Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1763 - Cung Chủ Chú Ý

Cung Chủ Chú Ý Cung Chủ Chú Ý vipTruyenGG.com

Mặc Quân Di là thiên kim Mặc gia, nữ nhi của gia chủ. Như Lâm Bá nói, nếu không phải vì Đế Thiên luyện chế ra thần binh thượng phẩm, Mặc Quân Di không thể nào đến Đế các chủ trì đấu giá, Mặc Phi cũng sẽ không làm đại tổng quản.

Lúc trước Mặc Quân Di không tình nguyện, nhưng bây giờ nàng dần thích ứng. Mặc dù lộ mặt ra ngoài hơi bất nhã, nhưng mỗi lần đấu giá thần binh do Đế Thiên luyện chế dều dẫn đến oanh động, làm Mặc Quân Di có chút tự hào. Thần binh lợi khí đấu giá qua tay nàng đều được giá trên trời.

Mắt đẹp của Mặc Quân Di nhìn về phía Đế Thiên.

Đế Thiên tiến lên một bước mỉm cười nói:

- Vì thí nghiệm uy lực của đế binh này cần một vị Tiên Đế đỉnh cấp phối hợp, không biết có vị nào đồng ý thử một lần không?

- Để ta!

Mọi người còn chưa phản ứng lại thấy bóng dáng yêu kiều nhẹ nhàng bay lên. Đám người ngước lên nhìn, con ngươi co rút. Họ thấy cặp chân trắng thon dài ẩn hiện, váy dài xẻ tới phần đùi, vẻ đẹp mông lung đó rất dụ dỗ lòng người, chỉ nhìn bóng lưng đã làm người ta máu nóng sục sôi, tuyệt đối là dáng người ma quỷ.

- Đại sư Đế Thiên, để ta phối hợp ngươi được không?

Người đi ra là Tiêu Mỹ Nhân.

Thấy nàng xuất hiện Đế Thiên sửng sốt, sau đó gật đầu nói:

- Được.

Trong đám đông Tiêu Mỹ Nhân đạp bước hư không, khuôn mặt cực kỳ quyến rũ đập vào mắt mọi người, chỗ hấp dẫn người căng tròn mơ hồ thấy vệt trắng.

Người một số thế lực lớn nhận ra Tiêu Mỹ Nhân, mắt lóe tia sáng:

- Là thống lĩnh Nam thành Tiêu Mỹ Nhân!

Tiêu Mỹ Nhân làm việc luôn kỳ lạ, tính cách rất quái đản, không ngờ nàng có mặt trong trường hợp này, còn xung phong thử đế binh cho Đế Thiên.

Đế Thiên bay lên trời.

Tiêu Mỹ Nhân tắm trong đế quang, nàng vốn rất quyến rũ giờ thêm ánh sáng thần thánh càng có sức hấp dẫn kỳ lạ.

Tiêu Mỹ Nhân mỉm cười nhìn Đế Thiên, hỏi:

- Đại sư Đế Thiên, thần binh đâu?

Đế Thiên phất tay, thoáng chốc cánh cửa màu đen xuất hiện, là cửa phong ấn, trên cửa có thần văn vô tận hóa thành đồ án cực kỳ phức tạp. Trên trời có ánh sao rực rỡ chiếu xuống cửa phong ấn, cánh cửa bắn ra ánh sáng phong ấn đáng sợ, hư không rung bần bật.

Tiêu Mỹ Nhân cười quyến rũ:

- Ngươi hãy cẩn thận.

Đế quang lấp lánh, lĩnh vực quy tắc cường đại xuất hiện, thoáng chốc cả thiên địa tràn ngập ảo ảnh Tiêu Mỹ Nhân, vô cùng vô tận bao trùm hư không mênh mông. Mỗi bóng dáng với tư thế cực kỳ yêu mị, một nụ cười một cái nhăn mày hút hồn người. Đám người ở bên dưới xem ngây người, cảm giác ý thức dần mơ hồ, sắp chìm vào trong đó không thể thoát ra, mắt họ chỉ còn đọng lại mị ảnh vô song kia.

Đế Thiên vung tay, từng luồng sáng đánh vào cửa phong ấn. Cửa phong ấn xoay tít, các ánh sáng phong ấn đáng sợ bắn ra. Trong ánh mắt rung động nhìn chăm chú của mọi người Tiêu Mỹ Nhân ảo bị phong ấn trong một bộ đồ án phong ấn, ảo ảnh cứng ngắc giữa không trung không thể nhúc nhích. Khi cánh cửa phong ấn quét qua hư không, ảo ảnh vô tận đều bị phong ấn.

Bản tôn Tiêu Mỹ Nhân xuất hiện, nàng vươn ngón tay, dải sáng chói lòa nở rộ ánh sáng vô thượng trong thiên địa nhưng chất chứa lực lượng hủy diệt kinh người. Một ngón tay biến ảo muôn vàn, có thể chặt đứt hư không, tru diệt hết thảy. Thật khó tưởng tượng Tiêu Mỹ Nhân xinh đẹp quyến rũ nhưng có thể phát ra công kích đáng sợ đến vậy.

