Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Năm người rời đi rất nhanh, họ biết Long Uyên Phủ nhận được tin sẽ gấp rút tiếp viện ngay. Tiên niệm của Giới Chủ lợi hại biết bao, phủ lên địa vực mênh mông. Đương nhiên Thì Quang Chi Thành rất lớn, không như tòa thành nhỏ ở Thanh Huyền, một Thì Quang Chi Thành rộng lớn hơn Hạ Giới Thiên Thanh Huyền, đây là sự đáng sợ của chủ thành trung ương Huyền Vực.
Nếu không như vậy một số thế lực siêu mạnh sinh sản phát triển vô số năm tháng, ức vạn người lấy chỗ đâu ở?
Đừng tưởng thế lực trong Thì Quang Chi Thành giống như những thế lực trước kia, cỡ như Long Uyên Phủ bao phủ vùng đất cỡ siêu đế quốc.
Tốc độ của cường giả Giới Chủ nhanh biết bao, một chớp mắt ngàn vạn dặm. Năm người chạy ra nhanh chóng tụ tập một hướng, sau đó vào một không gian hư vô độc lập ở lãnh địa Giới Tâm của Thập Lý Xuân Phong, đi trong hư vô. Tần Vấn Thiên cảm giác chỉ một giây bọn họ đã đáp xuống, năm người xuất hiện trong một cái sân.
Thập Lý Xuân Phong hít sâu phất tay phong cấm không gian này:
- Phù.
Thập Lý Xuân Phong cười nói:
- Sảng khoái, nhưng hơi nguy hiểm. Có một Giới Chủ hình như ở bên ngoài luôn tỏa định ta, may mắn ta đủ nhanh cắt đuôi hắn!
Tần Vấn Thiên kinh ngạc hỏi:
- Chúng ta về khách điếm rồi?
Thập Lý Xuân Phong quái dị liếc qua Tần Vấn Thiên:
- Đương nhiên, chứ ngươi nghĩ sao?
Tần Vấn Thiên câm nín:
- Cái này . . .
Tốc độ quá khủng bố, đây là năng lực Giới Tâm của Thập Lý Xuân Phong sao, có tài năng quỷ thần khó lường.
Thập Lý Xuân Phong nói:
- Các ngươi đi về trước, ta tạm giữ đồ, ngày mai chia sau. Sợ là Long Uyên Phủ sẽ nhanh chóng điều tra bên chỗ ta.
Mấy người gật đầu.
Lão Quỷ nói:
- Rút!
Lão Quỷ lắc người biến mất, lão không cho rằng về khách điếm là đã an toàn.
Tần Vấn Thiên nghĩ sơ liền hiểu, hắn đi về chỗ mình ở. Tuy đã bước vào cảnh giới Giới Chủ nhưng Tần Vấn Thiên chưa quen phong cách làm việc của Giới Chủ, nhiều lúc hắn còn suy nghĩ theo hướng trước kia. Nay đã khác, hắn là Giới Chủ, tiếp xúc đến thế lực toàn là siêu mạnh. Thế lực như Long Uyên Phủ có thể chớp mắt điều tra ra chỗ họ có thể chạm đến, còn về thế lực khổng lồ hơn mình thì họ sẽ không điều tra, nếu không chọc vào được thì đừng nên trêu vào. Hơn nữa thế lực mạnh hơn sẽ không làm việc như vậy.
Quả nhiên không lâu sau có tiên niệm mạnh mẽ quét qua quét lại trong Thập Lý khách điếm.
Thập Lý Xuân Phong lắc người giáng lâm trong không trung, khó chịu lạnh lùng hỏi:
- Các hạ làm vậy là sao?
Người ở trong khách điếm đều bị kinh động đi ra, khó chịu nhìn lên trời.
Giới Chủ ở trên trời nói:
- Xin lỗi quấy rầy các vị, Thiên Tiên Lâu ta gặp cường đạo đang điều tra, mong chư quân thứ lỗi.
Dù sao tiên niệm trực tiếp dòm ngó là hành vi rất không lễ phép.
Thập Lý Xuân Phong cứng rắn lạnh lùng nói:
- Đó là chuyện của các người, liên quan gì đến khách điếm của ta? Quấy rầy việc làm ăn của khách điếm, biến đi!
Giới Chủ kia cau mày, chắp tay nói:
- Quấy rầy các vị, cáo từ.
Dù là người của Long Uyên Phủ cũng không thể đắc tội tất cả nhân vật Giới Chủ. Trong Thì Quang Chi Thành ngọa hổ tàng long, người ở trong khách điếm có thể là đến từ thế lực siêu mạnh, không thể quá thất lễ.
