Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1788 - Tiên Hiền Kiếm Hồn

Tiên hiền kiếm hồn Tiên hiền kiếm hồn viptruyenfull.com

- Tới rồi.

Ánh mắt của rất nhiều người hướng về phía Tần Vấn Thiên, người đang từ hư không bước tới, bất giác so sánh y với Tiêu Dự.

Tiêu Dự, người nổi bật xuất sắc trẻ tuổi thế hệ này của Kiếm Hồn Tông, rất nhiều bậc tiền bối đã bị y vượt qua từ lâu, đến nay trong cả Kiếm Hồn Tông, những người có thể thắng được y không nhiều, y sinh ra với một đôi lông mày mang hình lưỡi kiếm, đôi mắt cực kỳ có thần, khuôn mặt lộ ra vẻ tuấn mỹ yêu dị, mặc dù biết Tần Vấn Thiên tới rồi, nhưng y vẫn không ngẩng đầu lên, chỉ tiếp tục uống rượu nói chuyện với hai mỹ nhân, dường như vốn dĩ không hề để tâm tới cuộc khiêu chiến lần này.

Còn về người thần bí khiêu chiến lần này, đến nay không người nào biết được tên thật của y, y tới từ thế lực nào, rốt cuộc là người nào, một nhân vật tuyệt đại thiên kiêu dường như đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Trường Sinh thành, muốn mượn Tiêu Dự để thành danh.

Sự thật cũng đúng như bọn họ đã dự đoán, Tần Vấn Thiên đích thực muốn mượn Tiêu Dự để thành danh, y thấy trong lý lịch của ba mươi sáu vị thống lĩnh của Trường Sinh thành, Tiêu Dự này là một nhân vật thiên tài, là tuyệt đại thiên kiêu mà Kiếm Hồn Tông trọng điểm đào tạo bồi dưỡng, hơn nữa y cũng không phụ sự kỳ vọng của Kiếm Hồn Tông, người này kiêu ngạo cực độ, tự cho mình ở trên cao, hơn nữa còn khá háo sắc, thị thiếp đầy nhà, đã có mười mấy mỹ nhân làm thiếp, hơn nữa đều là những thiên kim xuất thân từ những đại thế lực của Trường Sinh thành, lại còn có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, những nữ tử bình thường, y cho rằng đến làm thiếp cho y cũng không xứng.

Những điều này rõ ràng là nhược điểm của y, chỉ có điều, những nhược điểm này đều đã bị che phủ hết đi bởi ánh sáng hào quang của y, ngược lại lại trở thành đề tài câu chuyện của mọi người, dưới sự che phủ của ánh sáng hào quang thống lĩnh trẻ tuổi nhất Trường Sinh thành, tuyệt đại thiên kiêu Kiếm Hồn Tông, cái gọi là kiêu ngạo, mỹ nữ tựa mây bên cạnh, dường như đều là những việc bình thường vô cùng, không có ai để ý, điểm ấy có thể nhìn ra được từ trong đoạn đối thoại giữa y và lão già kia.

Tần Vấn Thiên tiến lên trước từng bước từng bước một, đi về phía phủ thống lĩnh, nhìn về Tiêu Dự người đang ngồi bên trong, khí tức trên người giải phóng ra ngoài, ý vị khiêu chiến không cần nói cũng biết.

Trong đám người đứng ở nơi xa, một lão già ngạc nhiên nhìn Tần Vấn Thiên, bước ra nói:

- Không ngờ thật sự là ngươi.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên quay qua, cười với lão già, chính là Tiên Đế mà hôm đó y gặp trên đường.

- Chào lão tiên sinh.

Tần Vấn Thiên mỉm cười nói.

Ánh mắt lão già lóe lên, nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Tên nhóc này, ngươi tuy rằng thiên tư kiệt xuất, liên tiếp chiến thắng ba đại thống lĩnh là có thể nhìn ra thực lực của ngươi, nhưng mà, ngươi đừng vì muốn thành danh mà làm những chuyện không thể làm được, lúc này ngươi buông tay bỏ chiến, xin lỗi Tiêu Thống lĩnh, có lẽ Tiêu Thống lĩnh sẽ tha cho ngươi.

