Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Dư âm cứ vang vọng bay bổng trên bầu trời, những thanh âm rung cảm chấn động mãi không dứt, cảnh tượng ấy, khiến nhiệt huyết trong con người sôi sục, tất cả mọi người không tự chủ được đều bước vào trong bầu không khí đó, trong chớp mắt, trong lòng bọn họ chỉ có sự chúc phúc và niềm sùng kính vô thượng, không còn bất kỳ tạp niệm nào.
Thế gian này, dường như chỉ còn lại ba dáng hình rực rỡ mỹ lệ, Thiên Đế Tần Vấn Thiên, Trường Thanh Thanh Nhi, Mạc Khuynh Thành.
Người của Tần phủ và Mạc gia, từ trong đáy lòng dâng trào những cơn sóng lớn, chỉ cảm thấy nhiệt huyết tung trào, máu trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng nghỉ, thiên hạ triều bái, cả thiên hạ chúc mừng, rầm rộ biết bao nhiêu huy hoàng biết bao nhiêu, lúc này bọn họ đều cảm thấy một cơn rùng mình tới từ chính linh hồn của mình, bọn họ biết, đời này, đều không thể nào quên được cảnh tượng hôm nay.
Nhìn bóng dáng mặc trang phục trắng trong hư không, Tần Xuyên rưng rưng lệ, người đã trả qua cuộc đời bể dâu là lão cũng không thể nào ngăn những giọt nước mắt của bản thân, đứa trẻ mà lão nuôi lớn thành người, không chỉ xưng hùng ở thế giới Lạp Tử, lúc này làm sao mà lão không hiểu được chứ, cho dù là ở Tiên Vực đây, Tần Vấn Thiên cũng là nhân vật vô song trong thiên hạ như vậy, không thấy sao? Thiên hạ cúi đầu, cả thế giới triều bái, bất kể là Tiên hay Vương, là Hoàng hay Đế, đều khom người bái kiến, thời khắc này, còn có ai có thể không nhìn ra được địa vị hôm nay của Tần Vấn Thiên, nào có phải là vì thân phận của công chúa Trường Thanh Tiên Quốc mới có nhiều cường giả tới đây như vậy, tất cả, đều chỉ là vì Tần Vấn Thiên, Thiên Đế Tần Vấn Thiên.
Tần Dao khóc lớn, nước mắt ngập tràn khuôn mặt nàng, tình này cảnh này, ngoài nước mắt ra, không còn có thể có gì khác.
Mấy người Nhược Hoan, Diệp Lăng Sương đều không kiềm chế được mà rơi lệ, còn có mấy người Thanh Mị tiên tử, những người ở Mạc phủ, quá nhiều người đã lưu lại những giọt nước mắt của mình lại nơi đây, đó là những giọt lệ xúc động, những giọt nước mắt vui mừng.
Không cứ bọn họ, cho dù là những người sớm đã biết thân phận của Tần Vấn Thiên như Phàm Lạc, khi cảm nhận không khí lúc này, cũng không kiềm chế được mắt đỏ hoe, Phàm Lạc dụi dụi mắt, thì thầm:
- Trong ngày đại hỷ, đừng có lừa dối tình cảm như thế, nhưng mà với ta đây rõ ràng không phải là tình cảnh rất cảm động mà, Mập tử ta vì sao lại muốn khóc? Huyền Tâm, nàng nói xem vì sao?
- Người ta làm sao mà biết được.
Huyền Tâm đứng bên cạnh thút thít nói, Phàm Lạc nhìn Huyền Tâm bên mình, chỉ thấy nước mắt không ngừng rơi xuống, nàng từng nghe nói, Tần Vấn Thiên bị Tiên Vực sát phạt, có đến một nửa các thế lực đỉnh cấp ở Tiên Vực vây hãm Trường Thanh Tiên Quốc, muốn đoạt tính mạng hắn, Thanh Nhi một đêm mà bạc cả tóc, Mạc Khuynh Thành tim tựa đã chết, đến nay, cuối cùng bọn họ cũng tu thành chính quả sao.
Truyền kỳ đó, cho dù là vô số năm tháng về sau trôi qua, sợ rằng vẫn sẽ tiếp tục lưu truyền, không ai nỡ lãng quên đoạn lịch sử truyền kỳ nghịch thiên và lãng mạn này.
- Mạc Vũ, muội khóc gì đó, tỷ phu lợi hại như thế, chẳng phải nên vui mừng hay sao?
