Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đế các, phách mại hành dần đi lên quỹ đạo, nhiều cường giả nghe tiếng tìm đến, đồng ý giao báu vật cho Đế các đấu giá. Tuy vì mới khởi bước chưa nhận được báu vật quá tốt, nhưng vẫn dần tích lũy khách hàng. Huống chi thị trường giao dịch của Đế các vốn đủ khởi động phách mại hành, kéo đông người đến.
Hàng tháng phách mại hành Đế các sẽ có một món đế binh đại sư Đế Thiên tự tay luyện chế đưa ra đấu giá. Đám người phát hiện báu vật đấu giá ngày đó đều là tinh phẩm, không tầm thường. Mấy tháng liên tục giống như vậy khiến mọi người tổng kết ra quy luật, mỗi tháng ngày đấu giá đế binh do đại sư Đế Thiên luyện chế sẽ xuất hiện trọng bảo quý giá, nên ngày đó Đế các đặc biệt náo nhiệt.
Ngày thường không có nhiều người nhưng Mặc Phi không lo lắng, cứ tiếp tục thế này tin tưởng phách mại hành Đế các ngày càng tốt hơn. Huống chi thị trường giao dịch dần làm lớn, ngày càng nhiều người muốn giao dịch trong Đế các.
Tất cả đang đi về phía tốt đẹp.
Trong trăm năm Mặc Phi, Mặc Quân Di ở Đế các tin tưởng nơi này sẽ trở thành thế lực Ly Hỏa thành không thể coi tường.
Hôm nay lại là ngày đấu giá đế binh do Đế Thiên luyện chế, một món đế binh trung phẩm. Đó là tám bia đá, đúc bằng mấy loại chất liệu kỳ diệu, khắc phù văn đáng sợ, khi bộc phát uy lực có thể phong ấn trấn giết kẻ địch ngay, uy lực rất mạnh. Người Ly Hỏa thành hiện tại đều biết năng lực luyện khí của đại sư Đế Thiên ngày càng mạnh, luyện chế thần binh nhiều chủng loại, là tượng sư toàn năng, đúng là kỳ tài.
Không biết đại sư Đế Thiên tu hành bao nhiêu năm tháng, khuôn mặt thế nào. Chưa có ai thấy bề ngoài của Đế Thiên, dù là Mặc Quân Di và thị nữ Tiểu Trúc cũng chưa được thấy, hai nàng rất muốn xem.
Đấu giá kết thúc, mọi người lưu luyến rời đi.
Kết thúc đấu giá cả ngày, Mặc Phi và Mặc Quân Di thở phào.
Mặc Phi cười nói:
- Đế các mà khuếch trương thêm nữa thì vài người chúng ta không lo xuể. Thế phát triển của Đế các hiện nay tin tưởng sẽ có càng nhiều người đồng ý tham gia.
Mặc Quân Di nhẹ gật đầu:
- Ừm!
Mặc Phi nhìn Mặc Quân Di:
- Uất ức cho tiểu thư.
Mặc Quân Di cười thản nhiên nói:
- Ta khá tốt.
Mặc Phi nhìn nàng chăm chú, cười nói:
- Đáng tiếc đại sư Đế Thiên đúng là tảng đá.
Chợt một bóng người vội vàng chạy đến, là Tiên Đế được Đế các chiêu nhận:
- Đại tổng quản!
Mặc Phi thấy đối phương hốt hoảng liền hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
Tiên Đế nói:
- Có chuyện! Sau khi đấu giá đế binh do các chủ luyện chế, giữa đường bị người chặn lại, người bị đánh thương. Hơn nữa tất cả người đấu giá được báu vật hôm nay đều bị cướp!
Mặc Phi bật dậy khỏi ghế, lòng lạnh lẽo.
Mặc Phi làm trưởng lão Mặc gia, tu vi Tiên Đế đỉnh cấp, đã trải qua nhiều chuyện lập tức đoán được việc này không giống bình thường.
Mắt Mặc Phi lóe tia sáng lạnh đáng sợ, hai nắm tay lạnh lẽo siết chặt, nói:
- Có người nhằm vào Đế các ta!
Tiên Đế cũng hơi nghi ngờ:
- Ý của đại tổng quản là hung thủ không nhằm vào báu vật mà là Đế các ta?
Mắt Mặc Phi lạnh băng nói:
- Ra tay tàn nhẫn như vậy, một lưới bắt trọn, thế lực bình thường không thể làm được. Người đấu giá thành công đều có thực lực không tầm thường, đặc biệt cường giả đấu giá được thần binh của các chủ, ai nấy đều là Tiên Đế. Cùng một lúc bị người cướp bóc, đánh bị thương, rõ ràng là lên kế hoạch đã lâu, đương nhiên là nhằm vào Đế các ta. Sau khi tin tức truyền ra e rằng sẽ khiến người nghi ggờ. Toàn bộ báu vật đấu giá từ Đế các ta đều bị cướp, sẽ không ai ngốc đến tình nghi là Đế các chúng ta làm nhưng sau này người ta không dám đến Đế các đấu giá.