- Khiêu chiến thống lĩnh không phải là một chuyện đùa vui vẻ đâu, nhân vật thống lĩnh một phương thân là nhân vật quyền thế lớn nhất, sao có thể là người ngươi muốn khiêu chiến thì khiêu chiến được, cả gan dám khiêu khích uy nghiêm của thống lĩnh, nếu như ngươi chiến thắng thì thôi, nhưng nếu ngươi chiến bại, cho dù có giết ngươi tại chỗ cũng không ai dám nói gì, vì đó là do ngươi tự tìm tới khiêu chiến mà, đương nhiên phải trả giá rồi, nếu không, sau này chẳng phải là người nào cũng dám tới khiêu chiến hay sao.

Sự việc như thế này trước kia trong lịch sử Trường Sinh giới đã xảy ra nhiều rồi, người khiêu chiến chiến thắng thống lĩnh, bọn họ có được danh tiếng, nhưng không dám làm gì thống lĩnh cả, nhưng nếu như chiến bại, kết quả tốt nhất đều là trọng thương, bị phế tu vi thậm chí bị tiêu diệt, cũng là những chuyện cực kỳ bình thường.

- Đa tạ lão tiên sinh, nhưng tôi vẫn muốn thử.

Tần Vấn Thiên gật đầu cười với lão già, lão già nhìn Tần Vấn Thiên, than một tiếng:

- Tội gì phải thế chứ, mấy người trẻ tuổi thiên tài các ngươi, tuổi còn trẻ mà đã bước chân vào Đế cảnh, danh vọng đối với các ngươi mà nói, quan trọng tới vậy sao?

Tần Vấn Thiên cười không nói gì, danh vọng sao? Thứ y cần nhất bây giờ là danh tiếng, danh tiếng ở Trường Sinh thành, Ly Hỏa cung cố ý không đem y tới cùng, vậy thì y chỉ còn cách tự tới, nếu không, y sẽ vĩnh viễn ở trong trạng thái bị động, bị Ly Hỏa Cung chủ chơi đùa trong bàn tay.

- Có rất nhiều người muốn mượn ta để thành danh, ngươi không phải người đầu tiên, sở dĩ ta ngồi ở đây gặp mặt ngươi, thuần túy chỉ vì ngươi đã đánh bại mấy vị thống lĩnh, bởi thế, ta tiếp kiến ngươi.

Tiêu Dự ngẩng đầu, cách không nhìn Tần Vấn Thiên, giọng nói kiêu ngạo lạnh lùng:

- Nay ta cho ngươi hai lựa chọn, lựa chọn thứ nhất, bởi vì ngươi khiêu khích uy nghiêm của thống lĩnh phủ, bởi thế ngươi phải quỳ bái ba lần phủ thống lĩnh, ta sẽ coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, ngươi rời đi.

- Lựa chọn thứ hai?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Ngươi chết.

Tiêu Dự lạnh lùng nói, ngữ khí không cho người khác được phép nghi ngờ.

- Quả nhiên kiêu ngạo như trong lời đồn.

Tần Vấn Thiên nở nụ cười nơi khóe miệng, mở miệng nói:

- Có lẽ còn có lựa chọn thứ ba, ngươi bại.

Người ngồi ở đó, Tiêu Dự khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng châm chọc, y bại?

Một trung giai Tiên Đế, khiêu chiến y, một đỉnh cấp Tiên Đế có chiến lực vô song, điều này nghe ra giống như một câu chuyện cười hết sức nực cười, và chắc là, những người đang đứng xem quanh đó, đều đang đợi để xem câu chuyện nực cười này.

Chỉ thấy Tiêu Dự ôm thiếp đẹp đứng dậy, sau đó cơ thể từ từ nâng lên giữa trời, người thiếp đẹp bên cạnh y cũng lên cùng y, hơn nữa, hai vị mỹ nhân không ngờ cũng là Tiên Đế tu vi cảnh giới, mặc dù Tiên Đế cảnh giới ở Trường Sinh thành này không phải là cao, nhưng chỉ là hai thiếp của Tiêu Dự thôi nên khiến người khác có chút kinh người.

- Lựa chọn thứ ba? Muốn dùng phương pháp mà ta sử dụng khi thành danh, đến đây mượn ta để thành danh sao?