Lúc này Mạc Phong cuối cùng cũng hiểu Tần Vấn Thiên có địa vị gì ở Tiên Vực, Thiên Đế của Tiên Vực, có địa vị thiên hạ vô song.
- Huynh đừng nói muội, bản thân huynh không phải cũng thế sao?
Mạc Vũ trừng mắt nhìn Mạc Phong nói.
- Có sao, rõ ràng huyh đang cười mà.
Mạc Phong cười nói, đưa tay lên lau khô những giọt lệ nóng, hắn là do vui mừng mà rơi lệ, không ai có thể ngờ rằng, cảnh tượng trước mắt lại có hiệu quả lớn đến thế trong việc kích thích những giọt nước mắt rơi xuống, những người thân bằng hữu của Tần Vấn Thiên, Thanh Nhi và cả Mạc Khuynh Thành, bọn họ đều không thể khống chế được cảm xúc trong nội tâm mình, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Phía bên Vạn Ma đảo, mạng che mắt của Nữ Tư Tế vô cùng tôn quý đã ướt đẫm, nàng ngẩng đầu nhìn bóng dáng trong trang phục trắng, âm thanh khiến cõi lòng con người tan nát truyền ra:
- Vấn Thiên ca ca.
Sau khi thốt ra những lời này, nàng liền ngồi xuống khóc nức nở, những người xung quanh đều cảm thấy chấn động trong lòng, Tư Tế Huyết, Huyết Đế, không ngờ lại khóc những giọt lệ con người, giống như một cô gái nhỏ, tình cảnh này nếu là vào lúc bình thường, rõ ràng khó có thể tưởng tượng được.
Không có ai có thể hiểu được tình cảm trong lòng Bạch Tinh, mặc dù hiện nay Tần Vấn Thiên được cả thiên hạ nhìn vào, nhưng mà, ngoài những người ở Tần phủ ra, thì có ai là quen biết Vấn Thiên ca ca sớm hơn nàng, bọn họ thanh mai trúc mã, cùng nhau chơi đùa, Vấn Thiên ca ca còn dạy nàng tu hành, mãi cho tới một ngày, mọi thứ đều thay đổi, cuộc sống của bọn họ, bắt đầu xảy ra những thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tới nay, nhìn thấy Vấn Thiên ca ca dắt tay Thanh Nhi và Khuynh Thành, cả Tiên Vực chúc phúc, sợ rằng không có bao nhiêu người có thể có nhiều cảm xúc hơn nàng, nàng biết vào ngày đại hỷ không nên khóc, nhưng khoảnh khắc này, nàng chỉ muốn khóc lớn cho thỏa lòng, không muốn suy nghĩ quá nhiều.
Ánh mắt của bọn người Bạch Vô Nhai và Quân Mộng Trần đều nhìn không chớp vào cảnh tượng chấn động lòng người trước mắt này, lòng Bạch Vô Nhai thầm tự hào, hai tay Quân Mộng Thần nắm chặt, cảm giác vinh quang không gì sánh được, khẽ thì thào:
- Sư huynh.
Dường như đã rất lâu rất lâu, những âm thanh chấn động vòm trời mới từ từ lắng xuống, không gian rộng lớn vô tận, thành Thiên Đế nơi mênh mông không gì sánh được này không ngờ lại tĩnh lặng tới độ không có lấy một tiếng động, đây thật sự là kỳ tích, toàn bộ người ở trong tòa thành, đều tĩnh lặng, cho dù có rất nhiều người căn bản không nhìn thấy được khung cảnh bên này, không nhìn thấy khoảng cách xa xôi như vậy, nhưng vừa rồi, những âm thanh chúc tụng Thiên Đến vừa truyền khắp thành Thiên Đế, bọn họ cũng nghe thấy, vì thế cũng đã cảm nhiễm tới họ, cùng nhau chúc mừng, và khi âm thanh dừng lại, tất cả mọi người đều lặng yên, chỉ nhìn về phía hoàng cung Trường Thanh Tiên Quốc.
