Trường Sinh Giới Chủ rống to, Trường Sinh Giới Tâm điên cuồng tu sửa thân thể bị tổn hại. Nhưng sao Tần Vấn Thiên cho Trường Sinh Giới Chủ có cơ hội đó, một đấm đánh xuống trúng người y. Nắm đấm này bộc phát bằng lực lượng Thiên Tâm Ý Thức, ánh sáng vô tận chiếu khắp thiên địa đâm đau mắt người, vô số người ngước đầu nhìn lên trời. Ánh sáng chiếu sáng cả bầu trời, Trường Sinh Giới Chủ và Tần Vấn Thiên ở giữa nguồn sáng.
Khác biệt là Tần Vấn Thiên tẩm trong ánh sáng thần thánh, còn người Trường Sinh Giới Chủ không ngừng phát ra ánh sáng khuếch tán tám hướng. Cơ thể Trường Sinh Giới Chủ dần mờ ảo sắp bị phân giải trong quang minh.
Trường Sinh Giới Chủ nhăn mặt kinh hoàng tột độ hỏi:
- Sao ngươi làm được?
Trường Sinh Giới Chủ nhìn Tần Vấn Thiên, y không hiểu. Lúc trước y tuyệt đối không nhầm được, y đã bắt được quy tắc Thiên Tâm Ý Thức của Tần Vấn Thiên, phát ra một kích tất sát. Nhưng vì sao lần này Tần Vấn Thiên không ở trong không gian hư vô ngược lại bản tôn của y sắp bị ăn mòn thân thể?
Thiên Tâm Ý Thức bốc cháy lửa vô tận vẫn đang điên cuồng bùng nổ từ người Trường Sinh Giới Chủ, chiếu sáng cả thiên địa.
- Ngươi có Trường Sinh Giới Tâm, còn ta có thân thể bất tử, giới tâm có thể phá nhưng làm sao diệt bất tử? Sau này tự ta thống ngự Trường Sinh Giới, thiên hạ quy tâm, ngươi đi đi.
Trường Sinh Giới Chủ hét to một tiếng:
- Ta không cam lòng!
Quyền thế vô thượng, hậu cung mỹ nhân như mây, dù tương lai y giẫm chân tại chỗ nhưng chỉ cần cẩn thận một chút không đắc tội nhân vật lợi hại, trong Trường Sinh Giới này y vẫn là vua, hưởng thụ vinh hoa vô tận. Thiên hạ là của y, tất cả mỹ nhân thuộc về y.
Nhưng bây giờ tất cả sắp thành mây khói sao? Y chết trong tay thuộc hạ của mình? Trăm năm trước chỉ là thanh niên Tiên Đế trung giai, bị y nhâm mệnh làm Ly Hỏa cung chủ, nhưng bây giờ lấy mạng của y, sẽ bá chiếm hậu cung của y. Trường Sinh Giới Chủ nhớ lại lúc trước mình uy hiếp Tần Vấn Thiên, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi. Sau khi y chết Tần Vấn Thiên sẽ đối xử hậu cung, con cái của y ra sao?
Trường Sinh Giới Chủ tưởng tượng đám mỹ nhân bị Tần Vấn Thiên nắm trong tay là đau xé lòng, y tưởng tượng Bế Nguyệt sẽ chiến với phản đồ cung chủ Hoang Thiên Cung là tim như bị dao cắt.
Trường Sinh Giới Chủ mang theo hối hận không cam lòng vô cùng dần tan biến. Dù không cam lòng đến đâu vẫn không thể chạy thoát khỏi cái chết, mặc cho ngươi có thực lực ngập trời, thống ngự thiên hạ thì trước cái chết mọi thứ thành không.
Ánh sáng chói mắt, chiến đấu giữa hư không hơi bình ổn lại. Vô số người ngước đầu nhìn hướng luồng sáng, nhìn Trường Sinh Giới Chủ biến mất, trong lòng họ dậy sóng dữ. Nhiều người sợ hãi run như cầy sấy, ví dụ như cung chủ Thiên Hành Cung, người của Trường Sinh Điện, những người phụ họa Trường Sinh Giới Chủ nói muốn mượn nữ nhân của Tần Vấn Thiên múa một lần. Bọn họ đã tưởng tượng được kết cục của mình sẽ bi thảm đến đâu.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ trong tưởng tượng thanh niên bị Giới Chủ khiển trách sẽ bùng nổ trận phản loạn động trời, càng không ngờ hắn trực tiếp khiêu chiến Trường Sinh Giới Chủ và giành chiến thắng, thậm chí chém chết Trường Sinh Giới Chủ. Điều này sẽ mang đến hậu quả gì? Bọn họ không dám tưởng tượng.
Người đến xem lễ thịnh yến trăm năm một lần của Trường Sinh Giới cũng ngây người tại chỗ. Nhân vật thần minh cao cao tại thượng mà họ kính sợ ngước nhìn, vạn chúng triều bái, Trường Sinh Giới Chủ chết trong ngày thịnh yến trăm năm của Trường Sinh Giới, bị Ly Hỏa cung chủ Tần Vấn Thiên truyền kỳ tru sát. Giống như năm xưa hắn lên chức Ly Hỏa cung chủ, giết cấp trên của mình, hành động cứng rắn mạnh mẽ biết bao.
