Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Cường giả Tần tộc bị Thiên Đạo Thánh Viện đuổi đi, những cường giả còn lại đều hơi biến sắc.
Thiên Đạo Thánh Viện trước đó bị các thế lực áp bách, cuối cùng phải thỏa hiệp mở Truyền Thuyết Chi Địa ra để cường giả các thế lực bước vào, nói vậy chắc trong lòng cũng căm tức khó nhịn.
Ti Mệnh Thiên Thần mở miệng nói:
- Chư vị muốn vào Truyền Thuyết Chi Địa, Thiên Đạo Thánh Viện ta đã mở nó để môn hạ đệ tử các vị vào đấy lịch lãm. Hiện giờ đều đã ra ngoài, các vị có thể đi chưa?
Hiển nhiên đây là đang hạ lệnh đuổi khách.
Rất nhiều thế lực đều tới tận cửa chèn ép, Thiên Đạo Thánh Viện không cần khách khí. Bây giờ các thế lực đều đạt được mục đích, còn ở lại Thiên Đạo Thánh Viện làm gì?
Mặc dù bọn họ thật muốn làm gì chỉ sợ cũng phải suy xét đến vị viện trưởng thần bí chưa từng lộ diện kia mới được.
- Quấy rầy thánh viện, chúng ta xin cáo từ!
Cao tăng Phật Môn Cực Lạc Tịnh Thổ cáo từ, mấy vị phật tu cũng đều chắp tay, cúi đầu với Thiên Đạo Thánh Viện rồi đi.
Ti Mệnh Thiên Thần đáp lời:
- Các vị đại sư đi thong thả.
Sau đó, các cường giả cũng sôi nổi cáo lui.
Ở tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Bọn họ vừa rời đi, những Thiên Thần cũng hỏi chuyện đã xảy ra ở Truyền Thuyết Chi Địa.
Đây là lần đầu tiên Truyền Thuyết Chi Địa của Thiên Đạo Thánh Viện được mở ra, bọn họ tự nhiên muốn biết trong đó tột cùng có cái gì.
Thần nữ Nghê Thường cũng yên lặng rời đi, không nói một lời. Tần Vấn Thiên nhìn thân ảnh Nghê Thường biến mất, nàng lại vẫn không hề quay đầu. Sự cảm ơn ấy, Tần Vấn Thiên chỉ có thể đặt ở trong lòng.
Người cuối cùng không có đi là cường giả Lạc Thần thị.
Vẻ mặt hai Giới Chủ của Lạc Thần thị đều đổi. Bọn họ xem như xé rách mặt với Lạc Thần Lệ. Nhưng mà trước đó họ cũng không biết Tần Vấn Thiên thế nhưng lại có huyết mạch của Lạc Thần thị.
Lúc Tần Vấn Thiên bại lộ thân phận, bọn họ đã chết vào tay Lạc Thần Lệ ở trong thế giới luân hồi rồi. Bây giờ biết chuyện, trong đầu họ có nhiều suy nghĩ. Tranh đấu phe phái trong Lạc Thần thị cũng do chuyện năm đó.
Có thể nói là vì phụ mẫu Tần Vấn Thiên.
Bây giờ, hậu đại của chính chủ lại xuất hiện.
Ánh mắt Thiên Thần của Lạc Thần thị nhìn Tần Vấn Thiên chăm chăm, giống như muốn nhìn thấu hắn.
Lạc Thần Lệ nói với Tần Vấn Thiên:
- Ca, muội về Lạc Thần thị trước, ca phải cẩn thận đấy.
Thân phận Tần Vấn Thiên giờ đã rõ khắp thiên hạ, có một số việc nàng phải nói chuyện với ông ngoại, xem thử thái độ Lạc Thần thị rốt cục thế nào.
Tần Vấn Thiên gật đầu:
- Ừ, muội cũng vậy.
Lúc nói chuyện, ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng lướt qua hai vị Giới Chủ của Lạc Thần thị.
Tại thế giới luân hồi, mâu thuẫn trở nên gay gắt nhưng có Thiên Thần tọa trấn nên không thể đấu được. Nhưng sau khi trở về, chỉ sợ trong Lạc Thần thị sẽ có một trận phong ba không thể tránh khỏi.
