Trên thuyền con, ánh sao rực rỡ, hồ nước chiếu sáng như ban ngày.
Các ánh mắt nhìn về phía thuyền của Tần Vấn Thiên, tất cả lòng rung động dậy sóng lớn.
Sao trời chiếu xuống, sao cùng phát sáng, đây là dấu hiệu Đế cảnh. Thanh niên ngồi điêu khắc khí thế tăng lên, đế quang tẩy lễ, người tẩm trong tinh hoa ngày càng sáng, quy tắc càng lúc càng mạnh, đây là lột xác phá cảnh.
Nhiều người lòng rung động:
- Lấy điêu khắc phá cảnh giới sao?
Bọn họ từng nghe nhiều cách đột phá nhưng ít nghe ai đột phá trong khi điêu khắc. Kiếm điêu khắc quy tắc trong tay thanh niên đang điêu một khối đế thạch lớn, đế thạch điêu ra hình người, một nữ nhân, sống động như thật, một nụ cười trăm hoa đua nở, quyến rũ đa tình, vưu vật tuyệt đại, khiến người nhìn tim đập nhanh.
- Nữ nhân đẹp quá.
Nhiều người không kiềm được tim rung động, dù chỉ là pho tượng được điêu khắc nhưng vẫn đẹp hút hồn. Khuôn mặt thật sự của nữ nhân được điêu tất nhiên là kinh diễm thế gian, thanh niên này đang nhớ nàng sao?
Hoặc nên nói thanh niên này thất tình, theo đuổi nữ thần trong lòng nhưng không được, vì thế ngồi đây điêu khắc, cơ duyên tình cờ tâm cảnh lột xác do đó phá cảnh?
Không ai biết sự thật thế nào.
Nữ nhân được điêu ra đã rất đẹp nhưng thanh niên không ngừng lại, hắn điêu từng góc cạnh, mỗi chi tiết như muốn khắc thật hoàn mỹ. Váy dài bay bay như thật sự đung đưa trong gió, thân hình gợi cảm yểu điệu, cặp chân thon dài rất mê người. Nhưng mọi người không cảm thấy thanh niên có chút gì khinh nhờn, hắn chỉ bày ra chân dung hoàn mỹ của giai nhân tuyệt đại.
Động tác của hắn chậm dần, khóe mắt chứa ý cười dịu dàng nhìn pho tượng mình điêu.
Ánh sao càng lúc càng rực rỡ, quy tắc bao phủ thân thể hắn không ngừng biến mạnh, tăng lên điên cuồng. Mặt hồ bao la được ánh sáng đế quang bao phủ, vô số người bị hấp dẫn tụ lại, nhìn về phía chiếc thuyền. Trong hồ đôi khi có Tiên Đế dạo chơi nhưng rất ít ai không che giấu ánh sáng đế vương, phát huy đến tột độ gây động tĩnh lớn như vậy.
Tần Vấn Thiên như chìm đắm trong thế giới điêu khắc, hắn quên mình ở đâu, quên mình bất giác tiến vào trạng thái tu hành, cộng minh với sao trên trời, cùng sao tỏa sáng. Loại trạng thái này rất kỳ diệu, là một loại ngộ đạo, quên tất cả. Tần Vấn Thiên chìm trong áy náy, trong điêu khắc đột nhiên tiến vào trạng thái này.
- Ngươi có thể khắc một bức tượng cho ta không?
Giọng nói đó vẫn văng vẳng trong đầu Tần Vấn Thiên, phối hợp nụ cười quyến rũ khiến người say đắm không nỡ rời đi. Nhưng khi đó Tần Vấn Thiên hờ hững né tránh, không đáp lại, không điêu bức tượng cho nàng.
Quy tắc chi kiếm khắc nét cuối rồi tan biến, kiếm hóa ánh sao tán đi. Tần Vấn Thiên nhìn bức tượng, đôi mắt sáng lộ ý cười.
Tần Vấn Thiên mỉm cười như đang thì thầm với Dạ Thiên Vũ:
- Ta đã khắc cho nàng bức tượng nàng muốn.
Đáng tiếc nếu là Dạ Thiên Vũ thật sự thì nàng sẽ đáp lại, thậm chí dụ dỗ hắn, nhưng lúc này không có tiếng động.