Giờ khắc này bọn họ chợt nhận ra một truyền kỳ đang sinh ra trước mắt mình.
Nhiều người bỗng thấy mong chờ, mong đợi về Tần Vấn Thiên. Bọn họ tận mắt chứng kiến nhân vật truyền kỳ sinh ra, điều này không đáng để người ta mong đợi sao?
Tuy Giới Chủ đã chết nhưng lời chủ bốn Giới Cung từng nói khiến họ sinh ra chất vấn nhân phẩm của Trường Sinh Giới Chủ, huống chi ai làm Giới Chủ thì liên quan gì đến người bình thường như họ? Bọn họ chỉ muốn thấy tồn tại mạnh hơn, nhân vật truyền kỳ xuất sắc hơn.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai bừng tỉnh mọi người, cùng đưa mắt nhìn qua. Họ thấy pho tượng Trường Sinh Giới Chủ sừng sững ở bậc thang Trường Sinh Điện bao nhiêu năm tháng giờ bị người phá sập. Làm người ta thấy buồn cười là người đập bể tượng là cung chủ Giới Cung Xích Nguyên Cung đứng về phe Trường Sinh Giới Chủ.
Sau khi cung chủ Xích Nguyên Cung đánh nát bức tượng xoay người khom lưng vái Tần Vấn Thiên đứng giữa hư không:
- Lúc trước thuộc hạ nghe lệnh Trường Sinh Giới Chủ, buộc phải chiến vì Giới Chủ. Nay Trường Sinh Giới Chủ đã chết, Tần cung chủ thay thế hắn, thuộc hạ bái kiến Giới Chủ mới!
Mọi người sửng sốt sau đó phản ứng lại, trong lòng thầm mắng vô sỉ, tên này phản ứng thật nhanh, da mặt dày khiến người tặc lưỡi.
Đặc biệt hai cung chủ Long Kỵ Cung, Canh Kim Cung, ánh mắt nhìn đối phương tràn ngập xem thường sau đó cùng khom người nói:
- Chúng thuộc hạ có tội, bái kiến cung chủ mới, từ nay chúng ta không dám không nghe hiệu lệnh của Tần Giới Chủ!
Hiên Viên Cung, Song Tử Cung, Hạ Lan thị câm nín nhìn mấy tên mặt dày, vì mạng sống không từ thủ đoạn.
Đám đông trong không gian bao la cũng ngơ ngẩn nhìn họ, quá mặt dày vô sỉ, tốc độ quy thuận siêu nhanh.
Mấy cung chủ cảm nhận ánh mắt xem thường của mọi người, nhưng vậy thì sao? Trường Sinh Giới Chủ bị Tần Vấn Thiên giết trước mắt công chúng, tình hình trong sáng, đại thế đã tỏ rõ Tần Vấn Thiên sẽ thay thế Trường Sinh Giới Chủ, không lẽ kêu họ tiếp tục chống cự tìm cái chết? So với mạng sống thì da mặt chẳng đáng gì, ngạo khí của cung chủ là cái thá gì? Không có gì quan trọng hơn mạng sống.
Mọi người tuy coi thường các cung chủ nhưng cũng hiểu rõ điều đó, họ ngước đầu nhìn thân hình phong hoa tuyệt đại đứng giữa hư không.
Đám thế lực Hiên Viên Cung, Hạ Lan thị khom người vái:
- Bái kiến Giới Chủ!
Vô số người đồng thanh kêu lên:
- Bái kiến Giới Chủ!
Người của thế lực mới rồi còn đánh với Tần Vấn Thiên cũng hét lớn, đại thế xô đẩy, lúc này không đầu hàng là mất mạng.
Đám đông xem lễ bên dưới ngẩng đầu nhìn hư không, mắt toát ra sự kính ngưỡng. Ánh mắt họ nhìn Tần Vấn Thiên đã thay đổi, họ chính thức nhận ra một nhân vật truyền kỳ sinh ra vào giờ phút này.
Cung chủ Thiên Hành Cung mặt trắng như tờ giấy, gã không vái lạy vì biết Tần Vấn Thiên có thể tha cho mọi người nhưng chỉ có gã là không được. Khoảnh khắc Tần Vấn Thiên tru sát Trường Sinh Giới Chủ đã định trước số phận của gã là chết chắc.
Nhưng cung chủ Thiên Hành Cung vẫn khó chấp nhận nhanh chóng. Hôm nay họ vốn định nhục nhã Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng, sư tôn sẽ tiêu diệt Tần Vấn Thiên. Nhưng vì sao thay đổi bất ngờ? Mọi chuyện diễn ra nằm ngoài sự tưởng tượng của cung chủ Thiên Hành Cung, đến giờ phút này gã nhìn thanh niên áo trắng vẫn không thể chấp nhận được thanh niên sẽ thay thế sư tôn, nắm giữ vận mệnh của gã.