Tiên Đế nghe vậy liền hiểu đại tổng quản có lẽ đoán đúng:
- Giải quyết tận gốc.
Mắt Mặc Phi bắn ra tia sáng lạnh:
- Ta đã sớm nghĩ Đế các phát triển tốt như vậy làm sao những thế lực đó khoanh tay ngồi nhìn không chút động tĩnh? Bây giờ rốt cuộc tìm đến, vừa ra tay đã tàn nhẫn như vậy, muốn chặt đứt đường lui của Đế các ta.
Mặc Quân Di hỏi:
- Trưởng lão nghi ngờ ai?
Mặc Phi đáp:
- Đế các chúng ta cản đường của ai thì là người đó làm, chỉ có những thế lực này mới ra tay lớn vậy.
Mặc Phi nói với Tiên Đế:
- Ngươi đi phủ thống lĩnh ngay báo cáo việc này, khiến phủ thống lĩnh điều tra, phải điều tra rõ ràng.
Tiên Đế gật đầu chạy nhanh đi phủ thống lĩnh.
Sau khi Tiên Đế đi Mặc Phi vẫn nhíu chặt mày.
Mặc Phi lẩm bẩm:
- Tiểu thư, ta hơi lo.
Mặc Quân Di nhìn Mặc Phi, hỏi:
- Lo cái gì?
Mặc Phi nhìn lại nàng:
- Lo sau lưng có phủ thống lĩnh mặc nhận.
Mặc Quân Di biến sắc mặt nói:
- Phủ thống lĩnh phụ trách trấn thủ một phương, chắc không đến mức đó đi?
- Tiểu thư không biết, Đế Thiên từng đắc tội Hạ Hầu, tuy là việc bất đắc dĩ nhưng con người Hạ Hầu kiêu ngạo bá đạo, rất có thể ghi hận trong lòng. Nếu mấy thế lực đâm thọc một phen, rất có thể Hạ Hầu sẽ mặc kệ họ làm chút chuyện. Đế các chúng ta khó khăn lắm mới phát triển đến mức này sẽ bị dập tắt.
Phải công nhận Mặc Phi suy đoán gần như đúng hết.
Mặc Quân Di nói:
- Nếu vậy chúng ta chỉ có thể tạm thời chờ xem.
Mặc Phi nhẹ gật đầu nói:
- Ừm, chỉ có thể chờ xem thái độ của phủ thống lĩnh.
Đế Thiên rất nhanh biết tin, tâm tình rất tệ.
Như Mặc Phi suy đoán, đối phương lên kế hoạch tỉ mỉ mới hành động, không thể điều tra ra nhiều manh mối.
Phủ thống lĩnh truyền lời bảo đang điều tra việc này nhưng tạm thời không có kết quả.
Đế các, trong đại điện.
Đế Thiên ngồi, Mặc Phi và Mặc Quân Di cũng có mặt.
Đế Thiên hỏi:
- Mấy ngày nay phách mại hành Đế các thế nào?
Mặc Phi đáp:
- Bớt người chút.
- Bên phủ thống lĩnh thì sao? Người theo dõi có truyền lời về không?
Mặc Phi trả lời:
- Có, phủ thống lĩnh làm việc như thường, không có gì khác mọi khi, không bắt ai đến hỏi chuyện, người ra ngoài điều tra lác đác vài người.
Đế Thiên lặng im, ngón tay gõ tay vịn ghế, chậm rãi nhắm mắt lại.
Đế Thiên hỏi:
- Các vị có kế hay gì không?
Không ai lên tiếng.
Một lúc lâu sau Mặc Phi nói:
- Nếu phủ thống lĩnh giả câm giả điếc thì đừng nói chúng ta không điều tra được gì, dù có tra ra cũng vô ích, thế lực của đối phương lớn hơn chúng ta.
Đế Thiên đứng lên nói:
- Vậy tạm thời cứ như thế đi.
Đế Thiên đi ra cung điện.
Mặc Phi thầm thở dài.
Trong Thái Cổ Tiên Vực chuyện này rất thường thấy, đối phương không cần đụng độ ngay mặt với ngươi đã làm ngươi chết không chỗ chôn, khiến ngươi vất vả nhiều năm khoảnh khắc thành tro.
Đế các vẫn vận chuyển như thường, sau đó lại lục tục xảy ra vài việc, người giao dịch trong Đế các bị ám toán. Mặc Phi đã phái người theo dõi, nhưng rất nhiều người đến Đế các giao dịch, không lẽ bảo vệ tất cả? Cách làm này không hiện thực.
