Tiên Đế dùng lao tù khép kín không gian này, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên như một người chết, biểu tình lạnh băng.
Tiên Đế mở miệng nói:
- Sức chiến đấu như vậy có chính đạo không đi, lại theo đường cường đạo, tự tìm chết.
Tiên Đế dứt lời bước ra một bước, Tần Vấn Thiên cảm nhận chấn động mạnh vô hình đè ép trong cơ thể. Biểu tình của Tần Vấn Thiên bình tĩnh, người lấp lánh ánh sáng quy tắc, lực lượng quang minh vô tận rũ xuống, người hắn tỏa ánh sáng thánh khiết vô biên chói lòa đâm đau mắt người.
Cánh cửa không gian xuất hiện, Tần Vấn Thiên bước ra một bước đi vào cánh cửa. Ngay sau đó cánh cửa không gian xuất hiện trước mặt cường giả Tiên Đế, ngón tay của Tần Vấn Thiên từ bên trong chậm rãi vươn ra, khoảnh khắc ánh sáng cực độ bừng sáng như thuật đại quang minh, nơi đi qua tất cả bị quang minh bao trùm, thần phục dưới quang minh, bị hủy diệt.
Cú đấm của Tiên Đế xuyên qua hư không, đánh hư không run rẩy. Cánh cửa không gian bị chấn vỡ nát, công kích mạnh mẽ giáng xuống người Tần Vấn Thiên. Dưới quang minh công kích mạnh đến đâu cũng sẽ tan biến mất tăm trong ánh sáng chói lòa. Ngón tay Tần Vấn Thiên phát ra vô tận đại quang minh chi kiếm tựa như nước sông cuồn cuộn điên cuồng đâm vào thân thể đối phương.
Quang minh sáng soi thì làm sao ngăn cản được?
Trong khoảnh khắc thân thể Tiên Đế đó hóa thành từng đốm sáng trắng tan rã biến mất, bỗng chốc thành hư vô như chưa từng xuất hiện. Lao tù bao phủ hai người giữa hư không cũng biến mất.
Có cường giả nhìn thấy cảnh bên này con ngươi co rút:
- A?
Tại sao cường giả cảnh giới Tiên Đế biến mất?
Mới không lâu trước Tiên Đế tạo ra lao tù làm tên cường đạo kia không có đường trốn, đang định vây khốn giết đối phương nhưng người biến mất lại chính là cường giả Tiên Đế?
Mọi người đang bận đại chiến túi bụi, không rảnh tay đối phó Tần Vấn Thiên. Trong các chiến trường lớn trận cuồng bạo nhất thuộc về Hạ Lan Đế Quân và Tà Đế, hai người đại chiến càn quét một phương, bao phủ khu vực vô tận, đánh lên tận trời.
Hạ Lan Đế Quân triệu hoán ra cự yêu đáng sợ có thể đối kháng lại Tà Đế, bản thân y thì đánh với Dạ Thiên Vũ. Như lúc trước Dạ Thiên Vũ nói, làm một trong chín Đế Quân dưới tòa cung chủ Ly Hỏa Cung, địa vị của Hạ Lan Đế Quân cao hơn nhiều Tiên Đế đỉnh cấp, sức chiến đấu của y là không thể nghi ngờ, nếu không đã chẳng ngồi trên vị trí này được. Đế Quân trấn thủ một phương nếu thực lực quá yếu thì làm sao trấn nổi các cường giả một phương? Làm sao đối mặt cường đạo?
Mặc dù Hạ Lan Đế Quân không giải quyết được còn có Ly Hỏa Cung ra mặt, nhưng thuộc hạ như vậy cần làm gì? Ly Hỏa Cung cần nhân vật mạnh nhất trấn thủ các phương, phân ưu cho cung chủ.
Tần Vấn Thiên liếc qua bên kia lại ngó cuộc chiến giữa Bắc Minh U Hoàng và Man Đế. Bắc Minh U Hoàng đã nắm ưu thế tuyệt đối, vững vàng áp chế Man Đế. Cứ tiếp tục thế này, nếu Man Đế không trốn sẽ bị Bắc Minh U Hoàng giết tại chỗ.
Man Đế lạnh lùng liếc về phía Tần Vấn Thiên:
- Ngươi còn không đến hỗ trợ chiến đấu?
Con ngươi Tần Vấn Thiên co rút.
Man Đế chỉ về phía Tần Vấn Thiên, châm ngòi:
- Ngươi nói Tần Vấn Thiên là tù binh đó sao? Hắn đã chết, bị tên kia tự tay chém chết.
Bắc Minh U Hoàng nghe vậy mái tóc dài bay rối, khí lạnh ngút trời điên cuồng giết về phía Man Đế, đánh cho y bị thương thụt lùi.
Bắc Minh U Hoàng không tiếp tục truy sát Man Đế mà lắc người đến trước mặt Tần Vấn Thiên, hỏi:
- Người kia nói có đúng không?
