Các Giới Chủ dẫn dắt cường giả đến mục đích không giống trong tưởng tượng của đám người là tới trả thù, thật ra họ đến bái kiến.
Các cường giả đẳng cấp Giới Chủ xưng hô Thanh Thành Giới Chủ là tiền bối.
Điều này có ý nghĩa gì?
Tần Vấn Thiên mới trở về từ Đại Hội Vạn Giới, các Giới Chủ đến triều bái, nghĩa là Thanh Thành Giới Chủ của họ có sự tích huy hoàng trong Đại Hội Vạn Giới mới làm nhiều Giới Chủ cùng nhau đến bái kiến. Nếu không như vậy tại sao cùng đẳng cấp Giới Chủ dựa vào cái gì người ta đến bái kiến ngươi? Hơn nữa cùng nhau đi tới, có thể thấy một người không đủ sức nặng.
Hạ Lan Giang Sơn nhìn trân trân, ngây ra như phỗng không nói nên lời. Hạ Lan Giang Sơn thầm cảm khái mình đúng là đã già, chỉ nghĩ đến Tần Vấn Thiên có lẽ chọc rắc rối, không hề tưởng tượng hắn nổi tiếng bên ngoài, dẫn đến tám hướng vái. Chỉ vì Hạ Lan Giang Sơn không dám nghĩ một người mới leo lên ngôi Giới Chủ không lâu đã làm ra sự tích huy hoàng như vậy.
Đánh đồng Trường Sinh Giới Chủ ngày xưa với Tần Vấn Thiên là vũ nhục hắn, vốn không cùng một đẳng cấp.
Hạ Lan Thu Nguyệt cũng ngẩn ngơ, nỗi lòng rung động, hụt hẫng thoáng qua. Đây chính là Tần Vấn Thiên, Thanh Thành Giới Chủ Tần Vấn Thiên, hắn từng một trận chiến đánh bại Ly Hỏa cung chủ rồi thay thế, sau đó ở thịnh hội Trường Sinh Giới tru Trường Sinh Giới Chủ, thay thế, giờ tham gia Đại Hội Vạn Giới, sau đó trở về thì các Giới Chủ đến vái. Thiên tư như thế có ai ngăn được bước chân tiến lên của hắn?
Cái gọi là tuyệt thế đến vậy là cùng.
Bên ngoài Thanh Thành Điện cường giả nhiều như mây, vô số người vây xem, tim họ đập rộn ràng thật lâu, mắt nhìn Thanh Thành Điện cao xa. Giới Chủ của họ, bóng áo trắng đã bước trên con đường truyền kỳ. Có lẽ họ phải quý trọng mỗi cơ hội được gặp hắn, vì mấy năm sau không chừng hắn tồn tại trong truyền thuyết.
Dạ Thiên Vũ ở trong Thanh Thành Điện nghe tiếng hô thì cũng trố mắt ra, sau đó nhìn hướng Tần Vấn Thiên, nhoẻn miệng cười. Đây là nam nhân nàng thích, đã định sẵn phi phàm. Như nàng đoán, hắn từng bước đi lên đỉnh cao tít, Giới Chủ không phải cực hạn của hắn.
Từ sớm hồi còn ở Ỷ Thiên thành, Thiên Vũ cung Dạ Thiên Vũ đã biết tương lai của Tần Vấn Thiên không bình phàm, nếu không nàng đã chẳng dần thích hắn, sự thật chứng minh ánh mắt của nàng không kém.
Dạ Thiên Vũ cười dịu dàng hỏi:
- Giải quyết thế nào đây? Cần ta ra tay không?
Nhiều Giới Chủ đến bái kiến, nói sao cũng phải để một nhân vật quan trọng đi ra tiếp kiến.
Tần Vấn Thiên lắc đầu cười khổ, tuy biết họ đến không phải vì trả thù nhưng vẫn bị bất ngờ, hắn không ngờ nhanh vậy đã có người tìm đến Thanh Thành Giới bái kiến. Đúng là người sợ nổi tiếng heo sợ mập, Tần Vấn Thiên danh chấn Thì Quang Giới trong Đại Hội Vạn Giới, làm ra chuyện oanh động như vậy ở Thì Quang Chi Thành, muốn không nổi tiếng cũng khó.
Danh hào Thanh Thành Giới Chủ rõ rành rành, có nhân vật Giới Chủ tìm đến là bình thường, có lẽ là Giới Chủ ở gần xung quanh.
Đối với Tần Vấn Thiên thì đây là rắc rối không cần thiết.
Bên ngoài Thanh Thành Điện có nhiều người đang chờ, đợi Thanh Thành Giới Chủ của họ đi ra, để xem bóng hình tuyệt thế. Họ rất muốn biết Thanh Thành Giới Chủ giành được thành tựu như thế nào ở bên ngoài, so với năm xưa tru sát Trường Sinh Giới Chủ thì hắn mạnh bao nhiêu?