Nụ cười châm chọc trên khóe miệng Tiêu Dự trở nên yêu dị, nói:

- Đối với ta mà nói, là con đường thành danh, còn với ngươi mà nói, lại là con đường cầu cái chết.

Lời vừa dứt, y buông lỏng hai vị thiếp đẹp, chân bước về phía trước, nói:

- Giết ngươi, chỉ trong một cái phẩy tay.

- Xin Tiêu Thống lĩnh chỉ giáo.

Tần Vấn Thiên đứng chắp tay, bình tĩnh nhìn Tiêu Dự, trên khuôn mặt vẫn giữ nụ cười điềm đạm, cái ý vị nhẹ như gió thoảng mây trôi, mang tới cho người ta cảm giác việc này dễ dàng được giải quyết, y như vậy, ngược lại khiến mọi người không dám khinh thường, khí độ đó, chắc có lẽ phải có thế lực phi phàm, nếu không, cũng không dám đứng ở đây.

Chỉ là, người y đối mặt là Tiêu Dự đấy.

Khí thế trên người Tiêu Dự đột nhiên biến đổi, chỉ trong nháy mắt, không gian mênh mông hốt nhiên trở nên áp chế đến cực hạn, khiến người ta cảm nhận được một luồng ý khủng khiếp nghẹt thở, dường như cả vùng trời đất, đều biến hóa theo sự biến đổi khí tức của y, năng lực như vậy quá đáng sợ, y thậm chí còn chưa động đậy gì cả, mà trời đất đã trở nên sắc nhọn và nặng nề tới vậy.

Đôi con ngươi y đột nhiên rung động một cái, trong chớp mắt, trong hư không dường như xuất hiện hai tia chớp đáng sợ, bổ ngang không gian, bổ nhào tới giết, xông thẳng vào đôi mắt Tần Vấn Thiên, trực tiếp tấn công vào linh hồn Tần Vấn Thiên.

Giờ phút này, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trong linh hồn dường như xuất hiện một thành kiếm hư không sắc nhọn khủng khiếp, cuồng bạo xuyên qua, linh hồn y dường như đang lăn lộn trong những con sóng lớn gào thét cuồn cuộn, giống như một chiếc thuyền cô độc đang hứng chịu những cơn tập kích dữ dội của mưa gió rền rĩ, đôi mắt của Tiêu Dự, thân ảnh của y, dường như trực tiếp ấn vào trong linh hồn của Tần Vấn Thiên.

Những gười giỏi thuật công kích linh hồn rất ít, người công kích linh hồn lợi hại như vậy càng hiếm thấy, nếu như là những Tiên Đế tầm thường, e là chỉ phút chốc linh hồn sẽ vỡ nát mà chết, chết trong tay của Tiêu Dự, nhưng Tần Vấn Thiên hắn cũng giỏi về lực linh hồn, trong phút chốc, con thuyền linh hồn của hắn dường như phân giải, hóa ra vô hình, không còn thấy ở nơi nào nữa, cho dù kiếm đó có cuồng bạo điên cuồng chém vào, tiêu diệt chém giết tất cả, nhưng vẫn khó thể chém giết linh hồn của Tần Vấn Thiên.

Đôi con ngươi của Tần Vấn Thiên cũng thay đổi, đôi mắt của y trở nên cực kỳ yêu dị, dường như đang xoay tròn, giấu bên trong thế giới, Tiêu Dự cảm thấy mình rơi vào không gian đồng thuật, giống như kiếm quang minh thực chất nhảy ngang qua hư không lao tới, đâm thẳng vào trong người y, đồng thời, còn có kiếm linh hồn đáng sợ giết vào, cái nhìn đó, không chỉ là công kích của linh hồn, đồng thời cũng là công kích vào thân thể xác thịt

Một liếc mắt, hai tầng công phạt đủ cả.

Đôi lông mày kiếm của Tiêu Dự nhếch lên, trong đôi mắt lóe lên một ánh sáng dị biệt, không ngờ Tần Vấn Thiên lại lợi hại như vậy, linh hồn cường đại, hơn nữa còn có thể trực tiếp mượn sức mạnh linh hồn để công kích.