Chuyện này, ông ngoại Tần Vấn Thiên, cũng chính là gia gia Lệ nhi sợ rằng sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Muội biết!
Lạc Thần Lệ gật đầu. Nàng tự nhiên hiểu được ý của Tần Vấn Thiên.
Vô Mệnh Giới Chủ cũng nhìn Tần Vấn Thiên chăm chú, sau đó đoàn người Lạc Thần thị rời đi. Trước khi vị Thiên Thần kia rời đi, lão vẫn nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm. Trong lòng có rất nhiều nghi vấn, lão chỉ có thể thông qua Lạc Thần Lệ biết được vậy.
Rất nhanh, cường giả khắp nơi đều rời đi hết. Cho dù là Ngưu Ma cũng đi theo người Ngưu Thần tộc đi mất.
Gã đắc tội Tần Vấn Thiên quá mức, ý kiến Thần Âm Giới Chủ đối với Ngưu Ma cũng rất lớn, nếu Ngưu Ma còn ở lại Thiên Đạo Thánh Viện thì không có lợi. Thần Âm Giới Chủ mạnh hơn Ngưu Ma, thực lực Tần Vấn Thiên hiện tại sợ rằng cũng không thua gã.
Ngoại trừ tu hành tà pháp, lực lượng Tần Vấn Thiên hiểu được và biểu hiện ở thế giới luân hồi đều có được sau khi quay về thế giới chân thật. Một trận chiến ở thế giới luân hồi khi ấy, trước khi Tần Vấn Thiên được Lạc Thần Lệ truyền tà pháp cho cũng đã rất lợi hại.
Một trận phong ba dường như cứ kết thúc như thế, nhưng tất cả mọi chuyện diễn ra ở Truyền Thuyết Chi Địa sẽ mang tới hậu quả như thế nào thì bây giờ không thể biết được.
Ngoài Thiên Đạo Thánh Viện vẫn có vô số cường giả tụ tập như trước. Trong Vấn Đạo thành cũng có khách từ các nơi. Bây giờ khi thấy các thế lực rời đi, bọn họ đều tìm hiểu chuyện đã xảy ra trong thánh viện. Nhưng người biết chân tướng chỉ có người của các thế lực cao nhất, hiển nhiên tin tức còn sẽ không truyền ra nhanh như vậy được.
Sau khi bị vất ra ngoài Thiên Đạo Thánh Viện, Tần Đãng Thiên vẫn còn ở tại Vấn Đạo thành. Tần Đãng Thiên truyền âm để ba vị cường giả Tần tộc tới hội hợp. Đồng thời y cũng đưa tin cho thần nữ Nghê Thường, nói:
- Nghê Thường, chúng ta cùng về Thiên Vực đi.
Thần nữ Nghê Thường bình tĩnh đáp, giọng nói không hề cảm xúc:
- Không cần, ta sẽ tự về.
Ánh mắt Tần Đãng Thiên chợt lóe, nhưng y cũng không nói thêm gì, chỉ đáp:
- Cũng tốt, trên đường cẩn thận.
Cường giả Tần tộc tới hội họp với Tần Đãng Thiên, Tần Đãng Thiên bảo:
- Nói một chút đi!
Tần Đãng Thiên hỏi tự nhiên là chuyện đã xảy ra ở Truyền Thuyết Chi Địa, chuyện Tần Vấn Thiên tạm thời để qua một bên, để hắn sống lâu một trận vậy.
Một vị cường giả lạnh lùng nói:
- Truyền Thuyết Chi Địa chính là một thế giới luân hồi. Sau khi chúng ta vào đó giống như trực tiếp có kí ức mấy chục năm. Hơn nữa, thế giới trong đó cực kì tương tự thế giới bên ngoài. Chúng ta cũng sinh ra tại Song Tần thế gia, một Tần tộc khác. Tần Vấn Thiên cũng ở nơi đó. Khi ấy chúng ta đã thắc mắc. Nếu thế giới luân hồi phản ánh sự thật thì sao Tần Vấn Thiên lại sinh ra ở Song Tần thế gia? Sau lại chúng ta mới biết được nguyên nhân.
