Ta cho rằng thế nào thì đúng là như vậy.
Câu nói của Tần Vấn Thiên có thể nói là cực kỳ bá đạo, tự cao tự đại coi trời bằng cái vung. Không cần chứng cớ, cũng không cần ai chứng minh, chính hắn cho rằng như vậy là đủ rồi.
Tần Vấn Thiên nói như vậy bởi vì vốn không chứng cớ, cũng không tìm được chứng cớ, nhưng hắn biết rằng nhất định chính là Khương Tử Hoa.
Người của Khương thị khiêm tốn thần bí, nhưng vẫn tạo cho hắn một ấn tượng rất xấu, bắt đầu từ Khương Tử Dục – đệ đệ của Khương Tử Hoa năm đó đã từng giao phong truyền thừa tổ địa cùng hắn tại Nam Hoàng thị, mấy lần mời mọc hắn đi tới Khương thị, sợ là bụng dạ khó lường. Tần Vấn Thiên một mực phòng bị bọn họ. Giờ này Khương thị có ba đại nhân vật siêu phàm từ Thái Cổ Tiên vực hàng lâm Hạ Giới thiên, có thể tưởng tượng được bọn họ ẩn tàng sâu bao nhiêu.
- Chỉ mình ngươi cho rằng mình đúng, liền muốn giết người Khương thị ta. Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ đồng ý hay sao?
Một nhân vật siêu phàm của Khương thị mở miệng nói. Cho dù Tần Vấn Thiên giết một vị siêu phàm thì làm sao, bất quá đó là một vị siêu phàm tầm thường mà thôi. Bọn họ có ba đại cường giả siêu phàm hàng lâm tới Hạ Giới thiên này, huống chi lực lượng của bọn họ tại Thái Cổ Tiên vực, không đặt Thanh Huyền nhỏ nhoi vào trong mắt. Tuy Tần Vấn Thiên Siêu phàm cảnh, nhưng nếu tại Thái Cổ Tiên vực, bọn họ cũng không quan tâm.
Đơn giản là phiến thiên địa này bị phong cấm, vì thế mới khiến cho Tần Vấn Thiên dám làm càn ở trước mặt bọn họ.
- Mặc dù các ngươi không đồng ý nhưng ta vẫn muốn giết, nên chấm dứt thù, nhất định phải như vậy.
Tần Vấn Thiên tiếp tục nói.
- Người của ngươi nhiều hơn, nếu muốn giết xem ra sẽ càng đơn giản hơn một chút.
Cường giả Siêu phàm Khương thị lạnh lùng uy hiếp.
- Ta nhớ kỹ lời của ngươi rồi.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, không nói thêm gì nữa. Hắn chợt nhìn về phía Thiên Phù giới, lên tiếng:
- Ta đã biết Thiên Phù giới ở phương nào tại Thái Cổ Tiên vực. Ta đã chết qua một lần, duyên phận cùng Thiên Phù giới cũng dứt. Nhưng ngày xưa chung quy được ân huệ từ Thiên Phù giới, cho nên cũng không nguyện ý khai chiến với Thiên Phù giới, mong rằng Thiên Phù giới có thể thả Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai ra.
Tần Vấn Thiên nói ra có vài phần thật tâm. Thiên Phù giới làm việc cho tới giờ tuy không nói là có lỗi, vì dù sao bọn họ làm là vì xưng bá Thanh Huyền, nhưng bởi vì những nhân tố không cách nào khống chế, nhất định hắn và Thiên Phù giới phải đi theo hai hướng khác nhau. Như vậy hết thảy nên kết thúc đi thôi, chỉ cần Thiên Phù giới nguyện ý thả Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai, tất cả dĩ vãng đều tan thành mây khói, ân oán đôi đường. Nếu sau này trên đường xưng bá có gặp lại nhau, từng người tranh phong đều dựa vào thủ đoạn.
Nếu như Thiên Phù giới không nguyện thả người, vì Quân Mộng Trần, vì Bạch Vô Nhai sư huynh, Thiên Phù giới không chỉ là đối thủ trên đường xưng bá, hơn nữa còn là địch nhân.
- Người phản nghịch không buông tha một cách dễ dàng. Dù gì bọn họ đều là người trong sư môn, chỉ cần ngươi và bọn họ nguyện ý cùng nhau quy thuận, Thiên Phù giới ta nguyện ý khai ân, đón nhận các ngươi nhập môn lần nữa, không kể tới hiềm khích lúc trước.