Một giọng nói hờ hững truyền ra từ Thanh Thành Điện:
- Các ngươi từ xa đến có thể du lịch trong thành một thời gian, sau đó trở về đi.
Giọng nói không lớn nhưng vang bên tai mỗi người.
Nghe câu này đám người trái tim lại rung lên.
Ý của câu này là hai chữ, không gặp.
Các Giới Chủ tự mình đến bái phỏng, thái độ của Thanh Thành Giới Chủ là không tiếp khách.
Cái này . . .
Nhiều người không biết nên nói cái gì.
Là cuồng vọng hay ngạo mạn?
Đương nhiên không phải. Lúc ở Thập Lý khách điếm, nhiều Giới Chủ đến xin bái kiến Thái Sơ Giới Chủ thì lão cũng không tiếp. Mấy việc tạp nham này cường giả đại năng không thời gian rảnh gặp người không quan trọng. Mỗi chấp nhận tiếp kiến bất cứ Giới Chủ nào đến sẽ là một đống phiền phức. Gặp rồi nói cái gì? Khách sáo qua lại có ý nghĩa gì?
Trước khi Tần Vấn Thiên chưa nổi tiếng hắn đi bái kiến Giới Chủ có tiếng tăm người ta gặp hắn không? Không có.
Bên ngoài Thanh Thành Điện, đám Giới Chủ hơi hụt hẫng nhưng không cảm thấy có gì không ổn. Tần Vấn Thiên là ai? Nói hắn là người chói sáng nhất Đại Hội Vạn Giới cũng không quá mức. Hắn là truyền nhân của Thần Vương, đánh chết Long Uyên Phủ Chủ, Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện đồng ý làm nghiệp sư của hắn. Địa vị như vậy dù là nhân vật đại năng Giới Chủ tầm thường cũng không thể ngồi ngang hàng với hắn, nếu họ được gặp Tần Vấn Thiên là vinh hạnh cho họ, đối phương không chịu gặp cũng hợp tình hợp lý, không có gì không ổn.
Bọn họ đều hiểu chuyện này là rất bình thường, giống như có nhân vật Siêu Phàm lạ đi bái kiến họ thì họ sẽ gặp không? Đương nhiên là không.
Bọn họ cũng hiểu sức nặng của mình không đủ nên mới cùng nhau đến, hy vọng được chiêm ngưỡng phong thái của truyền nhân Thần Vương. Nếu có thể quen mặt nhau, sau này Tần Vấn Thiên trở thành nhân vật như Kiếm Chi Quân Chủ thì họ có thể nói là quen biết Thiên Thần, vinh diệu biết bao.
Nhưng đáng tiếc dù họ cùng nhau đến nhưng Tần Vấn Thiên vẫn không chịu gặp mặt.
Một nhân vật Giới Chủ chậm rãi nói:
- Thanh Thành Giới Chủ tiền bối bày ra phong thái tuyệt sắc trong Đại Hội Vạn Giới, một trận chiến tru đại năng Giới Chủ, trong thiên hạ Huyền Vực có ai không biết quân? Không thể gặp mặt tiền bối là điều vô cùng tiếc nuối, nhưng được chiêm ngưỡng phong thái thành thị mà tiền bối thống ngự vẫn là điều vinh hạnh.
Người xung quanh cảm giác trái tim không chịu nổi nữa.
Cuồng vọng? Ngạo mạn?
Nghĩ nhiều rồi, chuyện này là lẽ tất nhiên, tất cả Giới Chủ bị từ chối đều cho rằng như vậy. Thanh Thành Giới Chủ trận chiến tru đại năng Giới Chủ, trong thiên hạ Huyền Vực có ai không biết quân, đây là kiểu đánh giá như thế nào?
Bọn họ cảm giác đầu óc không đủ dùng, rất muốn biết Giới Chủ của họ đã làm oanh động thế nào trong Đại Hội Vạn Giới.
Một Giới Chủ khác nói:
- Sau này nếu tiền bối phong thần, trở thành thần minh của chúng sinh thì chốn cũ Thanh Thành này sẽ trở thành cố thổ của thần, phong làm thánh địa. Bây giờ đúng là nên đến ngắm cảnh một phen.
Nghe giống vuốt mông ngựa nhưng không khoa trương, Tần Vấn Thiên đã biểu lộ tiềm chất Thiên Thần.
Trong khi họ nói chuyện phương xa lại có cường giả đến, đoàn người rầm rộ kéo tới thấy tình hình bên này, người dẫn đầu thầm thở dài. Đây là địa vị hiện giờ của Tần Vấn Thiên sao? Được nhiều Giới Chủ tự mình đến bái kiến.
Người dẫn đầu đứng dưới đất chắp tay hướng Thanh Thành Điện, nói:
- Giới Chủ Thiên Phù Giới đến xin tội, năm xưa có chỗ bất kính xin ban tội.
Một thanh niên đứng cạnh người này, là người đã quấy rối nhục nhã Tần Vấn Thiên lúc thịnh yến Thanh Thành Điện.