Sau đó, bọn họ nói hết ra chuyện phát sinh trong thế giới luân hồi.
Tần Đãng Thiên nghe xong, đôi mắt lóe sáng kì lạ, nói:
- Chẳng lẽ, người sáng tạo Truyền Thuyết Chi Địa có thể biết thiên mệnh, thông hiểu vận mệnh chúng sinh? Hơn nữa, tới tận giờ các ngươi vẫn không biết ai được đặt chân lên thánh điện xuất hiện trên trời hôm ấy?
Một vị cường giả Tần tộc nói, giống như có hơi do dự:
- Không biết. Không có ai thừa nhận. Nhưng có một việc ta không biết có nên nói không.
Tần Đãng Thiên liếc lão một cái, thản nhiên nói:
- Nói!
Loại ngữ khí này khiến lòng cường giả Tần tộc kia không thoải mái.
Tần Đãng Thiên xem như hậu bối của bọn họ. Nhưng có cách nào, người ta là Thiên Thần, là Thiên Tuyển Chi Tử. Hơn nữa Tần Đãng Thiên xưa nay vẫn vậy, cho dù mới bị Thiên Đạo Thánh Viện nhục nhã không lâu, y vẫn cuồng ngạo như trước.
Một người mở miệng nói:
- Trong thế giới luân hồi, thần nữ và Tần Vấn Thiên có quan hệ rất không minh bạch.
Trong mắt Tần Đãng Thiên lóe sáng lạnh, nhìn lão hỏi:
- Ngươi nói cái gì? Nghê Thường, nàng có quan hệ với tên nghiệt chủng kia?
Người còn lại nói:
- Đúng vậy, việc này thiên chân vạn xác. Quan hệ hai người trong thế giới luân hồi sợ răng không tầm thường. Vì chuyện ấy, chúng ta và thần nữ Nghê Thường có một chút xung đột. Nhưng nếu về ngoại giới, mọi chuyện đều dễ tính. Dù sao nàng cũng là nữ nhân ngươi coi trọng.
Hiển nhiên ba người này đã thương lượng tốt để trả đũa. Nếu không, khi ý tưởng xấu xa của bọn họ trong thế giới luân hồi bị Tần Đãng Thiên biết sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng.
Nhưng chuyện này với tính cách thần nữ Nghê Thường hẳn sẽ không chủ động cáo trạng. Nếu Tần Đãng Thiên thật sự nghi kị, lấy tính cách Tần Đãng Thiên, y cũng sẽ không hỏi thẳng, việc lấp được điều ấy có hy vọng rất lớn.
Trong mắt Tần Đãng Thiên hiện lên một tia sắc bén.
Những lời cường giả Tần tộc nói, Tần Đãng Thiên tin mấy phần. Đơn giản vì Tần Đãng Thiên biết một số chuyện bọn họ không biết.
Tổ phụ thần nữ Nghê Thường, Khúc Thần không chỉ quen biết gia gia Tần Đỉnh của y mà còn quen biết cả Tần Thiên Cương, gia gia của nghiệt chủng kia.
Khó trách, Nghê Thường lại nói muốn tự về. Thì ra là vì chuyện ấy sao?
Tần Đãng Thiên lạnh lùng nói:
- Đi về trước!
Đoàn người lập tức rời đi, chuẩn bị quay về Tần tộc ở Thiên Vực.
Nghiệt chủng của tên kia còn sống, chuyện này phải về nói với phụ thân một tiếng. Hiện giờ còn không biết tuổi của nghiệt chủng kia bao nhiêu. Bọn họ cần phải biết thời gian nghiệt chủng ấy sinh ra để suy đoán một chuyện.
Nếu Tần Vấn Thiên tu hành chưa lâu, vậy có nghĩa kẻ đáng chết, có thể chưa chết!
Nếu y chưa chết, vậy liền thú vị!
…
Đoàn người Tử Vi Thần Đình cũng rời đi. Vị sư thúc Thiên Thần và hai đệ tử kia đều vây quanh người Nguyệt Trường Không. Họ dường như tạo thành thế tam giác, vây Nguyệt Trường Không lại. Cảnh này khiến vị Thiên Thần kia biết trong Truyền Thuyết Chi Địa chắc chắn đã xảy ra chuyện.