Một vị Siêu phàm cầm đầu của Thiên Phù giới lãnh đạm cất tiếng. Muốn bọn họ thả người sao có thể đơn giản như vậy.
Thiên Phù giới là chúa tể một giới Thái Cổ Tiên vực, những người này bái nhập môn hạ giới chủ Thiên Phù, sao có thể nói phản bội chỉ là phản bội, khi giới chủ là cái gì rồi sao?
Hoặc có thể bọn họ không biết được giới chủ là như thế nào rồi.
Giờ này Thanh Huyền Tiên vực biến hóa quy tắc, thả phong cấm, hoàn toàn làm rối loạn tới kế hoạch ban đầu của bọn họ, thống nhất Thanh Huyền không còn trọng yếu như trước kia nữa. Tuy nhiên nếu có thể thống ngự được phiến thiên địa này thì vẫn còn có chỗ dùng đấy. Hơn nữa bọn họ đã hao tốn tâm huyết trong nhiều năm như vậy, thật không đành phế bỏ đi.
- Đây là cự tuyệt.
Tần Vấn Thiên thầm thở dài, đưa mắt nhìn Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai, gió thổi làm bạch y bay bay. Hắn đứng ở đó, không ai biết hắn đang nghĩ gì?!
- Thiên Phù giới thực sự muốn làm như vậy sao?
Tần Vấn Thiên lại lên tiếng hỏi một lần nữa.
- Thánh nhân nhất ngôn cửu đỉnh, ngươi phải hiểu rõ ý nghĩa siêu phàm.
Tứ đại siêu phàm Thiên Phù giới sao lại thỏa hiệp. Tần Vấn Thiên cũng không có tư cách thỏa hiệp cùng bọn họ.
- Tốt! Nếu vậy thì Mộng Trần, Bạch sư huynh, hai người hãy cho ta thêm chút thời gian. Ta sẽ đi cứu hai người ra.
Tần Vấn Thiên nhìn Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai rồi nói.
- Tần sư huynh, ta chờ.
Quân Mộng Trần nở nụ cười sáng lạn, cho dù bị nhốt nhưng nhìn thấy Tần sư huynh còn sống trở về, hơn nữa còn ác liệt như vậy, hắn vẫn phấn chấn, tinh thần rất phấn chấn. Hắn tin tưởng lời của Tần sư huynh. Tần sư huynh nói có thể cứu hắn, nhất định là cứu được.
- Được.
Bạch Vô Nhai gật đầu, chỉ nói một chữ.
Tần Vấn Thiên không tiếp tục nhìn các cường giả Thiên Phù giới nữa, hắn nhìn mọi người trong hư không mênh mông, mở miệng nói:
- Tần Vấn Thiên ta cho đòi các cường giả Tiên vực đến đây, một là phục thù, giờ này thù đã xong. Hai là thống nhất Thanh Huyền, trong lịch sử của Thanh Huyền Tiên vực, nhân vật Cổ Chi Đại Đế đã nhiều lần thống nhất Tiên vực, lịch sử Tiên vực còn lưu lại những áng văn huy hoàng. Ngày hôm nay ta noi theo cổ nhân, muốn được thống nhất Thanh Huyền, kết thúc cục diện phân tranh hỗn loạn, chấm dứt ân oán tàn sát lẫn nhau.
- Trong loạn thế, thiên kiêu tranh hùng, đạo thống xuất hiện, truyền thừa hàng lâm Thanh Huyền, làm sao thống nhất một cách dễ dàng như vậy.
Có người lên tiếng.
- Nguyên nhân chính là như thế. Thanh Huyền Tiên vực đại biến quy tắc vì thế mới cần phải thống nhất, chế định quy tắc lần nữa. Giờ này nên tu hành thịnh thế, Thanh Huyền ta nên xuất hiện các nhân kiệt chứng đạo chiếc ghế Cổ Chi Đại Đế, chứ không phải là dùng sát lục để chứng đạo. Xưa giờ đâu bằng nay, các siêu phàm Thái Cổ Tiên vực hàng lâm, cho dù các ngươi bước chân vào Cổ Chi Đại Đế cảnh giới, ai có thể vô địch thiên hạ? Ta ở đây, không ai thể đánh bại. Nếu như thế vậy chém giết lẫn nhau có ý nghĩa gì. Sau khi chư vị lĩnh ngộ đạo thống, nếu có thể chứng đạo đều có biện pháp đi tới Thái Cổ Tiên vực.