Lâm Bá mắt lóe tia sáng nhìn chỉ quang đầy trời có thể chặt đứt hư không, lẩm bẩm:

- Huyễn Sát Chỉ, Tiêu Mỹ Nhân chịu bỏ vốn đánh thật.

Cánh cửa ánh sáng bắn ra ánh sáng phong ấn vô tận, lực lượng phong ấn bay ra từ cánh cửa phong ấn đánh vào muôn vàn chỉ pháp, hóa thành đồ án phong ấn đáng sợ. Mặc cho công kích mạnh đến đâu đều bị chặn lại, phong ấn.

Tiêu Mỹ Nhân mỉm cười nói:

- Bá đạo như vậy?

Mười ngón như ngọc liên tục đánh ra, uy lực Huyễn Sát Chỉ lớn vô cùng, ánh sáng chặt đứt những đồ án phong ấn. Chỉ quang đầy trời giết chóc tất cả bắn về phía Đế Thiên như muốn nhìn xem đế binh mạnh đến đâu.

Khi công kích Tiêu Mỹ Nhân vẫn cười tủm tỉm quyến rũ.

Cánh cửa phong ấn xoay tít, ánh sáng trên bầu trời chói lòa vô biên, dâng lên đế quang vạn trượng. Hư không như bị phong ấn hoàn toàn, muôn vàn chỉ quang giết chóc đóng băng hư không. Cánh cửa phong ấn bắn ra ánh sáng phong ấn chói mắt về phía Tiêu Mỹ Nhân, nàng lắc người biến mất như ma, lát sau trở lại bầu trời bên trên chỗ ngồi của mình, váy dài bay bay, mị ảnh vô song, cực kỳ quyến rũ.

Vẻ mặt Tiêu Mỹ Nhân kinh ngạc nói:

- Đế binh thật mạnh.

Tiêu Mỹ Nhân chậm rãi ngồi xuống.

Mọi người mắt bắn ra tia sáng, bọn họ cảm nhận được sự đáng sợ của cánh cửa phong ấn này, có thể phong ấn hết thảy công kích, phong ấn lĩnh vực quy tắc, phong ấn đối thủ, quá mạnh.

Đế Thiên mở miệng hỏi:

- Còn ai muốn thử không?

Có người hỏi:

- Không cần, đại sư Đế Thiên, giá khởi điểm của đế binh này là bao nhiêu?

- Ha ha, thần binh pháp bảo như vậy rất hiếm thấy, năng lực luyện khí của đại sư lợi hại hơn trước.

Đại sư Huyền Minh ở trong đám đông sắc mặt âm trầm, giờ Đế Thiên luyện chế ra thần binh lão tự hỏi lòng không cách nào bắt kịp.

Đế Thiên cười nói:

- Việc đấu giá giao cho Quân Di.

Đế Thiên đáp xuống đài đấu giá, giao cánh cửa phong ấn cho Mặc Quân Di.

Mặc Quân Di lườm hắn, lại mỉm cười nói với mọi người:

- Tin tưởng các vị đã rất nóng lòng, giá khởi điểm của đế binh này là một vạn đế thạch thượng phẩm, nếu có báu vật quý giá khác có thể thay đế thạch.

Giá cả kinh khủng.

Mọi người tim rung lên. Nhưng nằm trong dự đoán, đế binh mạnh mẽ như vậy có thể đối kháng lại Tiên Đế đỉnh cấp, công kích của Tiêu Mỹ Nhân lợi hại biết bao vậy mà bị đế binh này cản lại hết. Nếu một cường giả đỉnh cấp sở hữu nó thì như hổ thêm cánh.

Tuy nhiên Tiên Đế đỉnh cấp cũng không có nhiều người trả giá nổi.

Tiêu Mỹ Nhân nhoẻn miệng cười tăng giá gấp đôi:

- Hai vạn đế thạch thượng phẩm.

Nhiều người thầm thở dài, bọn họ chỉ có nước đứng nhìn.

Đế Thiên hết sức bình tĩnh nhìn giá không ngừng tăng lên, cuối cùng đế binh thượng phẩm cánh cửa phong ấn thành giao với giá năm vạn ba ngàn đế thạch thượng phẩm, bị Tiêu Mỹ Nhân lấy đi. Nhiều người kinh thán Tiêu Mỹ Nhân rộng rãi, nhưng người biết thân phận của nàng thì không thấy lạ. Làm thống lĩnh Nam thành Tiêu Mỹ Nhân rất giàu.

Sau đó đại tổng quản Đế các Mặc Phi đi lên đài đấu giá, tuyên bố Đế các thành lập phách mại hành, khu vực này về sau là nơi đấu giá.

Mọi người xôn xao, thì ra đây mới là mục đích thật sự của Đế các.

