Bây giờ Tần Vấn Thiên không hứng thú biết chuyện của Nguyệt Trường Không và Đông Hoàng Anh, hắn càng không biết đối thoại giữa gã với Long Uyên Phủ.
Trong cung điện, Tần Vấn Thiên vẫn lẳng lặng tu hành, giữ liên lạc với Lạc Thần Lệ. Trước khi phụ thân đến Lạc Thần Lệ vẫn ở trong Thì Quang Giới, xem như cùng Tần Vấn Thiên chờ đợi.
Quân Mộng Trần sau khi phá cảnh thì tất nhiên không chịu cô đơn, thường cùng Tiểu Hỗn Đản lang thang bên ngoài cảm ngộ vật tu hành ba trùm thế lực phá xuống.
Quân Mộng Trần, Tiểu Hỗn Đản, Luyện Ngục đang đứng trước một tấm bia đá quan sát pháp điển trong đó. Nam Hoàng Yêu Nguyệt, Nam Hoàng Vân Hi cũng có mặt. Đại Hội Vạn Giới đã kết thúc nhưng Thì Quang Giới vẫn rất náo nhiệt, có nhiều cơ duyên, có cơ hội đương nhiên phải thường đi lại.
Nam Hoàng Yêu Nguyệt hỏi Quân Mộng Trần:
- Mộng Trần, ngươi có thể lĩnh ngộ không?
Quân Mộng Trần nhíu mày nói:
- Hơi khó, không nhìn thấu, cần ngộ thời gian dài mới được.
Nam Hoàng Yêu Nguyệt gật đầu.
Lúc này có mấy bóng người đến sau lưng họ sau đó phát ra hơi thở. Nhóm Quân Mộng Trần và Nam Hoàng Yêu Nguyệt quay đầu lại, thấy đối phương nhìn mình, biểu tình hơi lạnh lùng.
Quân Mộng Trần hỏi:
- Các vị có chuyện gì sao?
Đối phương lạnh lùng nói:
- Không Gian Lao Ngục!
Sau lưng đối phương bộc phát Thiên Tâm Ý Thức, nhóm Quân Mộng Trần bị Không Gian Lao Ngục bao phủ không thể nhúc nhích.
Nam Hoàng Yêu Nguyệt biến sắc mặt, không nói một tiếng đã hành động hiển nhiên có chuẩn bị mới đến.
Nam Hoàng Yêu Nguyệt phát ra Giới Tâm nhưng phát hiện ở trong Không Gian Lao Ngục áp chế làm Giới Tâm không thể phát ra uy lực. Không Gian Lao Ngục của đối phương có thể giam cầm cả Giới Tâm.
Bùm!
Cuộn tranh thế giới kinh người hiện ra, Quân Mộng Trần quát lớn, Giới Tâm cuồng bạo bùng nổ phá tan áp chế của Không Gian Lao Ngục. Một phương thế giới bao phủ thiên địa bao bọc đối phương. Giới Tâm của Quân Mộng Trần là trực tiếp lĩnh ngộ sinh ra chứ không phải Thiên Tâm Ý Thức thôi diễn ra, thuộc loại Giới Tâm phi phàm nên uy lực cường đại.
Quân Mộng Trần nhìn chằm chằm người đến, hỏi:
- Các ngươi là ai?
Một cường giả từ phía sau đi ra, ánh mắt đáng sợ nhìn Quân Mộng Trần. Không ngờ bên cạnh Tần Vấn Thiên còn có một nhân vật Phi Phàm Giới Chủ, may mắn bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, dù Quân Mộng Trần có Giới Tâm phi phàm cũng không làm được gì.
Tiểu Hỗn Đản rất nhạy bén, khoảnh khắc đối phương và Quân Mộng Trần giằng co liền móc thủy tinh truyền tin ra thông báo cho Tần Vấn Thiên:
- Vấn Thiên, có người muốn giết chúng ta!
Tần Vấn Thiên đang tu hành trong óc bỗng vang lên tiếng Tiểu Hỗn Đản cầu cứu, hắn mở mắt tia sáng lạnh bắn ra, ý lạnh băng bộc phát.
Xảy ra chuyện gì? Tại sao còn có người dám đụng vào họ?
Lạnh lẽo kinh khủng bao phủ cung điện, các bóng người xông đến, thấy Tần Vấn Thiên phóng lên cao bay đi xa.
Nhóm Mạc Khuynh Thành đi ra nhìn theo Tần Vấn Thiên đi khuất:
- Có chuyện gì?
Mấy Giới Chủ Bắc Minh U Hoàng lắc người phá không đuổi theo. Tần Vấn Thiên không nói một câu đi ngay chắc xảy ra chuyện lớn.
