Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1958 - Ca

Ca Ca vipTruyenGG.com

Cường giả Long Uyên Phủ nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm. Không nói đến Tào Thiên, lúc trước gã đã ở cùng Tần Vấn Thiên. Còn hai thế lực khác chỉ vì Tần Vấn Thiên bày ra thiên phú nên mới đến lôi kéo sao?

Nhưng thế lực như Lạc Thần thị ở trong tộc thiếu nhân vật tuyệt thế nào? Cần đến Huyền Vực đào người sao? Đất Hoang Vực mênh mông bao nhiêu, chỉ vì Tần Vấn Thiên phát ra mười ba loại Thiên Tâm Ý Thức đủ làm thiên tài tuyệt thế đỉnh cao một vực? Sẽ không khoa trương đến mức đó.

Nhưng Lạc Thần thị đúng là ra tay, thái độ cứng rắn, Long Uyên Phủ không hiểu.

Dù không hiểu bọn họ chỉ đành nhận.

Vì ba chữ Lạc Thần thị.

Cường giả Long Uyên Phủ không cam lòng phun ra hai chữ:

- Cáo từ.

Đoàn người cường giả Long Uyên Phủ bỏ đi, mặt âm trầm siêu khó chịu. Lạc Thần thị bá đạo là thế, Long Uyên Phủ không cần nể nang Lạc Thần thị làm gì, hai bên vốn không có gì qua lại, dù Lạc Thần thị mạnh đến đâu cũng chỉ ở trong Hoang Vực. Nếu hai bên không bùng nổ xung đột gì thì Lạc Thần thị không thể làm gì nhằm vào Long Uyên Phủ.

Trong lòng Đông Hoàng Anh cũng rất giật mình, mắt đẹp nhìn chằm chằm nữ nhân xuất sắc hơn mình, đến từ Hoang Vực Lạc Thần thị, che lấp ánh sáng của nàng.

Long Uyên Phủ không nể mặt Đông Hoàng Anh, nhưng vì một câu của nữ nhân này mà cụp đuôi rời đi, không dám hó hé tiếng nào. Đây là sự chênh lệch, dù là bá chủ Tiên Vực của họ cũng không bằng sức uy hiếp của Lạc Thần thị.

Nhưng tại sao Tần Vấn Thiên quen người Lạc Thần thị?

Thập Lý Xuân Phong tràn đầy thắc mắc, mới rồi nữ nhân này còn đòi Tần Vấn Thiên giao ra báu vật, nay mạnh mẽ bênh vực hắn, đuổi Long Uyên Phủ đi, bên trong che giấu cái gì?

Lạc Thần Lệ không quan tâm suy nghĩ của mọi người, mắt đẹp lại nhìn Tần Vấn Thiên, nghiêm túc đánh giá thanh niên tuấn tú trước mắt. Trẻ như vậy đã có tu vi Giới Chủ, mười ba loại Thiên Tâm Ý Thức, Giới Tâm cường đại, Thiên Tâm Ý Thức bản mệnh, đây là con cái của họ sao?

Tần Vấn Thiên bị Lạc Thần Lệ nhìn gai người, hắn lờ mờ đoán Lạc Thần thị có quan hệ gì với mình nhưng không dám chắc Lạc Thần thị có cái nhìn thế nào. Tần Vấn Thiên biết đầu đuôi cuộc ân oán kia, lúc trước hắn nói tỉ mỉ cho Lạc Thần Lệ là một sự đánh cuộc.

Giờ nữ nhân Lạc Thần thị lại xuất hiện trước mặt hắn, đuổi người Long Uyên Phủ đi cho hắn, vậy sẽ có thái độ gì với hắn?

Lạc Thần Lệ nói với Tần Vấn Thiên:

- Ta muốn tâm sự với ngươi.

Tần Vấn Thiên hỏi:

- Đi bên cung điện ta ở?

Lạc Thần Lệ gật đầu chẳng chút kiêng dè:

- Đi thôi.

Tần Vấn Thiên thầm tò mò, có chút mong đợi, Lạc Thần Lệ muốn trò chuyện điều gì với hắn?

Mạc Khuynh Thành nhìn nữ nhân lúc trước đòi Yêu Thần Chi Vẫn, nàng cũng rất tò mò, mắt đẹp đôi khi liếc trộm.

Đông Hoàng Anh nhoẻn miệng cười hỏi:

- Ta có thể đi cùng không?

Tần Vấn Thiên cười nói:

- Tự nhiên hoan nghênh tiểu công chúa.

Đông Hoàng Anh muốn hiểu biết Lạc Thần thị, nữ nhân này có thân phận gì trong Lạc Thần thị?