Tần Vấn Thiên tiếp tục:
- Thanh Huyền mênh mông, cường giả vô tận, nhưng ngoại trừ Thái Cổ Tiên vực ra, người Thanh Huyền ai có thể mạnh hơn ta? Ta muốn thống nhất Thanh Huyền, không ai khác chính là ta, các ngươi vô dụng với ta. Về phần cái gọi là vinh dự ta lại càng không màng. Ta cũng là cung chủ một phương tại thượng giới Thái Cổ Tiên vực, nơi thống ngự không kém gì Thanh Huyền. Vì thế ta hy vọng Thanh Huyền thống nhất không phải vì danh vì lợi, nguyện quy thuận thế lực của ta, từ nay về sau được ta hộ vệ. Nhưng cần nghe theo hào lệnh của ta. Các vị cứ suy tính đi.
Cường giả các thế lực nghe Tần Vấn Thiên nói tất cả đều chấn động. Trong lịch sử Thanh Huyền, nhân vật Cổ Chi Đại Đế thống nhất thiên hạ, nhưng cuối cùng cũng phải rời đi, danh lợi đối với bọn họ mà nói quả thật không có ý nghĩa quá lớn. Giờ này Tần Vấn Thiên đã nắm trong tay Vạn Ma đảo, Trường Thanh Tiên quốc, Nam Hoàng thị, Cơ Đế, rất nhiều thế lực đều đi theo hắn, lực lượng trong tay hắn đã vượt qua lực lượng đỉnh cấp của một nửa Tiên vực. Nếu quy thuận hắn tất tạo thành quân đoàn liên minh siêu cường, nếu không quy thuận, không muốn che chở, giờ này trong cuộc loạn thế, e rằng lực lượng của bọn họ sẽ không ngừng suy yếu.
Nhất là đến lúc đó thế lực trong tay Tần Vấn Thiên sẽ chèn ép bọn họ, bọn họ cũng không còn lời gì có thể nói. Chuyện này nhất định phải suy tính cho kỹ càng.
- Thiên Phù giới ta thành lập Thiên Biến Tiên môn tại Thanh Huyền, cũng muốn thống nhất Tiên vực. Nếu người nào nguyện quy thuận Thiên Biến Tiên môn ta sẽ được Thiên Phù giới che chở.
Cường giả Thiên Phù giới cũng cất lời chiêu dụ:
- Thiên Phù giới chính là thế lực Thái Cổ Tiên vực, tồn tại ở Thanh Huyền đã có bao nhiêu năm nay, một mực cách không gian khác, tương lai sẽ có nhân vật siêu phàm hàng lâm. Chư vị suy nghĩ cho thông suốt.
- Ai muốn đi theo Khương thị ta?
Cường giả Khương thị cũng mở miệng nói, nhân vật siêu phàm trong hư không đều lộ ra vẻ thú vị. Giờ này ba đại thế lực tranh đoạt nắm quyền Tiên vực trong tay. Thật là thú vị, những người này sẽ lựa chọn như thế nào?
Bất kể lựa chọn đi theo người nào, đều đắc tội với hai thế lực còn lại. Sự túc giận này bọn họ chịu đựng nổi sao?
- Vấn Tâm tự ta không tham dự phân tranh Thanh Huyền.
Chỉ thấy cao tăng Vấn Tâm tự chắp tay trước ngực nói.
- Đại sư, hoàn cảnh Thanh Huyền lớn như thế, làm sao Vấn Tâm tự có thể chỉ lo cho thân mình?
Khương thị cường giả thản nhiên nói.
- Đại sư tâm cảnh bàng quan, Vấn Tâm tự chính là Thánh địa. Nếu không nguyện ý tham dự Thanh Huyền phân tranh đương nhiên sẽ không miễn cưỡng. Tần mỗ nguyện thủ hộ một vùng đất lành này của Thanh Huyền. Nếu có người tới quấy rầy sự thanh tu của chư vị đại sư Vấn Tâm tự, ấy chính là đối địch với ta.
Tần Vấn Thiên nói, khiến cho cường giả Siêu phàm Khương thị quét mắt nhìn hắn một cái, vậy là đối nghịch với hắn sao?