Dần dà trong Ly Hỏa thành nổi lên tin đồn không tốt cho Đế các. Đồn rằng Đế các gặp rắc rối, đi giao dịch hay đấu giá trong Đế các đều phải cẩn thận. Tin đồn này mang đến hủy diệt cho Đế các, dòng người thưa dần. Lại một lần nữa Đế Thiên tự mình luyện chế một món thần binh đấu giá xong bị người cướp, Đế các rơi vào lốc xoáy bão tố.
Cứ tiếp tục thế này dù biết rõ thần binh của đại sư Đế Thiên rất lợi hại nhưng không ai dám đi đấu giá.
Người Đế các ngày càng ít, Đế các sẽ phải đóng cửa.
Hôm nay Đế Thiên đi ra Đế các, Tiểu Trúc và Mặc Phi, Mặc Quân Di không biết y đi đâu.
Ly Hỏa thành, khu vực Nam thành. Hôm nay có vị khách đặc biệt đến bái phỏng phủ thống lĩnh. Người này rất nổi tiếng, nhiều người trong Ly Hỏa thành đều nghe tên của y, thống lĩnh Nam thành còn đấu giá được một món thần binh do y luyện chế.
Tiêu Mỹ Nhân tự nhiên ra mặt tiếp kiến vị khách.
Trong sân tỏa mùi thơm ưu nhã, hoàn cảnh hợp lòng người. Tiêu Mỹ Nhân ở nhà mặc càng hở hang, váy hai dây mỏng tanh, dáng người ma quỷ ẩn hiện, da trắng trẻo một nửa lộ trong không khí làm người ta muốn phạm tội.
Tiêu Mỹ Nhân cười quyến rũ hỏi:
- Đại sư Đế Thiên sao có rảnh đến gặp ta?
Hai người ngồi dưới đất ven hồ, giữa hai người có rượu và thức ăn ngon. Thị nữ đã bị Tiêu Mỹ Nhân đuổi đi.
Hồ nước đình đài, núi giả hoa đào, mỹ nhân ngồi xếp bằng. Cảnh này kiều diễm dụ dỗ người, đặc biệt là đôi mắt hút hồn của Tiêu Mỹ Nhân nhìn qua làm Đế Thiên bồn chồn, nhưng y khống chế bản thân rất tốt.
Đế Thiên mở miệng nói:
- Gần đây gặp một rắc rối, muốn đến thỉnh giáo Tiêu thống lĩnh.
Tiêu Mỹ Nhân cười đa tình mềm mỏng nói:
- A? Đại sư Đế Thiên gọi ta là Mỹ Nhân được rồi, không biết có chuyện gì?
Kêu người ta gọi nàng là Mỹ Nhân, Tiêu Mỹ Nhân đúng là tự kỷ.
Đế Thiên chậm rãi nói:
- Mấy hôm trước Hạ Hầu thống lĩnh đến Đế các nói cho ta một tin tức, Hạ Hầu thống lĩnh nói là đã tiến cử ta với cung chủ, nên cung chủ hỏi vài câu, lệnh cho ta đi làm thuộc hạ của Hạ Hầu thống lĩnh, lập tức đi nhâm mệnh, đóng cửa Đế các, sau này chỉ được luyện khí cho phủ thống lĩnh, còn phải kính hiến Ly Hỏa Cung. Ta làm sao đồng ý điều kiện như vậy, Đế các là ta một tay phát triển, hơn nữa ta thói quen tự do, nên mạo hiểm đắc tội cung chủ từ chối lời mời của Hạ Hầu thống lĩnh.
Tiêu Mỹ Nhân chỉ cười tủm tỉm nhìn Đế Thiên.
Đế Thiên rủa thầm Tiêu Mỹ Nhân không phải nhân vật tầm thường, rất láu cá, ngoài mặt nàng không lộ vẻ gì.
- Hạ Hầu thống lĩnh buông lời đe dọa bảo nếu ta không nghe theo hiệu lệnh của cung chủ thì Đế các chờ đóng cửa đi. Đế mỗ không biết nên nói sao, cho rằng cung chủ sẽ không so đo với tiểu nhân vật như ta. Nhưng gần đây Đế các bị đả kích hủy diệt, người đi Đế các đấu giá thần binh của ta mỗi lần đều gặp nạn, liên tục mấy lần rồi. Người đến giao dịch cũng gặp đủ loại rắc rối, phủ thống lĩnh vờ như không biết. Đế các ta được xếp vào thế lực nhất đẳng, tiến cống nhiều cống phú nhất thế nhưng bị đối xử như vậy, làm Đế mỗ thấy lạnh lòng. Ta muốn xin hỏi Mỹ Nhân có phải Ly Hỏa thành không chứa chấp Đế Thiên này nữa không?