Đêm nay không bình tĩnh. Long Uyên Phủ điều tra kỹ Thì Quang Chi Thành làm oanh động cả tòa thành, tin Thiên Tiên Lâu bị cướp sạch truyền khắp thành cổ gây náo động lớn.
Không ngờ có người điên cuồng như vậy, cướp sạch Thiên Tiên Lâu là rất to gan. Nghe nói vụ việc xảy ra trong thời gian ngắn ngủi, ba Giới Chủ trấn thủ Thiên Tiên Lâu đều bị khống chế. Nhiều nhân vật Giới Chủ trong Thiên Tiên Lâu bị uy hiếp kiềm chế không thể nhúc nhích, nếu không phải người ở bên ngoài thấy thì chưa ai biết.
Đêm nay nhiều đại nhân vật bùng nổ bực tức quát mắng người Long Uyên Phủ, bị xộc vào nhìn ngó đương nhiên khiến người khó chịu, có Giới Chủ Long Uyên Phủ bị giam giữ, Long Uyên Phủ giải thích xin lỗi mới được thả đi, những đại nhân vật cũng không muốn đắc tội Long Uyên Phủ. Thiên Tiên Lâu bị cướp sạch, Long Uyên Phủ nóng nảy cũng là việc đương nhiên.
Long Uyên Phủ với tốc độ siêu nhanh càn quét điều tra kỹ Thì Quang Chi Thành nhưng vẫn không có dấu vết nào, đối phương chạy quá nhanh, chớp mắt trốn vào hư không biến mất không chút dấu vết. Mọi người đoán kẻ cướp trộn vào đám đông, nhưng biết làm sao, Thì Quang Chi Thành hiện giờ đông đúc Giới Chủ, làm sao xác định là ai làm?
Nhiều người đoán không bắt tại trận thì sau này càng khó tìm ra người, cường giả Giới Chủ có thể cướp sạch Thiên Tiên Lâu tuyệt đối không phải hạng tầm thường, đâu dễ cho ngươi cơ hội lần thứ hai.
Việc này chấn động một thời, trong khi đám người Tần Vấn Thiên âm thầm chia chác, năm người mỗi người một phần.
Thiên Tiên Lâu xảy ra việc lớn bị đánh cướp, người Long Uyên Phủ không rảnh rỗi kiếm chuyện với Tần Vấn Thiên, họ đang theo sự miêu tả của ba người Hoắc Lão điều theo hướng lực lượng năm người đánh cướp đã thả ra. Long Uyên Phủ biết dựa vào mặt mũi điều tra là không thể nào, lực lượng thì không thay đổi được. Nhưng sau đó họ phát hiện vẫn không có chút manh mối.
Mấy ngày sau trong Thập Lý khách điếm.
Tần Vấn Thiên và Thập Lý Xuân Phong mới uống rượu xong quay về. Thập Lý Xuân Phong nói lần trước uống hết rượu, nhưng mấy ngày qua hàng ngày lấy ra vài bình rượu ngon, lần nào cũng nói là bình cuối. Tần Vấn Thiên đã hiểu lời nói của Thập Lý Xuân Phong không đáng tin, đặc biệt là về rượu.
Trong phòng Tần Vấn Thiên, chỉ có Thanh Nhi và Khuynh Thành, trước mặt họ là đống pháp bảo trang sức rực rỡ muôn màu. Hai nàng mới biết vụ Thiên Tiên Lâu bị cướp chấn động một thời là Tần Vấn Thiên làm, còn quen mấy bằng hữu mới.
Mạc Khuynh Thành nhẹ giọng nói:
- Vấn Thiên, lần sau đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy.
Tần Vấn Thiên kết thù kết oán với Thiên Tiên Lâu đều vì nàng.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói:
- Nguy hiểm gì đâu.
Tần Vấn Thiên đang tìm báu vật thích hợp cho Thanh Nhi và Khuynh Thành. Mấy thứ này cướp từ Thiên Tiên Lâu, không tiện lấy ra dùng khi ở Thì Quang Chi Thành, nhưng có thể cho hai nàng chọn trước cất đi.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Hãy chọn đi, tuy là đồ ăn cướp nhưng không cần thấy áy náy báu vật cướp từ Thiên Tiên Lâu.
Mạc Khuynh Thành mỉm cười gật đầu.
Thiên Tiên Lâu dùng một món báu vật muốn xúi người ta bắt giữ họ, Mạc Khuynh Thành biết nếu bị bắt sẽ có hậu quả gì. Giờ Tần Vấn Thiên cướp sạch Thiên Tiên Lâu, báu vật về tay họ.
Mạc Khuynh Thành lựa mấy món trang sức thần binh rất tinh mỹ, còn lựa giúp Thanh Nhi:
- Thanh Nhi tỷ tỷ, mấy thứ này rất hợp với tỷ tỷ, nếu tỷ tỷ đeo vào sẽ mê chết tên này cho xem.