Tần Vấn Thiên thấy mắt Bắc Minh U Hoàng lạnh băng lóe tia đỏ máu, sát niệm và lạnh lùng trộn lẫn vào nhau cực kỳ đáng sợ:
- A . . .
Công chúa mỹ nữ của Bắc Minh Tiên Triều quan tâm hắn vậy sao?
Xem ra Man Đế còn ghi hận hắn nên cố ý làm như vậy, khiến hắn tiến lùi khó khăn, nên chiến hay nói thật cho Bắc Minh U Hoàng biết?
Nếu nói cho Bắc Minh U Hoàng thì Tần Vấn Thiên sẽ bị lòi đuôi, người ta sẽ đoán được hắn là Tần Vấn Thiên. Thế thì đừng nói Tiên Vực, Tần Vấn Thiên làm cường đạo, hắn giết người của Hạ Lan Đế Quân tức là giết người của cung chủ Ly Hỏa Cung, hắn khó sống tiếp trong khu vực này, không cách nào lộ mặt trước người khác nữa.
Tần Vấn Thiên lắc người:
- Đúng vậy!
Dứt lời Tần Vấn Thiên phá không bay đi.
Bắc Minh U Hoàng nghe Tần Vấn Thiên thừa nhận thì hét to một tiếng:
- A!!!
Mái tóc dài bay rối, Bắc Minh U Hoàng vươn tay tới trước, tiếng răng rắc giòn vang không dứt, thiên địa đóng băng, không gian đông kết thì sao xuyên qua hư không được. Người Tần Vấn Thiên tỏa quang minh càn quét tất cả, phản chiếu không gian đóng băng cố gắng phá vòng vây. Bắc Minh U Hoàng điên cuồng lao về phía Tần Vấn Thiên.
Thấy cảnh này trái tim Tần Vấn Thiên hơi ấm áp, không ngờ Bắc Minh U Hoàng quan tâm mình như vậy, nghe tin mình chết làm nàng điên cuồng đến thế.
Tần Vấn Thiên không ngừng tiến lên, Bắc Minh U Hoàng gắt gao truy sát. Vài lần Tần Vấn Thiên suýt bị đánh trúng nhưng hắn đều dùng công kích cường đại hóa giải. Hai người cưỡi mây đi rất nhanh đến nơi xa.
Tần Vấn Thiên ngoái đầu nhìn Bắc Minh U Hoàng mắt đầy tơ máu điên cuồng truy sát, truyền âm:
- Là ta đây U Hoàng.
Bắc Minh U Hoàng chợt khựng người lại, trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên xoay người đối mặt Bắc Minh U Hoàng, mở miệng nói:
- Mỹ nữ, nàng luôn đi theo bổn tọa là có ý gì? Hay vừa ý bổn tọa?
Vèo!
Bắc Minh U Hoàng nghe Tần Vấn Thiên nói câu đó liền biết đối phương cố ý, hắn đùa giỡn nàng cộng thêm mới rồi lừa gạt, tuy mắt nàng không còn tơ máu nhưng vẫn lạnh băng nhìn hắn. Bắc Minh U Hoàng giơ tay chộp, băng giá bao trùm hư không đóng băng thân thể Tần Vấn Thiên bị bất ngờ không kịp đề phòng.
Tần Vấn Thiên ngẩn ngơ.
Bắc Minh U Hoàng chơi chiêu này quá ác, nàng đánh thật sao?
Người Tần Vấn Thiên lấp lánh sáng, quy tắc phá mở lực lượng đóng băng. Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt Bắc Minh U Hoàng ba phần lạnh lùng bảy phần ai oán, lòng thầm cười khổ.
Tần Vấn Thiên truyền âm:
- U Hoàng, Đế Cung của nàng ở Hạ Lan Đế Quân còn ổn không? Hạ Lan có ăn hiếp nàng? Ta giúp nàng giết vài Tiên Đế trút giận được không?
Bắc Minh U Hoàng không thèm quan tâm Tần Vấn Thiên, nàng tiếp tục tấn công, hắn bất đắc dĩ chống cự. Mỗi tội Tần Vấn Thiên qua loa đỡ đòn, Bắc Minh U Hoàng thì đánh thật, có vài lần suýt đánh trúng hắn.
Đột nhiên Tần Vấn Thiên cau mày:
- A?
Chợt thấy Man Đế đến gần, lạnh lùng nói:
- Để ta giết nàng giúp ngươi.
Nói rồi chưởng to che kín trời phủ xuống Bắc Minh U Hoàng.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sáng lạnh, Man Đế cố ý muốn dồn Bắc Minh U Hoàng vào chỗ chết hay đang ép hắn thừa nhận thân phận của mình?
Nếu hắn thừa nhận mình là Tần Vấn Thiên thì không chỉ bản thân bị truy sát, Bắc Minh U Hoàng cũng sẽ lúng túng với bên Hạ Lan Đế Quân, rất có thể bị nhằm vào.