Tần Vấn Thiên dắt tay Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành, nhìn về mọi người, mở miệng nói:
- Hôm nay, là ngày đại hôn của ta, trong thành Thiên Đế, tất cả các tửu lầu khách điểm, đều sẽ được dâng lên món ngon cùng mỹ tửu, tất cả mọi thứ, đều sẽ do ta chịu trách nhiệm, hôm nay, ta sẽ để một trăm món Đế binh trong nhẫn trữ vật để ở thành Thiên Đế, rơi vào tay ai thì sẽ là của người đó, bất kể là ai cũng không được tranh đoạt; hôm nay, ta sẽ rải Đế thạch khắp thành Thiên Đế, tất cả mọi người trong thành đều có thể dùng nó để cảm ngộ tu hành, nhưng không được phép chiếm làm của riêng, tất cả mọi người trong thành Thiên Đế cùng nhau chia sẻ.
Tiếng của Tần Vấn Thiên lan đi khắp cả tòa thành, vô số người cảm thấy run rẩy trong lòng.
Điều này, Thiên Đế thật sự quá bạo tay, một trăm món Đế binh thượng phẩm, rõ ràng quá sức tưởng tượng, Thiên Đế còn rải Đế thạch khắp nói trong thành Thiên Đế, để cho bọn họ cảm ngộ tu hành, khắp thiên hạ cùng mừng vui, tất cả cùng chia sẻ buổi hôn lễ thịnh thế hôm nay.
Khi lời nói của Tần Vấn Thiên vừa dứt, thì đột nhiên, từ người hắn phóng ra những luồng ánh sáng rực vỡ vô tận, những tia sáng không gian chói mắt không gì bì được phóng về mọi phương của thành Thiên Đế, mang theo các nhẫn trữ vật, cũng mang theo Đế thạch, khoảnh khắc này, mọi người trong thành Thiên Đế chỉ thấy vô số tia sáng không gian từ trên trời chiếu xuống, rơi thẳng xuống đất, mọi người điên cuồng tranh nhau nhẫn trữ vật, người lấy được thì mừng rỡ như điên, không có ai dám tranh cướp, tất cả mọi người đều cảm nhận được tiên niệm của Thiên Đế, bao trùm khắp cả toàn thành Thiên Đế này, mệnh lệnh của Thiên Đế ai dám bất tuân?
Đột nhiên, tòa thành Thiên Đế sáng rực lên trong muôn ngàn làn ánh sáng rực rỡ, những Đế thạch với các thuộc tính khác nhau phóng ra những ánh sáng chói lòa, trên vòm trời, ánh sáng các vì sao chiếu rọi xuống, chiếu thẳng xuống trên Đế thạch, liền đó, cả tòa thành Thiên Đế, dường như hóa thành tòa thành của tinh không, tắm mình trong ánh sáng các vì sao vô tận, không biết mỹ lệ rực rỡ tới chừng nào.
Phía trước Tần Vấn Thiên, những người của các thế lực đỉnh cấp vẫn ở đó, không đi tranh đoạt, những thế lực dựa vào Tần Vấn Thiên đó căn bản không phải sốt ruột, Thiên Đế có thể ban thưởng cả thiên hạ, lẽ nào còn thiếu phần của bọn họ được sao?
Còn những người hồi đó không quy phục Tần Vấn Thiên, trong lòng lúc này chỉ còn biết hối hận cùng cực, một lựa chọn sai lầm, sẽ mất đi tất cả.
Không khí của cả tòa thành Thiên Đế trở nên náo nhiệt, Tần Vấn Thiên mỉm cười nhìn mọi thứ diễn ra, hắn cầm tay Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành, quay người, đi về phía mấy người Trường Thanh Đại Đế và Tần Xuyên, đến trước mặt bọn họ, ba người khom người hành lễ bái lạy.
Hắn không bái thiên, không bái địa, chỉ bái phụ mẫu trưởng bối.
Mấy người Trường Thanh Đại Đế và Tần Xuyên vội vàng đứng dậy, đỡ ba người bọn Tần Vấn Thiên lên, tuy rằng là chí thân đấy, nhưng hiện nay Tần Vấn Thiên có thân phận nào chứ, là đối tượng mà người trong thiên hạ triều bái, xưng là Thiên Đế, một lạy của hắn, nặng tới mức nào.
Nhưng Tần Vấn Thiên không để ý tới họ, vẫn tiếp tục bái lạy, đây là việc nên làm.
- Vấn Thiên, từ nay về sau, con gái ta, sẽ giao hoàn toàn cho ngươi, hãy chăm sóc Thanh Nhi thật tốt.