Lời nói của hai người đã biểu hiện khí độ khác nhau giữa bọn họ.
- Lão nạp đại biểu cho Vấn Tâm tự, đa tạ Tần cư sĩ.
Cao tăng chắp tay trước ngực khom người nói.
- Đại sư khách khí.
Tần Vấn Thiên đáp lễ, ngày xưa Vấn Tâm tự xuất thủ vì hắn, hắn nên ứng xử như thế.
- Tiên vực náo động, ta cũng không hy vọng loạn thế sát phạt thây nằm khắp nơi, nguyện đi theo đại lưu, Bắc Minh tiên triều, đi theo bước chân của Trường Thanh Tiên quốc.
Bắc Minh Đại Đế suy tư một lát rồi mở miệng nói. Nếu Tần Vấn Thiên và U Hoàng - nữ nhi của hắn là tình bằng hữu cố tri, lại là bằng hữu tốt cùng Lộng Nguyệt. Năm xưa hắn đã từng gặp qua Tần Vấn Thiên, nếu phải có một lựa chọn, dĩ nhiên hắn nguyện đứng về phía Tần Vấn Thiên.
- Đa tạ bá phụ thành toàn.
Tần Vấn Thiên nói với Bắc Minh Đại Đế, xưng hô là bá phụ, đối đãi với Bắc Minh Đại Đế như trưởng bối. Điều này làm cho không ít người lộ ra dị sắc, Bắc Minh Đại Đế càng yên tâm hơm một chút.
- Nếu Bắc Minh Đại Đế nguyện ý quy thuận, Bách luyện Thánh giáo ta, Dao Đài Tiên cung và Bắc Minh tiên triều chính là một thể, cũng nguyện một đạo quy thuận.
Giáo chủ của Bách luyện Thánh giáo tỏ rõ thái độ. Cung chủ Dao Đài Tiên cung gật đầu đối với Tần Vấn Thiên.
- Ừ!
Tần Vấn Thiên cũng gật đầu tỏ ý đối với hai bên, đã nắm giữ được Phía bắc Tiên vực - một nửa giang san.
- Loạn Thiên giáo ta nguyện quy thuận Khương thị.
Cường giả Loạn Thiên giáo biểu hiện thái độ. Cường giả Siêu phàm Khương thị nở nụ cười, nói:
- Sự lựa chọn của ngươi thật là sáng suốt.
Sau đó, các thế lực lớn đua nhau tỏ rõ thái độ, Xạ Nhật Tiên quốc phía trung Tiên vực nguyện đi theo Tần Vấn Thiên.
Lôi Thần điện, Phiêu Tuyết Thánh điện, Thực Thiên Thánh giáo đều nguyện đi theo Khương thị. Một số thế lực tây vực cùng với Thú Thần dạy thì quy thuận Thiên Biến Tiên môn. Đúng như cường giả siêu phàm Khương thị đã nói, trong loạn thế nếu có chư siêu phàm xuất hiện, nhất định là có thống nhất, đại thế không thể trái, muốn chỉ lo thân mình, thường thường chính là vận mệnh hủy diệt.
- Man Hoang Yêu tộc nguyện lui giữ Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn, không vào Tiên vực.
Bạch Trạch đại yêu Yêu tộc nhẹ nói. Năm đó yêu Thần sơn hiện, Man Hoang Yêu tộc rời núi với tư thái không ai bì nổi. Giờ này thế cục bức bách, Yêu tộc có vài đại cường tộc bị tàn sát, khiến cho Yêu tộc còn lại sinh ra cảm giác thỏ tử hồ bi, lại không cam lòng thần phục Vũ tu Tiên vực, chỉ có thể lui trở về trấn giữ.
Trở về Man Hoang đại sơn?
Không ít người cười lạnh, Tiên vực đã như thế, làm gì có chuyện muốn lui là lui ấy chứ. Chẳng qua là thời khắc này bọn họ đều không có phản ứng gì, sau này tự nhiên sẽ thấy rõ ràng vậy.
Ngày hôm nay vô số cường giả Tiên vực tề tụ tại Hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc này, Tần Vấn Thiên cường thế phục thù, giết cường giả vô tận, diệt nhân vật siêu phàm, nhưng cuối cùng Tiên vực lại tạo thành thế chân vạc.