Quanh con thuyền của Tần Vấn Thiên đứng đầy cường giả lơ lửng trên mặt hồ, khí thế kinh người. Có Tiên Đế, trên bầu trời chiếu đế quang xuống người họ, các cặp mắt lạnh băng nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm lại nhìn bức tượng trong tay hắn. Đây là lý do thủ lĩnh cường đạo giết tới sao?
Dùng Bắc Minh U Hoàng dụ Tần Vấn Thiên đến, nhiều người đều cho rằng hắn sẽ không xuất hiện, làm việc này rất có thể uổng công. Nhưng họ nhận được quà bất ngờ, chẳng những Tần Vấn Thiên lộ mặt, thủ lĩnh cường đạo cũng xuất hiện, cùng con sư tử lớn Tà Đế giáng lâm Hạ Lan Đế thành. Bọn họ không ngờ đám người này ngu muội đến vậy.
Một Tiên Đế lớn tiếng nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi vốn là người thuộc vùng đất Đế Quân thống ngự, có cơ hội trở thành dưới trướng Đế Quân nhưng sa đọa thành cường đạo, không thể tha thứ! Giờ ngươi hãy theo chúng ta đi Đế Cung, nghĩ tình thực lực của ngươi có lẽ Đế Quân sẽ nương tay tha cho một mạng, để ngươi lập công chuộc tội.
Tần Vấn Thiên đã ngụy trang khuôn mặt nhưng giờ phút này bọn họ làm sao không biết người ngồi trên chiếc thuyền con là ai.
Tần Vấn Thiên không trả lời, hắn yên lặng ngồi trên thuyền. Tiên Đế kia căng thẳng nhìn Tần Vấn Thiên, xem đế quang. Mặt ngoài gã bình tĩnh nhưng trong lòng cực kỳ cảnh giác.
Sức chiến đấu của người này quá đáng sợ, cảnh giới Tiên Vương đã có thể giết Tiên Đế, giờ tỏa sáng cùng ánh sao, đế quang giáng xuống, lực lượng quy tắc mạnh hơn không chỉ một bậc, đây là lột xác.
Nếu không phải kiêng dè thực lực của Tần Vấn Thiên thì Tiên Đế này đã không nói nhiều, còn nói Đế Quân sẽ nương tay cho cơ hội lập công chuộc tội, mấy lời đó chỉ vì kiềm chân hắn, rất nhanh Đế Quân sẽ đến nơi.
Cường giả xung quanh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Mới rồi Đế Quân thông qua thủy tinh truyền tin ra lệnh họ bắt giữ Tần Vấn Thiên, bọn họ có thể làm sao bây giờ? Đành kiên trì giáng lâm, nhưng không ai dám chiến.
Tần Vấn Thiên vẫn nhìn chăm chú vào bức tượng, lạnh nhạt hỏi:
- Nàng ở đâu?
Tần Vấn Thiên như không thấy cường giả quanh mình, không thấy Đế cảnh kia. Có lẽ trong mắt Tần Vấn Thiên vốn không có đối phương.
Mọi người biết Tần Vấn Thiên đang hỏi ai. Tiên Đế kia biến sắc mặt, gã không dám cãi lệnh Đế Quân nhưng có thể câu giờ phút nào hay phút ấy.
Tiên Đế bình tĩnh đầy khí thế nói:
- Gặp Đế Quân rồi ngươi sẽ biết. Tần Vấn Thiên, đi theo ta, ta không làm khó ngươi.
Nhiều người chơi hồ thầm than Tiên Đế này khí độ không tầm thường, không uổng là cường giả Tiên Đế dưới tay Đế Quân, đúng là nhân vật phi phàm, đối mặt cường đạo vẫn rộng rãi đầy khí độ.
Tần Vấn Thiên như không nghe đối phương nói gì, lạnh nhạt lặp lại:
- Nàng ở đâu?
Giọng Tần Vấn Thiên bình tĩnh nhưng Tiên Đế cảm nhận sức nặng trong câu hỏi lại.
Biểu tình của Tiên Đế nghiêm túc hơn, gã nhìn Tần Vấn Thiên, chậm rãi nói:
- Ngươi theo ta đi Đế Cung là sẽ gặp được nàng, thậm chí thấy Bắc Minh U Hoàng.