Đoàn người tiến lên, rất nhanh vào cung điện nơi Tần Vấn Thiên ở. Nhóm Thanh Nhi thấy Mạc Khuynh Thành bình yên quay về thì xúm lại, thầm lấy làm lạ sao có nhiều cường giả cùng đi theo.

Tần Vấn Thiên nói với Trường Thanh Đại Đế và Nam Hoàng Nữ Đế:

- Phụ thân, Yêu Nguyệt, các người chiêu đãi giùm ta, ta có chút chuyện cần bàn.

Trường Thanh Đại Đế tuy một bụng thắc mắc vẫn gật đầu nói:

- Tốt.

Trường Thanh Đại Đế nhìn Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Lệ xuyên qua cung điện đi hướng sau điện.

Gió nhẹ thổi, Tần Vấn Thiên và Lạc Thần Lệ đứng sóng vai dựa vào lan can nhìn phương xa, cùng cưỡng ép phong cấm không gian này, ngăn cách tiên niệm nhìn ngó, giọng nói sẽ không lộ ra ngoài, nếu có người đi vào sẽ bị biết ngay.

Lạc Thần Lệ nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng có chút suy đoán nhưng vẫn hỏi:

- Phụ thân?

Tần Vấn Thiên đáp:

- Nhạc phụ của ta.

Lạc Thần Lệ nhẹ gật đầu, đúng như nàng đoán.

Lạc Thần Lệ hỏi:

- Phụ thân ruột của ngươi đâu?

Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thần Lệ không chớp mắt, nhìn nửa bên mặt đẹp tuyệt trần:

- Nàng biết?

Lạc Thần Lệ nhìn phương xa dường như không nghe thấy câu hỏi của Tần Vấn Thiên, thật lâu sau chậm rãi nói:

- Tuy ta không có cơ hội gặp hắn nhưng nghe tên của hắn vô số lần, nếu ta không nói sai thì phụ thân của ngươi tên là Tần Viễn Phong đúng không?

Con ngươi Tần Vấn Thiên co rút, hắn không quá giật mình, đối phương có lẽ biết mẫu thân của hắn thì biết luôn phụ thân không có gì lạ.

Lạc Thần Lệ nhìn sang Tần Vấn Thiên, hỏi:

- Phụ thân của ngươi còn sống?

Tần Vấn Thiên chậm rãi nói:

- Ta không biết, nhưng ta hy vọng phụ thân còn sống. Ta giống như nàng cũng chưa từng gặp qua phụ thân.

Tần Vấn Thiên rất muốn thấy phụ thân của mình.

Lạc Thần Lệ hỏi:

- Ngươi đã chưa gặp qua phụ thân và mẫu thân của mình thì làm sao biết thân thế?

Tần Vấn Thiên không giấu diếm:

- Bọn họ để lại chút ký ức trên người ta nên ta biết.

Hai người đã nói toạc ra thì không cần giấu diếm làm gì.

Tần Viễn Phong là phụ thân của Tần Vấn Thiên, đây là bí mật lớn nhất, nhưng đối phương đã tự đoán ra thì việc khác không tính là bí mật.

Cuối cùng Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi:

- Quan hệ giữa chúng ta là gì?

Tần Vấn Thiên luôn muốn hỏi câu này, nữ nhân đến từ Lạc Thần thị có quan hệ thế nào với hắn? Bọn họ chắc chắn có quan hệ huyết thống, nhưng cụ thể quan hệ ra sao thì Tần Vấn Thiên không suy đoán được.

Tim Lạc Thần Lệ rung lên, ánh mắt né tránh, sau cùng ngước đầu nhìn Tần Vấn Thiên chăm chú.

Lạc Thần Lệ chợt hỏi:

- Ta tu hành đến nay hơn bốn trăm năm, ngươi lớn hay ta lớn hơn?

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ:

- Hơn bốn trăm năm đã là Giới Chủ?

Thiên phú khiến người giật mình, ngẫm lại Lạc Thần thị làm thế lực như Đông Hoàng Thiên, Long Uyên Phủ kính sợ thì việc này không lạ, di truyền thiên phú hay tài nguyên tu hành đều là cao cấp nhất. Dù vậy ngộ tính của Lạc Thần Lệ chắc rất kinh người, không thì chẳng thể bước vào đẳng cấp Giới Chủ với năm tháng ngắn ngủi như vậy.

Tần Vấn Thiên nói:

- Ta lớn hơn nàng một chút.

Lạc Thần Lệ nhìn hướng khác, môi son mấp máy, muốn nói gì nhưng khó mở lời, cường đại như nàng, kiêu ngạo như nàng vào lúc này hết sức căng thẳng.

Cuối cùng Lạc Thần Lệ không nhìn sang ngó dọc nữa mà nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, khẽ kêu:

- Ca.