Thanh Nhi xấu hổ lắc đầu, trong trẻo nói:
- Không cần.
Mạc Khuynh Thành cười khúc khích:
- Không được, sau khi về Thanh Thành Điện phải cho tỷ tỷ đeo!
Mạc Khuynh Thành nhìn một sợi dây chuyền, sợi dây lấp lánh ánh sáng hấp dẫn nàng nhìn. Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi ngạc nhiên nhìn dây chuyền.
Tần Vấn Thiên nói:
- Dây chuyền này hơi kỳ diệu, không biết là pháp bảo gì.
Mạc Khuynh Thành vươn tay đeo vào cổ, sợi dây chuyền chạm vào da thịt nàng bỗng tỏa ánh sáng chói lòa thắp sáng cả căn phòng, lan tràn ra ngoài phòng. Tần Vấn Thiên phất tay, lực lượng cường đại vô hình bao lấy ánh sáng tăng lực lượng phong cấm.
Tần Vấn Thiên nhìn Mạc Khuynh Thành chằm chằm.
Người Mạc Khuynh Thành lấp lánh ánh sáng chói lòa, trường bào phượng hoàng như ẩn như hiện, mọc lông chim phượng làm nàng bay lơ lửng. Dây chuyền khảm vào da Mạc Khuynh Thành, gắn liền với nàng, đồ án cực kỳ phức tạp sinh ra, trông giống pháp trận siêu mạnh sáng lấp lánh. Dây chuyền khuếch tán lực lượng cực mạnh thấm nhanh vào người Mạc Khuynh Thành.
Mạc Khuynh Thành hét lên:
- A!
Dường như Mạc Khuynh Thành không chịu nổi lực lượng lớn kinh khủng, biểu tình đau đớn vô cùng.
Tần Vấn Thiên giật mình kêu lên:
- Khuynh Thành!
Tần Vấn Thiên lắc người muốn ôm Mạc Khuynh Thành nhưng bị lực lượng vô hình đáng sợ đánh bật về. Tần Vấn Thiên bây giờ là cấp bậc Giới Chủ nhưng lực lượng phát ra từ dây chuyền đánh bật hắn về, thật không tin được.
Mặt Tần Vấn Thiên trắng bệch lại xông lên, hắn dùng lực lượng cứng rắn mới phá tan trói buộc ôm lấy Mạc Khuynh Thành. Nàng rất đau đớn.
Thanh Nhi mặt tái nhợt muốn đến gần nhưng không thể.
Tần Vấn Thiên không hiểu gì cả:
- Chuyện này là sao?
Tại sao một bộ trang sức dẫn đến lực lượng đáng sợ đến vậy? Đây rốt cuộc là báu vật gì? Trường bào phượng hoàng lấp lánh hiện ra từ làn da Khuynh Thành là món quà Hắc Bá đưa tới ngày nàng thành thân, nó đã hòa vào da thịt nàng có thể tùy thời triệu hoán ra. Vì sao lúc này chủ động xúc phát? Là vì bảo vệ Mạc Khuynh Thành sao?
Lúc này Tần Vấn Thiên rất sợ hãi, hắn ít khi sợ như vậy, vừa sợ vừa bất lực không biết làm sao.
Mạc Khuynh Thành thấy Tần Vấn Thiên lo lắng thì cắn răng thốt lời:
- Ta không sao.
Mạc Khuynh Thành rất đau đớn mà trong mắt vẫn tràn đầy dịu dàng.
Tần Vấn Thiên ôm chặt Mạc Khuynh Thành:
- Khuynh Thành!
Mạc Khuynh Thành tuyệt đối không thể bị gì!
Lúc này Huyền Vực, nơi cách Thì Quang Chi Thành hơi xa có đoàn cường giả đang chạy đi. Nữ nhân dẫn đầu chợt ngừng lại, người theo sau nàng cũng ngừng.
Nữ nhân phong hoa vô song, trông rất trẻ chỉ trạc đôi mươi, nhan sắc kinh thế, người tỏa ánh sáng thần thánh. Cảnh giới của nàng rất đáng sợ, là cấp bậc Giới Chủ.
Lão nhân đi bên cạnh hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì sao tiểu thư?
Nữ nhân chợt lên tiếng hỏi:
- Tại sao?
Người xung quanh khó hiểu.
Nữ nhân lẩm bẩm:
- Ta cảm giác không sai, quả nhiên nó ở Thì Quang Chi Thành. Nhưng tại sao có người khác khiến nó xúc phát? Nó thuộc về ta.
Lão nhân ở bên cạnh rùng mình.
Báu vật bị xúc phát? Sao có thể?
Lão nhân cười khổ, năm xưa tiểu thư tùy hứng ném nó đi chắc không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.