Trường Thanh Đại Đế vỗ vai Tần Vấn Thiên nói, giống như một cuộc bàn giao, đến nay, Tần Vấn Thiên đã vượt qua lão quá nhiều rồi, thích hợp bảo vệ Thanh Nhi hơn lão, hôn nay mấy đứa đã chính thức thành hôn, từ giờ về sau, Tần Vấn Thiên đi đâu, Thanh Nhi sẽ theo tới đó, lão cũng sẽ không nhiều lời, hai người sẽ sống chết cùng nha.
- Phụ thân.
Tần Vấn Thiên kêu lên, không gọi là Đại Đế.
Trường Thah Đại Đế sững người, liền đó cười lớn, mắt cũng đỏ hoe, gật đầu nói:
- Tốt, tốt…
Mắt Tần Vấn Thiên nhìn vào từng bóng dáng quen thuộc, đều là những người thân bằng hữu của hắn, đến nay, bọn họ đều tới đầy đủ ở đây, tham dự hôn lễ của hắn, hắn thật sự rất vui.
- Vấn Thiên, chúc mừng.
Nan Hoàng Nữ Đế đi tới chúc mừng hắn.
- Yêu Nguyệt, cám ơn nàng đã chuẩn bị mọi thứ.
Tần Vấn Thiên cười nói, tất cả mọi việc của hôn lễ, đều do đích thân Nam Hoàng Nữ Đế đích thân sắp xếp bố trí, thậm chí người của yêu tộc tới hỗ trợ, cũng là do nàng an bài.
- Ngươi khách khí với ta?
Một nụ cười của Nam Hoàng Yêu Nguyệt xinh đẹp mê hoặc vô cùng, hiện tại nàng dã không coi mình là trưởng bối nữa, nên trước mặt Tần Vấn Thiên nàng tự nhiên hơn nhiều.
- Đúng, nhân ngày hôm nay, cũng phân chia lại Tiên Vực.
Tần Vấn Thiên cười nói, chỉ thấy hắn lại một lần nữa quay người, nhìn xuống thế nhân, nhất thời, ánh mắt của tất cả lại đổ dồn về phía hắn, nhất của nhất động của Tần Vấn Thiên, đều bị vô số người chú ý đến.
- Hôm nay còn một việc cần tuyên bố trước cả thiên hạ, đến nay Thanh Huyền đã thống nhất, có rất nhiều khách tới từ nơi khác, ta biết hôm nay bọn họ cũng có người tới, nhưng cũng hy vọng rằng các vị khách Thái Cổ Tiên Vực hãy làm việc của mình, đừng làm càn ở Thanh Huyền, nếu không, sẽ trở thành kẻ địch của ta, ta đã là người đứng đầu Thanh Huyền, đương nhiên phải bảo vệ Thanh Huyền.
Tần Vấn Thiên nói, mọi người yên lặng lắng nghe.
- Ngoài ra, đến nay thế cục Tiên Vực đã ổn định, thành Thiên Đế, sẽ trở thành chủ thành của Thanh Huyền, Vạn Ma đảo vẫn sẽ như trước đây, do Ma Sơn thống lĩnh, Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn, ta sẽ không can thiệp, Yêu tộc có thể vào Tiên Vực, nhưng phải tuân thủ quy tắc, không được bừa bãi, nếu không ta sẽ diệt tộc đó, vùng đất Tiên Vực, phía đông, trực tiếp thuộc về Trường Thanh Tiên Quốc, vùng đất phía nam, thuộc quyền của Cơ Đế và môn hạ của mình, vùng đất phía tây, do Nam Hoàng thị thống lãnh, vùng đất phía bắc, dó Bắc Minh Tiên Triều, Dao Đài Tiên Cung, Bách Luyện Thánh Giáo thống lãnh, vùng đất trung bộ, do Xạ Nhật Tiên Quốc, Vấn Tâm Tự thống lãnh, những thế lực này, sẽ trở thành những thế lực chính thống của Thanh Huyền, những thế lực còn lại, đều phải nghe theo hiệu lệnh.
Lời của Tần Vấn Thiên vừa dứt, vô số người chấn động, bọn họ đều hiểu rằng, những lời vừa rồi của hắn sẽ quyết định bố cục tương lai của Tiên Vực, những thế lực này, được định nghĩa thành những thế lực chính thống trong thiên hạ, giúp Thiên Đế nắm quyền quản lý cả thiên hạ, có thể tưởng tượng được rằng rất nhanh thôi những thế lực này sẽ mở ra một trang mới huy hoàng cho chính mình.