Tiên Đế dứt lời bức tượng trong tay Tần Vấn Thiên biến mất, đã bị hắn cất đi. Tần Vấn Thiên chậm rãi đứng lên ngước đầu nhìn Tiên Đế một cái.
Chỉ một ánh mắt Tiên Đế cảm giác thiên địa biến đổi, gã rơi vào ảo giác giả dối. Cảnh tượng ảo ảnh là trên hình đài, gã bị xích trói chặt, xiềng xích đáng sợ xuyên qua thân thể gã trói với ngọn núi đằng sau hình đài. Gã lơ lửng giữa không trung chờ cái chết tẩy lễ.
Ý niệm cường giả điên cuồng nói cho Tiên Đế biết đây là giả, ảo giác giả dối, không phải cảnh thật, gã không thể rơi vào trong:
- Không! Đây là ảo giác!
Nhưng vô ích, dù biết là giả, là ảo giác nhưng Tiên Đế không thể tránh thoát. Gã như bị thương nặng, mạng sống gần kề cái chết, bị xích khóa thân thể phong kín lực lượng, chỉ có thể chờ chết.
Một thanh kiếm quang minh từ hư không chém xuống, nó như kiếm hành hình, gã hét to bộc phát ra lực lượng đáng sợ, nhưng không ngăn được kiếm quang minh rực rỡ chói lòa.
Phập một tiếng, quang minh chi kiếm chém xuống, tru diệt hết thảy. Cường giả Tiên Đế cảm giác mình bị đóng đinh trên đài hành hình, mỉa mai thay ảo giác bỗng tan biến, mặt hồ lăn tăn sóng gợn, gió nhẹ thổi. Nhưng gã không cảm nhận được cảnh đẹp đó, sợ hãi và tuyệt vọng tràn ngập trong gã.
Tuy là ảo giác nhưng quang minh chi kiếm chém xuống là thật.
Bùm!
Xác một vị Tiên Đế rơi xuống hồ xinh đẹp. Mới trước đó mọi người còn tưởng cường giả Tiên Đế này khí độ bất phàm, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cả người họ run rẩy.
Thì ra Tiên Đế này chỉ giả bộ bình tĩnh, sự thật là gã không dám ra tay?
Chỉ một kiếm đã bị tru sát.
Đôi mắt đáng sợ cực kỳ yêu dị lơ lửng trong không trung, đôi mắt quỷ dị đến tột độ. Mắt quét qua, mọi người rơi vào ảo cảnh kỳ diệu, họ xuất hiện ở hình đài xem hành hình. Đám thuộc hạ của Hạ Lan Đế Quân thành tội phạm trên hình đài sắp bị hành hình.
Đám cường giả thuộc hạ của Đế Quân lộ biểu tình kinh hoàng, bọn họ đã thấy tận mắt một vị Tiên Đế bỗng dưng bị giết, họ đang trải qua điều mà Tiên Đế đó nếm trải, ý nghĩa điều này khiến họ không rét mà run.
Sự thật đúng là vậy, khi kiếm hành hình chém xuống, điều họ sợ nhất thành hiện thực, các cường giả bị chém trên mặt hồ.
Hành động Hạ Lan Đế Quân nhằm vào Tần Vấn Thiên đúng là thu hoạch to lớn, dụ ra thủ lĩnh cường đạo. Nhưng đối với nhiều cường giả dưới tay Đế Quân là tai nạn, đã có nhiều Tiên Đế chết, con cái của Hạ Lan Đế Quân bị Tà Đế bắt. Hạ Lan Đế Quân thật sự thắng ván này sao?
Tất cả còn chưa đến hồi kết, trong tương lai nếu mọi thứ có thể quay ngược về, dù Hạ Lan Đế Quân không ngồi vào vị trí Đế Quân cũng sẽ không tổ chức hành động lần này.
Gió nhẹ thổi mặt hồ, mọi người tỉnh táo khỏi ảo cảnh. Các cường giả thành xác chết rớt xuống hồ, đám du khách cảm thấy gió thật lạnh, lạnh thấu xương.
Bọn họ lại đưa mắt nhìn chiếc thuyền con kia, thuyền con trống rỗng, người trên thuyền đã đi, chiếc thuyền lênh đênh như chưa từng có ai xuất hiện.