Tần Vấn Thiên bay nhanh hết sức giữa hư không, hắn như tia chớp trắng không ngừng vượt hư không, ngàn dặm lướt qua chớp mắt. Tốc độ của Giới Chủ quá đáng sợ. Không lâu sau Tần Vấn Thiên cảm nhận hơi thở bạo ngược đằng trước, tiên niệm thả ra thấy Quân Mộng Trần đang đại chiến với một cường giả.
Quân Mộng Trần phát ra Giới Tâm, uy lực Mạt Thế Giới Tâm cực mạnh, lực lượng thế giới vô tận hội tụ thành một điểm bùng nổ công kích càng kinh thiên động địa. Hư không sắp tan vỡ, dòng khí khủng bố bây giờ chuyển động hấp dẫn nhiều Giới Chủ chạy lại xem chiến đấu.
Trong Thì Quang Giới ít khi có đại chiến, dù sao đều là đến bắt đầu Đại Hội Vạn Giới, dưới mí mắt các cự phách thế lực lớn tốt nhất làm việc điệu thấp. Có ân oán gì tạm nhẫn nhịn, chờ đi ra Thì Quang Giới rồi giải quyết, trừ phi là thù lớn cần xử ngay.
Tần Vấn Thiên quát to như sấm sét:
- Dừng tay!
Tiếng rống nổ vang trong không gian bao la, Tần Vấn Thiên vượt qua không gian giáng xuống lạnh băng nhìn đám cường giả đánh nhóm Quân Mộng Trần. Một người thấy Tần Vấn Thiên đến thì mắt lóe ý cười lạnh băng, bọn họ đang chờ hắn đến.
Tần Vấn Thiên xuất hiện trước mặt nhóm Quân Mộng Trần:
- Người của Long Uyên Phủ!
Chiến đấu ngừng lại ngay, cường giả Long Uyên Phủ lùi về, lạnh băng nhìn Tần Vấn Thiên.
Quân Mộng Trần chửi thầm:
- Tồi tệ!
Âm hồn không tán, không ngờ là Long Uyên Phủ.
Một cường giả Long Uyên Phủ nói:
- Tần Vấn Thiên, ngươi đánh cướp Thiên Tiên Lâu, tưởng vậy là xong sao? Đi theo chúng ta cho một lời giải thích đi.
Mắt Tần Vấn Thiên bắn ra sát khí:
- Đã xảy ra một lần, đây là lần thứ hai.
Lần đầu tiên Long Uyên Hạo Vũ phái người đi cung điện chỗ hắn bắt cóc Mạc Khuynh Thành, lần này xuống tay với nhóm Quân Mộng Trần, nhiều lần khiêu chiến điểm giới hạn của hắn. Tần Vấn Thiên vốn tưởng giết Long Uyên Hạo Vũ rồi, nếu Long Uyên Phủ không chọc vào hắn nữa thì sẽ không chủ động kiếm họ uống trà, nay xem ra hai bên không chết không ngừng.
Xung quanh có nhiều Giới Chủ đến nhưng chỉ đứng xem từ xa. Hóa ra là ân oán giữa Long Uyên Phủ và thiên tài Giới Chủ, không ngờ Tần Vấn Thiên bày ra thiên phú như vậy, đã đánh bại Nguyệt Trường Không, được Thiên Đạo Thánh Viện ưu ái mà Long Uyên Phủ còn dám xuống tay với hắn, đúng là cứng rắn.
Nhưng Long Uyên Phủ thà đắc tội Thiên Đạo Thánh Viện cũng muốn đối phó Tần Vấn Thiên thật sao?
Bắc Minh U Hoàng đang trên đường chạy đến, còn đang trong hư không tiên niệm đã thấy bên Tần Vấn Thiên. Ngay lúc này tiên niệm của nàng cảm nhận lực lượng cực kỳ đáng sợ, mắt đẹp nhìn sang một hướng. Nơi đó có người như ẩn vào hư vô, lúc ẩn lúc hiện, tay cầm cung tên, cây cung đúc bằng xương rồng, dây cung làm bằng gân rồng, toát ra lực lượng siêu đáng sợ.
Đối phương nâng cung lên, lực lượng cực kỳ khủng bố tràn ngập trong cung tên, hơi thở hủy diệt tất cả phát ra, mũi tên chĩa hướng Tần Vấn Thiên.
Bắc Minh U Hoàng hét to:
- Cẩn thận!
Tần Vấn Thiên nghe tiếng hét của Bắc Minh U Hoàng cùng lúc cảm giác hơi thở kinh người tỏa định mình.
Thì ra sát chiêu luôn ẩn trong bóng tối chờ đợi Tần Vấn Thiên, xuống tay với nhóm Quân Mộng Trần chỉ vì dụ hắn xuất hiện.
Thiên Mệnh Giới Tâm phát ra bao phủ khu vực vạn dặm, hư không rộng lớn đều bị bao trùm. Tần Vấn Thiên thả khoảng cách Giới Tâm bao phủ thật xa, vẫn đang khuếch tán xa hơn.