Chỉ thấy y cười nhạt khinh thường, chân bước về trước một bước, trong khoảnh khắc màu sắc trời đất biến đổi, kiếm uy vô tận đó trực tiếp phá vỡ không gian đồng thuật của Tần Vấn Thiên, sức mạnh công kích cường đại tới cực hạn, trực tiếp đâm xuyên thủng nó.

Lập tức, một luồng lĩnh vực siêu cường hạ xuống sinh ra, đó là một tuyệt thế kiếm vực hủy thiên diệt địa, dường như có từng từng thân ảnh cổ lão xuất hiện, tựa như những bậc tiên hiền thời xưa, dùng linh hồn hiện thế, mang theo những kiếm uy kinh thế khác nhau, lao thẳng về phía Tần Vấn Thiên, không gian mà Tần Vấn Thiên đang đứng dường như muốn bị xé tan thành hư vô, hoàn toàn hủy diệt vỡ nát.

Trên người Tần Vấn Thiến chói lòa sức mạnh không gian sáng chói đến tận cùng, thân thể y giống như đang ở trong một thế giới không gian khác, một vùng kiếm vực vô thượng sinh ra, vạn kiếm gào thét, đến từ thiên ngoại, vượt qua hư không, xông về phía tiên hiền kiếm hồn mà Tiêu Dự triệu hồi tới.

Trong nhất thời, cả vùng không gian, hóa thành thế giới kiếm cuồng bạo vô biên, một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, chỉ thấy từ xa một vị cường giả đứng gần đã bị một đạo kiếm ý tràn ngập chém trúng, một cánh tay bị chặt đứt nát vụn, mọi người lộ vẻ kinh hãi, điên cuồng lui về sau, bọn họ phát hiện vùng hư không bên ngoài phủ thống lĩnh đã hóa thành thế giới kiếm ý, bị vô biên gió bão bao bọc lấy, những người dựa vào sẽ trực tiếp bị thắt cổ.

“Oong.”, chỉ thấy dường như cơ thể Tiêu Dự biến mất, dung nhập vào thân hình của một vị tiên hiền, tiên hiền kiếm hồn đó trực tiếp giáng hạ xuống trước mặt Tần Vấn Thiên, kiếm uy vô tận bổ xuống chém giết tự cuồng phong mưa xả, kiếm tựa sấm sét lao vào giết tất cả, thần cản giết thần, tiên hiền kiếm hồn đó quá đáng sợ, tựa như tiên hiền đã phục sinh vậy.

Từ người Tần Vấn Thiên phát ra những ánh sáng vô tận, quang minh kiếm phóng ra, thế mạnh như chẻ tre, ánh sáng vô tận in dấu trên thân kiếm hồn, lập tức, tiên hiền hủy diệt.

Nhưng như vậy còn chưa kết thúc, trước đó, từ một hướng khác, một vị tiên hiền kiếm hồn hạ xuống, y có uy lực vô thượng, bước ra một bước, kiếm thế liền mạnh hơn vài phần, bước ra vài bước, dường như toàn bộ thế giới sẽ bị phá hủy.

Tần Vấn Thiên trực tiếp ngang qua hư không, hạ xuống đối diện với đối phương, nắm đấm ánh sáng bá đạo cực điểm lao mạnh ra, va chạm trực diện với đối phương, nghiền nát vụn kiếm hồn.

Nhưng mà vẫn chưa phải là kết thúc, không ngừng không nghỉ, các tiên hiền kiến hồn bị Tiêu Dự khống chế, lao tới giết chóc, vô cùng vô tận, nhất định phải chém giết Tần Vấn Thiên tại trận, đế quang trên người Tần Vấn Thiên chói lòa, vô số ánh sáng sao rơi xuống, thần quyền sáng chói mạnh mẽ xuất kích, lúc này, như thể có hàng nghìn hàng vạn cánh tay hướng về các phía lao tới giết chóc, công kích ở mỗi phương vị đều cường đại như nhau, mơ hồ như thể có phạm âm xuất hiện, giống như sức mạnh của đại phật.

Những tiếng ầm ầm, hư không giống như sắp nổ tung nát vụn, tất cả các kiếm hồn đều vỡ nát, những người quan sát cuộc chiến chấn động trong lòng.

Không ngờ người thần bí này lại có thể đánh với Tiêu Dự thống lĩnh một trận.

Bình Luận (0)
Comment