Phách mại hành cộng thêm sân giao dịch, khi phồn hoa đến một mức nào đó Đế các có thể trở thành thế lực mạnh mới.

Có nhiều thế lực đã đoán trước nên không thấy lạ.

Sau khi mọi người rời đi, chuyện xảy ra trong Đế các lan truyền nhanh. Đế Thiên và thần binh cánh cửa phong ấn lại trở thành đề tài nóng. Danh tiếng của đại sư luyện khí Đế Thiên có thể nói là như mặt trời ban trưa. Có ai cảnh giới Tiên Đế sơ giai luyện chế ra đế binh đáng sợ như vậy?

Ai đều biết tương lai của đại sư Đế Thiên khó thể tưởng tượng.

Đấu giá trong Đế các kết thúc không lâu năm thống lĩnh Ly Hỏa thành thu thuế xong lại đến Ly Hỏa Cung.

Theo thông lệ, Ly Hỏa cung chủ và đại thống lĩnh Gia Cát Hùng tự mình gặp năm người, Tần Vấn Thiên cũng đến.

Năm thống lĩnh nộp thuế lên. Hai thị nữ của cung chủ nhận lấy sau đó chia mười phần trăm cho bọn họ, đằng sau truyền âm với Ly Hỏa cung chủ.

Ly Hỏa cung chủ liếc Tần Vấn Thiên một cái, hỏi:

- Tần Vấn Thiên, gần đây bận rộn chuyện gì?

Tần Vấn Thiên trả lời:

- Gần đây bận tu hành.

Dường như Ly Hỏa cung chủ rất quan tâm, lại hỏi:

- Có phải khu Bắc thành áp lực quá lớn?

Tần Vấn Thiên lắc đầu nói:

- Thuộc hạ hổ thẹn, nhậm chức thống lĩnh hơn hai mươi năm nhưng không làm được gì, nhiều người đều nói thuộc hạ không dám đi ra khỏi cửa phủ thống lĩnh, nào dám nói có áp lực gì.

Hạ Hầu hừ lạnh một tiếng:

- Thì ra ngươi cũng biết, ta nghe nói khu Bắc thành vẫn như mọi khi, nhiều thế lực không tiến cống, ngươi mắt nhắm mắt mở, làm thống lĩnh đến mức này cũng giỏi.

Gia Cát Hùng mỉm cười nhìn Tần Vấn Thiên:

- Hạ Hầu, hai mươi năm trước cung chủ đã đồng ý cho Tần thống lĩnh trăm năm, mới qua hai mươi năm, tin tưởng Tần thống lĩnh biết nên làm sao.

Tần Vấn Thiên cúi đầu không nói. Vị thống lĩnh này mới nhậm chức đã tru sát ba phó thống lĩnh khu Bắc thành nhưng bây giờ điệu thấp khiến người bực tức, luôn bế quan tu hành không hỏi chuyện đời, mặc kệ tiến cống, như thống lĩnh con rối ngồi ăn chờ chết.

Hạ Hầu lạnh lùng liếc Tần Vấn Thiên:

- Đại thống lĩnh dạy đúng, nhưng ta gai mắt ai đó.

Ly Hỏa cung chủ mỉm cười nói:

- Hạ Hầu, Vấn Thiên mới làm thống lĩnh hai mươi năm, không giống như ngươi đã thâm căn ốc đế. Ta nghe nói chỗ của ngươi xuất hiện một đại sư tên Đế Thiên, trận pháp hay luyện khí đều siêu phàm. Mỹ Nhân còn tự mình đấu giá được một món đế binh, có việc này không?

Tần Vấn Thiên luôn cúi đầu mắt lóe tia sáng sắc bén, sau đó hắn bình tĩnh đứng yên.

Nhanh vậy đã hấp dẫn Ly Hỏa cung chủ chú ý?

Hạ Hầu trả lời:

- Đúng là có việc này thưa cung chủ, nhưng có chút phóng đại.

Ly Hỏa cung chủ cười nói:

- Vậy sao? Có cách nào thu cho mình dùng?

Hạ Hầu đáp:

- Bẩm cung chủ, từ sớm thuộc hạ đã hứa chức vị phó thống lĩnh cho hắn nhưng bị từ chối.

Ly Hỏa cung chủ mỉm cười nói:

- Hạ Hầu, ngươi nên biết nhân tài có thể luyện khí rất ít, dù là Ly Hỏa Cung ta cũng thiếu người. Ngươi hãy cố gắng hơn nữa, có thể ám thị hứa hẹn chức vị ngang bằng thống lĩnh, khi cần thiết có thể nói bổn tọa hơi hứng thú với hắn.

Hạ Hầu gật đầu nói:

- Thuộc hạ hiểu rồi, thuộc hạ sẽ cố gắng làm.

Ly Hỏa cung chủ phất tay:

- Tốt, mọi người về đi.

Năm người khom người lui xuống, rời đi:

- Rõ thưa cung chủ!

Bình Luận (0)
Comment