
Bởi vậy, trong tòa Đế thành này, chỉ liếc mắt nhìn Tiên Vương khắp nơi có thể thấy được, dù là những người có tu vi yếu, nhưng trưởng bối cũng phải vô cùng cường đại.
Nguyên nhân chính là như vậy, Tiên Vực Thái Cổ có càng nhiều hơn là chức nghiệp, ví dụ như đại sư am hiểu kiến trúc trận pháp, buôn bán cũng cực kỳ phồn hoa.
Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng đi dạo trong khu buôn bán của Đế thành, đều dùng tiên thiên thạch, thiên thạch Vương cấp để giao dịch, còn bọn họ nghèo đến mức đáng thương. Quả cầu thủy tinh trước đó mà bọn họ thấy Hạ Lan Minh Nguyệt từng dùng chỉ có thể xem, mua không nổi.
Thấy ánh mắt cười mà như không cười của Hạ Lan Minh Nguyệt, Tần Vấn Thiên cảm thấy rất dọa người.
Lúc này, trong hồ ưu nhã có rất nhiều chiếc thuyền hoa, thuyền rồng, còn có trong đình đài bên hồ mỹ nhân nhảy múa, những mỹ nữ kia ăn mặc gợi cảm, ngày thường vô cùng xinh đẹp, ban đêm đèn đuốc sáng trưng, du khách trò chuyện vui vẻ trong tiếng đàn du dương, Bắc Minh U Hoàng tuy là tu vi cảnh giới Tiên Đế, nhưng cũng chưa từng thấy qua thành trì phồn hoa như vậy, trong lòng không khỏi cảm khái.
- U Hoảng, ngươi có cảm thấy bản thân giống như ếch ngồi đáy giếng không.
Tần Vấn Thiên đứng bên cạnh Bắc Minh U Hoàng, hai người phong hoa tuyệt đại khiến những du khách đi qua cũng quăng tới ánh mắt thưởng thức, thậm chí còn có một vị công tử tiêu sái đi tới nâng chén cười nói:
- Hai vị phong tư bất phàm, thật là tuyệt phối.
Dứt lời, du thuyền bên cạnh chèo tới, Tần Vấn Thiên cười nhìn Bắc Minh U Hoàng, đã thấy đối phương trợn trắng mắt liếc nhìn mình.
- Nhận thức trước kia nên bỏ đi rồi.
Bắc Minh U Hoàng thở dài truyền âm tới.
- Nên tu hành cho tốt, nếu tu vi của ngươi có thể tiến thêm một bước, bước vào đẳng cấp Tiên Đế cảnh, vậy thì một tòa Đế thành phồn hoa này có thể sẽ dùng để mệnh danh tên ngươi, Bắc Minh Đế thành.
Tần Vấn Thiên đứng chắp tay, bạch y phiêu động, rất tiêu sái.
- Ngươi thật sự hi vọng ta sẽ đi theo Hạ Lan Đế Quân hay sao?
Bắc Minh U Hoàng nhíu mày, lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên.
- Hạ Lan Đế Quân thân là một trong chín đại Đế Quân, thực sự không phải dạng người tục tằng. Mặc dù hắn cố ý đối với ngươi, cũng sẽ không bắt ngươi phải làm gì, với dung nhan của ngươi bất luận đi tới đâu đều có thể có người có chút chủ ý với ngươi, điều này cũng rất bình thường. Chúng ta mới tới Tiên Vực Thái Cổ, ngươi đang có cơ hội dễ dàng nương nhờ Hạ Lan Đế Quân quen biết Ly Hỏa Cung Chủ, sau này thế nào thì phải xem bản lĩnh của ngươi.
Tần Vấn Thiên nhìn mặt hồ, bình tĩnh nói, sao hắn không hi vọng Bắc Minh U Hoàng có thể rời xa Hạ Lan Đế Quân đây, nhưng đây là địa bàn của đối phương, muốn đi, có thể dễ dàng như vậy sao?
- Ngươi đây là đang khen ta sao?
Bắc Minh U Hoàng lạnh lẽo nói:
- Hơn nữa, ngươi chớ quên, trước khi Hạ Lan Minh Nguyệt đòi Hạ Lan Đế Quân muốn ngươi, tuy nàng ta biểu hiện rất khách khí trên bàn tiệc, nhưng trước đó nàng ta là ai ngươi cũng đã được chứng kiến, đảo mắt có thể trở thành một tiểu thư điêu ngoa như vậy, nếu ngươi rơi vào tay nàng, hừ.
- Không sao, ra khỏi Đế thành này, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ một Tiên Vương sơ giai có thể có uy hiếp đối với ta sao? Huống cho nếu Hạ Lan Đế Quân muốn nịnh nọt ngươi, nàng ta cũng sẽ không quá phận.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói.