Một tiếng ca khẽ khàng như tia chớp chém vào đầu Tần Vấn Thiên, làm hắn ngây người tại chỗ. Dù đã đoán trước nữ nhân này có chút quan hệ với mình nhưng Tần Vấn Thiên không ngờ đối phương sẽ kêu hắn là ca.

Đây là muội muội của hắn.

Trước kia Tần Vấn Thiên có nhiều tỷ muội, Tần Dao, Diệp Lăng Sương, Bạch Tình, Nhược Hoan đều như tỷ muội ruột của hắn. Nhưng nữ nhân trước mắt là muội muội có quan hệ huyết thống thật sự với hắn.

Nhìn Tần Vấn Thiên hóa đá, Lạc Thần Lệ hơi ai oán hung tợn trừng hắn, hỏi:

- Ca không muốn nhận ta sao?

Tần Vấn Thiên hơi căng thẳng nói:

- Sao có thể?

Tần Vấn Thiên chưa từng gặp cảnh như vậy.

Hắn nhìn Lạc Thần Lệ, hỏi:

- Nàng thật sự là muội muội của ta?

Lạc Thần Lệ nói:

- Ta là Hoang Vực Lạc Thần thị Lạc Thần Lệ, phụ thân của ta là ca ca của mẫu thân ngươi, ca ca ruột, cũng là cữu cữu ruột của ngươi.

Tim Tần Vấn Thiên rung lên, ca ca ruột của mẫu thân hắn, cữu cữu ruột của hắn.

Trước kia Tần Vấn Thiên muốn tìm phụ mẫu ruột nhưng chưa từng nghĩ mình còn ruột thịt khác.

Ở Lạc Thần thị có cữu cữu ruột của hắn, tỷ tỷ của hắn, đương nhiên còn có ngoại công của hắn.

Lạc Thần Lệ đã muốn kêu một tiếng ca nghĩa là phụ thân của nàng, tức là cữu cữu ruột không bài xích hắn, dù năm xưa Lạc Thần thị phản đối phụ thân và mẫu thân của hắn bên nhau.

Vật đổi sao dời, trừ một ít ký ức ra Tần Vấn Thiên không biết gì sự việc xảy ra sau đó, cũng không nghĩ rõ những mối quan hệ chưa từng tiếp xúc.

Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thần Lệ, muội muội của hắn.

Lạc Thần Lệ đã bất chấp, mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, biểu tình có chút ai oán của thiếu nữ, không còn vẻ uy phong lẫm lẫm khi quát mắng Long Uyên Phủ. Tần Vấn Thiên nhìn đôi mắt nàng, bật cười, hắn cười tươi mà dịu dàng.

Tần Vấn Thiên tiến lên trước một bước, hỏi Lạc Thần Lệ:

- Ta ôm muội được không?

Mắt đẹp trợn to nhìn Tần Vấn Thiên không chớp mắt, chưa từng có nam nhân dám hỏi nàng như vậy. Nhưng nhìn nụ cười dịu dàng của Tần Vấn Thiên, nàng không còn gai góc, ma xui quỷ khiến gật đầu.

Tần Vấn Thiên lại gần, hai tay nhẹ nhàng ôm Lạc Thần Lệ, động tác của hắn mềm nhẹ, nụ cười vẫn tươi không chút tạp niệm, chỉ có niềm vui sướng từ tận đáy lòng. Thì ra hắn còn có muội muội.

Tần Vấn Thiên khẽ kêu:

- Muội muội.

Mới đầu người Lạc Thần Lệ hơi cứng nhưng nghe Tần Vấn Thiên kêu thì dần thả lỏng, biểu tình vẫn kỳ lạ. Lẽ ra nàng nên mâu thuẫn bị đụng chạm, sao quan hệ tiến triển nhanh đến vậy? Thật kỳ lạ, không lẽ vì máu mủ ruột rà?

Tần Vấn Thiên khẽ nói:

- Sau này ta gọi muội là Lệ nhi đi.

Tần Vấn Thiên buông Lạc Thần Lệ ra.

Lạc Thần Lệ lườm Tần Vấn Thiên, nhưng gật đầu nói:

- Ta đã nói cho phụ thân biết về ca, phụ thân đang trên đường tới Huyền Vực, phụ thân cũng muốn gặp ca.

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ:

- Cữu cữu sắp đến?

Tần Vấn Thiên cười, xem thái độ của Lạc Thần Lệ không chút giả tạo, nàng có thái độ như vậy tất nhiên vì bị phụ thân ảnh hưởng, từ đó suy ra cữu cữu tất nhiên rất thân gần với hắn. Nghĩ đến đây Tần Vấn Thiên hơi mong chờ được gặp cữu cữu.

Bình Luận (0)
Comment