Còn chưa đi quá xa, Thiên Thần kia nói:
- Có chuyện gì, nói đi!
- Sư huynh…
Sư đệ của lão, sư thúc Nguyệt Trường Không vừa định mở miệng liền thấy Nguyệt Trường Không quỳ xuống, nói:
- Sư tôn, đệ tử trong thế giới luân hồi của Truyền Thuyết Chi Địa bị biến thành ăn mày, chịu nhục nhã khôn cùng. Đệ tử nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, tu hành tà pháp có thể cắn nuốt tu vi của người khác. Sau đó gặp được sư thúc và hai vị sư huynh, vì tâm trí sớm bị tà pháp ăn mòn nên đã ra tay với sư thúc và hai vị sư huynh. Đệ tử đáng chết vạn lần, không dám xa cầu mạng sống, chỉ tiếc không thể tiếp tục được sư tôn dạy dỗ. Mong sư tôn ban chết cho đệ tử!
- Ngươi còn mặt mũi nói?
Sư thúc Nguyệt Trường Không nhìn Nguyệt Trường Không quỳ dưới đất, sát ý lăng lệ. Muốn tranh thủ đồng tình? Nghĩ bọn họ ngốc chắc?
Vị Giới Chủ kia nói:
- Sư huynh, mặc dù bị tà pháp mê hoặc nhưng vẫn không đến mức không thể khống chế. Nguyệt Trường Không tên này có tâm khi sư diệt tổ. Vì cầu thực lực hắn không từ thủ đoạn. Nếu hắn muốn chết, sư huynh cứ thành toàn hắn đi!
Hai người kia cũng mở miệng nói:
- Sư tôn, Nguyệt Trường Không đáng chết!
Bọn họ không chiếm được gì từ thế giới luân hồi cả. Đơn giản vì chết quá sớm. Mọi chuyện này đều do Nguyệt Trường Không ban tặng.
Thiên Thần nhíu mày hỏi:
- Tà pháp? Xảy ra chuyện gì? Truyền Thuyết Chi Địa là nơi ra sao?
- Sư huynh, Truyền Thuyết Chi Địa là một thế giới luân hồi, Nguyệt Thần Điện của chúng ta cũng tương tự với Tử Vi Thần Đình. Trong thế giới luân hồi phong ấn nhiều tà linh, có thể mê hoặc nhân tâm khiến người tu hành tà pháp. Nguyệt Trường Không tu hành tà pháp.
Thiên Thần hỏi:
- Sau lại sao?
Ánh mắt mấy người cứng lại, đều không thể trả lời. Bọn họ đều bị Nguyệt Trường Không giết từ đầu cả.
Vị Giới Chủ kia hổ thẹn nói:
- Chúng ta đều bị nghiệt súc này hại chết. Chuyện sau đó cũng không biết được.
Này xem như đi một chuyến thế giới luân hồi uổng công, ngay cả có chuyện gì họ cũng không biết.
Thiên Thần nhìn Nguyệt Trường Không, hỏi:
- Ngươi nói.
Nguyệt Trường Không quỳ dưới đất, cúi đầu tựa như một lòng muốn chết nói:
- Đệ tử không muốn giải thích gì. Đệ tử phạm phải tội bất kính như thế, bây giờ chỉ mong được chết, mong sư tôn thành toàn.
Thiên Thần nhíu mày, nói:
- Ngươi trước đứng lên.
Giới Chủ kia hô:
- Sư huynh!
Nguyệt Trường Không quỳ dưới đất nói:
- Đệ tử không dám!
Vị Thiên Thần kia lạnh lùng nói:
- Bảo ngươi đứng lên, kể mọi chuyện cẩn thận cho ta nghe.
Vị đệ tử này của lão tuy nói bản tính âm hiểm ti tiện nhưng thủ đoạn lại xuất sắc hơn vị sư đệ và hai đệ tử kia của lão nhiều. Nếu không, Nguyệt Trường Không cũng sẽ không dễ dàng giết chết mấy người khác.
Người như vậy, có thể thành đại sự. Nhưng mà có thể lục thân không nhận!