Thanh niên cúi đầu hướng Thanh Thành Điện:
- Năm xưa vãn bối cả gan xúc phạm tiền bối, đặc biệt đến xin tội, cầu tiền bối xử trí!
- Cái này . . .
Một số người đã tham gia thịnh yến Thanh Thành Giới đều biết sự kiện đó, bây giờ Giới Chủ của Thiên Phù Giới tự mình tới cửa xin tội, cái người ngày xưa buông lời ngông cuồng càng thấp cổ bé họng cúi gầm mặt. Điều này có ý nghĩa gì? Tức là Thanh Thành Giới Chủ bây giờ có thể dễ dàng bóp chết họ, nên họ không dám không đến.
Thiên Phù Giới Chủ thật sự không dám trốn, tuy y và Tần Vấn Thiên từng có danh phận sư đồ nhưng không dám lấy chuyện đó ra nói. Giờ Thiên Phù Giới Chủ hơi hối hận, không ngờ thế giới Thanh Huyền ra nhân vật như vậy, còn từng bái vào môn hạ của y nhưng bị y đắc tội đứng ở mặt đối lập. Trong đại hội Đại Hội Vạn Giới Thiên Phù Giới Chủ còn buông lời mỉa mai, nên mới sợ Tần Vấn Thiên trả thù.
Khi xảy ra vụ Long Uyên Phủ là Thiên Phù Giới Chủ ra Thì Quang Giới ngay, trở về đầu tiên chạy tới Thanh Thành Giới xin tội. Lỡ bị Tần Vấn Thiên ghi hận tìm tới cửa thì Thiên Phù Giới Chủ không dám tưởng tượng hậu quả.
Một giọng nói vọng đến:
- Ngươi còn có mặt tới đây?
Quân Mộng Trần vượt hư không đến, người phát ra uy Giới Chủ cường đại.
Thiên Phù Giới Chủ thầm thở dài, người này ngày xưa cũng từng là đệ tử của Thiên Phù Giới, xem như đồ đệ của y, từng có danh phận. Nhưng Quân Mộng Trần và sư huynh Tiếp Dẫn của gã bị Thiên Phù Giới nhốt.
Trong lòng Thiên Phù Giới Chủ ngổn ngang trăm mối cảm xúc, lúc này muốn không cúi đầu cũng không được:
- Ta tự biết mình sai nên đến xin tội.
Quân Mộng Trần nhìn hướng Thanh Thành Điện, hỏi:
- Sư huynh tính xử trí hắn thế nào?
Tần Vấn Thiên đáp:
- Tùy ý ngươi.
Quân Mộng Trần từng là người bị hại, nếu không phải gã và Bạch Vô Nhai bị Thiên Phù Giới giam cầm thì Tần Vấn Thiên đã không hận Thiên Phù Giới, nếu không có chuyện đó hắn cùng lắm không qua lại với Thiên Phù Giới.
Quân Mộng Trần siết chặt hai nắm đấm, gã nhìn Thiên Phù Giới Chủ:
- Tuy rằng hận không thể một đấm giết chết ngươi nhưng dù sao từng có một cuộc duyên phận, ta và sư huynh gặp nhau cũng vì ngươi nên ta mới có sư huynh như vậy. Hai sư huynh khác đối xử với ta như huynh như phụ, đáng hận là ngươi tự tay hủy mối duyên phận này. Cút đi, ta không muốn thấy ngươi nữa!
Cuối cùng Quân Mộng Trần mềm lòng, trừ Tần Vấn Thiên ra, gã và sư huynh Tiếp Dẫn, Bạch Vô Nhai quen nhau qua Thiên Phù Giới, cuộc gặp gỡ này ảnh hưởng rất lớn đến gã, ảnh hưởng cả đời. Nên Quân Mộng Trần quyết định tha cho Thiên Phù Giới Chủ.
Thiên Phù Giới Chủ chắp tay nói:
- Đa tạ.
Thiên Phù Giới Chủ xám xịt rời đi, không bị trừng phạt đã là kết cục tốt nhất cho y, nhưng Quân Mộng Trần nói câu kia làm lòng y nhỏ máu. Đúng là Thiên Phù Giới Chủ tự tay phá hủy mối duyên này, nếu không thì trước khi Tần Vấn Thiên có nghiệp sư Thiên Thần thì còn lão sư như y, có thể qua đó kết duyên lành với Thiên Đạo Thánh Viện.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói:
- Đi hết đi, gặp nhiều chuyện trong Đại Hội Vạn Giới, giờ ta chỉ muốn yên tĩnh một thời gian.
Đám Giới Chủ ở bên ngoài khom người từ biệt:
- Vâng thưa tiền bối!
Bọn họ lục tục rời đi. Đám người xem lưu luyến nhìn hướng Thanh Thành Điện không nỡ đi.
Người Hạ Lan thị, Hiên Viên thị nỗi lòng cực kỳ không bình tĩnh. Giới Chủ của họ giờ phút này có địa vị như vậy sao?
Thiên hạ Huyền Vực có ai không biết quân!