Bắc Minh U Hoàng kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, nàng trước kia có chút lạnh lùng là vì Tần Vấn Thiên bảo nàng mượn thế Hạ Lan Đế Quân, nếu Tần Vấn Thiên vì vậy mà được lợi, nàng sẽ hoài nghi Tần Vấn Thiên có mưu đồ xấu, nhưng Tần Vấn Thiên thực sự đơn giản chỉ vì lo lắng cho nàng.
- Kẻ điên này, ai khiến ngươi tới bảo vệ ta.
Bắc Minh U Hoàng bỗng nhiên nói.
Tần Vấn Thiên kinh ngạc nhìn nàng một cái, trên gương mặt tỏ vẻ cười như không cười. Bắc Minh U Hoàng bị hắn nhìn chằm chằm có chút mất tự nhiên, lạnh lùng nói:
- Ngươi nhìn cái gì?
- Trước kia không phải ngươi muốn đường ai nấy đi sao? Nhớ tới lời nói trước đó của điên lão đầu, U Hoàng, không phải ngươi coi trọng ta đấy chứ?
Tần Vấn Thiên nói một câu bông đùa.
- Mơ mộng hão huyền.
Bắc Minh U Hoàng khinh thường liếc nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên lại phá lên cười.
Mấy ngày sau, giống như những gì Bắc Minh U Hoàng và Tần Vấn Thiên đã định liệu, Hạ Lan Minh Nguyệt muốn dẫn Tần Vấn Thiên đến Phong Lôi thành, còn Hạ Lan Đế Quân thì để Bắc Minh U Hoàng ở lại Đế thành.
Tần Vấn Thiên sớm đã quyết định xong, đi theo Hạ Lan Minh Nguyệt tới Phong Lôi thành.
Thành chủ phủ Phong Lôi thành, Hạ Lan Minh Nguyệt dẫn Tần Vấn Thiên vào trong tẩm cung, nằm trên ghế đệm, dáng người gợi cảm nằm ngang, ném tới Tần Vấn Thiên ánh mắt câu người, cười nói:
- Rời khỏi sư tỷ của ngươi rồi có phải không nỡ không?
Lúc này Hạ Lan Minh Nguyệt trong nháy mắt không còn hòa khí như trước.
- Ta và sư tỷ đã sống cùng nhau nhiều năm, đương nhiên có chút không nỡ.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi cảm thấy sư tỷ của ngươi đẹp hơn, hay ta đẹp hơn?
Hạ Lan Minh Nguyệt thoải mái nói.
- Mỗi người một vẻ, không thể so sánh.
Tần Vấn Thiên thản nhiên đáp lại, nhưng trong lòng thì cười khảy, Hạ Lan Minh Nguyệt này tuy là mỹ nữ, nhưng nếu so với Bắc Minh U Hoàng thì có vẻ có chút không biết người biết ta rồi.
- Vậy sao? Bản tiểu thư có chút mệt mỏi, qua tới xoa bóp giúp ta.
Hạ Lan Minh Nguyệt duỗi đôi chân dài ngọc ngà mê người ra.
- Hạ Lan tiểu thư, làm như vậy sẽ có tổn hại tới danh dự của tiểu thư.
Tần Vấn Thiên lắc đầu nói.
- Ta cũng không thèm để ý, ngươi để ý cái gì, chẳng lẽ ghét bỏ bản tiểu thư?
Ánh mắt Hạ Lan Minh Nguyệt bức người. Nàng không thể không thừa nhận, Tần Vấn Thiên này càng nhìn càng soái, nếu có thể hầu hạ nàng tốt, nàng nguyện ý cho Tần Vấn Thiên một cơ hội.
- Không dám.
Tần Vấn Thiên vẫn lắc đầu như cũ.
- Được rồi, ngươi đi xuống đi.
Hạ Lan Minh Nguyệt thản nhiên cười, giống như không thèm để ý phất tay:
- Về sau ta sẽ sắp xếp cho ngươi một chuyện tốt.
- Nếu đã nói như vậy, vậy đa tạ tiểu thư rồi.
Tần Vấn Thiên cáo lui, sau khi xoay người, trong đôi mắt sáng ngời kia có chút khiếp người.
- Bốp...
Tần Vấn Thiên vừa rời khỏi, sắc mặt Hạ Lan Minh Nguyệt nháy mắt âm trầm, trực tiếp đánh cái ghế bên cạnh thành phấn vụn, trong con ngươi xuất hiện sát niệm:
- Bản tiểu thư cho hắn cơ hội còn không biết quý trọng, thực cho rằng sư tỷ này của hắn được phụ thân coi trọng thì có thể bảo vệ hắn sao? Phụ thân cũng vậy, sắc tâm không thay đổi, lại muốn nạp thiếp phải không.
- Tiểu thư, hắn nên xử trí thế nào?
Một thị nữ bên cạnh hỏi.
- An bài cho tốt, phái hắn tới mạch khoáng thiên thạch.
Hạ Lan Minh Nguyệt lạnh lùng mở miệng, trái tim người bên cạnh rùng mình, chuyện tốt này, xem ra Tần Vấn Thiên chết chắc rồi!