Mặt Lữ Cơ trắng bệch, Trường Sinh Giới Chủ vừa chết nàng liền biết đã xong, mọi thứ hoàn toàn tiêu tùng.
Người phe Tần Vấn Thiên thì cảm xúc hoàn toàn trái ngược. Cung chủ Hiên Viên Cung thầm than may mắn, lúc đứng theo hàng gã băn khoăn rất lâu, may mà cược đúng bên.
Hạ Lan thị biết tiếp theo ánh sáng thuộc về họ sắp đến, họ là người ủng hộ Tần Vấn Thiên kiên định nhất. Lúc trước họ ủng hộ Tần Vấn Thiên vì nghĩ hắn có hậu chiêu chứ không tin một mình hắn xóa sổ Trường Sinh Giới Chủ, giờ ngẫm lại cả đám vẫn thấy không tin được, như trong mơ. Hạ Lan Giang Sơn thấy lòng lạnh lẽo, đặt tiền cược quá lớn, gã cảm thấy mình quá to gan khi đánh với đối thủ là Trường Sinh Giới Chủ.
May mà thắng.
Hạ Lan Thu Nguyệt nhìn chăm chú bóng hình phong hoa tuyệt đại giữa hư không, mắt đẹp thẫn thờ. Có loại người tỏa sáng không ai che lấp được, khi ánh sáng chiếu rọi là mọi cặp mắt ngắm nhìn, thiên hạ thần phục, Tần Vấn Thiên là loại người đó.
Nghệ thầm nghĩ:
- Hậu sinh khả uý.
Một hậu bối Thanh Huyền muộn hơn y vô số năm tháng vậy mà chém chết Trường Sinh Giới Chủ.
Hai cung chủ của Song Tử Cung siết chặt nắm tay, mắt bắn ra tia sáng hưng phấn. Thánh chủ đời này mạnh mẽ hơn thánh chủ của họ, càng đáng sợ hơn, Đấu Chiến Thánh tộc ở trong tay hắn sẽ nghênh đón huy hoàng sao? Họ đã trông thấy hy vọng.
Dạ Thiên Vũ vẫn quyến rũ hút hồn người, mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên chăm chú, lòng dâng lên tự hào vô tận. Đây là nam nhân của nàng, khi biết tình cảnh của nàng thì hắn chỉ nói hai chữ, chờ hắn.
Những khuất nhục Dạ Thiên Vũ đã chịu đựng đều bị rửa sạch vào giây phút này, từ nay trong thiên hạ ai dám chê trách nàng? Những người từng chọc ghẹo nàng giờ đang chìm trong sợ hãi vô tận.
Bắc Minh U Hoàng cúi đầu, mắt đẹp lóe tia dịu dàng.
Trận chiến này vì Dạ Thiên Vũ, cũng vì Bắc Minh U Hoàng.
Thanh niên áo trắng phong hoa vô song từ trên cao chậm rãi đáp xuống. Các bóng người lấp lóe, quân đoàn Siêu Phàm như Quân Mộng Trần đi tới sau lưng Tần Vấn Thiên, ánh sáng càng chói lòa hơn, trận thế này vượt qua Trường Sinh Giới Chủ ngày xưa, Trường Sinh Giới nghênh đón Giới Chủ càng mạnh mẽ, trận thế càng cường đại.
Tần Vấn Thiên nhìn cung chủ Thiên Hành Cung, hỏi:
- Ngươi muốn chết như thế nào?
Người này ti tiện như Trường Sinh Giới Chủ, lúc trước nói năng độc ác, chọc ghẹo Dạ Thiên Vũ, vũ nhục quan hệ giữa Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng. Nay Trường Sinh Giới Chủ chết, người đầu tiên Tần Vấn Thiên muốn giết tất nhiên là cung chủ Thiên Hành Cung.
Mặt cung chủ Thiên Hành Cung vặn vẹo độc ác nói:
- Tần Vấn Thiên, dù ngươi thắng thì thế nào? Ngươi không tẩy rửa được vết nhơ trên người, nữ nhân của ngươi . . .!
Trước khi chết cung chủ Thiên Hành Cung vẫn cố gắng buông lời độc ác chói tai làm Tần Vấn Thiên buồn nôn.
Bỗng ánh sáng chiếu xuống, lực lượng Thiên Tâm Ý Thức đâm vào cổ họng cung chủ Thiên Hành Cung làm gã không thể phát ra thanh âm được nữa.
Người Tần Vấn Thiên lấp lánh ánh sáng không ngừng bắn vào thân thể đối phương:
- Trước khi chết vẫn không biết hối cải, ta vốn định cho ngươi chết tốt nhưng ngươi đã thích nhục nhã người ta vậy thì sống đi!
Cung chủ Thiên Hành Cung gào thét, mọi thứ trong cơ thể bị phá hủy.
Tần Vấn Thiên vung tay hất bay cung chủ Thiên Hành Cung như phủi con kiến. Đối với cung chủ Thiên Hành Cung thói quen cao ngạo cao cao tại thượng thì sống đau khổ hơn chết, ngày nào gã còn sống là ngày đó phải chịu đựng các loại nhục nhã.