- Ngươi kiềm chế nàng là được, ta đi giết người khác.
Tần Vấn Thiên lắc người bỏ qua Bắc Minh U Hoàng, cánh cửa không gian lấp lánh, hắn cất bước rời đi, xuyên qua hư không. Mặt Man Đế bỗng lạnh băng.
Lúc này giữa hư không vang lên thanh âm:
- Rút!
Là giọng của Dạ Thiên Vũ.
Dạ Thiên Vũ và Tà Đế lạnh băng nhìn Hạ Lan Đế Quân chằm chằm, người lùi lại. Cường giả các phương tụ tập về phía Dạ Thiên Vũ.
Hạ Lan Đế Quân phất tay ngăn cản mọi người tiếp tục chiến đấu truy sát, y bỗng có linh cảm không may.
Mới rồi bọn họ chiến đấu, đại trận truyền tống đi về phía Đế Cung không có ai bảo vệ đã bị vài Tiên Vương phá hủy.
Người hai phe đại chiến, đối phương hủy truyền tống trận làm gì?
Mục đích làm chuyện đó chỉ có một, là ngăn cản Hạ Lan Đế Quân qua đại trận truyền tống quay về Đế Cung. Hạ Lan Đế Quân không cho rằng đám cường đạo này to gan đến mức dám tấn công Đế Cung của y, nhưng nếu những người này lén móc nối với đồng bọn khác thì sao?
Hạ Lan Đế Quân ở địa vị cao nhiều năm rất nhạy cảm với chuyện như vậy. Khi truyền tống trận bị hủy Hạ Lan Đế Quân suy nghĩ rất nhiều, lòng thầm lo lắng.
Người phe Dạ Thiên Vũ, bao gồm Tần Vấn Thiên đều lùi lại trên lưng Tà Đế. Đôi mắt lộ ra ngoài của Dạ Thiên Vũ lóe ý cười mỉa mai.
Tà Đế lùi ra sau.
Bắc Minh U Hoàng đứng phía đối diện Tần Vấn Thiên, đôi mắt lạnh băng vẫn nhìn hắn chằm chằm làm hắn thấy xấu hổ. Nữ nhân này quyết tâm chống đối hắn sao? Hắn chỉ đùa có một câu.
Khi Tà Đế lùi lại Tần Vấn Thiên truyền âm cho Bắc Minh U Hoàng:
- U Hoàng, còn nhớ chỗ chúng ta chơi hồ không? Một tháng sau ta đến đó tìm nàng.
Trận chiến này quá mau, Tần Vấn Thiên muốn hỏi Bắc Minh U Hoàng bây giờ ra sao nhưng trong cục diện này hắn không thể để lại tiên niệm trong thủy tinh truyền tin của nàng, đành hẹn thời gian gặp nhau.
Ngày xưa Tần Vấn Thiên bỏ lại Bắc Minh U Hoàng ở Đế Cung của Hạ Lan Đế Quân, bặt tin hơn mười năm, lòng hắn rất áy náy. Mặc dù từ trước Bắc Minh U Hoàng luôn mạnh hơn hắn.
Thấy đám người Tà Đế biến mất, có cường giả đến gần Hạ Lan Đế Quân thắc mắc nhìn y:
- Đế Quân.
Đối phương là cường đạo, dù không thể áp chế được nhưng không nên để mặc họ đi như vậy. Nếu bị bên Ly Hỏa Cung biết cung chủ sẽ trách phạt.
Hạ Lan Đế Quân nheo mắt nói:
- Có gì đó kỳ lạ, lần này đối phương không nhằm vào mạch khoáng.
Hạ Lan Đế Quân lấy thủy tinh truyền tin ra, rất nhanh từ thủy tinh truyền tin truyền ra dao động, một giọng nói vang trong đầu y:
- Đế Quân, có cường đạo tấn công mạch khoáng lưu sa và mạch khoáng thiên thạch!
Bùm!
Khí thế cuồng bạo bùng nổ từ trên người Hạ Lan Đế Quân, y cất bước bay thẳng đến thành trì chốn này. Mạch khoáng lưu sa, mạch khoáng thiên thạch, mạch khoáng tử vân là ba mạch khoáng chính trong vùng đất y quản lý. Giờ cường đạo tấn công nơi này ngay vào ngày khai thác mạch khoáng tử vân, Hạ Lan Đế Quân đã đề phòng trước phục kích tại đây, không ngờ mục tiêu của đối phương là hai mạch khoáng khác.
Hay cho chiêu dương đông kích tây, vậy xem ra trận thế ở đây mạnh mẽ nhưng không phải toàn bộ lực lượng của đối phương. Nhóm cường đạo này có thế lực mạnh đến mức nào?
Năm đó Dạ Đế bị hủy diệt không lẽ còn sót lại dư nghiệt?