Bắc Minh U Hoàng xông hướng cường giả cầm cung tên, nàng trực giác cung tên đó có uy lực uy hiếp được mạng sống Tần Vấn Thiên. Trong thiên địa xuất hiện băng sương muốn biến hư không hóa thành độ không tuyệt đối, đóng băng hết thảy.
Tần Vấn Thiên hét to một tiếng:
- U Hoàng chạy đi!
Tần Vấn Thiên cũng cảm giác được lực lượng cung tên đáng sợ, Bắc Minh U Hoàng không chống lại được. Tần Vấn Thiên lắc người bay hướng bên kia.
Đinh!
Dây cung rung nhẹ, có tiếng rồng ngâm ngân nga chấn vỡ thiên địa, lực lượng hàn băng trong thiên địa bị chấn động nát, lực lượng đánh vỡ khủng bố chấn nứt thiên địa.
Một tiếng vang khẽ như tia chớp hư vô, dây cung rung, rồng ngâm lảnh lót. Một cây tên phá không bay ra tựa tia chớp đáng sợ nhất cõi đời, có thể phá vạn pháp thế gian.
Tần Vấn Thiên quát to:
- Nghịch!
Thiên Mệnh Giới Tâm và Thiên Tâm Ý Thức bùng nổ, lực lượng thống ngự tất cả giáng xuống muốn khống chế mũi tên bắn tới, nhưng không thể được.
Đối phương cầm cung tên Phá Giới Cung, có thể phá vạn pháp, chuyên tru sát nhân vật Giới Chủ, một kích tất sát. Đối phương núp trong hư vô, mũi tên bay ra thì dù là đại năng Giới Chủ tầm thường cũng phải chết.
Mũi tên xẹt qua hư không nhanh đến khó tin, con ngươi Tần Vấn Thiên co rút, hắn như đã thấy mũi tên sắp bắn vào người mình. Một bóng hình in vào con ngươi, thân hình dần rõ ràng, Tần Vấn Thiên biến sắc mặt lộ ra biểu tình sợ hãi.
Tần Vấn Thiên hét lên:
- Tránh ra!
Bóng hình đó là Bắc Minh U Hoàng.
Tần Vấn Thiên biết rõ thực lực của Bắc Minh U Hoàng không thể nào cản được mũi tên này, đây là chịu chết.
Bắc Minh U Hoàng phát ra tất cả lực lượng Thiên Tâm Ý Thức muốn đóng băng mũi tên kia, nhưng vô ích, mũi tên có tốc độ cực hãn xuyên qua tất cả, nàng chưa kịp bùng nổ sức mạnh.
Quá nhanh, nhanh đến khó tin.
Tần Vấn Thiên tái mặt hét to:
- Không . . .!
Tần Vấn Thiên trơ mắt nhìn mũi tên đến gần Bắc Minh U Hoàng rồi đâm vào thân thể nàng, ánh sáng rực rỡ chói lòa là tia sáng tàn nhẫn nhất trần gian.
Bắc Minh U Hoàng không có cảm giác gì, không kịp cảm nhận, nàng chỉ có một suy nghĩ là hy vọng tranh thủ thời gian giây lát cho Tần Vấn Thiên, suy yếu uy lực mũi tên một chút.
Tần Vấn Thiên nhìn mũi tên đâm vào người Bắc Minh U Hoàng, thế giới của hắn như biến chậm, cả thế giới chỉ còn lại cảnh đó, tim hắn cũng bị mũi tên đâm xuyên đau nhói.
Tần Vấn Thiên rất hy vọng mình đến kịp, nhưng tất cả diễn ra quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không kịp phản ứng.
Trừ phi tất cả ngừng lại.
Trong đầu Tần Vấn Thiên lóe ra ý niệm cực kỳ phức tạp:
- Ngừng lại, tất cả . . . có thể ngừng sao?
Thế giới của hắn dường như ngừng lại, tất cả trở nên chậm rãi.
Một giọng nói vang lên trong lòng Tần Vấn Thiên:
- Thời không, yên lặng.
Gió thổi qua dường như ngừng lại, dòng khí cuồng bạo ập đến cũng yên lặng không chuyển động nữa.
Mũi tên cực nhanh đâm vào người Bắc Minh U Hoàng dừng lại, mũi tên lẽ ra xuyên thủng da thịt bay ra trở nên chậm chạp cho đến khi lặng xuống.
Phương xa, cường giả bắn ra mũi tên muốn bắn thêm một mũi nhưng động tác tay chợt ngừng, tay không thể nhúc nhích, mắt không thể nhúc nhích, cơ thể không thể nhúc nhích, mọi thứ yên lặng.
Giờ phút này đám đông Giới Chủ xem cuộc chiến cũng nằm trong phạm vi Giới Tâm của Tần Vấn Thiên bao phủ, bão tố đánh vào mặt không còn, tóc dài bay lên ngừng bay, tim đập, hơi thở phun ra đều ngừng.